"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 54: 54: Cảm Giác Khó Quên
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Thôi không nghĩ nữa,Yên Vi khàn giọng kêu Hàn Thu:"Hàn Thu,lấy cho ta cốc nước.""Dạ."Hàn Thu từ bên ngoài vọng vào.Chỉ trong chốc lát,Hàn Thu đã mang một cốc nước đi vào.Yên Vi được Hàn Thu đỡ dậy,môi chạm vào dòng nước mát lạnh khiến cho cả người cô tỉnh táo hơn hẳn."Mấy giờ rồi?""Dạ 10 giờ rồi."Hàn Thu đáp."Hả,10 giờ rồi,trễ vậy sao?"Yên Vi giật mình."Chắc người cũng đã đói rồi,để nô tì dọn thức ăn ra."Vừa nói,Hàn Thu liền nói với Lệ Chi dọn thức ăn.Yên Vi được Hàn Thu dìu đi ra,chân cô đi từng bước khó khăn,khuôn mặt Yên Vi nhăn nhó khó chịu.Nhưng khi ngồi vào bàn ăn,nhìn những món ăn ngon lành nóng hổi trước mắt,Yên Vi liền ít nhiều cũng không còn thấy khó chịu như trước,cái bụng nhỏ đã biểu tình,vì thế cô cũng nhanh chóng ăn.Trên bàn hầu như đều là những món thịt,xen kẽ có vài món rau và một món canh hầm rau củ bổ dưỡng,đều là hoàng thượng đích thân dặn dò."Mùa hè sắp qua rồi,mùa thu lại sắp đến,ngươi nhớ kêu các cung nhân lau chùi lại tất cả mọi nơi trong cung,đồng thời đốt đèn và hương chống mũi.À,còn nữa,sổ sách ta cũng đã kiểm kê sắp xong rồi,mai mốt sau khi xong hết thì hãy mời các nương nương lại đây dự trà chiều."Yên Vi vừa ăn vừa suy nghĩ."Dạ,nô tì đã nhớ rõ.Nương nương,sắp tới hoàng thượng lại theo thông lệ đi tuần,hoàng thượng sẽ đi qua vùng thảo nguyên rộng lớn, hoàng thượng nói,đường đi chắc chắn sẽ mệt nhọc vất vả,người kêu nô tì hỏi nương nương có muốn đi không.""Tất nhiên là có rồi,mệt nhọc chẳng là gì cả.Ta thà mệt nhọc một ngày còn hơn buồn chán trong cung mấy tuần."Yên Vi bĩu môi.Đi qua thảo nguyên sao?Chắc là sẽ có nhiều điều hay và thú vị lắm,nghĩ tới cảnh được vui vẻ hòa mình giữa thảo nguyên rộng lớn,càng khiến cho Yên Vi hào hứng hơn bao giờ.Ăn xong,Yên Vi ngồi xích đu ở ngoài sân,đung đưa bản thân cho đỡ chán.Hoàng thượng bây giờ chắc đang bận triều chính,cô cũng không muốn làm phiền,nhưng lại ngại đi qua các cung khác.Nhưng có lẽ ông trời hiểu thấu lòng cô,Yến Vi từ phía đi vào.Yên Vi nhìn thấy Yến phi,liền vọng ra:"Muội đến chơi sao?Thích quá,bổn cung đang chán lắm.""Muội đến chơi với tỷ tỷ đây."Yến phi cười vui vẻ,tỷ tỷ tốt của cô dạo gần như biến thành đứa trẻ vô ưu vô lo rồi.Hai người đi vào bên trong,vừa ngồi xuống,Yến phi đã nhìn cô,cười nói:"Muội đã nghe rồi,hôm qua tỷ tỷ được hoàng thượng thị tẩm,tỷ tỷ,đây là chuyện tốt đó,tỷ phải biết nắm bắt cơ hội,rồi sinh ra một đích tử.""Muội cứ suy nghĩ lung tung,tỷ nghĩ rằng hoàng thượng đã muốn nên tỷ cũng suy nghĩ rồi đồng ý."Yên Vi nghe đến đây,lời nói ra có chút khó hiểu,lộn xộn."Được hoàng thượng thị tẩm thì là một chuyện tốt,bây giờ chỉ cần vài lần nữa là có thể có thai rồi,muội thấy tỷ mấy năm nay vẫn chưa có thai,muội cũng lo lắng,tỷ phải có một hoàng tử,để cho các con của muội còn có người chơi chung."Yến phi nắm lấy tay của Yên Vi,tâm sự từ đáy lòng."Ừm,muội yên tâm."Yên Vi bị sự chân thành của Yến phi làm cho cảm động.Mấy ai trong cung này thật lòng với cô bằng Yến phi.***"Nương nương,hôm nay người rất đẹp."Cung nữ thân cận cẩn thận làm tóc."Tất nhiên,hoàng thượng lâu lắm không đến thăm bổn cung,bổn cung tự khắc phải biết tự tìm sự trở lại cho bản thân."Thùy phi nhìn bản thân trong gương,cười ma mị.! --------END--------!.
Thôi không nghĩ nữa,Yên Vi khàn giọng kêu Hàn Thu:
"Hàn Thu,lấy cho ta cốc nước.
"
"Dạ.
"Hàn Thu từ bên ngoài vọng vào.
Chỉ trong chốc lát,Hàn Thu đã mang một cốc nước đi vào.
Yên Vi được Hàn Thu đỡ dậy,môi chạm vào dòng nước mát lạnh khiến cho cả người cô tỉnh táo hơn hẳn.
"Mấy giờ rồi?"
"Dạ 10 giờ rồi.
"Hàn Thu đáp.
"Hả,10 giờ rồi,trễ vậy sao?"Yên Vi giật mình.
"Chắc người cũng đã đói rồi,để nô tì dọn thức ăn ra.
"Vừa nói,Hàn Thu liền nói với Lệ Chi dọn thức ăn.
Yên Vi được Hàn Thu dìu đi ra,chân cô đi từng bước khó khăn,khuôn mặt Yên Vi nhăn nhó khó chịu.
Nhưng khi ngồi vào bàn ăn,nhìn những món ăn ngon lành nóng hổi trước mắt,Yên Vi liền ít nhiều cũng không còn thấy khó chịu như trước,cái bụng nhỏ đã biểu tình,vì thế cô cũng nhanh chóng ăn.
Trên bàn hầu như đều là những món thịt,xen kẽ có vài món rau và một món canh hầm rau củ bổ dưỡng,đều là hoàng thượng đích thân dặn dò.
"Mùa hè sắp qua rồi,mùa thu lại sắp đến,ngươi nhớ kêu các cung nhân lau chùi lại tất cả mọi nơi trong cung,đồng thời đốt đèn và hương chống mũi.
À,còn nữa,sổ sách ta cũng đã kiểm kê sắp xong rồi,mai mốt sau khi xong hết thì hãy mời các nương nương lại đây dự trà chiều.
"Yên Vi vừa ăn vừa suy nghĩ.
"Dạ,nô tì đã nhớ rõ.
Nương nương,sắp tới hoàng thượng lại theo thông lệ đi tuần,hoàng thượng sẽ đi qua vùng thảo nguyên rộng lớn, hoàng thượng nói,đường đi chắc chắn sẽ mệt nhọc vất vả,người kêu nô tì hỏi nương nương có muốn đi không.
"
"Tất nhiên là có rồi,mệt nhọc chẳng là gì cả.
Ta thà mệt nhọc một ngày còn hơn buồn chán trong cung mấy tuần.
"Yên Vi bĩu môi.
Đi qua thảo nguyên sao?Chắc là sẽ có nhiều điều hay và thú vị lắm,nghĩ tới cảnh được vui vẻ hòa mình giữa thảo nguyên rộng lớn,càng khiến cho Yên Vi hào hứng hơn bao giờ.
Ăn xong,Yên Vi ngồi xích đu ở ngoài sân,đung đưa bản thân cho đỡ chán.
Hoàng thượng bây giờ chắc đang bận triều chính,cô cũng không muốn làm phiền,nhưng lại ngại đi qua các cung khác.
Nhưng có lẽ ông trời hiểu thấu lòng cô,Yến Vi từ phía đi vào.
Yên Vi nhìn thấy Yến phi,liền vọng ra:
"Muội đến chơi sao?Thích quá,bổn cung đang chán lắm.
"
"Muội đến chơi với tỷ tỷ đây.
"Yến phi cười vui vẻ,tỷ tỷ tốt của cô dạo gần như biến thành đứa trẻ vô ưu vô lo rồi.
Hai người đi vào bên trong,vừa ngồi xuống,
Yến phi đã nhìn cô,cười nói:
"Muội đã nghe rồi,hôm qua tỷ tỷ được hoàng thượng thị tẩm,tỷ tỷ,đây là chuyện tốt đó,tỷ phải biết nắm bắt cơ hội,rồi sinh ra một đích tử.
"
"Muội cứ suy nghĩ lung tung,tỷ nghĩ rằng hoàng thượng đã muốn nên tỷ cũng suy nghĩ rồi đồng ý.
"Yên Vi nghe đến đây,lời nói ra có chút khó hiểu,lộn xộn.
"Được hoàng thượng thị tẩm thì là một chuyện tốt,bây giờ chỉ cần vài lần nữa là có thể có thai rồi,muội thấy tỷ mấy năm nay vẫn chưa có thai,muội cũng lo lắng,tỷ phải có một hoàng tử,để cho các con của muội còn có người chơi chung.
"Yến phi nắm lấy tay của Yên Vi,tâm sự từ đáy lòng.
"Ừm,muội yên tâm.
"Yên Vi bị sự chân thành của Yến phi làm cho cảm động.
Mấy ai trong cung này thật lòng với cô bằng Yến phi.
***
"Nương nương,hôm nay người rất đẹp.
"Cung nữ thân cận cẩn thận làm tóc.
"Tất nhiên,hoàng thượng lâu lắm không đến thăm bổn cung,bổn cung tự khắc phải biết tự tìm sự trở lại cho bản thân.
"Thùy phi nhìn bản thân trong gương,cười ma mị.
! --------END--------!.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Thôi không nghĩ nữa,Yên Vi khàn giọng kêu Hàn Thu:"Hàn Thu,lấy cho ta cốc nước.""Dạ."Hàn Thu từ bên ngoài vọng vào.Chỉ trong chốc lát,Hàn Thu đã mang một cốc nước đi vào.Yên Vi được Hàn Thu đỡ dậy,môi chạm vào dòng nước mát lạnh khiến cho cả người cô tỉnh táo hơn hẳn."Mấy giờ rồi?""Dạ 10 giờ rồi."Hàn Thu đáp."Hả,10 giờ rồi,trễ vậy sao?"Yên Vi giật mình."Chắc người cũng đã đói rồi,để nô tì dọn thức ăn ra."Vừa nói,Hàn Thu liền nói với Lệ Chi dọn thức ăn.Yên Vi được Hàn Thu dìu đi ra,chân cô đi từng bước khó khăn,khuôn mặt Yên Vi nhăn nhó khó chịu.Nhưng khi ngồi vào bàn ăn,nhìn những món ăn ngon lành nóng hổi trước mắt,Yên Vi liền ít nhiều cũng không còn thấy khó chịu như trước,cái bụng nhỏ đã biểu tình,vì thế cô cũng nhanh chóng ăn.Trên bàn hầu như đều là những món thịt,xen kẽ có vài món rau và một món canh hầm rau củ bổ dưỡng,đều là hoàng thượng đích thân dặn dò."Mùa hè sắp qua rồi,mùa thu lại sắp đến,ngươi nhớ kêu các cung nhân lau chùi lại tất cả mọi nơi trong cung,đồng thời đốt đèn và hương chống mũi.À,còn nữa,sổ sách ta cũng đã kiểm kê sắp xong rồi,mai mốt sau khi xong hết thì hãy mời các nương nương lại đây dự trà chiều."Yên Vi vừa ăn vừa suy nghĩ."Dạ,nô tì đã nhớ rõ.Nương nương,sắp tới hoàng thượng lại theo thông lệ đi tuần,hoàng thượng sẽ đi qua vùng thảo nguyên rộng lớn, hoàng thượng nói,đường đi chắc chắn sẽ mệt nhọc vất vả,người kêu nô tì hỏi nương nương có muốn đi không.""Tất nhiên là có rồi,mệt nhọc chẳng là gì cả.Ta thà mệt nhọc một ngày còn hơn buồn chán trong cung mấy tuần."Yên Vi bĩu môi.Đi qua thảo nguyên sao?Chắc là sẽ có nhiều điều hay và thú vị lắm,nghĩ tới cảnh được vui vẻ hòa mình giữa thảo nguyên rộng lớn,càng khiến cho Yên Vi hào hứng hơn bao giờ.Ăn xong,Yên Vi ngồi xích đu ở ngoài sân,đung đưa bản thân cho đỡ chán.Hoàng thượng bây giờ chắc đang bận triều chính,cô cũng không muốn làm phiền,nhưng lại ngại đi qua các cung khác.Nhưng có lẽ ông trời hiểu thấu lòng cô,Yến Vi từ phía đi vào.Yên Vi nhìn thấy Yến phi,liền vọng ra:"Muội đến chơi sao?Thích quá,bổn cung đang chán lắm.""Muội đến chơi với tỷ tỷ đây."Yến phi cười vui vẻ,tỷ tỷ tốt của cô dạo gần như biến thành đứa trẻ vô ưu vô lo rồi.Hai người đi vào bên trong,vừa ngồi xuống,Yến phi đã nhìn cô,cười nói:"Muội đã nghe rồi,hôm qua tỷ tỷ được hoàng thượng thị tẩm,tỷ tỷ,đây là chuyện tốt đó,tỷ phải biết nắm bắt cơ hội,rồi sinh ra một đích tử.""Muội cứ suy nghĩ lung tung,tỷ nghĩ rằng hoàng thượng đã muốn nên tỷ cũng suy nghĩ rồi đồng ý."Yên Vi nghe đến đây,lời nói ra có chút khó hiểu,lộn xộn."Được hoàng thượng thị tẩm thì là một chuyện tốt,bây giờ chỉ cần vài lần nữa là có thể có thai rồi,muội thấy tỷ mấy năm nay vẫn chưa có thai,muội cũng lo lắng,tỷ phải có một hoàng tử,để cho các con của muội còn có người chơi chung."Yến phi nắm lấy tay của Yên Vi,tâm sự từ đáy lòng."Ừm,muội yên tâm."Yên Vi bị sự chân thành của Yến phi làm cho cảm động.Mấy ai trong cung này thật lòng với cô bằng Yến phi.***"Nương nương,hôm nay người rất đẹp."Cung nữ thân cận cẩn thận làm tóc."Tất nhiên,hoàng thượng lâu lắm không đến thăm bổn cung,bổn cung tự khắc phải biết tự tìm sự trở lại cho bản thân."Thùy phi nhìn bản thân trong gương,cười ma mị.! --------END--------!.