Dịch: Phạm Thu Vân - Beta: Minh Hạ Tôi ngồi trên sofa trong quán bar, eo cứng đờ. Lần đầu tiên tôi đến đây, hơn nữa lại là sau khi ly hôn. Trước đây tôi luôn mường tượng ra hình dáng của quán bar, tưởng tượng tay mình kẹp điếu thuốc lá thon dài, mắt lim dim trong làn khói xanh lượn lờ. Điệu bộ mê hoặc chết người, nhưng tôi mãi vẫn chưa có cơ hội. Đi học, đi làm, kết hôn, sinh con. Cuộc sống giống như con quay, không có cơ hội đi chệch đường. Sau đó, theo quy luật của cuộc sống, tôi bắt đầu trượt dốc, sự nghiệp trì trệ, mặt mày xanh xao hốc hác, chồng thì ngoại tình, mẹ chồng con dâu bất hoà, tôi như con cá sắp chết, phơi cái bụng trắng thoi thóp thở trong ao nước xanh đen. Cho dù ao nước này có nhà cao cửa rộng, ngựa xe kẻ hầu, nhưng nó lại giống như bức tranh cứng ngắc, tôi như bức tượng gỗ đờ đẫn bị đặt vào đó. Giây phút tử vong cuối cùng cũng đến, sớm hơn tôi nghĩ. Chẳng biết tại sao người ta đều cho rằng người vợ luôn là người cuối cùng biết được chồng mình phản bội mình? Thực ra…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...