Tác giả:

Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…

Chương 12: 12: Xin Cô Hãy Cứu Ông Chủ

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Tần Hải Đường đang nghĩ làm sao để đi vào thì đã nghe thấy giọng nói của Trần Sinh - quản gia nhà họ Lệ - vang lên sau lưng:Cô là cô Hải Đường đúng không?"Tần Hải Đường gật đầu theo bản năng, cô chậm rãi đi theo sau Trần Sinh về phía nhà chính.Không khí lạnh lẽo xung quanh làm cô không nhịn được phải đặt câu hỏi: "Chú Trần, mấy ngày gần đây có ai trong nhà đau ốm gì không ạ?"Trần Sinh thầm giật mình, ông nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi.Sức khỏe của ông chủ Lệ Vạn Hải luôn tốt, chẳng hiểu sao gần đây ông ấy càng ngày càng dậy muộn, hiện tại cơ thể đã suy yếu tới mức không thể bước xuống giường được nữa!Cậu ba đã tìm vô số bác sĩ giỏi nhưng không ai phát hiện điều gì lạ.Hiện giờ cả nhà đều chìm trong không khí bi thương, chỉ sợ đây là điềm báo ông chủ sẽ cưỡi hạc về cõi tiên.Ông vội vàng khom lưng chắp tay, nói bằng giọng điệu khẩn cầu: "Cô Hải Đường đúng là cao nhân, người bị bệnh là ông chủ.Chắc là cô có cách đúng không? Xin cô hãy cứu ông chủ!"Là ông Lệ ạ?"Tần Hải Đường lập tức bấm tay tính toán.Không ổn rồi, tuổi thọ đã bị ảnh hưởng!Chú Trần, chú mau dẫn cháu tới phòng của ông Lệ!"Trần Sinh thấy vẻ mặt Tần Hải Đường vừa nghiêm trọng vừa sốt ruột thì càng không dám chậm trễ, hai người vội vàng đi tới phòng Lệ Vạn Hải.Vừa tới nơi, Tần Hải Đường đã bị choáng váng.Cả nhà này, nữ thì trang điểm xinh đẹp giả vờ khóc lóc, nam thì thở ngắn than dài, mắt đảo liên hồi, không biết bọn họ đang nghĩ gì!Duy chỉ có mình Lệ Thù ngồi trong một góc cụp mắt, hai ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc sắp cháy hết.Điếu thuốc giống như tâm trạng của anh lúc này, đã thấp gần như rơi xuống đáy vực.Lần trước gặp mặt, Lệ Thù còn hăng hái bừng bừng, kiêu ngạo biết bao.Bây giờ anh lại biến thành dáng vẻ suy sụp khiến người ta nhìn vào mà không khỏi đau lòng.Tần Hải Đường làm lơ ánh mắt của mọi người mà đi thẳng về phía Lệ Thù, sau đó duỗi tay vỗ nhẹ lên tóc anh..

Tần Hải Đường đang nghĩ làm sao để đi vào thì đã nghe thấy giọng nói của Trần Sinh - quản gia nhà họ Lệ - vang lên sau lưng:Cô là cô Hải Đường đúng không?"Tần Hải Đường gật đầu theo bản năng, cô chậm rãi đi theo sau Trần Sinh về phía nhà chính.Không khí lạnh lẽo xung quanh làm cô không nhịn được phải đặt câu hỏi: "Chú Trần, mấy ngày gần đây có ai trong nhà đau ốm gì không ạ?"Trần Sinh thầm giật mình, ông nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Sức khỏe của ông chủ Lệ Vạn Hải luôn tốt, chẳng hiểu sao gần đây ông ấy càng ngày càng dậy muộn, hiện tại cơ thể đã suy yếu tới mức không thể bước xuống giường được nữa!Cậu ba đã tìm vô số bác sĩ giỏi nhưng không ai phát hiện điều gì lạ.

Hiện giờ cả nhà đều chìm trong không khí bi thương, chỉ sợ đây là điềm báo ông chủ sẽ cưỡi hạc về cõi tiên.Ông vội vàng khom lưng chắp tay, nói bằng giọng điệu khẩn cầu: "Cô Hải Đường đúng là cao nhân, người bị bệnh là ông chủ.

Chắc là cô có cách đúng không? Xin cô hãy cứu ông chủ!"Là ông Lệ ạ?"Tần Hải Đường lập tức bấm tay tính toán.

Không ổn rồi, tuổi thọ đã bị ảnh hưởng!Chú Trần, chú mau dẫn cháu tới phòng của ông Lệ!"Trần Sinh thấy vẻ mặt Tần Hải Đường vừa nghiêm trọng vừa sốt ruột thì càng không dám chậm trễ, hai người vội vàng đi tới phòng Lệ Vạn Hải.Vừa tới nơi, Tần Hải Đường đã bị choáng váng.

Cả nhà này, nữ thì trang điểm xinh đẹp giả vờ khóc lóc, nam thì thở ngắn than dài, mắt đảo liên hồi, không biết bọn họ đang nghĩ gì!Duy chỉ có mình Lệ Thù ngồi trong một góc cụp mắt, hai ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc sắp cháy hết.

Điếu thuốc giống như tâm trạng của anh lúc này, đã thấp gần như rơi xuống đáy vực.Lần trước gặp mặt, Lệ Thù còn hăng hái bừng bừng, kiêu ngạo biết bao.

Bây giờ anh lại biến thành dáng vẻ suy sụp khiến người ta nhìn vào mà không khỏi đau lòng.Tần Hải Đường làm lơ ánh mắt của mọi người mà đi thẳng về phía Lệ Thù, sau đó duỗi tay vỗ nhẹ lên tóc anh..

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Tần Hải Đường đang nghĩ làm sao để đi vào thì đã nghe thấy giọng nói của Trần Sinh - quản gia nhà họ Lệ - vang lên sau lưng:Cô là cô Hải Đường đúng không?"Tần Hải Đường gật đầu theo bản năng, cô chậm rãi đi theo sau Trần Sinh về phía nhà chính.Không khí lạnh lẽo xung quanh làm cô không nhịn được phải đặt câu hỏi: "Chú Trần, mấy ngày gần đây có ai trong nhà đau ốm gì không ạ?"Trần Sinh thầm giật mình, ông nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin nổi.Sức khỏe của ông chủ Lệ Vạn Hải luôn tốt, chẳng hiểu sao gần đây ông ấy càng ngày càng dậy muộn, hiện tại cơ thể đã suy yếu tới mức không thể bước xuống giường được nữa!Cậu ba đã tìm vô số bác sĩ giỏi nhưng không ai phát hiện điều gì lạ.Hiện giờ cả nhà đều chìm trong không khí bi thương, chỉ sợ đây là điềm báo ông chủ sẽ cưỡi hạc về cõi tiên.Ông vội vàng khom lưng chắp tay, nói bằng giọng điệu khẩn cầu: "Cô Hải Đường đúng là cao nhân, người bị bệnh là ông chủ.Chắc là cô có cách đúng không? Xin cô hãy cứu ông chủ!"Là ông Lệ ạ?"Tần Hải Đường lập tức bấm tay tính toán.Không ổn rồi, tuổi thọ đã bị ảnh hưởng!Chú Trần, chú mau dẫn cháu tới phòng của ông Lệ!"Trần Sinh thấy vẻ mặt Tần Hải Đường vừa nghiêm trọng vừa sốt ruột thì càng không dám chậm trễ, hai người vội vàng đi tới phòng Lệ Vạn Hải.Vừa tới nơi, Tần Hải Đường đã bị choáng váng.Cả nhà này, nữ thì trang điểm xinh đẹp giả vờ khóc lóc, nam thì thở ngắn than dài, mắt đảo liên hồi, không biết bọn họ đang nghĩ gì!Duy chỉ có mình Lệ Thù ngồi trong một góc cụp mắt, hai ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc sắp cháy hết.Điếu thuốc giống như tâm trạng của anh lúc này, đã thấp gần như rơi xuống đáy vực.Lần trước gặp mặt, Lệ Thù còn hăng hái bừng bừng, kiêu ngạo biết bao.Bây giờ anh lại biến thành dáng vẻ suy sụp khiến người ta nhìn vào mà không khỏi đau lòng.Tần Hải Đường làm lơ ánh mắt của mọi người mà đi thẳng về phía Lệ Thù, sau đó duỗi tay vỗ nhẹ lên tóc anh..

Chương 12: 12: Xin Cô Hãy Cứu Ông Chủ