Tác giả:

Chỉ Nhu vào cung khi 12 tuổi. Lúc trước nàng vẫn còn là một đứa trẻ nghèo túng tại một trấn nhỏ, chớp mắt một cái liền trở thành công chúa thất lạc nhiều năm trước của Đại Chu, hơn nữa còn có người phụ thân lạ mặt đối với mẫu thân quá cố của nàng nhất kiến chung tình. Những điều này Chỉ Nhu hết thảy đều không quan tâm, đối với nàng mà nói sinh hoạt ở trong trấn nhỏ hay sinh hoạt ở trong cung đều không quá khác biệt, bất quá là từ việc bán hoa biến thành việc cầm kỳ thư họa, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm. Trong cung có rất nhiều thứ để học, đặc biệt là quy củ. Chỉ Nhu được chỉ dạy quy củ trong vòng một tháng, nàng mới khó khăn lắm học được cách hành xử nhẹ nhàng, cười không lộ răng. Trời sinh mặt nàng mềm mại, một đôi mắt đào hoa mị, thời điểm nhìn người khác, còn thêm một cổ mưa bụi phong tình Giang Nam. Chỉ Nhu hồi cung mấy ngày này, hoàng đế đau lòng với đứa con gái thất lạc nhiều năm giờ mới tìm lại được, đối với nàng càng là mọi cách sủng nịch, cho nàng ở Cung Vĩnh An,…

Chương 15

Khi Bệnh Kiều Hắc HóaTác giả: Mộ Ải YênTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChỉ Nhu vào cung khi 12 tuổi. Lúc trước nàng vẫn còn là một đứa trẻ nghèo túng tại một trấn nhỏ, chớp mắt một cái liền trở thành công chúa thất lạc nhiều năm trước của Đại Chu, hơn nữa còn có người phụ thân lạ mặt đối với mẫu thân quá cố của nàng nhất kiến chung tình. Những điều này Chỉ Nhu hết thảy đều không quan tâm, đối với nàng mà nói sinh hoạt ở trong trấn nhỏ hay sinh hoạt ở trong cung đều không quá khác biệt, bất quá là từ việc bán hoa biến thành việc cầm kỳ thư họa, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm. Trong cung có rất nhiều thứ để học, đặc biệt là quy củ. Chỉ Nhu được chỉ dạy quy củ trong vòng một tháng, nàng mới khó khăn lắm học được cách hành xử nhẹ nhàng, cười không lộ răng. Trời sinh mặt nàng mềm mại, một đôi mắt đào hoa mị, thời điểm nhìn người khác, còn thêm một cổ mưa bụi phong tình Giang Nam. Chỉ Nhu hồi cung mấy ngày này, hoàng đế đau lòng với đứa con gái thất lạc nhiều năm giờ mới tìm lại được, đối với nàng càng là mọi cách sủng nịch, cho nàng ở Cung Vĩnh An,… Editor: CocaĐám người ồn ào náo động, Đường Nùng thành công đem Từ Mạch bị lừa gạt tới nơi tập trung đông người. Trải qua mấy ngày nay ngoan ngoãn thuận theo hắn, cô đã làm Từ Mạch gỡ xuống phòng bị.Hôm nay đúng là ngày cô thực hiện kế hoạch chạy trốn đã ấp ủ bấy lâu.Thừa dịp lúc đám người chen lấn xô đẩy, cô dùng sức tránh khỏi Từ Mạch, đẩy đám người ra dùng sức mà chạy về phía trước."Không được...... Không được!!!!"Thanh âm Từ Mạch ở trong đám người cơ hồ bị lấn áp. Khi sắp rời khỏi đám người, Đường Nùng quay đầu lại nhìn hắn một cái, thấy được ánh mắt u ám điên cuồng kia của hắn.Cô khϊếp sợ quay đầu lại, tiếp tục tăng tốc độ chạy về phía trước........."Lách cách."Xiềng xích bao vây lấy đôi tay của thiếu nên, hai cảnh sát đứng vào hai bên, ở trước mặt hắn nói cái gì đó, Từ Mạch cũng đều không nghe vào.Trước khi bị mang lên xe cảnh sát, hắn khát vọng mà liếc nhìn đám người xung quanh đang vây xem.Rất muốn cô, đã hai ngày hắn không nhìn thấy A Nùng, thật sự rất muốn cô.....Không có cô......Cô không có tới......Trong đầu hắn hiện ra gương mặt tươi cười của cô, ánh mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu lên khuôn mặt cô, còn cô thì hết sức chuyên chú mà vẽ sườn mặt của hắn.Khóe miệng Từ Mạch nở ra một nụ cười ảm đạm..."Không cùng gặp gỡ trên đờiChuyển dời như thể sao trời Sâm Thương..."

Editor: Coca

Đám người ồn ào náo động, Đường Nùng thành công đem Từ Mạch bị lừa gạt tới nơi tập trung đông người. Trải qua mấy ngày nay ngoan ngoãn thuận theo hắn, cô đã làm Từ Mạch gỡ xuống phòng bị.

Hôm nay đúng là ngày cô thực hiện kế hoạch chạy trốn đã ấp ủ bấy lâu.

Thừa dịp lúc đám người chen lấn xô đẩy, cô dùng sức tránh khỏi Từ Mạch, đẩy đám người ra dùng sức mà chạy về phía trước.

"Không được...... Không được!!!!"

Thanh âm Từ Mạch ở trong đám người cơ hồ bị lấn áp. Khi sắp rời khỏi đám người, Đường Nùng quay đầu lại nhìn hắn một cái, thấy được ánh mắt u ám điên cuồng kia của hắn.

Cô khϊếp sợ quay đầu lại, tiếp tục tăng tốc độ chạy về phía trước.

........

"Lách cách."

Xiềng xích bao vây lấy đôi tay của thiếu nên, hai cảnh sát đứng vào hai bên, ở trước mặt hắn nói cái gì đó, Từ Mạch cũng đều không nghe vào.

Trước khi bị mang lên xe cảnh sát, hắn khát vọng mà liếc nhìn đám người xung quanh đang vây xem.

Rất muốn cô, đã hai ngày hắn không nhìn thấy A Nùng, thật sự rất muốn cô.....

Không có cô......Cô không có tới......

Trong đầu hắn hiện ra gương mặt tươi cười của cô, ánh mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu lên khuôn mặt cô, còn cô thì hết sức chuyên chú mà vẽ sườn mặt của hắn.

Khóe miệng Từ Mạch nở ra một nụ cười ảm đạm...

"Không cùng gặp gỡ trên đời

Chuyển dời như thể sao trời Sâm Thương..."

Khi Bệnh Kiều Hắc HóaTác giả: Mộ Ải YênTruyện Ngôn Tình, Truyện NgượcChỉ Nhu vào cung khi 12 tuổi. Lúc trước nàng vẫn còn là một đứa trẻ nghèo túng tại một trấn nhỏ, chớp mắt một cái liền trở thành công chúa thất lạc nhiều năm trước của Đại Chu, hơn nữa còn có người phụ thân lạ mặt đối với mẫu thân quá cố của nàng nhất kiến chung tình. Những điều này Chỉ Nhu hết thảy đều không quan tâm, đối với nàng mà nói sinh hoạt ở trong trấn nhỏ hay sinh hoạt ở trong cung đều không quá khác biệt, bất quá là từ việc bán hoa biến thành việc cầm kỳ thư họa, mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm. Trong cung có rất nhiều thứ để học, đặc biệt là quy củ. Chỉ Nhu được chỉ dạy quy củ trong vòng một tháng, nàng mới khó khăn lắm học được cách hành xử nhẹ nhàng, cười không lộ răng. Trời sinh mặt nàng mềm mại, một đôi mắt đào hoa mị, thời điểm nhìn người khác, còn thêm một cổ mưa bụi phong tình Giang Nam. Chỉ Nhu hồi cung mấy ngày này, hoàng đế đau lòng với đứa con gái thất lạc nhiều năm giờ mới tìm lại được, đối với nàng càng là mọi cách sủng nịch, cho nàng ở Cung Vĩnh An,… Editor: CocaĐám người ồn ào náo động, Đường Nùng thành công đem Từ Mạch bị lừa gạt tới nơi tập trung đông người. Trải qua mấy ngày nay ngoan ngoãn thuận theo hắn, cô đã làm Từ Mạch gỡ xuống phòng bị.Hôm nay đúng là ngày cô thực hiện kế hoạch chạy trốn đã ấp ủ bấy lâu.Thừa dịp lúc đám người chen lấn xô đẩy, cô dùng sức tránh khỏi Từ Mạch, đẩy đám người ra dùng sức mà chạy về phía trước."Không được...... Không được!!!!"Thanh âm Từ Mạch ở trong đám người cơ hồ bị lấn áp. Khi sắp rời khỏi đám người, Đường Nùng quay đầu lại nhìn hắn một cái, thấy được ánh mắt u ám điên cuồng kia của hắn.Cô khϊếp sợ quay đầu lại, tiếp tục tăng tốc độ chạy về phía trước........."Lách cách."Xiềng xích bao vây lấy đôi tay của thiếu nên, hai cảnh sát đứng vào hai bên, ở trước mặt hắn nói cái gì đó, Từ Mạch cũng đều không nghe vào.Trước khi bị mang lên xe cảnh sát, hắn khát vọng mà liếc nhìn đám người xung quanh đang vây xem.Rất muốn cô, đã hai ngày hắn không nhìn thấy A Nùng, thật sự rất muốn cô.....Không có cô......Cô không có tới......Trong đầu hắn hiện ra gương mặt tươi cười của cô, ánh mặt trời xuyên qua cửa kính chiếu lên khuôn mặt cô, còn cô thì hết sức chuyên chú mà vẽ sườn mặt của hắn.Khóe miệng Từ Mạch nở ra một nụ cười ảm đạm..."Không cùng gặp gỡ trên đờiChuyển dời như thể sao trời Sâm Thương..."

Chương 15