Xoa đầu có chút đau, Tô Thất mơ mơ màng màng mở mắt. Đập vào mắt là nóc nhà tranh bị thủng một lỗ lớn, làm Tô Thất không nhịn được mà chép chép miệng, nhà này nghèo thật đấy. Đến nỗi chuột thấy còn phải ngậm ngùi mà bỏ đi. Đáng thương a! "Không đúng a! Ai da..." Tô Thất kích động ngồi thẳng dậy, nàng như thế nào lại ở chỗ này? Đầu sao lại đau như vậy? Đau. Là cái loại đau đớn khiến Tô Thất toàn thân phát run. Ôm đầu trong chốc lát, Tô Thất mệt mỏi lê người xuống đất. Một tấm thảm tuy rằng rát nát cũ kỹ nhưng vẫn còn tính là sạch sẽ rơi trên mặt đất, Tô Thất nhìn xuống ghét bỏ mà dùng hai đầu ngón tay kẹp chiếc thảm ném lên trên giường, miễn cưỡng có thể coi là xứng với cái giường ván bằng gỗ thượng. Cúi đầu nháy mắt nhìn xiêm y cũ nát đầy những lỗ vá, cùng với móng tay đầy bùn đất, còn có trên người chốc chốc lại truyền đến mùi vị xú uế, Tô Thất chung quy vẫn là không nhịn được mà phun ra! Phun đến nỗi trời đất quay cuồng. Cmn! Nàng đây là tạo nghiệt gì a? Như thế nào ngủ một giấc thì…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...