Khi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng…

Chương 11: 11: Xuất Hiện Hệ Thống

Từ Tu Chân Giới Xuyên Đến Năm 1971Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung BaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng… Đây là món gì vậy? Bên trong còn có bún khoai lang đỏ.”Lý Quế Lan nhìn thoáng qua, dù trù nghệ của bà không tốt, nhưng mà đứa con dâu thứ hai đã qua đời cũng không khá hơn bà là bao nhiêu, tuy nhiên, cháu gái bà lại là một người có thiên phú về nấu ăn.Tuy rằng, Hứa Hoan Ngôn cảm thấy hương vị của món ăn vẫn chưa đạt, do không đầy đủ gia vị nên khả năng cao là không ngon như mong muốn của cô."Được rồi, bà nội, bà múc ra đi, đủ mỗi người một chén, con đi xem canh cá."Chu Linh Mẫn cũng sắp đói sắp lả rồi, vừa mới ở trong nhà chính nghe được mẹ chồng mình nói về chuyện hỉ sự, trong lòng cô cũng là rất cao hứng.Hứa Cao Quốc nhìn cơm đã nấu xong liền đi ra ngoài rửa tay.Hai nhóc con cũng nghe lời đi ra ngoài.Hứa Hoan Ngôn nếm thử canh cá trong nồi, mặn nhạt vừa vặn, khi nhìn đến lửa, cô nghĩ vừa ăn cơm trong phòng bếp vừa trông chừng là được.Lúc này Hứa Cao Quốc đã uống ngụm canh mặn đầu tiên rồi.Hương vị này uống rất ngon, rất thơm, trứng gà lại nhiều, miến cũng ngon, có độ đàn hồi đưa miệng vô cùng, uống được nửa chén thì mồ hôi đều toát ra, cả người cũng rất thoải mái, đặc biệt là dưới tình huống gió đang rất lớn bên ngoài."Hoan Ngôn, món này uống thật ngon, quá lợi hại."Hứa Cao Quốc nghĩ chính mình có thể uống được ba chén lớn."Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm."Trong nháy mắt Hứa Hoan Ngôn có chút ngây ngẩn cả người, cô vừa nghe được thanh âm gì vậy? Quay đầu lại nhìn nhìn.Lý Quế Lan nhìn cô."Có chuyện gì vậy? Con đang nhìn cái gì vậy? ”Hứa Hoan Ngôn lắc đầu, không nói gì.Cô bưng bát và tiếp tục đến bên cạnh ăn cơmLúc này cả nhà cũng đã bắt đầu ăn.Hứa Hoan Thịnh thích dính với chị cả, bưng bát cũng đi đến ở bên cạnh cô."Chị cả chị nấu cơm càng ngày càng ngon, thật lợi hại."Hứa Hoan Ngôn nhìn Hứa Hoan Thịnh nhìn mình ánh mắt tràn đầy mỹ mãn ỷ lại, trong lòng cô liền mềm nhũn."Được rồi, mau ăn đi, lát nữa còn uống canh cá."Hứa Hoan Thịnh cao hứng ừ một tiếng, trong lòng cô có việc, thanh âm vừa rồi cô nghe được xác định là rất rõ ràng, khẳng định là có tồn tại.Ở giữa, Lý Quế Lan và Chu Linh Mẫn đều ngồi ở cửa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa khen ngợi Hứa Hoan Ngôn.Hứa Hoan Ngôn bên này cũng không ngừng nghe được âm thanh."Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm."Hai người khen liền nhận được hai mươi điểm.Trong lòng Hứa Hoan Ngôn lộp bộp một chút, tự mình uống một chén canh, liền đi qua xem canh cá, con cá này vốn cũng nhỏ, lúc cô chiên cũng chú ý phương thức, nấu đại khái nửa giờ, canh cá bắt đầu xuất hiện chút màu sắc thanh đạm.Cô ấy không để ý mọi người bắt đầu uống súp.Chu Linh Mẫn phụ trách rửa sạch bát đũa lúc ăn cơm tối, sau đó liền cùng Lý Quế Lan vào phòng thu dọn đồ đạc, ngày mai Hứa Hoan Ngôn sẽ đi lên huyện, vẫn là ở trong nhà của người khác, khẳng định phải mang theo đủ đồ, riêng đồ ăn thì khẳng định phải ước chừng mang đủ, hiện tại làm gì có người đến nhà người khác ăn cơm.Hứa Hoan Ngôn nhìn chằm chằm canh cá trong nồi đến xuất thần, từ lúc nãy đến giờ thanh âm kia vẫn chưa từng xuất hiện lại.Cô cũng không cảm thấy sợ hãi, ở Tu Chân giới sống năm trăm tuổi, lại nhiều chuyện ly kỳ, cô đều đã nhìn thấy qua.Đây cũng không tính là cái gì.Chỉ là thứ này tốt hay xấu, cùng mình xuyên qua đây có quan hệ gì?Lại đợi ước chừng thêm nửa giờ, canh cá mới xem như xong và ra khỏi nồi.Hứa Hoan Ngôn múc cho mỗi người bọn họ một chén.Hứa Cao Quốc sớm giờ chỉ chờ chén canh cá này, đều ở trong phòng bếp không nhúc nhích.Đợi đến khi canh cá được múc ra, ông vội vàng bưng canh ngồi ở cửa phòng bếp chậm rãi uống, có chút gió lạnh, chén cá này cũng sẽ không còn nóng nữa."Hoan Ngôn, canh này tươi ngon quá." Ông nói xong câu đó liền xoay người lại chuyên chú uống canh của mình..

Đây là món gì vậy? Bên trong còn có bún khoai lang đỏ.

”Lý Quế Lan nhìn thoáng qua, dù trù nghệ của bà không tốt, nhưng mà đứa con dâu thứ hai đã qua đời cũng không khá hơn bà là bao nhiêu, tuy nhiên, cháu gái bà lại là một người có thiên phú về nấu ăn.

Tuy rằng, Hứa Hoan Ngôn cảm thấy hương vị của món ăn vẫn chưa đạt, do không đầy đủ gia vị nên khả năng cao là không ngon như mong muốn của cô.

"Được rồi, bà nội, bà múc ra đi, đủ mỗi người một chén, con đi xem canh cá.

"Chu Linh Mẫn cũng sắp đói sắp lả rồi, vừa mới ở trong nhà chính nghe được mẹ chồng mình nói về chuyện hỉ sự, trong lòng cô cũng là rất cao hứng.

Hứa Cao Quốc nhìn cơm đã nấu xong liền đi ra ngoài rửa tay.

Hai nhóc con cũng nghe lời đi ra ngoài.

Hứa Hoan Ngôn nếm thử canh cá trong nồi, mặn nhạt vừa vặn, khi nhìn đến lửa, cô nghĩ vừa ăn cơm trong phòng bếp vừa trông chừng là được.

Lúc này Hứa Cao Quốc đã uống ngụm canh mặn đầu tiên rồi.

Hương vị này uống rất ngon, rất thơm, trứng gà lại nhiều, miến cũng ngon, có độ đàn hồi đưa miệng vô cùng, uống được nửa chén thì mồ hôi đều toát ra, cả người cũng rất thoải mái, đặc biệt là dưới tình huống gió đang rất lớn bên ngoài.

"Hoan Ngôn, món này uống thật ngon, quá lợi hại.

"Hứa Cao Quốc nghĩ chính mình có thể uống được ba chén lớn.

"Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm.

"Trong nháy mắt Hứa Hoan Ngôn có chút ngây ngẩn cả người, cô vừa nghe được thanh âm gì vậy? Quay đầu lại nhìn nhìn.

Lý Quế Lan nhìn cô.

"Có chuyện gì vậy? Con đang nhìn cái gì vậy? ”Hứa Hoan Ngôn lắc đầu, không nói gì.

Cô bưng bát và tiếp tục đến bên cạnh ăn cơmLúc này cả nhà cũng đã bắt đầu ăn.

Hứa Hoan Thịnh thích dính với chị cả, bưng bát cũng đi đến ở bên cạnh cô.

"Chị cả chị nấu cơm càng ngày càng ngon, thật lợi hại.

"Hứa Hoan Ngôn nhìn Hứa Hoan Thịnh nhìn mình ánh mắt tràn đầy mỹ mãn ỷ lại, trong lòng cô liền mềm nhũn.

"Được rồi, mau ăn đi, lát nữa còn uống canh cá.

"Hứa Hoan Thịnh cao hứng ừ một tiếng, trong lòng cô có việc, thanh âm vừa rồi cô nghe được xác định là rất rõ ràng, khẳng định là có tồn tại.

Ở giữa, Lý Quế Lan và Chu Linh Mẫn đều ngồi ở cửa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa khen ngợi Hứa Hoan Ngôn.

Hứa Hoan Ngôn bên này cũng không ngừng nghe được âm thanh.

"Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm.

"Hai người khen liền nhận được hai mươi điểm.

Trong lòng Hứa Hoan Ngôn lộp bộp một chút, tự mình uống một chén canh, liền đi qua xem canh cá, con cá này vốn cũng nhỏ, lúc cô chiên cũng chú ý phương thức, nấu đại khái nửa giờ, canh cá bắt đầu xuất hiện chút màu sắc thanh đạm.

Cô ấy không để ý mọi người bắt đầu uống súp.

Chu Linh Mẫn phụ trách rửa sạch bát đũa lúc ăn cơm tối, sau đó liền cùng Lý Quế Lan vào phòng thu dọn đồ đạc, ngày mai Hứa Hoan Ngôn sẽ đi lên huyện, vẫn là ở trong nhà của người khác, khẳng định phải mang theo đủ đồ, riêng đồ ăn thì khẳng định phải ước chừng mang đủ, hiện tại làm gì có người đến nhà người khác ăn cơm.

Hứa Hoan Ngôn nhìn chằm chằm canh cá trong nồi đến xuất thần, từ lúc nãy đến giờ thanh âm kia vẫn chưa từng xuất hiện lại.

Cô cũng không cảm thấy sợ hãi, ở Tu Chân giới sống năm trăm tuổi, lại nhiều chuyện ly kỳ, cô đều đã nhìn thấy qua.

Đây cũng không tính là cái gì.

Chỉ là thứ này tốt hay xấu, cùng mình xuyên qua đây có quan hệ gì?Lại đợi ước chừng thêm nửa giờ, canh cá mới xem như xong và ra khỏi nồi.

Hứa Hoan Ngôn múc cho mỗi người bọn họ một chén.

Hứa Cao Quốc sớm giờ chỉ chờ chén canh cá này, đều ở trong phòng bếp không nhúc nhích.

Đợi đến khi canh cá được múc ra, ông vội vàng bưng canh ngồi ở cửa phòng bếp chậm rãi uống, có chút gió lạnh, chén cá này cũng sẽ không còn nóng nữa.

"Hoan Ngôn, canh này tươi ngon quá.

" Ông nói xong câu đó liền xoay người lại chuyên chú uống canh của mình.

.

Từ Tu Chân Giới Xuyên Đến Năm 1971Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung BaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng… Đây là món gì vậy? Bên trong còn có bún khoai lang đỏ.”Lý Quế Lan nhìn thoáng qua, dù trù nghệ của bà không tốt, nhưng mà đứa con dâu thứ hai đã qua đời cũng không khá hơn bà là bao nhiêu, tuy nhiên, cháu gái bà lại là một người có thiên phú về nấu ăn.Tuy rằng, Hứa Hoan Ngôn cảm thấy hương vị của món ăn vẫn chưa đạt, do không đầy đủ gia vị nên khả năng cao là không ngon như mong muốn của cô."Được rồi, bà nội, bà múc ra đi, đủ mỗi người một chén, con đi xem canh cá."Chu Linh Mẫn cũng sắp đói sắp lả rồi, vừa mới ở trong nhà chính nghe được mẹ chồng mình nói về chuyện hỉ sự, trong lòng cô cũng là rất cao hứng.Hứa Cao Quốc nhìn cơm đã nấu xong liền đi ra ngoài rửa tay.Hai nhóc con cũng nghe lời đi ra ngoài.Hứa Hoan Ngôn nếm thử canh cá trong nồi, mặn nhạt vừa vặn, khi nhìn đến lửa, cô nghĩ vừa ăn cơm trong phòng bếp vừa trông chừng là được.Lúc này Hứa Cao Quốc đã uống ngụm canh mặn đầu tiên rồi.Hương vị này uống rất ngon, rất thơm, trứng gà lại nhiều, miến cũng ngon, có độ đàn hồi đưa miệng vô cùng, uống được nửa chén thì mồ hôi đều toát ra, cả người cũng rất thoải mái, đặc biệt là dưới tình huống gió đang rất lớn bên ngoài."Hoan Ngôn, món này uống thật ngon, quá lợi hại."Hứa Cao Quốc nghĩ chính mình có thể uống được ba chén lớn."Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm."Trong nháy mắt Hứa Hoan Ngôn có chút ngây ngẩn cả người, cô vừa nghe được thanh âm gì vậy? Quay đầu lại nhìn nhìn.Lý Quế Lan nhìn cô."Có chuyện gì vậy? Con đang nhìn cái gì vậy? ”Hứa Hoan Ngôn lắc đầu, không nói gì.Cô bưng bát và tiếp tục đến bên cạnh ăn cơmLúc này cả nhà cũng đã bắt đầu ăn.Hứa Hoan Thịnh thích dính với chị cả, bưng bát cũng đi đến ở bên cạnh cô."Chị cả chị nấu cơm càng ngày càng ngon, thật lợi hại."Hứa Hoan Ngôn nhìn Hứa Hoan Thịnh nhìn mình ánh mắt tràn đầy mỹ mãn ỷ lại, trong lòng cô liền mềm nhũn."Được rồi, mau ăn đi, lát nữa còn uống canh cá."Hứa Hoan Thịnh cao hứng ừ một tiếng, trong lòng cô có việc, thanh âm vừa rồi cô nghe được xác định là rất rõ ràng, khẳng định là có tồn tại.Ở giữa, Lý Quế Lan và Chu Linh Mẫn đều ngồi ở cửa bắt đầu ăn cơm, vừa ăn vừa khen ngợi Hứa Hoan Ngôn.Hứa Hoan Ngôn bên này cũng không ngừng nghe được âm thanh."Leng keng, nhận được giá trị khen ngợi mỹ thực, phần thưởng mười điểm."Hai người khen liền nhận được hai mươi điểm.Trong lòng Hứa Hoan Ngôn lộp bộp một chút, tự mình uống một chén canh, liền đi qua xem canh cá, con cá này vốn cũng nhỏ, lúc cô chiên cũng chú ý phương thức, nấu đại khái nửa giờ, canh cá bắt đầu xuất hiện chút màu sắc thanh đạm.Cô ấy không để ý mọi người bắt đầu uống súp.Chu Linh Mẫn phụ trách rửa sạch bát đũa lúc ăn cơm tối, sau đó liền cùng Lý Quế Lan vào phòng thu dọn đồ đạc, ngày mai Hứa Hoan Ngôn sẽ đi lên huyện, vẫn là ở trong nhà của người khác, khẳng định phải mang theo đủ đồ, riêng đồ ăn thì khẳng định phải ước chừng mang đủ, hiện tại làm gì có người đến nhà người khác ăn cơm.Hứa Hoan Ngôn nhìn chằm chằm canh cá trong nồi đến xuất thần, từ lúc nãy đến giờ thanh âm kia vẫn chưa từng xuất hiện lại.Cô cũng không cảm thấy sợ hãi, ở Tu Chân giới sống năm trăm tuổi, lại nhiều chuyện ly kỳ, cô đều đã nhìn thấy qua.Đây cũng không tính là cái gì.Chỉ là thứ này tốt hay xấu, cùng mình xuyên qua đây có quan hệ gì?Lại đợi ước chừng thêm nửa giờ, canh cá mới xem như xong và ra khỏi nồi.Hứa Hoan Ngôn múc cho mỗi người bọn họ một chén.Hứa Cao Quốc sớm giờ chỉ chờ chén canh cá này, đều ở trong phòng bếp không nhúc nhích.Đợi đến khi canh cá được múc ra, ông vội vàng bưng canh ngồi ở cửa phòng bếp chậm rãi uống, có chút gió lạnh, chén cá này cũng sẽ không còn nóng nữa."Hoan Ngôn, canh này tươi ngon quá." Ông nói xong câu đó liền xoay người lại chuyên chú uống canh của mình..

Chương 11: 11: Xuất Hiện Hệ Thống