Tác giả:

CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…

Chương 1924

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 1924Ông ta thật sự đã uống quá nhiều nên mới dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy trước mặt mọi người.Nếu thượng đế muốn tiêu diệt ai thì sẽ khiến người đó phát điên trước.Dương Trí Dũng đã hoàn toàn điên cuồng, điều đó cho thấy ông ta cách diệt vong không còn xa nữa.Khi ông ta vừa nói xong câu đó, lúc mọi người lao nhao võ tay tỏ vẻ chúc mừng, lúc quần chúng có mặt đang kích động reo hò, đánh trống không ngớt, cửa ở sảnh lớn bất ngờ bị mở ra, một toán người ập vào.Là cảnh sát!Trong khoảnh khắc, tất cả khách mời đều †rở nên ngơ ngác.Họ rất sợ gặp cảnh sát, đặc biệt khi có nhiều cảnh sát như thế, nên nhất thời cả đám rối rít trốn ra sau, tự động chừa ra một con đường.Tất nhiên mục tiêu của cảnh sát không phải là họ.Những cảnh sát đó bao vây hiện trường, một cảnh sát trong số họ đưa lệnh bắt giữ ra rồi nói với Dương Trí Dũng ở trên sân khấu: “Dương Trí Dũng, ông bị nghi ngờ có dính líu đến lợi dụng chức vụ để trục lợi, sử dụng quyền hạn để tư lợi, tham những và liên quan đến nhiều tội danh cố ý gây thương tích, mời ông theo chúng tôi về cục cảnh sát một chuyến.”Dương Trí Dũng ở trên sân khấu sững sờ mất mấy giây.“Cái gì?”“Các người có lầm không?”Từ sau khi thành danh, Dương Trí Dũng cực kỳ phách lối, không thèm để người thường vào mắt, lắm lúc còn không chừa mặt mũi cho Đàm Vĩnh Thắng.Vừa ngông cuồng, kiêu căng và bảo thủ.Kiểu người như thế chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.Hiện giờ ông ta đã say mèm nên không hề sợ sệt khi thấy cảnh sát, ngược lại ông ta còn nói cực kỳ khinh thường: “Các người có tư cách gì dẫn tôi đi? Nhanh cút xéo khỏi đây, chỗ này của tôi không hoan nghênh các người, cút hết cho tôi!”Cảnh sát thấy ông ta không phối hợp nên chỉ đành dùng biện pháp mạnh hơn.“Bắt lại!”Một vài cảnh sát lập tức xông lên sân khấu rồi đè Dương Trí Dũng xuống đất, sau đó còng ông ta lại.Dương Trí Dũng còn đang la to oang oác: “Các người dựa vào đâu mà bắt tôi? Các người biết tôi là ai không? Tôi là Dương Trí Dũng! Là người phụ trách của Chế tạo Trí Canh, giá trị con người lên đến vài nghìn tỷ! Đồ nghèo kiết xác như các người lấy tư cách gì để bắt tôi? Bảo vệ, bảo vệ đâu?Mau đuổi đám nghèo kiết xác này ra ngoài cho tôi!”Ông ta điên rồi.Đám bảo vệ đều rối rít cúi đầu trốn vào †rong góc.Ha ha, giỡn cái gì thế? Bảo họ cứng đối cứng với cảnh sát, còn cướp người trong tay cảnh sát nữa à? Ông ta bị mất trí rồi hả?Cứ thế, Dương Trí Dũng còn đang say xỉn đã bị cảnh sát đưa đi.Bên ngoài toà nhà, Giang Nghĩa, Bạch Dương, Bảo Bình ngồi trong xe, quan sát tất cả những gì đang diễn ra tại hiện †rường, tận mắt thấy Dương Trí Dũng bị cảnh sát đưa đi.Lần này là chơi thật rồi.

Chương 1924

Ông ta thật sự đã uống quá nhiều nên mới dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy trước mặt mọi người.

Nếu thượng đế muốn tiêu diệt ai thì sẽ khiến người đó phát điên trước.

Dương Trí Dũng đã hoàn toàn điên cuồng, điều đó cho thấy ông ta cách diệt vong không còn xa nữa.

Khi ông ta vừa nói xong câu đó, lúc mọi người lao nhao võ tay tỏ vẻ chúc mừng, lúc quần chúng có mặt đang kích động reo hò, đánh trống không ngớt, cửa ở sảnh lớn bất ngờ bị mở ra, một toán người ập vào.

Là cảnh sát!

Trong khoảnh khắc, tất cả khách mời đều †rở nên ngơ ngác.

Họ rất sợ gặp cảnh sát, đặc biệt khi có nhiều cảnh sát như thế, nên nhất thời cả đám rối rít trốn ra sau, tự động chừa ra một con đường.

Tất nhiên mục tiêu của cảnh sát không phải là họ.

Những cảnh sát đó bao vây hiện trường, một cảnh sát trong số họ đưa lệnh bắt giữ ra rồi nói với Dương Trí Dũng ở trên sân khấu: “Dương Trí Dũng, ông bị nghi ngờ có dính líu đến lợi dụng chức vụ để trục lợi, sử dụng quyền hạn để tư lợi, tham những và liên quan đến nhiều tội danh cố ý gây thương tích, mời ông theo chúng tôi về cục cảnh sát một chuyến.”

Dương Trí Dũng ở trên sân khấu sững sờ mất mấy giây.

“Cái gì?”

“Các người có lầm không?”

Từ sau khi thành danh, Dương Trí Dũng cực kỳ phách lối, không thèm để người thường vào mắt, lắm lúc còn không chừa mặt mũi cho Đàm Vĩnh Thắng.

Vừa ngông cuồng, kiêu căng và bảo thủ.

Kiểu người như thế chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Hiện giờ ông ta đã say mèm nên không hề sợ sệt khi thấy cảnh sát, ngược lại ông ta còn nói cực kỳ khinh thường: “Các người có tư cách gì dẫn tôi đi? Nhanh cút xéo khỏi đây, chỗ này của tôi không hoan nghênh các người, cút hết cho tôi!”

Cảnh sát thấy ông ta không phối hợp nên chỉ đành dùng biện pháp mạnh hơn.

“Bắt lại!”

Một vài cảnh sát lập tức xông lên sân khấu rồi đè Dương Trí Dũng xuống đất, sau đó còng ông ta lại.

Dương Trí Dũng còn đang la to oang oác: “Các người dựa vào đâu mà bắt tôi? Các người biết tôi là ai không? Tôi là Dương Trí Dũng! Là người phụ trách của Chế tạo Trí Canh, giá trị con người lên đến vài nghìn tỷ! Đồ nghèo kiết xác như các người lấy tư cách gì để bắt tôi? Bảo vệ, bảo vệ đâu?

Mau đuổi đám nghèo kiết xác này ra ngoài cho tôi!”

Ông ta điên rồi.

Đám bảo vệ đều rối rít cúi đầu trốn vào †rong góc.

Ha ha, giỡn cái gì thế? Bảo họ cứng đối cứng với cảnh sát, còn cướp người trong tay cảnh sát nữa à? Ông ta bị mất trí rồi hả?

Cứ thế, Dương Trí Dũng còn đang say xỉn đã bị cảnh sát đưa đi.

Bên ngoài toà nhà, Giang Nghĩa, Bạch Dương, Bảo Bình ngồi trong xe, quan sát tất cả những gì đang diễn ra tại hiện †rường, tận mắt thấy Dương Trí Dũng bị cảnh sát đưa đi.

Lần này là chơi thật rồi.

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… Chương 1924Ông ta thật sự đã uống quá nhiều nên mới dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy trước mặt mọi người.Nếu thượng đế muốn tiêu diệt ai thì sẽ khiến người đó phát điên trước.Dương Trí Dũng đã hoàn toàn điên cuồng, điều đó cho thấy ông ta cách diệt vong không còn xa nữa.Khi ông ta vừa nói xong câu đó, lúc mọi người lao nhao võ tay tỏ vẻ chúc mừng, lúc quần chúng có mặt đang kích động reo hò, đánh trống không ngớt, cửa ở sảnh lớn bất ngờ bị mở ra, một toán người ập vào.Là cảnh sát!Trong khoảnh khắc, tất cả khách mời đều †rở nên ngơ ngác.Họ rất sợ gặp cảnh sát, đặc biệt khi có nhiều cảnh sát như thế, nên nhất thời cả đám rối rít trốn ra sau, tự động chừa ra một con đường.Tất nhiên mục tiêu của cảnh sát không phải là họ.Những cảnh sát đó bao vây hiện trường, một cảnh sát trong số họ đưa lệnh bắt giữ ra rồi nói với Dương Trí Dũng ở trên sân khấu: “Dương Trí Dũng, ông bị nghi ngờ có dính líu đến lợi dụng chức vụ để trục lợi, sử dụng quyền hạn để tư lợi, tham những và liên quan đến nhiều tội danh cố ý gây thương tích, mời ông theo chúng tôi về cục cảnh sát một chuyến.”Dương Trí Dũng ở trên sân khấu sững sờ mất mấy giây.“Cái gì?”“Các người có lầm không?”Từ sau khi thành danh, Dương Trí Dũng cực kỳ phách lối, không thèm để người thường vào mắt, lắm lúc còn không chừa mặt mũi cho Đàm Vĩnh Thắng.Vừa ngông cuồng, kiêu căng và bảo thủ.Kiểu người như thế chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.Hiện giờ ông ta đã say mèm nên không hề sợ sệt khi thấy cảnh sát, ngược lại ông ta còn nói cực kỳ khinh thường: “Các người có tư cách gì dẫn tôi đi? Nhanh cút xéo khỏi đây, chỗ này của tôi không hoan nghênh các người, cút hết cho tôi!”Cảnh sát thấy ông ta không phối hợp nên chỉ đành dùng biện pháp mạnh hơn.“Bắt lại!”Một vài cảnh sát lập tức xông lên sân khấu rồi đè Dương Trí Dũng xuống đất, sau đó còng ông ta lại.Dương Trí Dũng còn đang la to oang oác: “Các người dựa vào đâu mà bắt tôi? Các người biết tôi là ai không? Tôi là Dương Trí Dũng! Là người phụ trách của Chế tạo Trí Canh, giá trị con người lên đến vài nghìn tỷ! Đồ nghèo kiết xác như các người lấy tư cách gì để bắt tôi? Bảo vệ, bảo vệ đâu?Mau đuổi đám nghèo kiết xác này ra ngoài cho tôi!”Ông ta điên rồi.Đám bảo vệ đều rối rít cúi đầu trốn vào †rong góc.Ha ha, giỡn cái gì thế? Bảo họ cứng đối cứng với cảnh sát, còn cướp người trong tay cảnh sát nữa à? Ông ta bị mất trí rồi hả?Cứ thế, Dương Trí Dũng còn đang say xỉn đã bị cảnh sát đưa đi.Bên ngoài toà nhà, Giang Nghĩa, Bạch Dương, Bảo Bình ngồi trong xe, quan sát tất cả những gì đang diễn ra tại hiện †rường, tận mắt thấy Dương Trí Dũng bị cảnh sát đưa đi.Lần này là chơi thật rồi.

Chương 1924