Đồng hồ hình con nai trang trí ở trên mặt tường, kim ngắn chỉ về phía số "11". Một bàn thức ăn đẹp đẽ, tinh tế đều lạnh ngắt, cơm Tây trên bàn trừ bỏ hoa hồng cùng ngọn nến, còn một người đang nằm úp sấp. Mái tóc mềm mại của người nọ gục xuống bàn, mặt mày thanh tú, áo ngủ tơ tằm rộng thùng thình, màu áo ngủ màu xanh thẫm làm nổi bậc làn da đặc biệt trắng của cậu, hai cái đùi trắng lại thẳng, che dấu dưới khăn trải bàn. Kha Tây Ninh lười biếng ngáp, chậm rãi từ trên bàn cơm đứng lên mắt nhìn đồng hồ treo tường đối diện, mày khẽ nhăn lại. Đã trễ thế này mà Nghiêm Tự còn chưa trở về, sợ thật sự đã quên mất hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn. Cậu định đứng lên, nhưng vừa rồi ngủ say, dép lê không biết đá đi nơi nào, nhìn một vòng không thấy, cuối cùng vẫn là từ bàn ăn không tình nguyện mò đến dép lê vải bông tình nhân. Đôi dép lê này mua hồi năm ngoái, một đôi màu xanh da trời, một đôi đen trắng, Nghiêm Tự không quá thích dép lê đáng yêu, thế nhưng đại ảnh đế hai năm nay công tác bận rộn,…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...