Tôi thất thần nhìn người đàn ông trước mặt. Chuyện ông vừa làm khiến tôi không thể nào ngờ tới, những gì ông nói dường như đang đẩy tôi đi vào một tối tăm, lạnh lẽo. Năm dấu tay in hằng trên mặt, nếu cảm giác đau đớn ấy không truyền tới thì có lẽ tôi đã nghĩ đây chỉ là một giấc mơ. Một giấc mơ không bao giờ thành sự thật...! Bố...!người chưa từng ôm tôi dù chỉ một lần, chưa bao giờ nắm tay tôi đến trường, cũng chưa bao giờ nói nhiều với tôi đến hai câu...!Trong đầu tôi không ngừng hiện lên câu hỏi: Tại sao? Tại sao chứ? nhưng lại không dám nói thành lời. Mọi người bảo tôi tỉ mỉ lại hiền lành. Nhưng chỉ có tôi mới hiểu...!tôi không tỉ mỉ, c*̃ng không hiền lành như lời mọi người thường nói. Tôi là một đứa nhát gan nhưng lại cố tỏ ra là mình ổn, đến chuyện nhỏ nhoi như gặp phải một chú chuột cũng khiến tôi sợ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...