Tác giả:

Trong bệnh viện, cho dù Ứng Hiểu Vi nằm im giả bộ yếu ớt, cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt hung ác của mẹ nuôi, Phương Dạ Ngôn. Người phụ nữ độc ác này đã mong chờ cái chết của Ứng Hiểu Vi từ rất lâu. Nếu không nhờ sự nhanh trí và may mắn của Ứng Hiểu Vi, cô đã bị bánh xe ô tô đè chết rồi. Cô chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của người lái xe khi cô nằm trên đường, nhưng cô biết chắc chắn đó là Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi không thể làm gì khác hơn là thở dài trong lòng. Cô phải tìm cách rời khỏi gia đình này. Cô không thể chịu đựng dã tâm của người mẹ nuôi được nữa. Mỗi lần cô bị người mẹ nuôi độc ác của mình bạo hành, cô vẫn luôn hy vọng đó sẽ là lần cuối cùng. Tuy nhiên, Phương Dạ Ngôn không bao giờ thất bại khi tìm nhiều cách để tra tấn và âm mưu chống lại cô. Mọi thứ cô làm dù đúng hay sai cũng sẽ bị khiển trách, và hành động của cô bị hạn chế dưới sự giám sát chặt chẽ của Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi mất ba mẹ từ nhỏ. Cô được vợ chồng Phương Dạ Ngôn – Bùi Khánh Hùng nuôi dưỡng. Vì…

Chương 180: Chương 180

Chồng Mù Vợ NgốcTác giả: Rancho NguyenTruyện Ngôn TìnhTrong bệnh viện, cho dù Ứng Hiểu Vi nằm im giả bộ yếu ớt, cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt hung ác của mẹ nuôi, Phương Dạ Ngôn. Người phụ nữ độc ác này đã mong chờ cái chết của Ứng Hiểu Vi từ rất lâu. Nếu không nhờ sự nhanh trí và may mắn của Ứng Hiểu Vi, cô đã bị bánh xe ô tô đè chết rồi. Cô chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của người lái xe khi cô nằm trên đường, nhưng cô biết chắc chắn đó là Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi không thể làm gì khác hơn là thở dài trong lòng. Cô phải tìm cách rời khỏi gia đình này. Cô không thể chịu đựng dã tâm của người mẹ nuôi được nữa. Mỗi lần cô bị người mẹ nuôi độc ác của mình bạo hành, cô vẫn luôn hy vọng đó sẽ là lần cuối cùng. Tuy nhiên, Phương Dạ Ngôn không bao giờ thất bại khi tìm nhiều cách để tra tấn và âm mưu chống lại cô. Mọi thứ cô làm dù đúng hay sai cũng sẽ bị khiển trách, và hành động của cô bị hạn chế dưới sự giám sát chặt chẽ của Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi mất ba mẹ từ nhỏ. Cô được vợ chồng Phương Dạ Ngôn – Bùi Khánh Hùng nuôi dưỡng. Vì… A Thanh dùng lược chải mái tóc ngắn của Ứng Hiểu Vi.“Thiếu gia nói hạnh phúc của cô là tất cả.”Khi họ nói chuyện, Trương Thiên Dương đẩy cửa bước vào.“Anh Thiên Dương.” Ứng Hiểu Vi mở rộng vòng tay, muốn ôm Trương Thiên Dương vào lòng.A Thanh nhanh chóng chỉnh lại chiếc gối để Ứng Hiểu Vi ngồi dậy nói chuyện, trước khi lặng lẽ rời đi.Trương Thiên Dương bước đến bên giường, nhẹ nhàng hỏi.“Hôm nay em cảm thấy thế nào?”Ứng Hiểu Vi nghiêng đầu suy nghĩ một chút.“Tốt hơn ngày hôm qua, nhưng vẫn còn rất mệt mỏi.”Trương Thiên Dương vuốt mái tóc của Ứng Hiểu Vi.“Từ từ rồi em sẽ hết đau.”Ứng Hiểu Vi gật đầu, thu tay về, để trên đùi mình.Nhìn vẻ mặt của Trương Thiên Dương, Ứng Hiểu Vi cẩn thận nói.“Anh đừng lo lắng.Ứng Hiểu Vi rất dũng cảm.Em không sợ gì cả.Trương Thiên Dương mỉm cười.Nghĩ đến cách cô nói với Mr.Kenneth rằng cô đã yêu chồng mình, anh cảm thấy xúc động.Anh không thể nói dối cô được nữa.“Hiểu Vi, em có muốn uống một chút nước không?” Anh nhẹ giọng hỏi.Ứng Hiểu Vi gật đầu.“Vâng, em muốn.”Cháo của A Thanh rất ngon, nhưng hơi mặn.Cô khát và Trương Thiên Dương ngay lập tức biết cô muốn gì.Trương Thiên Dương đứng dậy, quay người lại.Anh cầm bình nước nóng đổ vào ly.Anh đặt nó xuống, cầm bình nước lạnh lên, pha vào ly đó một ít nước lạnh.Sau đó anh đưa ly nước cho Ứng Hiểu Vi.Ứng Hiểu Vi nhìn Trương Thiên Dương cười ngọt ngào.“Cảm ơn anh.”Trương Thiên Dương cười nhạt nhìn cô.Ứng Hiểu Vi uống cạn hai ngụm nước, đưa lại ly nước cho Trương Thiên Dương.Tuy nhiên, cô đã buông cái ly ngay khi Trương Thiên Dương cầm lấy nó.Cái ly rơi xuống.Nhưng, không có âm thanh của sự rơi vỡ loảng xoảng.Đó là bởi vì Trương Thiên Dương đã bắt được cái ly bằng một hành động rất nhanh.Ứng Hiểu Vi ngẩn ra.Trương Thiên Dương mỉm cười.“Em có muốn uống nữa không?”Ứng Hiểu Vi sửng sốt, lắc đầu.Trương Thiên Dương quay người lại và cất cái ly đi.Khi anh quay đầu lại, Ứng Hiểu Vi vẫn đang ngẩn người nhìn anh.Anh đưa tay v**t v* mái tóc của Ứng Hiểu Vi.“Em thấy trong người thế nào?”Đầu óc Ứng Hiểu Vi như muốn nổ tung.“Anh Thiên Dương.” Cô không trả lời câu hỏi của anh mà nhẹ nhàng gọi.“Ừ, anh đây.” Trương Thiên Dương nói.Ứng Hiểu Vi chậm rãi, trịnh trọng đưa tay ra, từ từ vẫy vẫy trước mắt Trương Thiên Dương.

A Thanh dùng lược chải mái tóc ngắn của Ứng Hiểu Vi.

“Thiếu gia nói hạnh phúc của cô là tất cả.”

Khi họ nói chuyện, Trương Thiên Dương đẩy cửa bước vào.

“Anh Thiên Dương.” Ứng Hiểu Vi mở rộng vòng tay, muốn ôm Trương Thiên Dương vào lòng.

A Thanh nhanh chóng chỉnh lại chiếc gối để Ứng Hiểu Vi ngồi dậy nói chuyện, trước khi lặng lẽ rời đi.

Trương Thiên Dương bước đến bên giường, nhẹ nhàng hỏi.

“Hôm nay em cảm thấy thế nào?”

Ứng Hiểu Vi nghiêng đầu suy nghĩ một chút.

“Tốt hơn ngày hôm qua, nhưng vẫn còn rất mệt mỏi.”

Trương Thiên Dương vuốt mái tóc của Ứng Hiểu Vi.

“Từ từ rồi em sẽ hết đau.”

Ứng Hiểu Vi gật đầu, thu tay về, để trên đùi mình.

Nhìn vẻ mặt của Trương Thiên Dương, Ứng Hiểu Vi cẩn thận nói.

“Anh đừng lo lắng.

Ứng Hiểu Vi rất dũng cảm.

Em không sợ gì cả.

Trương Thiên Dương mỉm cười.

Nghĩ đến cách cô nói với Mr.

Kenneth rằng cô đã yêu chồng mình, anh cảm thấy xúc động.

Anh không thể nói dối cô được nữa.

“Hiểu Vi, em có muốn uống một chút nước không?” Anh nhẹ giọng hỏi.

Ứng Hiểu Vi gật đầu.

“Vâng, em muốn.”

Cháo của A Thanh rất ngon, nhưng hơi mặn.

Cô khát và Trương Thiên Dương ngay lập tức biết cô muốn gì.

Trương Thiên Dương đứng dậy, quay người lại.

Anh cầm bình nước nóng đổ vào ly.

Anh đặt nó xuống, cầm bình nước lạnh lên, pha vào ly đó một ít nước lạnh.

Sau đó anh đưa ly nước cho Ứng Hiểu Vi.

Ứng Hiểu Vi nhìn Trương Thiên Dương cười ngọt ngào.

“Cảm ơn anh.”

Trương Thiên Dương cười nhạt nhìn cô.

Ứng Hiểu Vi uống cạn hai ngụm nước, đưa lại ly nước cho Trương Thiên Dương.

Tuy nhiên, cô đã buông cái ly ngay khi Trương Thiên Dương cầm lấy nó.

Cái ly rơi xuống.

Nhưng, không có âm thanh của sự rơi vỡ loảng xoảng.

Đó là bởi vì Trương Thiên Dương đã bắt được cái ly bằng một hành động rất nhanh.

Ứng Hiểu Vi ngẩn ra.

Trương Thiên Dương mỉm cười.

“Em có muốn uống nữa không?”

Ứng Hiểu Vi sửng sốt, lắc đầu.

Trương Thiên Dương quay người lại và cất cái ly đi.

Khi anh quay đầu lại, Ứng Hiểu Vi vẫn đang ngẩn người nhìn anh.

Anh đưa tay v**t v* mái tóc của Ứng Hiểu Vi.

“Em thấy trong người thế nào?”

Đầu óc Ứng Hiểu Vi như muốn nổ tung.

“Anh Thiên Dương.” Cô không trả lời câu hỏi của anh mà nhẹ nhàng gọi.

“Ừ, anh đây.” Trương Thiên Dương nói.

Ứng Hiểu Vi chậm rãi, trịnh trọng đưa tay ra, từ từ vẫy vẫy trước mắt Trương Thiên Dương.

Chồng Mù Vợ NgốcTác giả: Rancho NguyenTruyện Ngôn TìnhTrong bệnh viện, cho dù Ứng Hiểu Vi nằm im giả bộ yếu ớt, cô vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt hung ác của mẹ nuôi, Phương Dạ Ngôn. Người phụ nữ độc ác này đã mong chờ cái chết của Ứng Hiểu Vi từ rất lâu. Nếu không nhờ sự nhanh trí và may mắn của Ứng Hiểu Vi, cô đã bị bánh xe ô tô đè chết rồi. Cô chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của người lái xe khi cô nằm trên đường, nhưng cô biết chắc chắn đó là Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi không thể làm gì khác hơn là thở dài trong lòng. Cô phải tìm cách rời khỏi gia đình này. Cô không thể chịu đựng dã tâm của người mẹ nuôi được nữa. Mỗi lần cô bị người mẹ nuôi độc ác của mình bạo hành, cô vẫn luôn hy vọng đó sẽ là lần cuối cùng. Tuy nhiên, Phương Dạ Ngôn không bao giờ thất bại khi tìm nhiều cách để tra tấn và âm mưu chống lại cô. Mọi thứ cô làm dù đúng hay sai cũng sẽ bị khiển trách, và hành động của cô bị hạn chế dưới sự giám sát chặt chẽ của Phương Dạ Ngôn. Ứng Hiểu Vi mất ba mẹ từ nhỏ. Cô được vợ chồng Phương Dạ Ngôn – Bùi Khánh Hùng nuôi dưỡng. Vì… A Thanh dùng lược chải mái tóc ngắn của Ứng Hiểu Vi.“Thiếu gia nói hạnh phúc của cô là tất cả.”Khi họ nói chuyện, Trương Thiên Dương đẩy cửa bước vào.“Anh Thiên Dương.” Ứng Hiểu Vi mở rộng vòng tay, muốn ôm Trương Thiên Dương vào lòng.A Thanh nhanh chóng chỉnh lại chiếc gối để Ứng Hiểu Vi ngồi dậy nói chuyện, trước khi lặng lẽ rời đi.Trương Thiên Dương bước đến bên giường, nhẹ nhàng hỏi.“Hôm nay em cảm thấy thế nào?”Ứng Hiểu Vi nghiêng đầu suy nghĩ một chút.“Tốt hơn ngày hôm qua, nhưng vẫn còn rất mệt mỏi.”Trương Thiên Dương vuốt mái tóc của Ứng Hiểu Vi.“Từ từ rồi em sẽ hết đau.”Ứng Hiểu Vi gật đầu, thu tay về, để trên đùi mình.Nhìn vẻ mặt của Trương Thiên Dương, Ứng Hiểu Vi cẩn thận nói.“Anh đừng lo lắng.Ứng Hiểu Vi rất dũng cảm.Em không sợ gì cả.Trương Thiên Dương mỉm cười.Nghĩ đến cách cô nói với Mr.Kenneth rằng cô đã yêu chồng mình, anh cảm thấy xúc động.Anh không thể nói dối cô được nữa.“Hiểu Vi, em có muốn uống một chút nước không?” Anh nhẹ giọng hỏi.Ứng Hiểu Vi gật đầu.“Vâng, em muốn.”Cháo của A Thanh rất ngon, nhưng hơi mặn.Cô khát và Trương Thiên Dương ngay lập tức biết cô muốn gì.Trương Thiên Dương đứng dậy, quay người lại.Anh cầm bình nước nóng đổ vào ly.Anh đặt nó xuống, cầm bình nước lạnh lên, pha vào ly đó một ít nước lạnh.Sau đó anh đưa ly nước cho Ứng Hiểu Vi.Ứng Hiểu Vi nhìn Trương Thiên Dương cười ngọt ngào.“Cảm ơn anh.”Trương Thiên Dương cười nhạt nhìn cô.Ứng Hiểu Vi uống cạn hai ngụm nước, đưa lại ly nước cho Trương Thiên Dương.Tuy nhiên, cô đã buông cái ly ngay khi Trương Thiên Dương cầm lấy nó.Cái ly rơi xuống.Nhưng, không có âm thanh của sự rơi vỡ loảng xoảng.Đó là bởi vì Trương Thiên Dương đã bắt được cái ly bằng một hành động rất nhanh.Ứng Hiểu Vi ngẩn ra.Trương Thiên Dương mỉm cười.“Em có muốn uống nữa không?”Ứng Hiểu Vi sửng sốt, lắc đầu.Trương Thiên Dương quay người lại và cất cái ly đi.Khi anh quay đầu lại, Ứng Hiểu Vi vẫn đang ngẩn người nhìn anh.Anh đưa tay v**t v* mái tóc của Ứng Hiểu Vi.“Em thấy trong người thế nào?”Đầu óc Ứng Hiểu Vi như muốn nổ tung.“Anh Thiên Dương.” Cô không trả lời câu hỏi của anh mà nhẹ nhàng gọi.“Ừ, anh đây.” Trương Thiên Dương nói.Ứng Hiểu Vi chậm rãi, trịnh trọng đưa tay ra, từ từ vẫy vẫy trước mắt Trương Thiên Dương.

Chương 180: Chương 180