"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 91: 91: Bắt Đầu Cuộc Hành Trình
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Đi một lát nữa,Yên Vi ngó ngang ngó dọc một lát,nhanh chóng tìm được ba nhà nghỉ mà cô ưng ý,một tên là "Tú Hồng",hai là "Bạch Liễu" và cuối cùng là "Như Mai".Cả ba cái tên đều rất gây ấn tượng,do dự một hồi,thấy Như Mai là nơi nhìn tầm trung nhất, Tú Hồng và Bạch Liễu trông có vẻ là phí ở khá mắc,Yên Vi nhất trí chọn Như Mai là ổn nhất.Bước vào bên trong Như Mai,Yên Vi cũng là lần đầu thuê nhà nghỉ ở thời cổ đại,không khỏi có chút bỡ ngỡ."Xin chào."Yên Vi cười khẽ."Xin chào tiểu thư,người đi mấy người vậy ạ?" Người phục vụ là một người phụ nữ trung niên,chắc khoảng 40 tuổi,gương mặt phúc hậu,giọng nói thì cũng khá êm tai."Ba người."Yên Vi vừa đáp vừa nhìn quanh nhà nghỉ."Vậy tiểu thư ở mấy đêm?"Người phục vụ gật đầu."Ba đêm."Yên Vi đáp."Tổng là 2 thỏi bạc."Người phục vụ cười nói."Đây."Yên Vi lấy hai thỏi bạc ra đưa cho người phục vụ."Cảm ơn tiểu thư.A Tiêu,mau dẫn vị tiểu thư đây lên phòng."Người phục vụ gật đầu,rồi kêu một người làm khác dẫn Yên Vi lên trên lầu.A Tiêu là một chàng trai trẻ,năng nổ và nhiệt tình,còn giúp Yên Vi cầm túi đồ đi lên.Đáp lại sự nhiệt tình của anh ta,Yên Vi cho anh ta vài đồng lẻ."Cảm ơn tiểu thư."A Tiêu nhận lấy tiền,vẻ mặt hớn hở cảm kích.Yên Vi mỉm cười nhẹ,mở cửa bước vào bên trong phòng của mình.Phòng ba người nên khá rộng rãi,còn có cả một cửa sổ vô cùng lớn,ánh nắng ngập tràn trong căn phòng.Giường là dạng nệm,trải một lớp nệm êm bằng phẳng trên sàn nhà chứ không có giường nằm như trong cung,nhưng như thế cũng không sao,Yên Vi không quá khắt khe trong việc này.Sau đó,mỗi người một việc,Hàn Thu và Lệ Chi xếp đồ ra,cất vào cho ngay ngắn.Còn Yên Vi là rảnh rỗi nhất,cô nhìn ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ,vô cùng nhộn nhịp và huyên náo,hệt như những chợ làng mà cô thường thấy khi về quê.Ngồi nghỉ một lát,Yên Vi bắt đầu cuộc hành trình của mình.Đầu tiên,cô đi xuống dưới tầng trệt của nhà nghỉ,hỏi người phục vụ:"Cho hỏi ở đây có gì mà bà thích với không thích không?"Người phục vụ nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.Thấy thế,Yên Vi liền giải thích:"Tôi là học sinh từ vùng miền khác qua đây, lần này đến đây là để làm bài luận nộp cho thầy,bài luận của tôi là về ưu điểm và nhược điểm khi sống ở kinh thành.Mong bà giúp cho "Vẻ mặt của Yên Vi vô cùng thành khẩn,người phục vụ nghe thế liền cười đã hiểu,nhiệt tình trả lời:"Tiểu thư đây hỏi đúng người rồi,tôi ở đây được hơn 30 năm rồi đấy.Nói thật thì,ở kinh thành này vào ban đêm thật sự rất nhộn nhịp và vui vẻ,người dân cũng thân thiện.Lên kinh thành giống như là một bước đổi đời vậy,vì kinh thành nhiều người,lên đây có cơ hội làm việc khá cao.Vào hai tuần một lần,còn có phiên chợ bán đồ rẻ,sẽ có rất nhiều người bán đồ với giá thành vô cùng rẻ,cô nương đây có thể mua thoải mái.Lần này cô may mắn,mai là đến phiên chợ rồi,sẽ có rất nhiều thứ hay.Còn có cả đồ ăn,đồ ăn kinh thành thì mĩ vị cũng có,nhưng mà đồ ăn ở ngoài đường ấy,cô đi đến gánh của một đôi vợ chồng già,họ làm bánh quẩy ngào đường,hương vị hết sức ngon,rất nổi tiếng tại đây.Còn về những chuyện tôi không thích,thì cũng nhiều không kém."Người phục vụ nói trên trời dưới biển,Yên Vi tiếp nhận một lượng thông tin vô cùng lớn..
Đi một lát nữa,Yên Vi ngó ngang ngó dọc một lát,nhanh chóng tìm được ba nhà nghỉ mà cô ưng ý,một tên là "Tú Hồng",hai là "Bạch Liễu" và cuối cùng là "Như Mai".
Cả ba cái tên đều rất gây ấn tượng,do dự một hồi,thấy Như Mai là nơi nhìn tầm trung nhất, Tú Hồng và Bạch Liễu trông có vẻ là phí ở khá mắc,Yên Vi nhất trí chọn Như Mai là ổn nhất.
Bước vào bên trong Như Mai,Yên Vi cũng là lần đầu thuê nhà nghỉ ở thời cổ đại,không khỏi có chút bỡ ngỡ.
"Xin chào.
"Yên Vi cười khẽ.
"Xin chào tiểu thư,người đi mấy người vậy ạ?" Người phục vụ là một người phụ nữ trung niên,chắc khoảng 40 tuổi,gương mặt phúc hậu,giọng nói thì cũng khá êm tai.
"Ba người.
"Yên Vi vừa đáp vừa nhìn quanh nhà nghỉ.
"Vậy tiểu thư ở mấy đêm?"Người phục vụ gật đầu.
"Ba đêm.
"Yên Vi đáp.
"Tổng là 2 thỏi bạc.
"Người phục vụ cười nói.
"Đây.
"Yên Vi lấy hai thỏi bạc ra đưa cho người phục vụ.
"Cảm ơn tiểu thư.
A Tiêu,mau dẫn vị tiểu thư đây lên phòng.
"Người phục vụ gật đầu,rồi kêu một người làm khác dẫn Yên Vi lên trên lầu.
A Tiêu là một chàng trai trẻ,năng nổ và nhiệt tình,còn giúp Yên Vi cầm túi đồ đi lên.
Đáp lại sự nhiệt tình của anh ta,Yên Vi cho anh ta vài đồng lẻ.
"Cảm ơn tiểu thư.
"A Tiêu nhận lấy tiền,vẻ mặt hớn hở cảm kích.
Yên Vi mỉm cười nhẹ,mở cửa bước vào bên trong phòng của mình.
Phòng ba người nên khá rộng rãi,còn có cả một cửa sổ vô cùng lớn,ánh nắng ngập tràn trong căn phòng.
Giường là dạng nệm,trải một lớp nệm êm bằng phẳng trên sàn nhà chứ không có giường nằm như trong cung,nhưng như thế cũng không sao,Yên Vi không quá khắt khe trong việc này.
Sau đó,mỗi người một việc,Hàn Thu và Lệ Chi xếp đồ ra,cất vào cho ngay ngắn.
Còn Yên Vi là rảnh rỗi nhất,cô nhìn ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ,vô cùng nhộn nhịp và huyên náo,hệt như những chợ làng mà cô thường thấy khi về quê.
Ngồi nghỉ một lát,Yên Vi bắt đầu cuộc hành trình của mình.
Đầu tiên,cô đi xuống dưới tầng trệt của nhà nghỉ,hỏi người phục vụ:
"Cho hỏi ở đây có gì mà bà thích với không thích không?"
Người phục vụ nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.
Thấy thế,Yên Vi liền giải thích:
"Tôi là học sinh từ vùng miền khác qua đây, lần này đến đây là để làm bài luận nộp cho thầy,bài luận của tôi là về ưu điểm và nhược điểm khi sống ở kinh thành.
Mong bà giúp cho "
Vẻ mặt của Yên Vi vô cùng thành khẩn,người phục vụ nghe thế liền cười đã hiểu,nhiệt tình trả lời:
"Tiểu thư đây hỏi đúng người rồi,tôi ở đây được hơn 30 năm rồi đấy.
Nói thật thì,ở kinh thành này vào ban đêm thật sự rất nhộn nhịp và vui vẻ,người dân cũng thân thiện.
Lên kinh thành giống như là một bước đổi đời vậy,vì kinh thành nhiều người,lên đây có cơ hội làm việc khá cao.
Vào hai tuần một lần,còn có phiên chợ bán đồ rẻ,sẽ có rất nhiều người bán đồ với giá thành vô cùng rẻ,cô nương đây có thể mua thoải mái.
Lần này cô may mắn,mai là đến phiên chợ rồi,sẽ có rất nhiều thứ hay.
Còn có cả đồ ăn,đồ ăn kinh thành thì mĩ vị cũng có,nhưng mà đồ ăn ở ngoài đường ấy,cô đi đến gánh của một đôi vợ chồng già,họ làm bánh quẩy ngào đường,hương vị hết sức ngon,rất nổi tiếng tại đây.
Còn về những chuyện tôi không thích,thì cũng nhiều không kém.
"Người phục vụ nói trên trời dưới biển,Yên Vi tiếp nhận một lượng thông tin vô cùng lớn.
.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Đi một lát nữa,Yên Vi ngó ngang ngó dọc một lát,nhanh chóng tìm được ba nhà nghỉ mà cô ưng ý,một tên là "Tú Hồng",hai là "Bạch Liễu" và cuối cùng là "Như Mai".Cả ba cái tên đều rất gây ấn tượng,do dự một hồi,thấy Như Mai là nơi nhìn tầm trung nhất, Tú Hồng và Bạch Liễu trông có vẻ là phí ở khá mắc,Yên Vi nhất trí chọn Như Mai là ổn nhất.Bước vào bên trong Như Mai,Yên Vi cũng là lần đầu thuê nhà nghỉ ở thời cổ đại,không khỏi có chút bỡ ngỡ."Xin chào."Yên Vi cười khẽ."Xin chào tiểu thư,người đi mấy người vậy ạ?" Người phục vụ là một người phụ nữ trung niên,chắc khoảng 40 tuổi,gương mặt phúc hậu,giọng nói thì cũng khá êm tai."Ba người."Yên Vi vừa đáp vừa nhìn quanh nhà nghỉ."Vậy tiểu thư ở mấy đêm?"Người phục vụ gật đầu."Ba đêm."Yên Vi đáp."Tổng là 2 thỏi bạc."Người phục vụ cười nói."Đây."Yên Vi lấy hai thỏi bạc ra đưa cho người phục vụ."Cảm ơn tiểu thư.A Tiêu,mau dẫn vị tiểu thư đây lên phòng."Người phục vụ gật đầu,rồi kêu một người làm khác dẫn Yên Vi lên trên lầu.A Tiêu là một chàng trai trẻ,năng nổ và nhiệt tình,còn giúp Yên Vi cầm túi đồ đi lên.Đáp lại sự nhiệt tình của anh ta,Yên Vi cho anh ta vài đồng lẻ."Cảm ơn tiểu thư."A Tiêu nhận lấy tiền,vẻ mặt hớn hở cảm kích.Yên Vi mỉm cười nhẹ,mở cửa bước vào bên trong phòng của mình.Phòng ba người nên khá rộng rãi,còn có cả một cửa sổ vô cùng lớn,ánh nắng ngập tràn trong căn phòng.Giường là dạng nệm,trải một lớp nệm êm bằng phẳng trên sàn nhà chứ không có giường nằm như trong cung,nhưng như thế cũng không sao,Yên Vi không quá khắt khe trong việc này.Sau đó,mỗi người một việc,Hàn Thu và Lệ Chi xếp đồ ra,cất vào cho ngay ngắn.Còn Yên Vi là rảnh rỗi nhất,cô nhìn ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ,vô cùng nhộn nhịp và huyên náo,hệt như những chợ làng mà cô thường thấy khi về quê.Ngồi nghỉ một lát,Yên Vi bắt đầu cuộc hành trình của mình.Đầu tiên,cô đi xuống dưới tầng trệt của nhà nghỉ,hỏi người phục vụ:"Cho hỏi ở đây có gì mà bà thích với không thích không?"Người phục vụ nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu.Thấy thế,Yên Vi liền giải thích:"Tôi là học sinh từ vùng miền khác qua đây, lần này đến đây là để làm bài luận nộp cho thầy,bài luận của tôi là về ưu điểm và nhược điểm khi sống ở kinh thành.Mong bà giúp cho "Vẻ mặt của Yên Vi vô cùng thành khẩn,người phục vụ nghe thế liền cười đã hiểu,nhiệt tình trả lời:"Tiểu thư đây hỏi đúng người rồi,tôi ở đây được hơn 30 năm rồi đấy.Nói thật thì,ở kinh thành này vào ban đêm thật sự rất nhộn nhịp và vui vẻ,người dân cũng thân thiện.Lên kinh thành giống như là một bước đổi đời vậy,vì kinh thành nhiều người,lên đây có cơ hội làm việc khá cao.Vào hai tuần một lần,còn có phiên chợ bán đồ rẻ,sẽ có rất nhiều người bán đồ với giá thành vô cùng rẻ,cô nương đây có thể mua thoải mái.Lần này cô may mắn,mai là đến phiên chợ rồi,sẽ có rất nhiều thứ hay.Còn có cả đồ ăn,đồ ăn kinh thành thì mĩ vị cũng có,nhưng mà đồ ăn ở ngoài đường ấy,cô đi đến gánh của một đôi vợ chồng già,họ làm bánh quẩy ngào đường,hương vị hết sức ngon,rất nổi tiếng tại đây.Còn về những chuyện tôi không thích,thì cũng nhiều không kém."Người phục vụ nói trên trời dưới biển,Yên Vi tiếp nhận một lượng thông tin vô cùng lớn..