Khi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng…

Chương 38: 38: Miệng Cứng Tâm Mềm

Từ Tu Chân Giới Xuyên Đến Năm 1971Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung BaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng… Hứa Hoan Ngôn cùng Lưu Thúy Vân sau khi trò chuyện một hồi lâu xong thì cô ấy cũng vội vàng rời đi.Đầu bếp Du gọi Hứa Hoan Ngôn đi sang một bên để nói chuyện.“Tôi nhớ rõ bằng cấp của cô chỉ mới tốt nghiệp cấp hai thôi đúng không? Ở bên nhà máy sản xuất thực phẩm bọn họ đang cần tuyển người, bọn họ muốn tuyển một nhân viên bán hàng nên cô có thể đi qua đó thử xem sao.”Hứa Hoan Ngôn trong nháy mắt cảm thấy có chút kinh ngạc, cô không hề nghĩ tới cô có thể tìm được một công việc dễ dàng đến như vậy.“Cô cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu, cho dù tôi không tuyển dụng cô, nhưng vẫn muốn kiểm tra cô một chút.”Đầu bếp Du từ trước đến nay không hề để lộ biểu cảm gì trên khuôn mặt, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Hứa Hoan Ngôn, thì trên khuôn mặt ông lại xuất hiện một ý cười nhẹ.Hứa Hoan Ngôn mỉm cười vui vẻ, thận trọng bày tỏ lòng biết ơn của mình dành cho đầu bếp Du.“Cảm ơn đầu bếp Du đã cho cháu một cơ hội, cháu sẽ nỗ lực hết sức mình.”Đầu bếp Du không lên tiếng, chỉ ừ một tiếng trong miệng, rồi sau đó xoay người đi về hướng cái bàn đặt trong phòng bếp.Ở trên mặt giấy viết mấy câu rồi xé ra đưa tới cho cô.“Cô tự mình cầm tờ giấy này đi tìm người ta là được.”Đầu bếp Du đem tờ giấy đưa cho cô xong liền xoay người đi vào phòng bếp, nhưng nhìn bóng lưng của ông có chút cô đơn hiu quạnh.Khi Lưu Thúy Vân đi ra lại, thì cô đã nhanh tay gấp tờ giấy bỏ vào trong túi của mình.“Mới vừa rồi đầu bếp Du nói chuyện gì với cô vậy?”“Không có gì, chỉ nói về món bánh quy tôi làm ăn khá ngon mà thôi.”Hứa Hoan Ngôn cũng đơn giản đáp lại một câu như vậy.Suy cho cùng thì ở thời đại này chỉ với một công việc thôi cũng đã tượng trưng cho điều gì, ai ai cũng biết được điều này.“Không có việc gì là tốt rồi, cô mới tới đây được một khoảng thời gian ngắn nên không biết chứ, đầu bếp Du trước kia nấu ăn ở trong quân đội, hơn nữa còn có mối quan hệ thân thiết với một vị thủ trưởng.Nhưng mà vị thủ trưởng kia xảy ra chuyện, nên ông ta cũng bị ảnh hưởng đến phần nào, hơn nữa tôi còn nghe nói vợ con của ông ấy đều bị người ta hại chết hết rồi.Dù sao chuyện này cũng đã trôi qua mấy năm, từ khi ông ấy ra quân tới giờ cũng không thích nói chuyện với mọi người, nên cũng không có bạn bè thân thiết gì.”Lưu Thúy Vân biết đến những chuyện liên quan tới đầu bếp Du cũng không nhiều lắm, đa số đều là nghe người khác truyền tai nhau.Hứa Hoan Ngôn cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phức tạp như vậy, trước kia cùng lắm cô chỉ biết tính cách của ông ấy có chút quái gở và không thích nói chuyện với người khác thôi.Tay cô đặt ở trong túi, yên lặng v**t v* tờ giấy đang đặt trong đó.Cô tự nhủ với lòng mình là về sau phải thường xuyên quan tâm hỏi thăm tới ong ấy hơn mới được, đại khái cô chính là người mạnh miệng nhưng tâm mềm.Sau khi nói chuyện với Lưu Thúy Vân xong thì Hứa Hoan Ngôn liền về nhà, cô đang ngồi đợi giá trị khen ngợi của mình.Hôm nay cô bán được cho khoảng hơn 50 người, ít nhất cũng thu được hơn 500 điểm, nếu như nhà nào có đông người hoặc là người đó mua về còn chia cho người khác nếm thử thì chắc sẽ được càng nhiều điểm hơn.Cô thấy đổi dưa hấu là đủ rồi.Hơn 4 giờ chiều thì Hứa Hoan Ngôn cũng về đến trong thôn.Lúc cô đi ngang qua lữ đoàn, nhìn thấy một đám người đang vây xung quanh cái sân, cô cũng không biết bọn họ tụ tập ở đó làm gì.Nhưng mà hôm nay tâm tình của cô rất tốt, muốn nhanh chóng chạy về để chia sẻ tin tức tốt đẹp này với mọi người trong nhà.Tuy nhiên, bây giờ Lưu Quế Lan không có ở nhà, chỉ có Chu Linh Mẫn đang ở nhà mà thôi.“Hoan Ngôn đã về rồi à, mọi chuyện thuận lợi không cháu?”Chu Linh Mẫn đi về phía cô, đỡ lấy cái túi nhỏ của Hứa Hoan Ngôn để xuống dưới.“Mọi chuyện đều thuận lợi dì à, con còn có một tin tốt nữa muốn thông báo cho mọi người biết, đúng rồi, bà nội đi đâu rồi ạ?”.

Hứa Hoan Ngôn cùng Lưu Thúy Vân sau khi trò chuyện một hồi lâu xong thì cô ấy cũng vội vàng rời đi.Đầu bếp Du gọi Hứa Hoan Ngôn đi sang một bên để nói chuyện.“Tôi nhớ rõ bằng cấp của cô chỉ mới tốt nghiệp cấp hai thôi đúng không? Ở bên nhà máy sản xuất thực phẩm bọn họ đang cần tuyển người, bọn họ muốn tuyển một nhân viên bán hàng nên cô có thể đi qua đó thử xem sao.”Hứa Hoan Ngôn trong nháy mắt cảm thấy có chút kinh ngạc, cô không hề nghĩ tới cô có thể tìm được một công việc dễ dàng đến như vậy.“Cô cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu, cho dù tôi không tuyển dụng cô, nhưng vẫn muốn kiểm tra cô một chút.”Đầu bếp Du từ trước đến nay không hề để lộ biểu cảm gì trên khuôn mặt, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Hứa Hoan Ngôn, thì trên khuôn mặt ông lại xuất hiện một ý cười nhẹ.Hứa Hoan Ngôn mỉm cười vui vẻ, thận trọng bày tỏ lòng biết ơn của mình dành cho đầu bếp Du.“Cảm ơn đầu bếp Du đã cho cháu một cơ hội, cháu sẽ nỗ lực hết sức mình.”Đầu bếp Du không lên tiếng, chỉ ừ một tiếng trong miệng, rồi sau đó xoay người đi về hướng cái bàn đặt trong phòng bếp.

Ở trên mặt giấy viết mấy câu rồi xé ra đưa tới cho cô.“Cô tự mình cầm tờ giấy này đi tìm người ta là được.”Đầu bếp Du đem tờ giấy đưa cho cô xong liền xoay người đi vào phòng bếp, nhưng nhìn bóng lưng của ông có chút cô đơn hiu quạnh.Khi Lưu Thúy Vân đi ra lại, thì cô đã nhanh tay gấp tờ giấy bỏ vào trong túi của mình.“Mới vừa rồi đầu bếp Du nói chuyện gì với cô vậy?”“Không có gì, chỉ nói về món bánh quy tôi làm ăn khá ngon mà thôi.”Hứa Hoan Ngôn cũng đơn giản đáp lại một câu như vậy.

Suy cho cùng thì ở thời đại này chỉ với một công việc thôi cũng đã tượng trưng cho điều gì, ai ai cũng biết được điều này.“Không có việc gì là tốt rồi, cô mới tới đây được một khoảng thời gian ngắn nên không biết chứ, đầu bếp Du trước kia nấu ăn ở trong quân đội, hơn nữa còn có mối quan hệ thân thiết với một vị thủ trưởng.

Nhưng mà vị thủ trưởng kia xảy ra chuyện, nên ông ta cũng bị ảnh hưởng đến phần nào, hơn nữa tôi còn nghe nói vợ con của ông ấy đều bị người ta hại chết hết rồi.

Dù sao chuyện này cũng đã trôi qua mấy năm, từ khi ông ấy ra quân tới giờ cũng không thích nói chuyện với mọi người, nên cũng không có bạn bè thân thiết gì.”Lưu Thúy Vân biết đến những chuyện liên quan tới đầu bếp Du cũng không nhiều lắm, đa số đều là nghe người khác truyền tai nhau.Hứa Hoan Ngôn cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phức tạp như vậy, trước kia cùng lắm cô chỉ biết tính cách của ông ấy có chút quái gở và không thích nói chuyện với người khác thôi.Tay cô đặt ở trong túi, yên lặng v**t v* tờ giấy đang đặt trong đó.

Cô tự nhủ với lòng mình là về sau phải thường xuyên quan tâm hỏi thăm tới ong ấy hơn mới được, đại khái cô chính là người mạnh miệng nhưng tâm mềm.Sau khi nói chuyện với Lưu Thúy Vân xong thì Hứa Hoan Ngôn liền về nhà, cô đang ngồi đợi giá trị khen ngợi của mình.

Hôm nay cô bán được cho khoảng hơn 50 người, ít nhất cũng thu được hơn 500 điểm, nếu như nhà nào có đông người hoặc là người đó mua về còn chia cho người khác nếm thử thì chắc sẽ được càng nhiều điểm hơn.

Cô thấy đổi dưa hấu là đủ rồi.Hơn 4 giờ chiều thì Hứa Hoan Ngôn cũng về đến trong thôn.Lúc cô đi ngang qua lữ đoàn, nhìn thấy một đám người đang vây xung quanh cái sân, cô cũng không biết bọn họ tụ tập ở đó làm gì.

Nhưng mà hôm nay tâm tình của cô rất tốt, muốn nhanh chóng chạy về để chia sẻ tin tức tốt đẹp này với mọi người trong nhà.Tuy nhiên, bây giờ Lưu Quế Lan không có ở nhà, chỉ có Chu Linh Mẫn đang ở nhà mà thôi.“Hoan Ngôn đã về rồi à, mọi chuyện thuận lợi không cháu?”Chu Linh Mẫn đi về phía cô, đỡ lấy cái túi nhỏ của Hứa Hoan Ngôn để xuống dưới.“Mọi chuyện đều thuận lợi dì à, con còn có một tin tốt nữa muốn thông báo cho mọi người biết, đúng rồi, bà nội đi đâu rồi ạ?”.

Từ Tu Chân Giới Xuyên Đến Năm 1971Tác giả: Ốc Đỉnh Thượng Đích Tiểu Lung BaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngKhi Hứa Hoan Ngôn tỉnh dậy, đầu óc vẫn còn choáng váng, miệng khô khốc, cô vừa mở mắt ra thì đập vào mắt là trần nhà đầy mạng nhện, quay đầu nhìn sang bên cạnh thấy cái bàn thiếu một chân, còn ba chân mà vẫn có thể đứng được. Thấy bát nước trên bàn, theo bản năng cô muốn với lấy để uống nhưng cả người vô lực, cô vừa xoay người đã lại bị ngã xuống giường. Hình như bên ngoài đã nghe được tiếng động trong phòng, ngay lập tức có một bé gái mở cửa đi vào. Đôi mắt đen láy, to tròn, tóc tết hai bím, ăn mặc trông lôi thôi, trên quần áo có mảnh vá nhưng nhìn chung vẫn khá sạch sẽ. "Chị ơi, chị tỉnh rồi, chị có muốn uống nước không?"Nhóc con nói xong thì cầm lấy bát nước trên bàn đưa cho Hứa Hoan Ngôn. Hứa Hoan Ngôn nghe thế không quan tâm đến chuyện gì khác nữa mà bưng bát lên uống từng ngụm lớn. Sau khi uống cạn một hơi, đầu cô cũng đỡ đau hơn, cô từ từ chống tay trên giường để ngồi dậy. Cô quan sát nơi này, đây là một ngôi nhà được xây từ gạch, trên tường dán mấy tờ báo, trừ mấy thứ bị hỏng… Hứa Hoan Ngôn cùng Lưu Thúy Vân sau khi trò chuyện một hồi lâu xong thì cô ấy cũng vội vàng rời đi.Đầu bếp Du gọi Hứa Hoan Ngôn đi sang một bên để nói chuyện.“Tôi nhớ rõ bằng cấp của cô chỉ mới tốt nghiệp cấp hai thôi đúng không? Ở bên nhà máy sản xuất thực phẩm bọn họ đang cần tuyển người, bọn họ muốn tuyển một nhân viên bán hàng nên cô có thể đi qua đó thử xem sao.”Hứa Hoan Ngôn trong nháy mắt cảm thấy có chút kinh ngạc, cô không hề nghĩ tới cô có thể tìm được một công việc dễ dàng đến như vậy.“Cô cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu, cho dù tôi không tuyển dụng cô, nhưng vẫn muốn kiểm tra cô một chút.”Đầu bếp Du từ trước đến nay không hề để lộ biểu cảm gì trên khuôn mặt, nhưng khi nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Hứa Hoan Ngôn, thì trên khuôn mặt ông lại xuất hiện một ý cười nhẹ.Hứa Hoan Ngôn mỉm cười vui vẻ, thận trọng bày tỏ lòng biết ơn của mình dành cho đầu bếp Du.“Cảm ơn đầu bếp Du đã cho cháu một cơ hội, cháu sẽ nỗ lực hết sức mình.”Đầu bếp Du không lên tiếng, chỉ ừ một tiếng trong miệng, rồi sau đó xoay người đi về hướng cái bàn đặt trong phòng bếp.Ở trên mặt giấy viết mấy câu rồi xé ra đưa tới cho cô.“Cô tự mình cầm tờ giấy này đi tìm người ta là được.”Đầu bếp Du đem tờ giấy đưa cho cô xong liền xoay người đi vào phòng bếp, nhưng nhìn bóng lưng của ông có chút cô đơn hiu quạnh.Khi Lưu Thúy Vân đi ra lại, thì cô đã nhanh tay gấp tờ giấy bỏ vào trong túi của mình.“Mới vừa rồi đầu bếp Du nói chuyện gì với cô vậy?”“Không có gì, chỉ nói về món bánh quy tôi làm ăn khá ngon mà thôi.”Hứa Hoan Ngôn cũng đơn giản đáp lại một câu như vậy.Suy cho cùng thì ở thời đại này chỉ với một công việc thôi cũng đã tượng trưng cho điều gì, ai ai cũng biết được điều này.“Không có việc gì là tốt rồi, cô mới tới đây được một khoảng thời gian ngắn nên không biết chứ, đầu bếp Du trước kia nấu ăn ở trong quân đội, hơn nữa còn có mối quan hệ thân thiết với một vị thủ trưởng.Nhưng mà vị thủ trưởng kia xảy ra chuyện, nên ông ta cũng bị ảnh hưởng đến phần nào, hơn nữa tôi còn nghe nói vợ con của ông ấy đều bị người ta hại chết hết rồi.Dù sao chuyện này cũng đã trôi qua mấy năm, từ khi ông ấy ra quân tới giờ cũng không thích nói chuyện với mọi người, nên cũng không có bạn bè thân thiết gì.”Lưu Thúy Vân biết đến những chuyện liên quan tới đầu bếp Du cũng không nhiều lắm, đa số đều là nghe người khác truyền tai nhau.Hứa Hoan Ngôn cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phức tạp như vậy, trước kia cùng lắm cô chỉ biết tính cách của ông ấy có chút quái gở và không thích nói chuyện với người khác thôi.Tay cô đặt ở trong túi, yên lặng v**t v* tờ giấy đang đặt trong đó.Cô tự nhủ với lòng mình là về sau phải thường xuyên quan tâm hỏi thăm tới ong ấy hơn mới được, đại khái cô chính là người mạnh miệng nhưng tâm mềm.Sau khi nói chuyện với Lưu Thúy Vân xong thì Hứa Hoan Ngôn liền về nhà, cô đang ngồi đợi giá trị khen ngợi của mình.Hôm nay cô bán được cho khoảng hơn 50 người, ít nhất cũng thu được hơn 500 điểm, nếu như nhà nào có đông người hoặc là người đó mua về còn chia cho người khác nếm thử thì chắc sẽ được càng nhiều điểm hơn.Cô thấy đổi dưa hấu là đủ rồi.Hơn 4 giờ chiều thì Hứa Hoan Ngôn cũng về đến trong thôn.Lúc cô đi ngang qua lữ đoàn, nhìn thấy một đám người đang vây xung quanh cái sân, cô cũng không biết bọn họ tụ tập ở đó làm gì.Nhưng mà hôm nay tâm tình của cô rất tốt, muốn nhanh chóng chạy về để chia sẻ tin tức tốt đẹp này với mọi người trong nhà.Tuy nhiên, bây giờ Lưu Quế Lan không có ở nhà, chỉ có Chu Linh Mẫn đang ở nhà mà thôi.“Hoan Ngôn đã về rồi à, mọi chuyện thuận lợi không cháu?”Chu Linh Mẫn đi về phía cô, đỡ lấy cái túi nhỏ của Hứa Hoan Ngôn để xuống dưới.“Mọi chuyện đều thuận lợi dì à, con còn có một tin tốt nữa muốn thông báo cho mọi người biết, đúng rồi, bà nội đi đâu rồi ạ?”.

Chương 38: 38: Miệng Cứng Tâm Mềm