"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 110: 110: Diện Kiến
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Tấn Ưu Tri cảm thấy rất ngưỡng mộ,cũng có một cảm giác ghen tị từ đáy lòng dâng lên.Cô ta cũng muốn những thứ xinh đẹp như thế này quay quanh cô ta,tất cả những thứ tốt nhất.Đi thêm một lúc nữa,cũng đã đến nơi Yên Vi yêu cầu đến.Là một khu vườn thượng uyển nhỏ gần cung của cô,phía sau ngọn đồi lúc trước cô từng chơi diều.Đây là một khu vực lúc trước bỏ hoang, nhưng trước khi đến kinh thành,Yên Vi nhìn thấy chỗ này liền tận dụng làm thành một khu vườn thượng uyển,vì gió và nắng ở đây rất thích hợp,không gian thoáng đãng và mát mẻ.Cô nhờ người dựng vài cây cột gỗ lên,lắp mái hiên hình ngũ giác làm thành một khu nghỉ mát đơn giản,để thêm một bộ bàn ghế gỗ,xích đu và một bình hoa đẹp.Điều cô thích nhất chính là xung quanh đây có nhiều khu đất trống còn nham nhở,cô liền nhờ người lấy hoa hồng đến trồng,vì thế có rất nhiều hoa hồng đỏ, trắng và vàng xung quanh đây,nhìn giống như là một khu vườn bí mật của công chúa hoa hồng vậy,còn tỏa ra rất nhiều hương thơm ngát,khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.Hôm nay cô vẫn trang điểm như bình thường, mặc bộ y phục màu xanh ngọc biếc,đây là bộ y phục mà cô rất thích,màu sắc tươi sáng,khiến cô liên tưởng đến biển,cũng nghĩ đến sự hi vọng và niềm tin.Mái tóc được chải chuốc nghiêm chỉnh,đội những thứ nặng kia lên trên đầu,là một chiếc nón có màu xanh ngọc đậm,được đính xung quanh là những viên ngọc đỏ,hoa văn cây cỏ trông rất đẹp.Nếu bạn nào chưa tưởng tượng được cái nón (hay là thứ mà hoàng hậu đội)thì mọi người có thể xem cái đồ mà Như Ý(Châu Tấn)đội trong bộ phim "Hậu cung như ý truyện" khi Như Ý lên làm hoàng hậu,mình lấy cảm hứng từ đó.Khuôn mặt thanh thoát,có thể sử dụng bốn từ "nghiêng nước nghiêng thành" để mà liên tưởng,được trang điểm nhẹ,điểm nhấn là đôi mắt to tròn có màu phấn mắt hồng đỏ ửng lên, đôi môi đỏ bóng căng mọng.Xinh đẹp đến động lòng người."Hoàng hậu nương nương,Tấn đại nhân cùng con gái của ngài ấy đã tới rồi ạ."A Tranh lên tiếng.Yên Vi xoay người,nhìn A Tranh,lấy hai bình trà thảo mộc mà mình nấu từ sáng đưa cho anh:"Cảm ơn ngươi,mang về cho Lý công công dùm ta.""Đa tạ nương nương,nô tài đã nhớ rõ."A Tranh cảm thấy dạo này nương nương hay làm đồ ăn quá,còn tốt bụng chia cho nhiều người, nhất là những người làm như anh ta.Hậu cung chẳng có ai tốt như hoàng hậu."Nô tài,Tấn Hàn Trung,làm quan tại kho lương thực số năm xin thỉnh an hoàng hậu nương nương."Tấn đại nhân quỳ xuống,hành lễ với Yên Vi.Tấn Ưu Tri cũng làm theo,giới thiệu bản thân.Cô ta cảm thấy,hoàng hậu nương nương thật là xinh đẹp,cả kinh thành này cô ta chưa thấy ai đẹp như vậy,hoàng hậu nương nương từ lâu trong miệng mọi người đều là xinh đẹp làm cho mọi người điên đảo thần hồn,tưởng chỉ là lời đồn,nhưng hôm nay được nhìn thấy người, mới thấy những lời kia đều là không sai.Nhưng không hiểu tại sao,cô ta cảm thấy khuôn mặt này có chút quen quen,đã gặp ở đâu rồi.Giống như! cô gái! mặc bộ y phục ở Quán thanh xuân kia.Nghĩ đến đó,Tấn Ưu Tri liền ngay lập tức tự nhắc bản thân.Làm sao cái con nhỏ nghèo kia có thể làm hoàng hậu được,chắc chỉ là trùng hợp,hoàng hậu nương nương làm sao có thể là con nhỏ đó.Tấn Ưu Tri nghĩ ngợi liền cảm thấy rất đúng..
Tấn Ưu Tri cảm thấy rất ngưỡng mộ,cũng có một cảm giác ghen tị từ đáy lòng dâng lên.
Cô ta cũng muốn những thứ xinh đẹp như thế này quay quanh cô ta,tất cả những thứ tốt nhất.
Đi thêm một lúc nữa,cũng đã đến nơi Yên Vi yêu cầu đến.
Là một khu vườn thượng uyển nhỏ gần cung của cô,phía sau ngọn đồi lúc trước cô từng chơi diều.
Đây là một khu vực lúc trước bỏ hoang, nhưng trước khi đến kinh thành,Yên Vi nhìn thấy chỗ này liền tận dụng làm thành một khu vườn thượng uyển,vì gió và nắng ở đây rất thích hợp,không gian thoáng đãng và mát mẻ.
Cô nhờ người dựng vài cây cột gỗ lên,lắp mái hiên hình ngũ giác làm thành một khu nghỉ mát đơn giản,để thêm một bộ bàn ghế gỗ,xích đu và một bình hoa đẹp.
Điều cô thích nhất chính là xung quanh đây có nhiều khu đất trống còn nham nhở,cô liền nhờ người lấy hoa hồng đến trồng,vì thế có rất nhiều hoa hồng đỏ, trắng và vàng xung quanh đây,nhìn giống như là một khu vườn bí mật của công chúa hoa hồng vậy,còn tỏa ra rất nhiều hương thơm ngát,khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.
Hôm nay cô vẫn trang điểm như bình thường, mặc bộ y phục màu xanh ngọc biếc,đây là bộ y phục mà cô rất thích,màu sắc tươi sáng,khiến cô liên tưởng đến biển,cũng nghĩ đến sự hi vọng và niềm tin.
Mái tóc được chải chuốc nghiêm chỉnh,đội những thứ nặng kia lên trên đầu,là một chiếc nón có màu xanh ngọc đậm,được đính xung quanh là những viên ngọc đỏ,hoa văn cây cỏ trông rất đẹp.
Nếu bạn nào chưa tưởng tượng được cái nón (hay là thứ mà hoàng hậu đội)thì mọi người có thể xem cái đồ mà Như Ý(Châu Tấn)đội trong bộ phim "Hậu cung như ý truyện" khi Như Ý lên làm hoàng hậu,mình lấy cảm hứng từ đó.
Khuôn mặt thanh thoát,có thể sử dụng bốn từ "nghiêng nước nghiêng thành" để mà liên tưởng,được trang điểm nhẹ,điểm nhấn là đôi mắt to tròn có màu phấn mắt hồng đỏ ửng lên, đôi môi đỏ bóng căng mọng.
Xinh đẹp đến động lòng người.
"Hoàng hậu nương nương,Tấn đại nhân cùng con gái của ngài ấy đã tới rồi ạ.
"A Tranh lên tiếng.
Yên Vi xoay người,nhìn A Tranh,lấy hai bình trà thảo mộc mà mình nấu từ sáng đưa cho anh:
"Cảm ơn ngươi,mang về cho Lý công công dùm ta.
"
"Đa tạ nương nương,nô tài đã nhớ rõ.
"A Tranh cảm thấy dạo này nương nương hay làm đồ ăn quá,còn tốt bụng chia cho nhiều người, nhất là những người làm như anh ta.
Hậu cung chẳng có ai tốt như hoàng hậu.
"Nô tài,Tấn Hàn Trung,làm quan tại kho lương thực số năm xin thỉnh an hoàng hậu nương nương.
"Tấn đại nhân quỳ xuống,hành lễ với Yên Vi.
Tấn Ưu Tri cũng làm theo,giới thiệu bản thân.
Cô ta cảm thấy,hoàng hậu nương nương thật là xinh đẹp,cả kinh thành này cô ta chưa thấy ai đẹp như vậy,hoàng hậu nương nương từ lâu trong miệng mọi người đều là xinh đẹp làm cho mọi người điên đảo thần hồn,tưởng chỉ là lời đồn,nhưng hôm nay được nhìn thấy người, mới thấy những lời kia đều là không sai.
Nhưng không hiểu tại sao,cô ta cảm thấy khuôn mặt này có chút quen quen,đã gặp ở đâu rồi.
Giống như! cô gái! mặc bộ y phục ở Quán thanh xuân kia.
Nghĩ đến đó,Tấn Ưu Tri liền ngay lập tức tự nhắc bản thân.
Làm sao cái con nhỏ nghèo kia có thể làm hoàng hậu được,chắc chỉ là trùng hợp,hoàng hậu nương nương làm sao có thể là con nhỏ đó.
Tấn Ưu Tri nghĩ ngợi liền cảm thấy rất đúng.
.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… Tấn Ưu Tri cảm thấy rất ngưỡng mộ,cũng có một cảm giác ghen tị từ đáy lòng dâng lên.Cô ta cũng muốn những thứ xinh đẹp như thế này quay quanh cô ta,tất cả những thứ tốt nhất.Đi thêm một lúc nữa,cũng đã đến nơi Yên Vi yêu cầu đến.Là một khu vườn thượng uyển nhỏ gần cung của cô,phía sau ngọn đồi lúc trước cô từng chơi diều.Đây là một khu vực lúc trước bỏ hoang, nhưng trước khi đến kinh thành,Yên Vi nhìn thấy chỗ này liền tận dụng làm thành một khu vườn thượng uyển,vì gió và nắng ở đây rất thích hợp,không gian thoáng đãng và mát mẻ.Cô nhờ người dựng vài cây cột gỗ lên,lắp mái hiên hình ngũ giác làm thành một khu nghỉ mát đơn giản,để thêm một bộ bàn ghế gỗ,xích đu và một bình hoa đẹp.Điều cô thích nhất chính là xung quanh đây có nhiều khu đất trống còn nham nhở,cô liền nhờ người lấy hoa hồng đến trồng,vì thế có rất nhiều hoa hồng đỏ, trắng và vàng xung quanh đây,nhìn giống như là một khu vườn bí mật của công chúa hoa hồng vậy,còn tỏa ra rất nhiều hương thơm ngát,khiến cho người ta cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.Hôm nay cô vẫn trang điểm như bình thường, mặc bộ y phục màu xanh ngọc biếc,đây là bộ y phục mà cô rất thích,màu sắc tươi sáng,khiến cô liên tưởng đến biển,cũng nghĩ đến sự hi vọng và niềm tin.Mái tóc được chải chuốc nghiêm chỉnh,đội những thứ nặng kia lên trên đầu,là một chiếc nón có màu xanh ngọc đậm,được đính xung quanh là những viên ngọc đỏ,hoa văn cây cỏ trông rất đẹp.Nếu bạn nào chưa tưởng tượng được cái nón (hay là thứ mà hoàng hậu đội)thì mọi người có thể xem cái đồ mà Như Ý(Châu Tấn)đội trong bộ phim "Hậu cung như ý truyện" khi Như Ý lên làm hoàng hậu,mình lấy cảm hứng từ đó.Khuôn mặt thanh thoát,có thể sử dụng bốn từ "nghiêng nước nghiêng thành" để mà liên tưởng,được trang điểm nhẹ,điểm nhấn là đôi mắt to tròn có màu phấn mắt hồng đỏ ửng lên, đôi môi đỏ bóng căng mọng.Xinh đẹp đến động lòng người."Hoàng hậu nương nương,Tấn đại nhân cùng con gái của ngài ấy đã tới rồi ạ."A Tranh lên tiếng.Yên Vi xoay người,nhìn A Tranh,lấy hai bình trà thảo mộc mà mình nấu từ sáng đưa cho anh:"Cảm ơn ngươi,mang về cho Lý công công dùm ta.""Đa tạ nương nương,nô tài đã nhớ rõ."A Tranh cảm thấy dạo này nương nương hay làm đồ ăn quá,còn tốt bụng chia cho nhiều người, nhất là những người làm như anh ta.Hậu cung chẳng có ai tốt như hoàng hậu."Nô tài,Tấn Hàn Trung,làm quan tại kho lương thực số năm xin thỉnh an hoàng hậu nương nương."Tấn đại nhân quỳ xuống,hành lễ với Yên Vi.Tấn Ưu Tri cũng làm theo,giới thiệu bản thân.Cô ta cảm thấy,hoàng hậu nương nương thật là xinh đẹp,cả kinh thành này cô ta chưa thấy ai đẹp như vậy,hoàng hậu nương nương từ lâu trong miệng mọi người đều là xinh đẹp làm cho mọi người điên đảo thần hồn,tưởng chỉ là lời đồn,nhưng hôm nay được nhìn thấy người, mới thấy những lời kia đều là không sai.Nhưng không hiểu tại sao,cô ta cảm thấy khuôn mặt này có chút quen quen,đã gặp ở đâu rồi.Giống như! cô gái! mặc bộ y phục ở Quán thanh xuân kia.Nghĩ đến đó,Tấn Ưu Tri liền ngay lập tức tự nhắc bản thân.Làm sao cái con nhỏ nghèo kia có thể làm hoàng hậu được,chắc chỉ là trùng hợp,hoàng hậu nương nương làm sao có thể là con nhỏ đó.Tấn Ưu Tri nghĩ ngợi liền cảm thấy rất đúng..