Tác giả:

Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…

Chương 2: 2: Còn Nhỏ Như Vậy Mà Đã Sa Đọa

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Nam quỷ mượn ô che nắng của người đi đường mà đi qua vài con phố, Tần Hải Đường vẫn gắt gao đuổi theo không bỏ cuộc.“Tích tắc tích tắc tích tắc."Két két!"Một tiếng phanh xe gấp gáp đã làm người đàn ông ngồi ghế sau bừng tỉnh.Anh chậm rãi mở đôi mắt đang nhắm hờ, trong mắt ẩn ẩn có nét tức giận, sau đó lạnh lùng nói: "Trang Nhất?"Trợ lý tư nhân Trang Nhất đang ngồi ghế phụ nhìn tình huống trước mắt, anh ta sợ tới mức run bần bật nhưng vẫn phải trả lời theo đúng chức trách:Cậu ba, có người chặn xe!"Người đàn ông không ngừng lần chuỗi tràng hạt trên tay phải, anh nhìn ra cửa sổ đầy hứng thú.Ồ? Chặn xe?"Trang Nhất căng thẳng lau mồ hôi trên trán.Kẻ dám chặn xe của cậu ba đúng là không muốn sống nữa!Chắc là tổng giám đốc nhà ai bày ra trò mỹ nhân kế ạ!"Đi xuống nhìn xem."Không đợi người đàn ông bước xuống, Trang Nhất đã chậm rãi mở cửa xe.Thân là trợ lý tư nhân, trước kia không phải Trang Nhất chưa từng giải quyết chuyện như thế này.Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện chặn trước mũi xe.Cô gái nhỏ kia đẹp thì có đẹp, đôi mắt ngây thơ trong sáng như nai con, mũi nhỏ xinh xắn, đôi môi non mềm hồng phấn, tóc dài thục nữ.Cô ăn mặc thường phục cách tân kiểu Trung, bên ngoài khoác một chiếc áo dài màu xanh lá, chân đi giày vải, trên tay còn cầm một chiếc bút lông dài hai, ba mươi phân.Còn nhỏ như vậy mà đã sa đọa, thật đáng tiếc!Này! Cần tiền không cần mạng à! Biết xe này là của ai không mà dám chặn hả!"Tần Hải Đường không thèm liếc anh ta một cái.Cô biết chặn xe là không đúng, nhưng nếu cô không bắt được nam quỷ, không giúp hắn đầu thai kịp lúc thì giá trị công đức của cô sẽ vuột mất!Này! Đang nói chuyện với cô đấy, không nghe thấy à? Đây chính là xe của Lệ Thù - cậu ba nhà họ Lệ ở thủ đô, cô là đồ ngốc hả?"Tần Hải Đường cong cong môi: "Đồ ngốc nói ai đấy?"Trang Nhất buột miệng trả lời: "Đồ ngốc đang nói cô đấy!"Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

Nam quỷ mượn ô che nắng của người đi đường mà đi qua vài con phố, Tần Hải Đường vẫn gắt gao đuổi theo không bỏ cuộc.“Tích tắc tích tắc tích tắc."Két két!"Một tiếng phanh xe gấp gáp đã làm người đàn ông ngồi ghế sau bừng tỉnh.

Anh chậm rãi mở đôi mắt đang nhắm hờ, trong mắt ẩn ẩn có nét tức giận, sau đó lạnh lùng nói: "Trang Nhất?"Trợ lý tư nhân Trang Nhất đang ngồi ghế phụ nhìn tình huống trước mắt, anh ta sợ tới mức run bần bật nhưng vẫn phải trả lời theo đúng chức trách:Cậu ba, có người chặn xe!"Người đàn ông không ngừng lần chuỗi tràng hạt trên tay phải, anh nhìn ra cửa sổ đầy hứng thú.Ồ? Chặn xe?"Trang Nhất căng thẳng lau mồ hôi trên trán.

Kẻ dám chặn xe của cậu ba đúng là không muốn sống nữa!Chắc là tổng giám đốc nhà ai bày ra trò mỹ nhân kế ạ!"Đi xuống nhìn xem."Không đợi người đàn ông bước xuống, Trang Nhất đã chậm rãi mở cửa xe.Thân là trợ lý tư nhân, trước kia không phải Trang Nhất chưa từng giải quyết chuyện như thế này.

Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện chặn trước mũi xe.Cô gái nhỏ kia đẹp thì có đẹp, đôi mắt ngây thơ trong sáng như nai con, mũi nhỏ xinh xắn, đôi môi non mềm hồng phấn, tóc dài thục nữ.

Cô ăn mặc thường phục cách tân kiểu Trung, bên ngoài khoác một chiếc áo dài màu xanh lá, chân đi giày vải, trên tay còn cầm một chiếc bút lông dài hai, ba mươi phân.Còn nhỏ như vậy mà đã sa đọa, thật đáng tiếc!Này! Cần tiền không cần mạng à! Biết xe này là của ai không mà dám chặn hả!"Tần Hải Đường không thèm liếc anh ta một cái.

Cô biết chặn xe là không đúng, nhưng nếu cô không bắt được nam quỷ, không giúp hắn đầu thai kịp lúc thì giá trị công đức của cô sẽ vuột mất!Này! Đang nói chuyện với cô đấy, không nghe thấy à? Đây chính là xe của Lệ Thù - cậu ba nhà họ Lệ ở thủ đô, cô là đồ ngốc hả?"Tần Hải Đường cong cong môi: "Đồ ngốc nói ai đấy?"Trang Nhất buột miệng trả lời: "Đồ ngốc đang nói cô đấy!"Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.

Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.

Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Nam quỷ mượn ô che nắng của người đi đường mà đi qua vài con phố, Tần Hải Đường vẫn gắt gao đuổi theo không bỏ cuộc.“Tích tắc tích tắc tích tắc."Két két!"Một tiếng phanh xe gấp gáp đã làm người đàn ông ngồi ghế sau bừng tỉnh.Anh chậm rãi mở đôi mắt đang nhắm hờ, trong mắt ẩn ẩn có nét tức giận, sau đó lạnh lùng nói: "Trang Nhất?"Trợ lý tư nhân Trang Nhất đang ngồi ghế phụ nhìn tình huống trước mắt, anh ta sợ tới mức run bần bật nhưng vẫn phải trả lời theo đúng chức trách:Cậu ba, có người chặn xe!"Người đàn ông không ngừng lần chuỗi tràng hạt trên tay phải, anh nhìn ra cửa sổ đầy hứng thú.Ồ? Chặn xe?"Trang Nhất căng thẳng lau mồ hôi trên trán.Kẻ dám chặn xe của cậu ba đúng là không muốn sống nữa!Chắc là tổng giám đốc nhà ai bày ra trò mỹ nhân kế ạ!"Đi xuống nhìn xem."Không đợi người đàn ông bước xuống, Trang Nhất đã chậm rãi mở cửa xe.Thân là trợ lý tư nhân, trước kia không phải Trang Nhất chưa từng giải quyết chuyện như thế này.Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên anh ta gặp phải chuyện chặn trước mũi xe.Cô gái nhỏ kia đẹp thì có đẹp, đôi mắt ngây thơ trong sáng như nai con, mũi nhỏ xinh xắn, đôi môi non mềm hồng phấn, tóc dài thục nữ.Cô ăn mặc thường phục cách tân kiểu Trung, bên ngoài khoác một chiếc áo dài màu xanh lá, chân đi giày vải, trên tay còn cầm một chiếc bút lông dài hai, ba mươi phân.Còn nhỏ như vậy mà đã sa đọa, thật đáng tiếc!Này! Cần tiền không cần mạng à! Biết xe này là của ai không mà dám chặn hả!"Tần Hải Đường không thèm liếc anh ta một cái.Cô biết chặn xe là không đúng, nhưng nếu cô không bắt được nam quỷ, không giúp hắn đầu thai kịp lúc thì giá trị công đức của cô sẽ vuột mất!Này! Đang nói chuyện với cô đấy, không nghe thấy à? Đây chính là xe của Lệ Thù - cậu ba nhà họ Lệ ở thủ đô, cô là đồ ngốc hả?"Tần Hải Đường cong cong môi: "Đồ ngốc nói ai đấy?"Trang Nhất buột miệng trả lời: "Đồ ngốc đang nói cô đấy!"Dạ Miêu cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi, hy vọng tất cả các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ nhóm dịch trong những sản phẩm tiếp theo.Nếu có đóng góp hay ý kiến gì, các bạn hãy để lại bình luận ở bên dưới, tụi mình sẽ đọc và cố gắng khắc phục sớm để có một sản phẩm hoàn thiện cũng như chỉnh chu nhất.Một lần nữa, nhóm dịch Dạ Miêu xin cảm ơn các bạn rất nhiều..

Chương 2: 2: Còn Nhỏ Như Vậy Mà Đã Sa Đọa