“ Aaaaaaaaaaaaa…..”- một tiếng kêu thất thanh từ một căn biệt thự phát ra. Một cô gái có khuôn mặt âm u trên mặt hiện rõ bốn chữ: KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!!!! Cô gái đó luôn tự lẩm bẩm một mình như kẻ điên: “ Người ta không hạnh phúc mới xuyên qua. Vậy mà tại sao con hạnh phúc, giàu có mà lại bị xuyên qua hả ông trời ơi. Ông thật bất công” Cô gái được ông trời “phù hộ” này chính là Thẩm Thiên Tình”- một ảnh hậu nền điện ảnh hoa ngữ. Cô nổi tiếng đến mức từ trẻ đến già ai ai cũng biết đến cô. Vậy mà tại sao cô lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết mà cô đang đọc dở vậy trời? Nếu xuyên vào thân thể của nữ chính thì cũng thôi đi, đằng này cô lại xuyên vào nữ phụ đen đủi nhất của bộ truyện. Bị mọi người khinh thường, chán ghét lại còn bị băng xã hội đen bắt cóc rồi xxoo đến chết. Chưa hết, chưa hết, cô còn chưa kịp đọc hết một nửa cuốn tiểu thuyết nữa. Đáng ghét, sao cô lại không kiên nhẫn đọc hết cuốn chứ? Chấn chỉnh lại tinh thần, cô cố tìm ra điểm tốt của nữ phụ. Xem nào, nữ phụ này cùng với…
Chương 60: Bắt lý cẩn phong làm vật ấm giường
Nữ Chính, Nam Chính Là Của TôiTác giả: Shmily31Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“ Aaaaaaaaaaaaa…..”- một tiếng kêu thất thanh từ một căn biệt thự phát ra. Một cô gái có khuôn mặt âm u trên mặt hiện rõ bốn chữ: KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!!!! Cô gái đó luôn tự lẩm bẩm một mình như kẻ điên: “ Người ta không hạnh phúc mới xuyên qua. Vậy mà tại sao con hạnh phúc, giàu có mà lại bị xuyên qua hả ông trời ơi. Ông thật bất công” Cô gái được ông trời “phù hộ” này chính là Thẩm Thiên Tình”- một ảnh hậu nền điện ảnh hoa ngữ. Cô nổi tiếng đến mức từ trẻ đến già ai ai cũng biết đến cô. Vậy mà tại sao cô lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết mà cô đang đọc dở vậy trời? Nếu xuyên vào thân thể của nữ chính thì cũng thôi đi, đằng này cô lại xuyên vào nữ phụ đen đủi nhất của bộ truyện. Bị mọi người khinh thường, chán ghét lại còn bị băng xã hội đen bắt cóc rồi xxoo đến chết. Chưa hết, chưa hết, cô còn chưa kịp đọc hết một nửa cuốn tiểu thuyết nữa. Đáng ghét, sao cô lại không kiên nhẫn đọc hết cuốn chứ? Chấn chỉnh lại tinh thần, cô cố tìm ra điểm tốt của nữ phụ. Xem nào, nữ phụ này cùng với… Sáng sớm hôm sauLý Cẩn Phong tỉnh dậy với tâm trạng cực kì thoải máiAnh lười biếng đưa tay dụi mắt, ngẩng lên nhìn tán cây xanh qua kính cửa sổ, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt anh tuấn.Hửm? Anh đang ở đâu?Đây là… nhà của anh sao? Ai đã đưa anh về đây?Hơn nữa… bên dưới anh còn không mặc đồ…. Là ai có gan cải đồ anh ra?“Anh dậy rồi sao?” Vừa mới mở mắt, một giọng nói ngọt ngào truyền tới tai anhGiọng nói này… là cô ấy!!Anh ngay lập tức theo bản năng liền quấn chăn quanh người, tạo thành một “lớp phòng ngự tuyệt đối”: “Cô… cô làm gì ờ đây? Sao tôi không mặc đồ!”“Hả, anh không nhớ gì sao?” Thiên Tình giả bộ thất vọng: “Mà anh không gọi tôi là “Tình Tình” nữa sao? Anh muốn biết tôi làm gì anh phải không?”Anh ngoan ngoãn gật đầu. Cả phần dưới cổ của anh đều được bao phủ bởi lớp chăn dày, anh thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mặt côNhỡ đâu hôm qua anh cùng cô làm chuyện… đó thì sao?Thiên Tình hít một hơi thật sâu, bắt đầu kể chuyện: “Anh bị sốt nên đương nhiên tôi phải giúp anh lau người. còn c** q**n áo cho anh nữa”“Yên tâm đi, trên người anh cái gì tôi cũng thấy qua rồi. Tuyệt đối sẽ không kể cho người ngoài. Cả chuyện anh nói không yêu Cố Giai Giai tôi cũng không nói cho ai khác” Cô rất mặt dày kể lại, chẳng thèm giữ lại cho anh một chút sĩ diện nào“Hơn nữa, anh còn hôn tôi rồi gọi tôi là Tình Tình. Anh không nhớ gì sao?” Hiện tại cô còn giống người bị hại hơn anh nữaLý Cẩn Phong dùng ngón tay miết nhẹ lên môi, gương mặt anh tuấn nhiễm chút màu hồng, quay đầu né tránh ánh mắt dồn dập của côAnh đột nhiên cảm giác có chút mất mát. Hôm qua, … thực sự giữa hai người bọn anh không phát sinh thêm chuyện gì sao? Với tính cách lưu manh của cô thì lẽ ra không dừng lại ở chuyện hôn môi mới phải. Là tại anh không đủ cuốn hút ?(Tác giả: Ủa, thế anh muốn chị tôi làm gì anh!?)Anh khẽ liếc cô một cái, trong giọng nói thể hiện rõ thái độ không thỏa mãn: “Thực sự… không làm gì hơn? Nữ lưu manh như cô, chỉ có trời biết đất biết cô làm gì thôi!”Khóe miệng cô cứng đờ, nói chuyện với anh nhiều hơn chắc chắn cô sẽ phát điên mấtCon rùa họ Lý này, rốt cuộc anh muốn gì? Biết thế hôm qua cô ăn sạch anh ta rồi!“Cô về đi” Lý Cẩn Phong thất vọng nằm bệt xuống giường, ra lệnh cho cô quay về“Anh chưa khỏi ốm” Cô chắc nịch đáp lại, còn ngồi xuống giường vỗ nhẹ vào phần chăn anh đang đắp“MAU ĐI VỀ!!”Kết quả Thiên Tình vẫn bị “đá” ra khỏi cửaCô thẫn thờ đứng trước cửa nhà anh. Trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhấtHôm qua chính anh nói sau này cô sẽ được ăn anh ta, rồi hôm nay đuổi cô về….Cái thái độ khi anh ta say hoàn toàn khác với biểu hiện này...Mãi lúc sau, cô mới bình tĩnh lại, đạp mạnh thật nhiều cú vào cánh cửa nhà anh hét lớn“F***, ĐÂY LÀ NHỮNG GÌ ANH LÀM ĐẺ CẢM ƠN ÂN NHÂN CỦA ANH SAO”Rồi có một ngày tôi nhất định sẽ bắt anh về làm vật ấm giườngNupakachiiii!!
Sáng sớm hôm sau
Lý Cẩn Phong tỉnh dậy với tâm trạng cực kì thoải mái
Anh lười biếng đưa tay dụi mắt, ngẩng lên nhìn tán cây xanh qua kính cửa sổ, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt anh tuấn.
Hửm? Anh đang ở đâu?
Đây là… nhà của anh sao? Ai đã đưa anh về đây?
Hơn nữa… bên dưới anh còn không mặc đồ…. Là ai có gan cải đồ anh ra?
“Anh dậy rồi sao?” Vừa mới mở mắt, một giọng nói ngọt ngào truyền tới tai anh
Giọng nói này… là cô ấy!!
Anh ngay lập tức theo bản năng liền quấn chăn quanh người, tạo thành một “lớp phòng ngự tuyệt đối”: “Cô… cô làm gì ờ đây? Sao tôi không mặc đồ!”
“Hả, anh không nhớ gì sao?” Thiên Tình giả bộ thất vọng: “Mà anh không gọi tôi là “Tình Tình” nữa sao? Anh muốn biết tôi làm gì anh phải không?”
Anh ngoan ngoãn gật đầu. Cả phần dưới cổ của anh đều được bao phủ bởi lớp chăn dày, anh thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mặt cô
Nhỡ đâu hôm qua anh cùng cô làm chuyện… đó thì sao?
Thiên Tình hít một hơi thật sâu, bắt đầu kể chuyện: “Anh bị sốt nên đương nhiên tôi phải giúp anh lau người. còn c** q**n áo cho anh nữa”
“Yên tâm đi, trên người anh cái gì tôi cũng thấy qua rồi. Tuyệt đối sẽ không kể cho người ngoài. Cả chuyện anh nói không yêu Cố Giai Giai tôi cũng không nói cho ai khác” Cô rất mặt dày kể lại, chẳng thèm giữ lại cho anh một chút sĩ diện nào
“Hơn nữa, anh còn hôn tôi rồi gọi tôi là Tình Tình. Anh không nhớ gì sao?” Hiện tại cô còn giống người bị hại hơn anh nữa
Lý Cẩn Phong dùng ngón tay miết nhẹ lên môi, gương mặt anh tuấn nhiễm chút màu hồng, quay đầu né tránh ánh mắt dồn dập của cô
Anh đột nhiên cảm giác có chút mất mát. Hôm qua, … thực sự giữa hai người bọn anh không phát sinh thêm chuyện gì sao? Với tính cách lưu manh của cô thì lẽ ra không dừng lại ở chuyện hôn môi mới phải. Là tại anh không đủ cuốn hút ?
(Tác giả: Ủa, thế anh muốn chị tôi làm gì anh!?)
Anh khẽ liếc cô một cái, trong giọng nói thể hiện rõ thái độ không thỏa mãn: “Thực sự… không làm gì hơn? Nữ lưu manh như cô, chỉ có trời biết đất biết cô làm gì thôi!”
Khóe miệng cô cứng đờ, nói chuyện với anh nhiều hơn chắc chắn cô sẽ phát điên mất
Con rùa họ Lý này, rốt cuộc anh muốn gì? Biết thế hôm qua cô ăn sạch anh ta rồi!
“Cô về đi” Lý Cẩn Phong thất vọng nằm bệt xuống giường, ra lệnh cho cô quay về
“Anh chưa khỏi ốm” Cô chắc nịch đáp lại, còn ngồi xuống giường vỗ nhẹ vào phần chăn anh đang đắp
“MAU ĐI VỀ!!”
Kết quả Thiên Tình vẫn bị “đá” ra khỏi cửa
Cô thẫn thờ đứng trước cửa nhà anh. Trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhất
Hôm qua chính anh nói sau này cô sẽ được ăn anh ta, rồi hôm nay đuổi cô về….
Cái thái độ khi anh ta say hoàn toàn khác với biểu hiện này...
Mãi lúc sau, cô mới bình tĩnh lại, đạp mạnh thật nhiều cú vào cánh cửa nhà anh hét lớn
“F***, ĐÂY LÀ NHỮNG GÌ ANH LÀM ĐẺ CẢM ƠN ÂN NHÂN CỦA ANH SAO”
Rồi có một ngày tôi nhất định sẽ bắt anh về làm vật ấm giường
Nupakachiiii!!
Nữ Chính, Nam Chính Là Của TôiTác giả: Shmily31Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“ Aaaaaaaaaaaaa…..”- một tiếng kêu thất thanh từ một căn biệt thự phát ra. Một cô gái có khuôn mặt âm u trên mặt hiện rõ bốn chữ: KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!!!!! Cô gái đó luôn tự lẩm bẩm một mình như kẻ điên: “ Người ta không hạnh phúc mới xuyên qua. Vậy mà tại sao con hạnh phúc, giàu có mà lại bị xuyên qua hả ông trời ơi. Ông thật bất công” Cô gái được ông trời “phù hộ” này chính là Thẩm Thiên Tình”- một ảnh hậu nền điện ảnh hoa ngữ. Cô nổi tiếng đến mức từ trẻ đến già ai ai cũng biết đến cô. Vậy mà tại sao cô lại xuyên vào một quyển tiểu thuyết mà cô đang đọc dở vậy trời? Nếu xuyên vào thân thể của nữ chính thì cũng thôi đi, đằng này cô lại xuyên vào nữ phụ đen đủi nhất của bộ truyện. Bị mọi người khinh thường, chán ghét lại còn bị băng xã hội đen bắt cóc rồi xxoo đến chết. Chưa hết, chưa hết, cô còn chưa kịp đọc hết một nửa cuốn tiểu thuyết nữa. Đáng ghét, sao cô lại không kiên nhẫn đọc hết cuốn chứ? Chấn chỉnh lại tinh thần, cô cố tìm ra điểm tốt của nữ phụ. Xem nào, nữ phụ này cùng với… Sáng sớm hôm sauLý Cẩn Phong tỉnh dậy với tâm trạng cực kì thoải máiAnh lười biếng đưa tay dụi mắt, ngẩng lên nhìn tán cây xanh qua kính cửa sổ, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt anh tuấn.Hửm? Anh đang ở đâu?Đây là… nhà của anh sao? Ai đã đưa anh về đây?Hơn nữa… bên dưới anh còn không mặc đồ…. Là ai có gan cải đồ anh ra?“Anh dậy rồi sao?” Vừa mới mở mắt, một giọng nói ngọt ngào truyền tới tai anhGiọng nói này… là cô ấy!!Anh ngay lập tức theo bản năng liền quấn chăn quanh người, tạo thành một “lớp phòng ngự tuyệt đối”: “Cô… cô làm gì ờ đây? Sao tôi không mặc đồ!”“Hả, anh không nhớ gì sao?” Thiên Tình giả bộ thất vọng: “Mà anh không gọi tôi là “Tình Tình” nữa sao? Anh muốn biết tôi làm gì anh phải không?”Anh ngoan ngoãn gật đầu. Cả phần dưới cổ của anh đều được bao phủ bởi lớp chăn dày, anh thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mặt côNhỡ đâu hôm qua anh cùng cô làm chuyện… đó thì sao?Thiên Tình hít một hơi thật sâu, bắt đầu kể chuyện: “Anh bị sốt nên đương nhiên tôi phải giúp anh lau người. còn c** q**n áo cho anh nữa”“Yên tâm đi, trên người anh cái gì tôi cũng thấy qua rồi. Tuyệt đối sẽ không kể cho người ngoài. Cả chuyện anh nói không yêu Cố Giai Giai tôi cũng không nói cho ai khác” Cô rất mặt dày kể lại, chẳng thèm giữ lại cho anh một chút sĩ diện nào“Hơn nữa, anh còn hôn tôi rồi gọi tôi là Tình Tình. Anh không nhớ gì sao?” Hiện tại cô còn giống người bị hại hơn anh nữaLý Cẩn Phong dùng ngón tay miết nhẹ lên môi, gương mặt anh tuấn nhiễm chút màu hồng, quay đầu né tránh ánh mắt dồn dập của côAnh đột nhiên cảm giác có chút mất mát. Hôm qua, … thực sự giữa hai người bọn anh không phát sinh thêm chuyện gì sao? Với tính cách lưu manh của cô thì lẽ ra không dừng lại ở chuyện hôn môi mới phải. Là tại anh không đủ cuốn hút ?(Tác giả: Ủa, thế anh muốn chị tôi làm gì anh!?)Anh khẽ liếc cô một cái, trong giọng nói thể hiện rõ thái độ không thỏa mãn: “Thực sự… không làm gì hơn? Nữ lưu manh như cô, chỉ có trời biết đất biết cô làm gì thôi!”Khóe miệng cô cứng đờ, nói chuyện với anh nhiều hơn chắc chắn cô sẽ phát điên mấtCon rùa họ Lý này, rốt cuộc anh muốn gì? Biết thế hôm qua cô ăn sạch anh ta rồi!“Cô về đi” Lý Cẩn Phong thất vọng nằm bệt xuống giường, ra lệnh cho cô quay về“Anh chưa khỏi ốm” Cô chắc nịch đáp lại, còn ngồi xuống giường vỗ nhẹ vào phần chăn anh đang đắp“MAU ĐI VỀ!!”Kết quả Thiên Tình vẫn bị “đá” ra khỏi cửaCô thẫn thờ đứng trước cửa nhà anh. Trong đầu chỉ có một ý niệm duy nhấtHôm qua chính anh nói sau này cô sẽ được ăn anh ta, rồi hôm nay đuổi cô về….Cái thái độ khi anh ta say hoàn toàn khác với biểu hiện này...Mãi lúc sau, cô mới bình tĩnh lại, đạp mạnh thật nhiều cú vào cánh cửa nhà anh hét lớn“F***, ĐÂY LÀ NHỮNG GÌ ANH LÀM ĐẺ CẢM ƠN ÂN NHÂN CỦA ANH SAO”Rồi có một ngày tôi nhất định sẽ bắt anh về làm vật ấm giườngNupakachiiii!!