duHAN&Giữa hạ, sau giờ trưa, trời vẫn còn nóng, ở sau núi Nhạn Hàng tiếng ve kêu râm ran cả một vùng. “Bang bang bang” Trong núi sâu, cánh cửa gỗ cũ kỹ rung dữ dội theo tiếng đập cửa. Dì Tào một tay lau giọt mồ hôi trên trán, một tay cầm hộp đựng thức ăn, nhịn không được mắng thầm vài câu. Giữa trưa, quán ăn đã rất đông khách, Dì Tào còn chưa kịp lo xong cơm nước thì chủ quán đã sai bà đi giao đồ ăn. Dưới cái nắng như như đổ lửa, đi bộ đường núi hơn nửa tiếng đồng hồ, bà giờ này vừa mệt lại vừa đói, đợi một lúc lâu vẫn không thấy ai ra mở cửa, Dì Tào có chút sốt ruột. Thường ngày, bà chỉ cần đặt hộp thức ăn ở cửa, hôm sau thì đến lấy. Nhưng hôm nay, chủ quán bảo bà nán lại thương lượng với người bên trong. Bà nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang đóng chặt một lúc, thì đặt hộp đựng thức ăn xuống dưới đất, dơ tay lên vừa gõ cửa vừa la lớn: “Tô cô nương!” Lúc này, phía bên trong ánh cửa rốt cuộc cũng có động tĩnh, tiếng bước chân càng ngày càng gần. “Ken két”, cánh cửa gỗ từ từ được mở…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...