Mặc Phong đứng trước cửa phòng của Tử Du rất lâu, sau đó lấy hết dũng khí mà gõ cửa. Đợi một lát cuối cùng cánh cửa cũng từ từ mở ra, ngay lúc ấy hắn có thể nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp không chút tì vết nào của Tử Du. Bản thân cô thì lại nghi hoặc nhìn người nam nhân trước mắt mình muốn hỏi xem hắn đến đây làm gì. Đối diện với vẻ mặt ngây ngô của cô, trong lòng Mặc Phong thoáng hiện lên một tia không nỡ. Nhưng hắn không thể không làm như vậy. Mặc Phong cúi đầu như không dám nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nghiêm túc nói: "Tử Du chúng ta ly hôn đi! Anh biết tình cảm em dành cho anh rất sâu đậm nhưng cô ấy trở về rồi. Cô ấy nói cô ấy rất cần anh! Xin lỗi em Tử Du, là anh đã phụ em!" Ánh mắt và khuôn mặt của Tử Du vốn ngây ngô bỗng trở nên lạnh lùng đến đáng sợ. Nghe được mấy lời đó đột nhiên bản thân cô đứng hình ngay tại chỗ, phải sau một hồi Tử Du mới dần bình tĩnh lại được. Không cần nghĩ nhiều mà lập tức giáng cho Mặc Phong một bạt tai thật mạnh. Cái bạt tai ấy làm cho khuôn mặt…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...