Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…
Chương 41: 41: Kẻ Đứng Đằng Sau
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Ông Trần tựa như sắp tỉnh dậy, cô tranh thủ dùng chuông chiêu hồn liên tục gọi tên của ông ấy.Chẳng mấy chốc, ông Trần đã tỉnh lại:"Mấy người là…?""Chào chú Trần, bọn cháu là người do công ty cử tới thăm chú!"Nghe Tần Hải Đường nói, ông Trần đột nhiên xúc động đáp: "Công ty thật có lòng, một nhân viên vệ sinh nhỏ bé như tôi cũng có người nhớ đến, tôi thật sự rất cảm kích!"Tần Hải Đường mỉm cười, sau đó nói: "Đây là chuyện nên làm ạ, chú Trần, có phải dạo này tình hình của chú không được tốt lắm đúng không?"Ánh mắt ông Trần bỗng có vẻ né tránh, ông ta giả bộ bình tĩnh nói:“Không có!”Tần Hải Đường cong môi nói: "Nếu không phải thì chú đã không đi làm con rối, đúng không?""Thông thường những người đồng ý làm con rối, bán linh hồn của chính mình đều là vì tiền hoặc là có mong muốn nào khác."Tần Hải Đường liếc quanh căn phòng một vòng:"Nhà thì nghèo rớt mồng tơi, vợ có quan hệ mập mờ với người khác, lại còn sắp bỏ trốn.Có lẽ đây chính là lý do tại sao chú Trần sẵn sàng liều mình đánh đổi.”Hai bên thái dương ông Trần giật giật, trán liên tục đổ mồ hôi, ông ta dựa vào đầu giường, vò nát chiếc khăn trải giường trong tay.Phân tích của cô rất chính xác, ông ta cũng không còn lý do để trốn tránh:"Đúng vậy, cô nói không sai, nhưng tôi thực sự không giết người! Đến gà tôi còn không dám giết chứ đừng nói là người."Đạt Đáp cũng tin tưởng ông Trần không phải kẻ giết người."Kẻ phía sau thao túng ông là ai? Địa điểm giao dịch của các người nằm ở đâu?"Ông Trần suy nghĩ kỹ rồi nói: "Tôi không biết đó là ai, tôi không quen cô ta, chúng tôi giao dịch trong khách sạn nhỏ ở ngoại ô.Tôi chỉ biết đó là một người phụ nữ.Toàn thân cô ta được che chắn rất kỹ càng, nhưng tôi phát hiện trên cánh tay trái của cô ta có một nốt ruồi màu đỏ."Nốt ruồi màu đỏ? Tần Hải Đường lập tức nghĩ đến Tần Tử Liên!Tần Hải Đường theo địa chỉ mà ông Trần nói đi đến ngoại ô, khách sạn nhỏ quả thật rất khuất, ẩn sâu ở trong rừng cây.Tần Hải Đường lặng lẽ đi vòng ra phía sau căn phòng, khi phát hiện không thể điều khiển con rối họ Trần này được nữa, kẻ kia nhất định sẽ quay lại để tiếp tục khống chế ông ta..
Ông Trần tựa như sắp tỉnh dậy, cô tranh thủ dùng chuông chiêu hồn liên tục gọi tên của ông ấy.
Chẳng mấy chốc, ông Trần đã tỉnh lại:"Mấy người là…?""Chào chú Trần, bọn cháu là người do công ty cử tới thăm chú!"Nghe Tần Hải Đường nói, ông Trần đột nhiên xúc động đáp: "Công ty thật có lòng, một nhân viên vệ sinh nhỏ bé như tôi cũng có người nhớ đến, tôi thật sự rất cảm kích!"Tần Hải Đường mỉm cười, sau đó nói: "Đây là chuyện nên làm ạ, chú Trần, có phải dạo này tình hình của chú không được tốt lắm đúng không?"Ánh mắt ông Trần bỗng có vẻ né tránh, ông ta giả bộ bình tĩnh nói:“Không có!”Tần Hải Đường cong môi nói: "Nếu không phải thì chú đã không đi làm con rối, đúng không?""Thông thường những người đồng ý làm con rối, bán linh hồn của chính mình đều là vì tiền hoặc là có mong muốn nào khác.
"Tần Hải Đường liếc quanh căn phòng một vòng:"Nhà thì nghèo rớt mồng tơi, vợ có quan hệ mập mờ với người khác, lại còn sắp bỏ trốn.
Có lẽ đây chính là lý do tại sao chú Trần sẵn sàng liều mình đánh đổi.
”Hai bên thái dương ông Trần giật giật, trán liên tục đổ mồ hôi, ông ta dựa vào đầu giường, vò nát chiếc khăn trải giường trong tay.
Phân tích của cô rất chính xác, ông ta cũng không còn lý do để trốn tránh:"Đúng vậy, cô nói không sai, nhưng tôi thực sự không giết người! Đến gà tôi còn không dám giết chứ đừng nói là người.
"Đạt Đáp cũng tin tưởng ông Trần không phải kẻ giết người.
"Kẻ phía sau thao túng ông là ai? Địa điểm giao dịch của các người nằm ở đâu?"Ông Trần suy nghĩ kỹ rồi nói: "Tôi không biết đó là ai, tôi không quen cô ta, chúng tôi giao dịch trong khách sạn nhỏ ở ngoại ô.
Tôi chỉ biết đó là một người phụ nữ.
Toàn thân cô ta được che chắn rất kỹ càng, nhưng tôi phát hiện trên cánh tay trái của cô ta có một nốt ruồi màu đỏ.
"Nốt ruồi màu đỏ? Tần Hải Đường lập tức nghĩ đến Tần Tử Liên!Tần Hải Đường theo địa chỉ mà ông Trần nói đi đến ngoại ô, khách sạn nhỏ quả thật rất khuất, ẩn sâu ở trong rừng cây.
Tần Hải Đường lặng lẽ đi vòng ra phía sau căn phòng, khi phát hiện không thể điều khiển con rối họ Trần này được nữa, kẻ kia nhất định sẽ quay lại để tiếp tục khống chế ông ta.
.
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Ông Trần tựa như sắp tỉnh dậy, cô tranh thủ dùng chuông chiêu hồn liên tục gọi tên của ông ấy.Chẳng mấy chốc, ông Trần đã tỉnh lại:"Mấy người là…?""Chào chú Trần, bọn cháu là người do công ty cử tới thăm chú!"Nghe Tần Hải Đường nói, ông Trần đột nhiên xúc động đáp: "Công ty thật có lòng, một nhân viên vệ sinh nhỏ bé như tôi cũng có người nhớ đến, tôi thật sự rất cảm kích!"Tần Hải Đường mỉm cười, sau đó nói: "Đây là chuyện nên làm ạ, chú Trần, có phải dạo này tình hình của chú không được tốt lắm đúng không?"Ánh mắt ông Trần bỗng có vẻ né tránh, ông ta giả bộ bình tĩnh nói:“Không có!”Tần Hải Đường cong môi nói: "Nếu không phải thì chú đã không đi làm con rối, đúng không?""Thông thường những người đồng ý làm con rối, bán linh hồn của chính mình đều là vì tiền hoặc là có mong muốn nào khác."Tần Hải Đường liếc quanh căn phòng một vòng:"Nhà thì nghèo rớt mồng tơi, vợ có quan hệ mập mờ với người khác, lại còn sắp bỏ trốn.Có lẽ đây chính là lý do tại sao chú Trần sẵn sàng liều mình đánh đổi.”Hai bên thái dương ông Trần giật giật, trán liên tục đổ mồ hôi, ông ta dựa vào đầu giường, vò nát chiếc khăn trải giường trong tay.Phân tích của cô rất chính xác, ông ta cũng không còn lý do để trốn tránh:"Đúng vậy, cô nói không sai, nhưng tôi thực sự không giết người! Đến gà tôi còn không dám giết chứ đừng nói là người."Đạt Đáp cũng tin tưởng ông Trần không phải kẻ giết người."Kẻ phía sau thao túng ông là ai? Địa điểm giao dịch của các người nằm ở đâu?"Ông Trần suy nghĩ kỹ rồi nói: "Tôi không biết đó là ai, tôi không quen cô ta, chúng tôi giao dịch trong khách sạn nhỏ ở ngoại ô.Tôi chỉ biết đó là một người phụ nữ.Toàn thân cô ta được che chắn rất kỹ càng, nhưng tôi phát hiện trên cánh tay trái của cô ta có một nốt ruồi màu đỏ."Nốt ruồi màu đỏ? Tần Hải Đường lập tức nghĩ đến Tần Tử Liên!Tần Hải Đường theo địa chỉ mà ông Trần nói đi đến ngoại ô, khách sạn nhỏ quả thật rất khuất, ẩn sâu ở trong rừng cây.Tần Hải Đường lặng lẽ đi vòng ra phía sau căn phòng, khi phát hiện không thể điều khiển con rối họ Trần này được nữa, kẻ kia nhất định sẽ quay lại để tiếp tục khống chế ông ta..