Tác giả:

"Tư Kỳ, chúng ta chia tay nhé?" Tôn Dục Nghiêm lạnh nhạt nhìn cô gái đang xem phim trong lòng mình. Tư Kỳ nghe được lời đề nghị của anh, bàn tay có chút khựng lại nhưng rất nhanh sau đó đã khôi phục dáng vẻ ban đầu. Cuối cùng ngày này cũng đến. Tôn Dục Nghiêm đã mở lời chia tay cô, chỉ vì cô đồng nghiệp cùng công ty hắn. Cô hờ hững gật đầu coi như câu trả lời. Đáy mắt Tôn Dục Nghiêm có chút kinh ngạc. Cô với hắn đã yêu nhau hơn hai năm trời rồi. Ít nhiều Tư Kỳ cũng coi hắn như tri âm tri kỷ. Vậy mà giờ đây lại đồng ý chia tay chia chân với hắn? Là do Tôn Dục Nghiêm đang mơ hay thật sự là Tư Kỳ cũng hết yêu hắn từ lâu? Tư Kỳ thoát khỏi vòng tay của hắn, nhẹ nhàng bước tới chiếc tủ thân yêu của hai người, lôi chiếc va ly đã chuẩn bị sẵn ra. Cô đang có ý định rời đi. Tôn Dục Nghiêm nhìn bóng lưng cô độc có chút tủi thân kia, không nỡ để cô đi. Hắn nhanh hơn một bước, giữ cánh tay cô lại, giọng có chút ân cần: "Tối rồi em định đi đâu nữa?" Tư Kỳ vẫn cúi gằm mặt, không trả lời hắn. Tôn Dục…

Truyện chữ