Tác giả:

Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…

Chương 14: 14: Có Kẻ Hạ Độc

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Lệ Vạn Hải vỗ vào tay chú Trần tỏ vẻ an ủi.Đột nhiên, ông liếc thấy trong nhà trừ thằng nhóc thối kia thì còn có một cô gái nhỏ nữa!Cô bé, cháu tên là gì?"Thấy Lệ Vạn Hải đã tỉnh, Tần Hải Đường nở một nụ cười ngọt ngào:Ông Lệ, cháu là Hải Đường!"Trong mắt Lệ Vạn Hải hiện lên một tia kinh diễm.Cô nhóc lúc trưởng thành càng thêm xinh đẹp, không còn là bé mít ướt hồi còn nhỏ nữa.Không hiểu sao lúc cô bé đứng bên cạnh thằng nhóc thối kia, ông có lại cảm giác trời sinh một đôi?Hải Đường à, tới đây, nhanh tới đây để ông xem nào.Mấy năm nay không gặp, cháu đã trưởng thành rồi."Chú Trần nhắc nhở vừa đúng lúc: "Ông chủ, cô Hải Đường đã cứu ngài đấy ạ!"Hải Đường ư? Xem ra Hải Đường nhà chúng ta đã giỏi hơn cả ông bạn cũ của ông rồi!"Tần Hải Đường ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Lệ Vạn Hải.Thấy trên mặt ông không còn khí đen bay quanh, cô hiểu rõ chuyện trong tối đã được giải quyết, giờ là lúc nói chuyện ngoài sáng!Tần Hải Đường đánh mắt sang phía Lệ Thù ra hiệu, anh lập tức hiểu ý:Trừ chú Trần ra, tất cả mọi người ra ngoài đi!"Tuy nhà họ Lệ là thế gia trăm năm nhưng Lệ Vạn Hải trước đây cũng từng trải qua nhiều thăng trầm, ông vừa nhìn tình hình trước mắt là đã lờ mờ đoán ra điều gì đó.Lệ Vạn Hải vội vàng hỏi:Cô bé, lẽ nào ông đã trêu vào thứ gì ư?"Tần Hải Đường chỉ cười cười, cho ông một ánh mắt trấn an:Không sai, kẻ đó còn hạ độc ông nữa.Người này rất thông minh, hắn biết được loại độc nào mạnh quá thì ông sẽ phát hiện ra ngay nên chỉ chọn một loại thức ăn để lợi dụng tính độc của nó, ra tay một cách thần không biết quỷ không hay."Chú Trần lo lắng hỏi: "Cô Hải Đường, có cách nào không?"Chú Trần không cần sốt ruột quá, tuy cháu không biết món nào bị hạ độc nhưng chỉ cần đi xét nghiệm là được.Chỉ có điều chúng ta phải nhanh chóng tìm ra kẻ kia."Mọi người đều thầm thở phào một hơi.Chỉ cần ông Lệ không có việc gì, những cái khác đều có thể từ từ tiến hành..

Lệ Vạn Hải vỗ vào tay chú Trần tỏ vẻ an ủi.

Đột nhiên, ông liếc thấy trong nhà trừ thằng nhóc thối kia thì còn có một cô gái nhỏ nữa!Cô bé, cháu tên là gì?"Thấy Lệ Vạn Hải đã tỉnh, Tần Hải Đường nở một nụ cười ngọt ngào:Ông Lệ, cháu là Hải Đường!"Trong mắt Lệ Vạn Hải hiện lên một tia kinh diễm.

Cô nhóc lúc trưởng thành càng thêm xinh đẹp, không còn là bé mít ướt hồi còn nhỏ nữa.

Không hiểu sao lúc cô bé đứng bên cạnh thằng nhóc thối kia, ông có lại cảm giác trời sinh một đôi?Hải Đường à, tới đây, nhanh tới đây để ông xem nào.

Mấy năm nay không gặp, cháu đã trưởng thành rồi."Chú Trần nhắc nhở vừa đúng lúc: "Ông chủ, cô Hải Đường đã cứu ngài đấy ạ!"Hải Đường ư? Xem ra Hải Đường nhà chúng ta đã giỏi hơn cả ông bạn cũ của ông rồi!"Tần Hải Đường ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Lệ Vạn Hải.

Thấy trên mặt ông không còn khí đen bay quanh, cô hiểu rõ chuyện trong tối đã được giải quyết, giờ là lúc nói chuyện ngoài sáng!Tần Hải Đường đánh mắt sang phía Lệ Thù ra hiệu, anh lập tức hiểu ý:Trừ chú Trần ra, tất cả mọi người ra ngoài đi!"Tuy nhà họ Lệ là thế gia trăm năm nhưng Lệ Vạn Hải trước đây cũng từng trải qua nhiều thăng trầm, ông vừa nhìn tình hình trước mắt là đã lờ mờ đoán ra điều gì đó.

Lệ Vạn Hải vội vàng hỏi:Cô bé, lẽ nào ông đã trêu vào thứ gì ư?"Tần Hải Đường chỉ cười cười, cho ông một ánh mắt trấn an:Không sai, kẻ đó còn hạ độc ông nữa.

Người này rất thông minh, hắn biết được loại độc nào mạnh quá thì ông sẽ phát hiện ra ngay nên chỉ chọn một loại thức ăn để lợi dụng tính độc của nó, ra tay một cách thần không biết quỷ không hay."Chú Trần lo lắng hỏi: "Cô Hải Đường, có cách nào không?"Chú Trần không cần sốt ruột quá, tuy cháu không biết món nào bị hạ độc nhưng chỉ cần đi xét nghiệm là được.

Chỉ có điều chúng ta phải nhanh chóng tìm ra kẻ kia."Mọi người đều thầm thở phào một hơi.

Chỉ cần ông Lệ không có việc gì, những cái khác đều có thể từ từ tiến hành..

Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Lệ Vạn Hải vỗ vào tay chú Trần tỏ vẻ an ủi.Đột nhiên, ông liếc thấy trong nhà trừ thằng nhóc thối kia thì còn có một cô gái nhỏ nữa!Cô bé, cháu tên là gì?"Thấy Lệ Vạn Hải đã tỉnh, Tần Hải Đường nở một nụ cười ngọt ngào:Ông Lệ, cháu là Hải Đường!"Trong mắt Lệ Vạn Hải hiện lên một tia kinh diễm.Cô nhóc lúc trưởng thành càng thêm xinh đẹp, không còn là bé mít ướt hồi còn nhỏ nữa.Không hiểu sao lúc cô bé đứng bên cạnh thằng nhóc thối kia, ông có lại cảm giác trời sinh một đôi?Hải Đường à, tới đây, nhanh tới đây để ông xem nào.Mấy năm nay không gặp, cháu đã trưởng thành rồi."Chú Trần nhắc nhở vừa đúng lúc: "Ông chủ, cô Hải Đường đã cứu ngài đấy ạ!"Hải Đường ư? Xem ra Hải Đường nhà chúng ta đã giỏi hơn cả ông bạn cũ của ông rồi!"Tần Hải Đường ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh Lệ Vạn Hải.Thấy trên mặt ông không còn khí đen bay quanh, cô hiểu rõ chuyện trong tối đã được giải quyết, giờ là lúc nói chuyện ngoài sáng!Tần Hải Đường đánh mắt sang phía Lệ Thù ra hiệu, anh lập tức hiểu ý:Trừ chú Trần ra, tất cả mọi người ra ngoài đi!"Tuy nhà họ Lệ là thế gia trăm năm nhưng Lệ Vạn Hải trước đây cũng từng trải qua nhiều thăng trầm, ông vừa nhìn tình hình trước mắt là đã lờ mờ đoán ra điều gì đó.Lệ Vạn Hải vội vàng hỏi:Cô bé, lẽ nào ông đã trêu vào thứ gì ư?"Tần Hải Đường chỉ cười cười, cho ông một ánh mắt trấn an:Không sai, kẻ đó còn hạ độc ông nữa.Người này rất thông minh, hắn biết được loại độc nào mạnh quá thì ông sẽ phát hiện ra ngay nên chỉ chọn một loại thức ăn để lợi dụng tính độc của nó, ra tay một cách thần không biết quỷ không hay."Chú Trần lo lắng hỏi: "Cô Hải Đường, có cách nào không?"Chú Trần không cần sốt ruột quá, tuy cháu không biết món nào bị hạ độc nhưng chỉ cần đi xét nghiệm là được.Chỉ có điều chúng ta phải nhanh chóng tìm ra kẻ kia."Mọi người đều thầm thở phào một hơi.Chỉ cần ông Lệ không có việc gì, những cái khác đều có thể từ từ tiến hành..

Chương 14: 14: Có Kẻ Hạ Độc