Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…
Chương 21: 21: Oan Gia Ngõ Hẹp
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Đồng Khả Nhạc nhìn biểu cảm do dự của Tần Hải Đường liền hiểu ngay cô đang tiếc đồng tiền vất vả lắm mới kiếm ra.Đồng Khả Nhạc là cô cả nhà họ Đồng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhưng Tần Hải Đường thì khác, người đời thường nói có mẹ kế, tự nhiên cha ruột cũng trở thành cha dượng quả không sai chút nào.Hai kẻ xấu xa kia đã không cho Tần Hải Đường một xu thì thôi, vậy mà tháng nào cũng bắt cô phải nộp tiền ăn tiền ở.Tần Hải Đường kiếm tiền chịu trăm đắng ngàn cay, nhưng mà xong việc còn phải quyên góp hơn một nửa ra ngoài, nếu không sẽ bị tổn thọ.Tuy ông ngoại có lòng nhưng cũng không biết làm sao, bởi vì đây là khó khăn mà chính cô phải tự trải qua, ông không thể can thiệp quá sâu.Bây giờ vất vả lắm mới chờ tới lúc tốt nghiệp, trường học lại yêu cầu thực hành ở ngoài, lại còn ra quy định chỉ được phép dùng vốn khởi nghiệp trường phát cho.Ôi, Đường Đường thật là khổ quá mà!Gói vào giúp tôi.Đường Đường, coi như đây là quà tốt nghiệp tớ tặng cậu đi."Tần Hải Đường chưa kịp nói gì, ngoài cửa đã truyền tới một giọng nữ:Ôi, Tử Liên, đây không phải là chị hai lúc nào cũng thần thần bí bí của cậu sao?"Tần Chính Quốc không có mặt, Tần Tử Liên cũng lười làm bộ làm tịch.Cô ta đi giày cao gót uốn éo tới trước mặt Tần Hải Đường, trào phúng nói: "Sao không thấy bà chị gái xui xẻo kia của mày? Mặt bị hủy rồi sao? Độc trên đó là độc không thể giải được.Chậc chậc, thật tiếc cho một gương mặt đẹp."Tần Hải Đường nắm chặt tay.Trước đó hai chị em đã đoán là Tần Tử Liên hạ độc.Bây giờ nghe cô ta nói như vậy, Tần Hải Đường càng chắc chắn độc trên bình hoa là do cô ta bôi lên.Đồng Khả Nhạc thấy Tần Hải Đường không nói gì bèn tưởng là cô bị dọa sợ, cô ấy lập tức bước lên cho Tần Tử Liên một cái tát.Tất cả mọi người đều kinh hãi.Hai chị em tốt của Tần Tử Liên định phản kháng nhưng đã bị lời của Đồng Khả Nhạc làm khựng lại:Trước khi ra tay thì nghĩ xem nhà mấy người có chịu được bão táp của nhà họ Đồng không đã."Tần Tử Liên tức run cả người.Nhà họ Đồng không thể chọc vào, chẳng lẽ cô ta lại không động vào Tần Hải Đường được sao!Tần Tử Liên giật lấy quần áo trong tay Tần Hải Đường rồi ném tới trước mặt người bán hàng: "Đây là đồ tuần trước tôi đã đặt, không tin thì gọi điện thoại hỏi cửa hàng trưởng của mấy người xem.Sao các người dám bán cho người khác? Lập tức gói lại cho tôi!".
Đồng Khả Nhạc nhìn biểu cảm do dự của Tần Hải Đường liền hiểu ngay cô đang tiếc đồng tiền vất vả lắm mới kiếm ra.
Đồng Khả Nhạc là cô cả nhà họ Đồng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhưng Tần Hải Đường thì khác, người đời thường nói có mẹ kế, tự nhiên cha ruột cũng trở thành cha dượng quả không sai chút nào.
Hai kẻ xấu xa kia đã không cho Tần Hải Đường một xu thì thôi, vậy mà tháng nào cũng bắt cô phải nộp tiền ăn tiền ở.Tần Hải Đường kiếm tiền chịu trăm đắng ngàn cay, nhưng mà xong việc còn phải quyên góp hơn một nửa ra ngoài, nếu không sẽ bị tổn thọ.
Tuy ông ngoại có lòng nhưng cũng không biết làm sao, bởi vì đây là khó khăn mà chính cô phải tự trải qua, ông không thể can thiệp quá sâu.
Bây giờ vất vả lắm mới chờ tới lúc tốt nghiệp, trường học lại yêu cầu thực hành ở ngoài, lại còn ra quy định chỉ được phép dùng vốn khởi nghiệp trường phát cho.
Ôi, Đường Đường thật là khổ quá mà!Gói vào giúp tôi.
Đường Đường, coi như đây là quà tốt nghiệp tớ tặng cậu đi."Tần Hải Đường chưa kịp nói gì, ngoài cửa đã truyền tới một giọng nữ:Ôi, Tử Liên, đây không phải là chị hai lúc nào cũng thần thần bí bí của cậu sao?"Tần Chính Quốc không có mặt, Tần Tử Liên cũng lười làm bộ làm tịch.Cô ta đi giày cao gót uốn éo tới trước mặt Tần Hải Đường, trào phúng nói: "Sao không thấy bà chị gái xui xẻo kia của mày? Mặt bị hủy rồi sao? Độc trên đó là độc không thể giải được.
Chậc chậc, thật tiếc cho một gương mặt đẹp."Tần Hải Đường nắm chặt tay.
Trước đó hai chị em đã đoán là Tần Tử Liên hạ độc.
Bây giờ nghe cô ta nói như vậy, Tần Hải Đường càng chắc chắn độc trên bình hoa là do cô ta bôi lên.Đồng Khả Nhạc thấy Tần Hải Đường không nói gì bèn tưởng là cô bị dọa sợ, cô ấy lập tức bước lên cho Tần Tử Liên một cái tát.Tất cả mọi người đều kinh hãi.
Hai chị em tốt của Tần Tử Liên định phản kháng nhưng đã bị lời của Đồng Khả Nhạc làm khựng lại:Trước khi ra tay thì nghĩ xem nhà mấy người có chịu được bão táp của nhà họ Đồng không đã."Tần Tử Liên tức run cả người.
Nhà họ Đồng không thể chọc vào, chẳng lẽ cô ta lại không động vào Tần Hải Đường được sao!Tần Tử Liên giật lấy quần áo trong tay Tần Hải Đường rồi ném tới trước mặt người bán hàng: "Đây là đồ tuần trước tôi đã đặt, không tin thì gọi điện thoại hỏi cửa hàng trưởng của mấy người xem.
Sao các người dám bán cho người khác? Lập tức gói lại cho tôi!".
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Đồng Khả Nhạc nhìn biểu cảm do dự của Tần Hải Đường liền hiểu ngay cô đang tiếc đồng tiền vất vả lắm mới kiếm ra.Đồng Khả Nhạc là cô cả nhà họ Đồng, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nhưng Tần Hải Đường thì khác, người đời thường nói có mẹ kế, tự nhiên cha ruột cũng trở thành cha dượng quả không sai chút nào.Hai kẻ xấu xa kia đã không cho Tần Hải Đường một xu thì thôi, vậy mà tháng nào cũng bắt cô phải nộp tiền ăn tiền ở.Tần Hải Đường kiếm tiền chịu trăm đắng ngàn cay, nhưng mà xong việc còn phải quyên góp hơn một nửa ra ngoài, nếu không sẽ bị tổn thọ.Tuy ông ngoại có lòng nhưng cũng không biết làm sao, bởi vì đây là khó khăn mà chính cô phải tự trải qua, ông không thể can thiệp quá sâu.Bây giờ vất vả lắm mới chờ tới lúc tốt nghiệp, trường học lại yêu cầu thực hành ở ngoài, lại còn ra quy định chỉ được phép dùng vốn khởi nghiệp trường phát cho.Ôi, Đường Đường thật là khổ quá mà!Gói vào giúp tôi.Đường Đường, coi như đây là quà tốt nghiệp tớ tặng cậu đi."Tần Hải Đường chưa kịp nói gì, ngoài cửa đã truyền tới một giọng nữ:Ôi, Tử Liên, đây không phải là chị hai lúc nào cũng thần thần bí bí của cậu sao?"Tần Chính Quốc không có mặt, Tần Tử Liên cũng lười làm bộ làm tịch.Cô ta đi giày cao gót uốn éo tới trước mặt Tần Hải Đường, trào phúng nói: "Sao không thấy bà chị gái xui xẻo kia của mày? Mặt bị hủy rồi sao? Độc trên đó là độc không thể giải được.Chậc chậc, thật tiếc cho một gương mặt đẹp."Tần Hải Đường nắm chặt tay.Trước đó hai chị em đã đoán là Tần Tử Liên hạ độc.Bây giờ nghe cô ta nói như vậy, Tần Hải Đường càng chắc chắn độc trên bình hoa là do cô ta bôi lên.Đồng Khả Nhạc thấy Tần Hải Đường không nói gì bèn tưởng là cô bị dọa sợ, cô ấy lập tức bước lên cho Tần Tử Liên một cái tát.Tất cả mọi người đều kinh hãi.Hai chị em tốt của Tần Tử Liên định phản kháng nhưng đã bị lời của Đồng Khả Nhạc làm khựng lại:Trước khi ra tay thì nghĩ xem nhà mấy người có chịu được bão táp của nhà họ Đồng không đã."Tần Tử Liên tức run cả người.Nhà họ Đồng không thể chọc vào, chẳng lẽ cô ta lại không động vào Tần Hải Đường được sao!Tần Tử Liên giật lấy quần áo trong tay Tần Hải Đường rồi ném tới trước mặt người bán hàng: "Đây là đồ tuần trước tôi đã đặt, không tin thì gọi điện thoại hỏi cửa hàng trưởng của mấy người xem.Sao các người dám bán cho người khác? Lập tức gói lại cho tôi!".