"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 58: 58: Tiệc Trà Chiều
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Y Phương nhìn bóng Thùy phi dần nhỏ trước mắt mình,liền oan ức nhìn lên trời,tự nhủ bản thân mình đã làm ra nghiệp gì mà lúc nào cũng bị các phi tần khác ức h**p.Nhìn một lát,không có ai trả lời,cô ta cũng chẳng tự trả lời cho bản thân,liền rời đi.***Buổi tối,Yên Vi sắp xếp lại sổ sách,đếm tất cả sổ,lướt qua một lượt thì đã hoàn thành xong hết,cô kêu hai cung nữ mang đống sổ sách này đi trả lại cho người bên phủ nội vụ."Ây da,xong hết rồi,bây giờ phải nghỉ ngơi thôi."Yên Vi giãn cơ giãn cốt,thỏa mãn lên tiếng."Làm tiệc trà chiều thôi,ngày mai nhé."Yên Vi cười háo hức,đã mấy ngày nay cô không đụng vào bếp rồi,cần phải khởi động lại mới được."Có nhanh quá không nương nương?"Hàn Thu hỏi."Không có sao đâu,chỉ là làm trà cùng một ít loại bánh thôi mà,bây giờ còn sớm,đi nhào bột thôi."Yên Vi nhìn đồng hồ,mới có 7 giờ tối,10 giờ mới bị bắt đi ngủ,vẫn còn sớm lắm.Cả ba người đi vào trong bếp,ở đây đã được để rất nhiều thứ,từ ngày Yên Vi đắc sủng, hoàng thượng đã cho phép cô muốn làm gì thì làm,Yên Vi nhân cơ hội đã chuyển rất nhiều đồ làm bánh chất đầy cả hai kệ gỗ lâu năm."Làm bánh,làm bánh,làm bánh thôi~"Yên Vi ngân nga trong miệng đầy thích thú.Hàn Thu và Lệ Chi nhìn nhau,không nhịn nổi mà bật cười,hoàng hậu sao lại đáng yêu đến như thế chứ.Yên Vi chia bột ra ba thau,mỗi một người một thau,nhào rồi để qua đêm.Sau đó,Yên Vi là mứt dâu và nhờ Hàn Thu và Lệ Chi cắt trái cây thành hạt lựu rồi để vào thùng đá do cô tự chế.Thùng đá cô tự chế là một thùng gỗ lớn,cô lót thêm nhiều lớp giấy bạc rồi thay đá hai lần một ngày,có thể được coi là tủ lạnh thời cổ đại đi.Yên Vi làm mứt rất đơn giản,cô cắt dâu ra,rồi bỏ đường và một ít nước,sau đó đun trên lửa nhỏ cho đặc lại rồi bỏ vào tủ lạnh.Sau đó thì Yên Vi đi ngủ.Xuyên không đến đây,cuộc sống của Yên Vi dần có quy luật hơn,đồng hồ sinh học của cô được điều chỉnh lại,ngủ lúc 10 giờ và dậy lúc 7 giờ sáng,khác hẳn ở thời hiện đại ngủ trễ dậy muộn."Ngủ thôi."Yên Vi nói nhỏ với bản thân.***Sáng ngày hôm sau,Yên Vi thức dậy,lại bắt đầu với công cuộc chuẩn bị trà chiều.Cô lấy bột đã ủ ra,bắt đầu nhào nặn thành những cục tròn tròn rồi dính lại với nhau,tạo thành ba cục tròn tròn,là món bánh đường mà cô yêu thích.Sau đó,cô lấy cục bột khác ra,rắc bột mì lên, rồi tạo thành hình bánh quy.Dự định của cô là món bánh đường,món bánh quy ăn cùng với kem tươi và trái cây đông lạnh.Làm hì hục cũng đã hết một buổi sáng,Yên Vi nạp lại năng lượng bằng buổi trưa.Sau đó cô làm phần kem lạnh,nướng bánh thì đã xong.***Đến buổi chiều,cô làm thêm món trà sữa nữa.Sau khi làm xong tất cả mọi thứ,cô đi ra chỗ trống lần trước mà cô từng chơi diều,chọn chỗ bằng phẳng một chút,Yên Vi kêu người mang những cái bàn gỗ nhỏ ra,xếp đủ ghế cho các phi tần,rồi bày món ăn lên.Nhìn khung cảnh trước mắt,Yên Vi cảm thấy vô cùng hài lòng và mãn nguyện.Các phi tần cũng lần lượt tới,ai cũng choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt,đập vào mắt họ là những loại bánh mà họ chưa từng được thấy,cũng như là lần đầu dự tiệc trà chiều.! --------END--------!.
Y Phương nhìn bóng Thùy phi dần nhỏ trước mắt mình,liền oan ức nhìn lên trời,tự nhủ bản thân mình đã làm ra nghiệp gì mà lúc nào cũng bị các phi tần khác ức h**p.
Nhìn một lát,không có ai trả lời,cô ta cũng chẳng tự trả lời cho bản thân,liền rời đi.
***
Buổi tối,Yên Vi sắp xếp lại sổ sách,đếm tất cả sổ,lướt qua một lượt thì đã hoàn thành xong hết,cô kêu hai cung nữ mang đống sổ sách này đi trả lại cho người bên phủ nội vụ.
"Ây da,xong hết rồi,bây giờ phải nghỉ ngơi thôi.
"Yên Vi giãn cơ giãn cốt,thỏa mãn lên tiếng.
"Làm tiệc trà chiều thôi,ngày mai nhé.
"Yên Vi cười háo hức,đã mấy ngày nay cô không đụng vào bếp rồi,cần phải khởi động lại mới được.
"Có nhanh quá không nương nương?"Hàn Thu hỏi.
"Không có sao đâu,chỉ là làm trà cùng một ít loại bánh thôi mà,bây giờ còn sớm,đi nhào bột thôi.
"Yên Vi nhìn đồng hồ,mới có 7 giờ tối,10 giờ mới bị bắt đi ngủ,vẫn còn sớm lắm.
Cả ba người đi vào trong bếp,ở đây đã được để rất nhiều thứ,từ ngày Yên Vi đắc sủng, hoàng thượng đã cho phép cô muốn làm gì thì làm,Yên Vi nhân cơ hội đã chuyển rất nhiều đồ làm bánh chất đầy cả hai kệ gỗ lâu năm.
"Làm bánh,làm bánh,làm bánh thôi~"Yên Vi ngân nga trong miệng đầy thích thú.
Hàn Thu và Lệ Chi nhìn nhau,không nhịn nổi mà bật cười,hoàng hậu sao lại đáng yêu đến như thế chứ.
Yên Vi chia bột ra ba thau,mỗi một người một thau,nhào rồi để qua đêm.
Sau đó,Yên Vi là mứt dâu và nhờ Hàn Thu và Lệ Chi cắt trái cây thành hạt lựu rồi để vào thùng đá do cô tự chế.
Thùng đá cô tự chế là một thùng gỗ lớn,cô lót thêm nhiều lớp giấy bạc rồi thay đá hai lần một ngày,có thể được coi là tủ lạnh thời cổ đại đi.
Yên Vi làm mứt rất đơn giản,cô cắt dâu ra,rồi bỏ đường và một ít nước,sau đó đun trên lửa nhỏ cho đặc lại rồi bỏ vào tủ lạnh.
Sau đó thì Yên Vi đi ngủ.
Xuyên không đến đây,cuộc sống của Yên Vi dần có quy luật hơn,đồng hồ sinh học của cô được điều chỉnh lại,ngủ lúc 10 giờ và dậy lúc 7 giờ sáng,khác hẳn ở thời hiện đại ngủ trễ dậy muộn.
"Ngủ thôi.
"Yên Vi nói nhỏ với bản thân.
***
Sáng ngày hôm sau,Yên Vi thức dậy,lại bắt đầu với công cuộc chuẩn bị trà chiều.
Cô lấy bột đã ủ ra,bắt đầu nhào nặn thành những cục tròn tròn rồi dính lại với nhau,tạo thành ba cục tròn tròn,là món bánh đường mà cô yêu thích.
Sau đó,cô lấy cục bột khác ra,rắc bột mì lên, rồi tạo thành hình bánh quy.
Dự định của cô là món bánh đường,món bánh quy ăn cùng với kem tươi và trái cây đông lạnh.
Làm hì hục cũng đã hết một buổi sáng,Yên Vi nạp lại năng lượng bằng buổi trưa.
Sau đó cô làm phần kem lạnh,nướng bánh thì đã xong.
***
Đến buổi chiều,cô làm thêm món trà sữa nữa.
Sau khi làm xong tất cả mọi thứ,cô đi ra chỗ trống lần trước mà cô từng chơi diều,chọn chỗ bằng phẳng một chút,Yên Vi kêu người mang những cái bàn gỗ nhỏ ra,xếp đủ ghế cho các phi tần,rồi bày món ăn lên.
Nhìn khung cảnh trước mắt,Yên Vi cảm thấy vô cùng hài lòng và mãn nguyện.
Các phi tần cũng lần lượt tới,ai cũng choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt,đập vào mắt họ là những loại bánh mà họ chưa từng được thấy,cũng như là lần đầu dự tiệc trà chiều.
! --------END--------!.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Y Phương nhìn bóng Thùy phi dần nhỏ trước mắt mình,liền oan ức nhìn lên trời,tự nhủ bản thân mình đã làm ra nghiệp gì mà lúc nào cũng bị các phi tần khác ức h**p.Nhìn một lát,không có ai trả lời,cô ta cũng chẳng tự trả lời cho bản thân,liền rời đi.***Buổi tối,Yên Vi sắp xếp lại sổ sách,đếm tất cả sổ,lướt qua một lượt thì đã hoàn thành xong hết,cô kêu hai cung nữ mang đống sổ sách này đi trả lại cho người bên phủ nội vụ."Ây da,xong hết rồi,bây giờ phải nghỉ ngơi thôi."Yên Vi giãn cơ giãn cốt,thỏa mãn lên tiếng."Làm tiệc trà chiều thôi,ngày mai nhé."Yên Vi cười háo hức,đã mấy ngày nay cô không đụng vào bếp rồi,cần phải khởi động lại mới được."Có nhanh quá không nương nương?"Hàn Thu hỏi."Không có sao đâu,chỉ là làm trà cùng một ít loại bánh thôi mà,bây giờ còn sớm,đi nhào bột thôi."Yên Vi nhìn đồng hồ,mới có 7 giờ tối,10 giờ mới bị bắt đi ngủ,vẫn còn sớm lắm.Cả ba người đi vào trong bếp,ở đây đã được để rất nhiều thứ,từ ngày Yên Vi đắc sủng, hoàng thượng đã cho phép cô muốn làm gì thì làm,Yên Vi nhân cơ hội đã chuyển rất nhiều đồ làm bánh chất đầy cả hai kệ gỗ lâu năm."Làm bánh,làm bánh,làm bánh thôi~"Yên Vi ngân nga trong miệng đầy thích thú.Hàn Thu và Lệ Chi nhìn nhau,không nhịn nổi mà bật cười,hoàng hậu sao lại đáng yêu đến như thế chứ.Yên Vi chia bột ra ba thau,mỗi một người một thau,nhào rồi để qua đêm.Sau đó,Yên Vi là mứt dâu và nhờ Hàn Thu và Lệ Chi cắt trái cây thành hạt lựu rồi để vào thùng đá do cô tự chế.Thùng đá cô tự chế là một thùng gỗ lớn,cô lót thêm nhiều lớp giấy bạc rồi thay đá hai lần một ngày,có thể được coi là tủ lạnh thời cổ đại đi.Yên Vi làm mứt rất đơn giản,cô cắt dâu ra,rồi bỏ đường và một ít nước,sau đó đun trên lửa nhỏ cho đặc lại rồi bỏ vào tủ lạnh.Sau đó thì Yên Vi đi ngủ.Xuyên không đến đây,cuộc sống của Yên Vi dần có quy luật hơn,đồng hồ sinh học của cô được điều chỉnh lại,ngủ lúc 10 giờ và dậy lúc 7 giờ sáng,khác hẳn ở thời hiện đại ngủ trễ dậy muộn."Ngủ thôi."Yên Vi nói nhỏ với bản thân.***Sáng ngày hôm sau,Yên Vi thức dậy,lại bắt đầu với công cuộc chuẩn bị trà chiều.Cô lấy bột đã ủ ra,bắt đầu nhào nặn thành những cục tròn tròn rồi dính lại với nhau,tạo thành ba cục tròn tròn,là món bánh đường mà cô yêu thích.Sau đó,cô lấy cục bột khác ra,rắc bột mì lên, rồi tạo thành hình bánh quy.Dự định của cô là món bánh đường,món bánh quy ăn cùng với kem tươi và trái cây đông lạnh.Làm hì hục cũng đã hết một buổi sáng,Yên Vi nạp lại năng lượng bằng buổi trưa.Sau đó cô làm phần kem lạnh,nướng bánh thì đã xong.***Đến buổi chiều,cô làm thêm món trà sữa nữa.Sau khi làm xong tất cả mọi thứ,cô đi ra chỗ trống lần trước mà cô từng chơi diều,chọn chỗ bằng phẳng một chút,Yên Vi kêu người mang những cái bàn gỗ nhỏ ra,xếp đủ ghế cho các phi tần,rồi bày món ăn lên.Nhìn khung cảnh trước mắt,Yên Vi cảm thấy vô cùng hài lòng và mãn nguyện.Các phi tần cũng lần lượt tới,ai cũng choáng ngợp bởi cảnh tượng trước mắt,đập vào mắt họ là những loại bánh mà họ chưa từng được thấy,cũng như là lần đầu dự tiệc trà chiều.! --------END--------!.