"Con nhỏ xin cơm, mau cút khỏi thành lũy 18 của bọn tao. " Tam Vô bị hai người đàn ông đẩy ra khỏi cổng pháo đài. Cô té xuống đất, co người lại cố gắng không để người mình cọ xát ra máu. Vì mùi máu tỏa ra bên ngoài thành lũy có thể gây chết người. Người đàn ông nhổ nước miếng xuống đất, khinh thường nói: "Đồ vô dụng, đã thức tỉnh hai lần rồi mà vẫn là một pháo lép*, cũng chẳng tra ra được gì cả, cút! Đừng lãng phí lương thực trong thành lũy của bọn tao. " *Mang ý châm biếm Tam Vô chống tay đứng dậy, tóc tai bù xù được buộc lên, quần áo rách rưới, rõ ràng đã là người trưởng thành nhưng lại gầy như cột gai. Nhưng đôi mắt ẩn dưới mái tóc rối lại rất sáng. Mái tóc rối bù của cô được buộc lên, toàn thân phát run. Mười năm trước, một cuộc bùng phát chưa từng có đã nổ ra tại nơi các cô sinh sống. Động vật biến dị, độc của tang thi, đất đai màu mỡ trở nên hoang phế. Không tìm thấy thức ăn, ngay cả động vật cũng biến dị, còn phải đề phòng tang thi đang hoành hành. Sau khi thấy con người ngay…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...