Bốn giờ sáng, Viện Nghiên Cứu Tâm Lý phía bên kia bờ đại dương vẫn sáng choang. Bên ngoài, trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay đang rơi, nhưng người bên trong nhà lại không hề quan tâm đến trận tuyết đầu mùa mà dự báo thời tiết đã báo suốt cả tuần nay. Hầu như ai cũng vội vàng với quầng thâm dưới mắt, ngay cả khi pha cà phê, trong tay cũng phải ôm xấp tài liệu, nhìn về phía số liệu chằng chịt nói lẩm bẩm. “Cạch!” Bầu không khí căng thẳng hòa cùng hương cà phê theo một tiếng động ở cửa dừng lại trong chốc lát. Mọi người mờ mịt ngẩng đầu, nhìn thấy rõ khuôn mặt người vừa vào cửa, sau đó lại rút tầm mắt về, tiếp tục đắm chìm trong thế giới nghiên cứu. Tư Nhiên tay trái cầm một cốc nước, tay phải cầm một túi nước nóng, nhấc chân lên, dùng đầu gối mở cánh cửa, đi về vị trí góc phòng cạnh cửa sổ. Lúc này Lâm Nhiễm đang bị đủ các loại sách, các loại tài liệu xung quanh chồng thành các núi nhỏ che khuất, chỉ để lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn. Khuôn mặt thanh tú có chút mệt mỏi đang cau mày…

Truyện chữ