Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…
Chương 36: 36: Bảo Lãnh
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Hai người cẩn thận so sánh hai khối ngọc nhưng không thấy có gì đặc biệt cả.Tần Hải Đường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô đập một cái vào trán:"Nhất định là do con ma nữ kia làm rơi, em đã nói mà, làm sao mà cô ta có thể luyện thành ác quỷ nhanh như vậy được.""Lẽ nào hai miếng ngọc có thần giao cách cảm?"Trong lúc mọi người vẫn đang nghi ngờ, chuông điện thoại của Lệ Thù đột nhiên vang lên:"Có việc gì?"Chỉ nghe tiếng Trang Nhất khóc lóc qua điện thoại:"Cậu ba, tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng bọn họ lại nghĩ tôi là kẻ tình nghi và giam giữ tôi.""Anh mau đến đây bảo lãnh cho tôi với!"Nghĩ đến chủ ý ngu ngốc kia của Trang Nhất, Lệ Thù tức giận không chịu được, có thể nghe cuộc điện thoại này là đã cho anh ta mặt mũi lắm rồi.Trang Nhất hèn mọn chờ đợi câu trả lời của cậu ba nhà mình nhưng không ngờ thứ chờ đợi anh ta chỉ là tiếng chuông tút tút.Mấy chục năm sống trên đời, Trang Nhất chưa bao giờ tuyệt vọng đến thế.Anh ta âm thầm than thở, biết vậy đã gọi điện cho cô Hải Đường rồi, nói không chừng còn có một chút hy vọng.Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi!Nửa tiếng sau."Này này, tên kia ra đây đi, có người bảo lãnh cho anh rồi!"Gì cơ? Trang Nhất ngơ ngác đi theo cảnh sát đến phòng chờ.Khoảnh khắc nhìn thấy đám người Lệ Thù, Trang Nhất cảm động muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến kết cục của tiểu thiếu gia họ Tạ lần trước là anh ta lại không dám!"Cậu ba, cuối cùng thì cậu cũng đến! Tôi chờ cậu rất khổ sở, hu hu hu.Tôi còn nghĩ rằng cậu sẽ không cần tôi nữa!"Tần Hải Đường ghét bỏ lùi lại hai bước."Đạt Ý?"Nghe tiếng người gọi, Đạt Ý ngoảnh đầu lại nhìn, hóa ra là người anh trai ngu ngốc của mình - Đạt Đáp.Đạt Ý không thèm quan tâm đến anh ta chút nào, nhưng Đạt Đáp lại bắt đầu lải nhải chuyện lớn chuyện nhỏ."Sao em lại ở đây? Không phải em nói đang đi làm sao? Đừng nói là em lại đánh sếp nữa đấy nhé?"Thân là bà chủ, Tần Hải Đường không cảm thấy bị tổn thương cho lắm nhưng lại thấy bị xúc phạm.Đạt Ý không nhịn được quát to: "Im đi!"Quả nhiên, Đạt Đáp ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lời mà đứa em gái bảo bối của nhà anh ta nói giống như thánh chỉ vậy.Cảnh sát xung quanh đều choáng váng, không ngờ bảo bối của sếp lại là em gái, thì ra là một kẻ cuồng em gái!.
Hai người cẩn thận so sánh hai khối ngọc nhưng không thấy có gì đặc biệt cả.
Tần Hải Đường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô đập một cái vào trán:"Nhất định là do con ma nữ kia làm rơi, em đã nói mà, làm sao mà cô ta có thể luyện thành ác quỷ nhanh như vậy được.
""Lẽ nào hai miếng ngọc có thần giao cách cảm?"Trong lúc mọi người vẫn đang nghi ngờ, chuông điện thoại của Lệ Thù đột nhiên vang lên:"Có việc gì?"Chỉ nghe tiếng Trang Nhất khóc lóc qua điện thoại:"Cậu ba, tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng bọn họ lại nghĩ tôi là kẻ tình nghi và giam giữ tôi.
""Anh mau đến đây bảo lãnh cho tôi với!"Nghĩ đến chủ ý ngu ngốc kia của Trang Nhất, Lệ Thù tức giận không chịu được, có thể nghe cuộc điện thoại này là đã cho anh ta mặt mũi lắm rồi.
Trang Nhất hèn mọn chờ đợi câu trả lời của cậu ba nhà mình nhưng không ngờ thứ chờ đợi anh ta chỉ là tiếng chuông tút tút.
Mấy chục năm sống trên đời, Trang Nhất chưa bao giờ tuyệt vọng đến thế.
Anh ta âm thầm than thở, biết vậy đã gọi điện cho cô Hải Đường rồi, nói không chừng còn có một chút hy vọng.
Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi!Nửa tiếng sau.
"Này này, tên kia ra đây đi, có người bảo lãnh cho anh rồi!"Gì cơ? Trang Nhất ngơ ngác đi theo cảnh sát đến phòng chờ.
Khoảnh khắc nhìn thấy đám người Lệ Thù, Trang Nhất cảm động muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến kết cục của tiểu thiếu gia họ Tạ lần trước là anh ta lại không dám!"Cậu ba, cuối cùng thì cậu cũng đến! Tôi chờ cậu rất khổ sở, hu hu hu.
Tôi còn nghĩ rằng cậu sẽ không cần tôi nữa!"Tần Hải Đường ghét bỏ lùi lại hai bước.
"Đạt Ý?"Nghe tiếng người gọi, Đạt Ý ngoảnh đầu lại nhìn, hóa ra là người anh trai ngu ngốc của mình - Đạt Đáp.
Đạt Ý không thèm quan tâm đến anh ta chút nào, nhưng Đạt Đáp lại bắt đầu lải nhải chuyện lớn chuyện nhỏ.
"Sao em lại ở đây? Không phải em nói đang đi làm sao? Đừng nói là em lại đánh sếp nữa đấy nhé?"Thân là bà chủ, Tần Hải Đường không cảm thấy bị tổn thương cho lắm nhưng lại thấy bị xúc phạm.
Đạt Ý không nhịn được quát to: "Im đi!"Quả nhiên, Đạt Đáp ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lời mà đứa em gái bảo bối của nhà anh ta nói giống như thánh chỉ vậy.
Cảnh sát xung quanh đều choáng váng, không ngờ bảo bối của sếp lại là em gái, thì ra là một kẻ cuồng em gái!.
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Hai người cẩn thận so sánh hai khối ngọc nhưng không thấy có gì đặc biệt cả.Tần Hải Đường bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô đập một cái vào trán:"Nhất định là do con ma nữ kia làm rơi, em đã nói mà, làm sao mà cô ta có thể luyện thành ác quỷ nhanh như vậy được.""Lẽ nào hai miếng ngọc có thần giao cách cảm?"Trong lúc mọi người vẫn đang nghi ngờ, chuông điện thoại của Lệ Thù đột nhiên vang lên:"Có việc gì?"Chỉ nghe tiếng Trang Nhất khóc lóc qua điện thoại:"Cậu ba, tôi đã báo cảnh sát rồi, nhưng bọn họ lại nghĩ tôi là kẻ tình nghi và giam giữ tôi.""Anh mau đến đây bảo lãnh cho tôi với!"Nghĩ đến chủ ý ngu ngốc kia của Trang Nhất, Lệ Thù tức giận không chịu được, có thể nghe cuộc điện thoại này là đã cho anh ta mặt mũi lắm rồi.Trang Nhất hèn mọn chờ đợi câu trả lời của cậu ba nhà mình nhưng không ngờ thứ chờ đợi anh ta chỉ là tiếng chuông tút tút.Mấy chục năm sống trên đời, Trang Nhất chưa bao giờ tuyệt vọng đến thế.Anh ta âm thầm than thở, biết vậy đã gọi điện cho cô Hải Đường rồi, nói không chừng còn có một chút hy vọng.Bây giờ thì hay rồi, chỉ có thể mặc cho số phận mà thôi!Nửa tiếng sau."Này này, tên kia ra đây đi, có người bảo lãnh cho anh rồi!"Gì cơ? Trang Nhất ngơ ngác đi theo cảnh sát đến phòng chờ.Khoảnh khắc nhìn thấy đám người Lệ Thù, Trang Nhất cảm động muốn rơi nước mắt, nhưng nghĩ đến kết cục của tiểu thiếu gia họ Tạ lần trước là anh ta lại không dám!"Cậu ba, cuối cùng thì cậu cũng đến! Tôi chờ cậu rất khổ sở, hu hu hu.Tôi còn nghĩ rằng cậu sẽ không cần tôi nữa!"Tần Hải Đường ghét bỏ lùi lại hai bước."Đạt Ý?"Nghe tiếng người gọi, Đạt Ý ngoảnh đầu lại nhìn, hóa ra là người anh trai ngu ngốc của mình - Đạt Đáp.Đạt Ý không thèm quan tâm đến anh ta chút nào, nhưng Đạt Đáp lại bắt đầu lải nhải chuyện lớn chuyện nhỏ."Sao em lại ở đây? Không phải em nói đang đi làm sao? Đừng nói là em lại đánh sếp nữa đấy nhé?"Thân là bà chủ, Tần Hải Đường không cảm thấy bị tổn thương cho lắm nhưng lại thấy bị xúc phạm.Đạt Ý không nhịn được quát to: "Im đi!"Quả nhiên, Đạt Đáp ngoan ngoãn ngậm miệng lại, lời mà đứa em gái bảo bối của nhà anh ta nói giống như thánh chỉ vậy.Cảnh sát xung quanh đều choáng váng, không ngờ bảo bối của sếp lại là em gái, thì ra là một kẻ cuồng em gái!.