Tác giả:

Đêm tối tĩnh mịch, một chiếc trực thăng đang bay từ nước ngoài về thành phố Viễn Châu. Người đàn ông ngồi trên trực thăng cất giọng lạnh lùng hỏi người bên cạnh. "Cô ấy đang ở đâu?" "Cô ấy đang làm việc ở khách sạn Q.A.N, cạnh biển Hồng Châu." Người đàn ông bên cạnh gõ gõ gì đó lên bàn phím rồi nhìn vào màn hình vi tính đáp. "Đến đó, tôi muốn gặp cô ấy ngay bây giờ." Nghe được thông tin người mình càn tìm, anh ta liền ra lệnh cho cấp dưới lái trực thăng đến chỗ của cô gái mà anh vừa nhắc đến. Người đã ra lệnh vừa rồi là Cẩn Thiệu Lăng - đại thiếu gia của Cẩn gia - một vị tổng tài lạnh lùng, đầy quyền lực, còn người đang gõ vi tính là cấp dưới của anh ta - Lý Ngôn. Trực thăng đã hạ cánh gần khách sạn QAN, Cẩn Thiệu Lăng bước ra khỏi trực thăng tiến về phía khách sạn. Lý Ngôn hiểu Cẩn Thiệu Lăng muốn nghe thêm thông tin nên nhanh chân chạy theo để nói thêm. "Cô ấy là nhân viên tiếp tân ở đây và luôn luôn ở đây rất ít khi về..." Lý Ngôn chưa nói xong đã nhìn thấy ở đằng xa có một cô gái…

Chương 12: 12: Được Bao Nuôi

Ông Xã Vô Liêm SỉTác giả: Prairie LeeTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm tối tĩnh mịch, một chiếc trực thăng đang bay từ nước ngoài về thành phố Viễn Châu. Người đàn ông ngồi trên trực thăng cất giọng lạnh lùng hỏi người bên cạnh. "Cô ấy đang ở đâu?" "Cô ấy đang làm việc ở khách sạn Q.A.N, cạnh biển Hồng Châu." Người đàn ông bên cạnh gõ gõ gì đó lên bàn phím rồi nhìn vào màn hình vi tính đáp. "Đến đó, tôi muốn gặp cô ấy ngay bây giờ." Nghe được thông tin người mình càn tìm, anh ta liền ra lệnh cho cấp dưới lái trực thăng đến chỗ của cô gái mà anh vừa nhắc đến. Người đã ra lệnh vừa rồi là Cẩn Thiệu Lăng - đại thiếu gia của Cẩn gia - một vị tổng tài lạnh lùng, đầy quyền lực, còn người đang gõ vi tính là cấp dưới của anh ta - Lý Ngôn. Trực thăng đã hạ cánh gần khách sạn QAN, Cẩn Thiệu Lăng bước ra khỏi trực thăng tiến về phía khách sạn. Lý Ngôn hiểu Cẩn Thiệu Lăng muốn nghe thêm thông tin nên nhanh chân chạy theo để nói thêm. "Cô ấy là nhân viên tiếp tân ở đây và luôn luôn ở đây rất ít khi về..." Lý Ngôn chưa nói xong đã nhìn thấy ở đằng xa có một cô gái… Chiếc Porsche dừng lại trước cổng, Mộc Dao từ trong xe bước ra liền bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy, họ lập tức bày ra nét mặt như sắp làm chuyện xấu xa gì đó.Chiếc xe khi nãy vừa rời đi, Mộc Dao bước đến cổng lập tức bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ chặn lại, cố ý gây sự."Đứng lại!" Hoàng Tuyết Kỳ đưa tay chắn trước người Mộc Dao.Cô không nói lời nào, thản nhiên chuyển hướng né cánh tay đó.Nhìn thấy hành động của cô, Hoàng Tuyết Kỳ vô cùng tức giận, cô ta bảo bọn người đi cùng bắt Mộc Dao lại.Tuyết Kỳ vừa dứt lời lập tức có 5 người chạy đến vây quanh Mộc Dao."Muốn gì nữa đây?" Cô thiếu kiên nhẫn đưa mắt lườm đám người xung quanh.Hai người đứng trước mặt Mộc Dao tản ra cho Hoàng Tuyết Kỳ bước đến, cô ta lấy ngón tay nâng cằm Mộc Dao lên."Mày gan lắm, được bao nuôi nên lên mặt à?"Cô vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng nhìn Hoàng Tuyết Kỳ."Mày dám làm lơ tao?" Tuyết Kỳ tức giận, giơ tay lên định tát vào mặt đối phương."Đánh đi! Đừng quên ở đây có camera, coi chừng bị giáo viên nhìn thấy!" Mộc Dao đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn bàn tay của Tuyết Kỳ."Mày yên tâm, tao là người có quyền hành nhất ở trường này vì ông tao là hiệu trưởng ba lại là giám đốc công ty Hoàng Bân, ở cái trường này tao là tiểu thư." Y nhếch mép cười."Còn gì để nói không? Không thì cho tôi vào!"Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy Mộc Dao không hề sợ cô ta, liền lấy cái điện thoại ra mở tấm hình vừa chụp được lúc nảy đưa ra trước mặt cô."Đây là bằng chứng mày được bao nuôi.Nếu tạo công khai cho mọi người biết thì thanh danh của mày sẽ mất""Có gì trong đó ngoài hình ảnh tôi bước ra khỏi chiếc xe không? Cô có thấy ai trong đó không nam hay nữ, già hay trẻ, đẹp hay xấu, ăn mặc ra sao? Cô có thấy không? Nhỡ là tôi hóa giang người thân đến thì sao?"Mộc Dao hỏi ngược Hoàng Tuyết Kỳ như vậy, làm cho cô ta không nói được câu gì ngoài việc tức giận cãi lại:"Mày hay lắm! Một ngày nào đó tao sẽ bắt được bằng chứng mày đi với một ông già cho thiên hạ xem!""Tôi chờ! Bây giờ thì né ra đi chứ."Tuyết Kỳ cho bọn người của cô ta né ra, còn y thì tức giận ném luôn chiếc điện thoại xuống sân.Kể từ hôm đó, Mộc Dao nói với Thiệu Lăng không cần đưa cô đến trường nữa, còn cô thì tự mình đi taxi đến trường.Tuy nhiên kẻ nào đó vẫn kiếm chuyện với cô hàng ngày, còn cô thì hàng ngày bị thầy giáo bắt phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mọi người.Suốt một tháng cực khổ, cuối cùng khóa học võ thuật cũng kết thúc.Cơ thể Quách Mộc Dao trở nên mạnh mẽ hơn và kỹ năng của cô cũng hơn hẳn người khác.Việc này còn phải cảm ơn Hoàng Tuyết Kỳ nhờ cô ta mà cô bị thầy giáo phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mỗi ngày nên mới có kỹ năng vượt bậc người khác."Haizz....!đúng là một tháng cực khổ." Mộc Dao nằm trên chiếc giường, vừa thở dài vừa cảm nhận sự êm ái của chiếc giường, sau đó thì đánh một giấc dài.Bình minh lên đến đỉnh nhưng vì mệt mỏi quá nên Quách Mộc Dao vẫn còn nằm nướng trên chiếc giường của mình."Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa cửa vang lên.Hạ Lam đứng bên ngoài lớn tiếng gọi:"Tiểu Dao, dậy đi! Mình vừa tìm được công việc cho cậu nè."Đang nằm nướng trên giường bỗng nghe 4 từ "tìm được công việc".Mộc Dao gấp gáp ngồi bật dậy, chạy ra mở cửa phòng."Cạch" Quách Mộc Dao vẻ mặt hớn hở mở cửa."Thật không?""Ở sở cảnh sát ấy, bạn mình nói bên bộ phận pháp y thiếu người." Cố Hạ Lam nhìn bộ dạng rối bù của cô bạn, tiếp: "Chuẩn bị đi, tớ đưa cậu đi!""Ể? Cậu mua xe rồi à?" Quách Mộc Dao nghiêng đầu nhìn đối phương với ánh mắt hiếu kỳ."Xe máy." Hạ Lam gật đầu."À!""Thái độ này là sao? Muốn đi với "bạch mã hoàng tử" không chịu mình đưa đi à?"Mộc Dao nghe được lập tức chối bỏ, hai cánh tay đặt chéo phía trước."Không hề nha! Suốt tháng học võ thuật mình phải đau đầu vì anh ấy đó.""Vậy thì thay đồ, chuẩn bị nhanh đi sắp trưa rồi.""Biết rồi! Tiểu! Quân! Quân!" Quách Mộc Dao cố ý nhắc đến một người nào đó để ghẹo Hạ Lam."Cậu..." Y đỏ mặt nhìn Dao Dao."Ha ha… Tạm biệt!" Nói xong Quách Mộc Dao liền đóng cửa lại, tiến thẳng vào phòng tắm.***Theo như hứa hẹn thì nếu trong tuần đạt 100 like Nhược sẽ bão 15 chương cho mọi người, huhu ban đầu tưởng sẽ không đủ ai ngờ mới nói hôm qua mà hôm nay vượt mức 100 like rồi.Như đã hứa hôm nay sẽ có bão về nha! Yêu mọi người lắm ó❤.

Chiếc Porsche dừng lại trước cổng, Mộc Dao từ trong xe bước ra liền bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy, họ lập tức bày ra nét mặt như sắp làm chuyện xấu xa gì đó.

Chiếc xe khi nãy vừa rời đi, Mộc Dao bước đến cổng lập tức bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ chặn lại, cố ý gây sự.

"Đứng lại!" Hoàng Tuyết Kỳ đưa tay chắn trước người Mộc Dao.

Cô không nói lời nào, thản nhiên chuyển hướng né cánh tay đó.

Nhìn thấy hành động của cô, Hoàng Tuyết Kỳ vô cùng tức giận, cô ta bảo bọn người đi cùng bắt Mộc Dao lại.

Tuyết Kỳ vừa dứt lời lập tức có 5 người chạy đến vây quanh Mộc Dao.

"Muốn gì nữa đây?" Cô thiếu kiên nhẫn đưa mắt lườm đám người xung quanh.

Hai người đứng trước mặt Mộc Dao tản ra cho Hoàng Tuyết Kỳ bước đến, cô ta lấy ngón tay nâng cằm Mộc Dao lên.

"Mày gan lắm, được bao nuôi nên lên mặt à?"

Cô vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng nhìn Hoàng Tuyết Kỳ.

"Mày dám làm lơ tao?" Tuyết Kỳ tức giận, giơ tay lên định tát vào mặt đối phương.

"Đánh đi! Đừng quên ở đây có camera, coi chừng bị giáo viên nhìn thấy!" Mộc Dao đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn bàn tay của Tuyết Kỳ.

"Mày yên tâm, tao là người có quyền hành nhất ở trường này vì ông tao là hiệu trưởng ba lại là giám đốc công ty Hoàng Bân, ở cái trường này tao là tiểu thư." Y nhếch mép cười.

"Còn gì để nói không? Không thì cho tôi vào!"

Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy Mộc Dao không hề sợ cô ta, liền lấy cái điện thoại ra mở tấm hình vừa chụp được lúc nảy đưa ra trước mặt cô.

"Đây là bằng chứng mày được bao nuôi.

Nếu tạo công khai cho mọi người biết thì thanh danh của mày sẽ mất"

"Có gì trong đó ngoài hình ảnh tôi bước ra khỏi chiếc xe không? Cô có thấy ai trong đó không nam hay nữ, già hay trẻ, đẹp hay xấu, ăn mặc ra sao? Cô có thấy không? Nhỡ là tôi hóa giang người thân đến thì sao?"

Mộc Dao hỏi ngược Hoàng Tuyết Kỳ như vậy, làm cho cô ta không nói được câu gì ngoài việc tức giận cãi lại:

"Mày hay lắm! Một ngày nào đó tao sẽ bắt được bằng chứng mày đi với một ông già cho thiên hạ xem!"

"Tôi chờ! Bây giờ thì né ra đi chứ."

Tuyết Kỳ cho bọn người của cô ta né ra, còn y thì tức giận ném luôn chiếc điện thoại xuống sân.

Kể từ hôm đó, Mộc Dao nói với Thiệu Lăng không cần đưa cô đến trường nữa, còn cô thì tự mình đi taxi đến trường.

Tuy nhiên kẻ nào đó vẫn kiếm chuyện với cô hàng ngày, còn cô thì hàng ngày bị thầy giáo bắt phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mọi người.

Suốt một tháng cực khổ, cuối cùng khóa học võ thuật cũng kết thúc.

Cơ thể Quách Mộc Dao trở nên mạnh mẽ hơn và kỹ năng của cô cũng hơn hẳn người khác.

Việc này còn phải cảm ơn Hoàng Tuyết Kỳ nhờ cô ta mà cô bị thầy giáo phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mỗi ngày nên mới có kỹ năng vượt bậc người khác.

"Haizz....!đúng là một tháng cực khổ." Mộc Dao nằm trên chiếc giường, vừa thở dài vừa cảm nhận sự êm ái của chiếc giường, sau đó thì đánh một giấc dài.

Bình minh lên đến đỉnh nhưng vì mệt mỏi quá nên Quách Mộc Dao vẫn còn nằm nướng trên chiếc giường của mình.

"Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa cửa vang lên.

Hạ Lam đứng bên ngoài lớn tiếng gọi:

"Tiểu Dao, dậy đi! Mình vừa tìm được công việc cho cậu nè."

Đang nằm nướng trên giường bỗng nghe 4 từ "tìm được công việc".

Mộc Dao gấp gáp ngồi bật dậy, chạy ra mở cửa phòng.

"Cạch" Quách Mộc Dao vẻ mặt hớn hở mở cửa.

"Thật không?"

"Ở sở cảnh sát ấy, bạn mình nói bên bộ phận pháp y thiếu người." Cố Hạ Lam nhìn bộ dạng rối bù của cô bạn, tiếp: "Chuẩn bị đi, tớ đưa cậu đi!"

"Ể? Cậu mua xe rồi à?" Quách Mộc Dao nghiêng đầu nhìn đối phương với ánh mắt hiếu kỳ.

"Xe máy." Hạ Lam gật đầu.

"À!"

"Thái độ này là sao? Muốn đi với "bạch mã hoàng tử" không chịu mình đưa đi à?"

Mộc Dao nghe được lập tức chối bỏ, hai cánh tay đặt chéo phía trước.

"Không hề nha! Suốt tháng học võ thuật mình phải đau đầu vì anh ấy đó."

"Vậy thì thay đồ, chuẩn bị nhanh đi sắp trưa rồi."

"Biết rồi! Tiểu! Quân! Quân!" Quách Mộc Dao cố ý nhắc đến một người nào đó để ghẹo Hạ Lam.

"Cậu..." Y đỏ mặt nhìn Dao Dao.

"Ha ha… Tạm biệt!" Nói xong Quách Mộc Dao liền đóng cửa lại, tiến thẳng vào phòng tắm.

***

Theo như hứa hẹn thì nếu trong tuần đạt 100 like Nhược sẽ bão 15 chương cho mọi người, huhu ban đầu tưởng sẽ không đủ ai ngờ mới nói hôm qua mà hôm nay vượt mức 100 like rồi.

Như đã hứa hôm nay sẽ có bão về nha! Yêu mọi người lắm ó❤.

Ông Xã Vô Liêm SỉTác giả: Prairie LeeTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngĐêm tối tĩnh mịch, một chiếc trực thăng đang bay từ nước ngoài về thành phố Viễn Châu. Người đàn ông ngồi trên trực thăng cất giọng lạnh lùng hỏi người bên cạnh. "Cô ấy đang ở đâu?" "Cô ấy đang làm việc ở khách sạn Q.A.N, cạnh biển Hồng Châu." Người đàn ông bên cạnh gõ gõ gì đó lên bàn phím rồi nhìn vào màn hình vi tính đáp. "Đến đó, tôi muốn gặp cô ấy ngay bây giờ." Nghe được thông tin người mình càn tìm, anh ta liền ra lệnh cho cấp dưới lái trực thăng đến chỗ của cô gái mà anh vừa nhắc đến. Người đã ra lệnh vừa rồi là Cẩn Thiệu Lăng - đại thiếu gia của Cẩn gia - một vị tổng tài lạnh lùng, đầy quyền lực, còn người đang gõ vi tính là cấp dưới của anh ta - Lý Ngôn. Trực thăng đã hạ cánh gần khách sạn QAN, Cẩn Thiệu Lăng bước ra khỏi trực thăng tiến về phía khách sạn. Lý Ngôn hiểu Cẩn Thiệu Lăng muốn nghe thêm thông tin nên nhanh chân chạy theo để nói thêm. "Cô ấy là nhân viên tiếp tân ở đây và luôn luôn ở đây rất ít khi về..." Lý Ngôn chưa nói xong đã nhìn thấy ở đằng xa có một cô gái… Chiếc Porsche dừng lại trước cổng, Mộc Dao từ trong xe bước ra liền bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy, họ lập tức bày ra nét mặt như sắp làm chuyện xấu xa gì đó.Chiếc xe khi nãy vừa rời đi, Mộc Dao bước đến cổng lập tức bị bọn người Hoàng Tuyết Kỳ chặn lại, cố ý gây sự."Đứng lại!" Hoàng Tuyết Kỳ đưa tay chắn trước người Mộc Dao.Cô không nói lời nào, thản nhiên chuyển hướng né cánh tay đó.Nhìn thấy hành động của cô, Hoàng Tuyết Kỳ vô cùng tức giận, cô ta bảo bọn người đi cùng bắt Mộc Dao lại.Tuyết Kỳ vừa dứt lời lập tức có 5 người chạy đến vây quanh Mộc Dao."Muốn gì nữa đây?" Cô thiếu kiên nhẫn đưa mắt lườm đám người xung quanh.Hai người đứng trước mặt Mộc Dao tản ra cho Hoàng Tuyết Kỳ bước đến, cô ta lấy ngón tay nâng cằm Mộc Dao lên."Mày gan lắm, được bao nuôi nên lên mặt à?"Cô vẫn giữ khuôn mặt lạnh như băng nhìn Hoàng Tuyết Kỳ."Mày dám làm lơ tao?" Tuyết Kỳ tức giận, giơ tay lên định tát vào mặt đối phương."Đánh đi! Đừng quên ở đây có camera, coi chừng bị giáo viên nhìn thấy!" Mộc Dao đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn bàn tay của Tuyết Kỳ."Mày yên tâm, tao là người có quyền hành nhất ở trường này vì ông tao là hiệu trưởng ba lại là giám đốc công ty Hoàng Bân, ở cái trường này tao là tiểu thư." Y nhếch mép cười."Còn gì để nói không? Không thì cho tôi vào!"Hoàng Tuyết Kỳ nhìn thấy Mộc Dao không hề sợ cô ta, liền lấy cái điện thoại ra mở tấm hình vừa chụp được lúc nảy đưa ra trước mặt cô."Đây là bằng chứng mày được bao nuôi.Nếu tạo công khai cho mọi người biết thì thanh danh của mày sẽ mất""Có gì trong đó ngoài hình ảnh tôi bước ra khỏi chiếc xe không? Cô có thấy ai trong đó không nam hay nữ, già hay trẻ, đẹp hay xấu, ăn mặc ra sao? Cô có thấy không? Nhỡ là tôi hóa giang người thân đến thì sao?"Mộc Dao hỏi ngược Hoàng Tuyết Kỳ như vậy, làm cho cô ta không nói được câu gì ngoài việc tức giận cãi lại:"Mày hay lắm! Một ngày nào đó tao sẽ bắt được bằng chứng mày đi với một ông già cho thiên hạ xem!""Tôi chờ! Bây giờ thì né ra đi chứ."Tuyết Kỳ cho bọn người của cô ta né ra, còn y thì tức giận ném luôn chiếc điện thoại xuống sân.Kể từ hôm đó, Mộc Dao nói với Thiệu Lăng không cần đưa cô đến trường nữa, còn cô thì tự mình đi taxi đến trường.Tuy nhiên kẻ nào đó vẫn kiếm chuyện với cô hàng ngày, còn cô thì hàng ngày bị thầy giáo bắt phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mọi người.Suốt một tháng cực khổ, cuối cùng khóa học võ thuật cũng kết thúc.Cơ thể Quách Mộc Dao trở nên mạnh mẽ hơn và kỹ năng của cô cũng hơn hẳn người khác.Việc này còn phải cảm ơn Hoàng Tuyết Kỳ nhờ cô ta mà cô bị thầy giáo phạt chạy 7 vòng sân và tập luyện gấp 5 lần mỗi ngày nên mới có kỹ năng vượt bậc người khác."Haizz....!đúng là một tháng cực khổ." Mộc Dao nằm trên chiếc giường, vừa thở dài vừa cảm nhận sự êm ái của chiếc giường, sau đó thì đánh một giấc dài.Bình minh lên đến đỉnh nhưng vì mệt mỏi quá nên Quách Mộc Dao vẫn còn nằm nướng trên chiếc giường của mình."Cốc cốc cốc" Tiếng gõ cửa cửa vang lên.Hạ Lam đứng bên ngoài lớn tiếng gọi:"Tiểu Dao, dậy đi! Mình vừa tìm được công việc cho cậu nè."Đang nằm nướng trên giường bỗng nghe 4 từ "tìm được công việc".Mộc Dao gấp gáp ngồi bật dậy, chạy ra mở cửa phòng."Cạch" Quách Mộc Dao vẻ mặt hớn hở mở cửa."Thật không?""Ở sở cảnh sát ấy, bạn mình nói bên bộ phận pháp y thiếu người." Cố Hạ Lam nhìn bộ dạng rối bù của cô bạn, tiếp: "Chuẩn bị đi, tớ đưa cậu đi!""Ể? Cậu mua xe rồi à?" Quách Mộc Dao nghiêng đầu nhìn đối phương với ánh mắt hiếu kỳ."Xe máy." Hạ Lam gật đầu."À!""Thái độ này là sao? Muốn đi với "bạch mã hoàng tử" không chịu mình đưa đi à?"Mộc Dao nghe được lập tức chối bỏ, hai cánh tay đặt chéo phía trước."Không hề nha! Suốt tháng học võ thuật mình phải đau đầu vì anh ấy đó.""Vậy thì thay đồ, chuẩn bị nhanh đi sắp trưa rồi.""Biết rồi! Tiểu! Quân! Quân!" Quách Mộc Dao cố ý nhắc đến một người nào đó để ghẹo Hạ Lam."Cậu..." Y đỏ mặt nhìn Dao Dao."Ha ha… Tạm biệt!" Nói xong Quách Mộc Dao liền đóng cửa lại, tiến thẳng vào phòng tắm.***Theo như hứa hẹn thì nếu trong tuần đạt 100 like Nhược sẽ bão 15 chương cho mọi người, huhu ban đầu tưởng sẽ không đủ ai ngờ mới nói hôm qua mà hôm nay vượt mức 100 like rồi.Như đã hứa hôm nay sẽ có bão về nha! Yêu mọi người lắm ó❤.

Chương 12: 12: Được Bao Nuôi