Tác giả:

"Chúng ta ly hôn!" Cô cầm tờ giấy ly hôn đã được kí sẵn, kiên quyết đứng trước mặt anh. Chuyện ngoại tình của hắn cũng đã là quá đủ rồi. Không thể sống trong hôn nhân hạnh phúc thì chi bằng buông tha cho nhau, từ nay về sau đường ai nấy đi có lẽ sẽ vẹn toàn cho cả hai. "Tôi không kí" Hết lần này đến lần khác, hắn vẫn luôn tránh né. Chỉ kí một lần thì hại chết hắn ư? Giày vò cô như chết đi sống lại...có lẽ khiến hắn vui hơn.... "Tại sao...cho tôi một lí do" Hắn im lặng rời đi, cô không cam tâm mà chạy theo níu chặt lấy tay hắn. Hắn lạnh lùng nhìn cô mà chán ghét rồi hất tay ra. "A.." Tiêu Nhã ngã xuống đất, đầu gối đau nhói nhưng chẳng đau bằng trái tim chết lạnh của cô. "Lí do? Đơn giản vì tôi muốn cô sống không bằng chết!" *Rầm Hắn ra ngoài, đóng cánh cửa thật mạnh. . Kiếm Hiệp Hay Tiêu Nhã ôm mình vào góc tối. Giờ cô nên khóc hay nên cười? Cả thanh xuân của cô chỉ dành để yêu một kẻ máu lạnh vô tình như hắn, đúng thật là ngu xuẩn! "Aaaaaaaaa....tôi hận anh.....TÔI HẬN ANH" Cô gào…

Chương 32: Chương 32

Hôn Nhân Dục Vọng: Cố Phu Nhân Muốn Chạy?Tác giả: Soo HeeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Chúng ta ly hôn!" Cô cầm tờ giấy ly hôn đã được kí sẵn, kiên quyết đứng trước mặt anh. Chuyện ngoại tình của hắn cũng đã là quá đủ rồi. Không thể sống trong hôn nhân hạnh phúc thì chi bằng buông tha cho nhau, từ nay về sau đường ai nấy đi có lẽ sẽ vẹn toàn cho cả hai. "Tôi không kí" Hết lần này đến lần khác, hắn vẫn luôn tránh né. Chỉ kí một lần thì hại chết hắn ư? Giày vò cô như chết đi sống lại...có lẽ khiến hắn vui hơn.... "Tại sao...cho tôi một lí do" Hắn im lặng rời đi, cô không cam tâm mà chạy theo níu chặt lấy tay hắn. Hắn lạnh lùng nhìn cô mà chán ghét rồi hất tay ra. "A.." Tiêu Nhã ngã xuống đất, đầu gối đau nhói nhưng chẳng đau bằng trái tim chết lạnh của cô. "Lí do? Đơn giản vì tôi muốn cô sống không bằng chết!" *Rầm Hắn ra ngoài, đóng cánh cửa thật mạnh. . Kiếm Hiệp Hay Tiêu Nhã ôm mình vào góc tối. Giờ cô nên khóc hay nên cười? Cả thanh xuân của cô chỉ dành để yêu một kẻ máu lạnh vô tình như hắn, đúng thật là ngu xuẩn! "Aaaaaaaaa....tôi hận anh.....TÔI HẬN ANH" Cô gào… "Ưm...từ từ....khoan đã...ah"Hắn như con thú khát, xông đến đè lấy cô trên giường.Hắn vừa hôn sâu vừa gặm nhắm đôi môi mọng đỏ của cô.Ánh mắt tức giận ánh lên tia d*c v*ng nhìn chằm chằm vào cô.Tiêu Nhã nằm dưới thân hắn phản kháng nhưng lại vô ích.Tư Dật nắm chặt lấy tay cô rồi ghì l*n đ*nh đầu."Ah~"Trời vẫn còn là ban ngày mà rốt cuộc hắn đang làm gì vậy chứ, từ hôm qua đến bây giờ Cố Tư Dật thật sự không biết mệt???Hắn ghé sát tai cô, nhẹ nhàng l**m một cái khiến cô không khỏi rùng mình."Hừm, cái tai này đã nghe lời ngọt của hắn, thật hư hỏng!"Nói xong Tư Dật liền cắn tai cô, Tiêu Nhã giật mình rụt cổ."A, anh làm cái gì....ưm"Cái miệng nhỏ nhắn của cô đúng là không chịu im, hắn liền hôn chặn miệng cô lại.Hắn nhanh tay gỡ bỏ bộ quần áo phiền phức trên người cô.Cảnh xuân hiện trước mắt, Tư Dật cầm lấy bánh bao nhỏ, l**m nhẹ hạt đậu khiến nó dựng đứng cả lên.Hắn bắt đầu x** n*n, dùng lưỡi nghịch hạt đậu nhỏ.Dưới sự k*ch th*ch, cô không chịu được mà r*n r*."Ah~~ ...Ư.....a..."Hắn thò tay xuống dưới, v**t v* vòng eo của cô rồi nâng chân, vắt lên vai.Mắt hắn dừng lại, nhìn chằm chằm vào bên dưới, nhếch mép cười rồi vùi đầu vào.Lưỡi hắn trườn vào trong, nhẹ nhàng hút hết mật ngọt."Ưm....ư......"Lưỡi hắn chạm vào điểm G khiến cô không khỏi kh*** c*m liền tuôn trào mật ngọt vào miệng hắn."A....em ra....."c** nh* của hắn đã c**ng c*ng lên, Tư Dật liền mở cửa, đưa cậu vào thẳng bên trong cô.Cảm giác được thứ nóng hổi kia lấp đầy khiến cô phải phát run.Tư Dật chồm đến ôm lấy cô, bắt đầu luật động.Mỗi lần tiến vào đều sâu lút cán.Tiêu Nhã vừa thở hổn hển vừa bấu chặt lấy bả vai hắn.Từng móng tay của cô cào lên lưng hắn để lại vài đường màu đỏ"A....ư.....hộc.....ứm...."Hắn nâng cô dậy, hai người cùng ngồi trên giường.Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi hồng đào của cô, đẩy mạnh về phía mình.Thứ nóng hổi kia liên tục đâm mạnh vào trong rồi lại rút ra.Tiêu Nhã chìm đắm trong d*c v*ng, mơ màng không biết đâu là thực, đâu là ảo.Hắn nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô, cười hài lòng."Xem ra, cơ thể của em rất thích nhỉ?""A...ư....ha"Tư Dật ôm chặt lấy cô, hắn liên tục ra vào, mỗi lúc lại càng nhanh.Cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà bắn vào trong cô."Ư""Ah~~~"Cô mệt lử lả, r*n r* trong từng cơn khoái lạc, chẳng biết phản kháng là gì nữa mà chỉ chìm đắm trong từng trận sung sướng, cuối cùng lại mơ mơ màng màng gục trên vai hắn.Tư Dật đặt cô xuống giường.Hắn thở hồng hộc, ngắm nhìn thân thể quyến rũ của cô.Con thú trong hắn lại tiếp tục ph*t d*c không chịu xìu xuống.Hắn không nhịn được mà lật người cô lại, ôm lấy cô từ phía sau rồi thì thầm bên tai."Không thể dễ dàng bỏ qua được, nếu không thì em hư mất"Và sau đó là tiếp tục một màn hỗn loạn...Còn.....

"Ưm...từ từ....khoan đã...ah"

Hắn như con thú khát, xông đến đè lấy cô trên giường.

Hắn vừa hôn sâu vừa gặm nhắm đôi môi mọng đỏ của cô.

Ánh mắt tức giận ánh lên tia d*c v*ng nhìn chằm chằm vào cô.

Tiêu Nhã nằm dưới thân hắn phản kháng nhưng lại vô ích.

Tư Dật nắm chặt lấy tay cô rồi ghì l*n đ*nh đầu.

"Ah~"

Trời vẫn còn là ban ngày mà rốt cuộc hắn đang làm gì vậy chứ, từ hôm qua đến bây giờ Cố Tư Dật thật sự không biết mệt???

Hắn ghé sát tai cô, nhẹ nhàng l**m một cái khiến cô không khỏi rùng mình.

"Hừm, cái tai này đã nghe lời ngọt của hắn, thật hư hỏng!"

Nói xong Tư Dật liền cắn tai cô, Tiêu Nhã giật mình rụt cổ.

"A, anh làm cái gì....ưm"

Cái miệng nhỏ nhắn của cô đúng là không chịu im, hắn liền hôn chặn miệng cô lại.

Hắn nhanh tay gỡ bỏ bộ quần áo phiền phức trên người cô.

Cảnh xuân hiện trước mắt, Tư Dật cầm lấy bánh bao nhỏ, l**m nhẹ hạt đậu khiến nó dựng đứng cả lên.

Hắn bắt đầu x** n*n, dùng lưỡi nghịch hạt đậu nhỏ.

Dưới sự k*ch th*ch, cô không chịu được mà r*n r*.

"Ah~~ ...Ư.....a..."

Hắn thò tay xuống dưới, v**t v* vòng eo của cô rồi nâng chân, vắt lên vai.

Mắt hắn dừng lại, nhìn chằm chằm vào bên dưới, nhếch mép cười rồi vùi đầu vào.

Lưỡi hắn trườn vào trong, nhẹ nhàng hút hết mật ngọt.

"Ưm....ư......"

Lưỡi hắn chạm vào điểm G khiến cô không khỏi kh*** c*m liền tuôn trào mật ngọt vào miệng hắn.

"A....em ra....."

c** nh* của hắn đã c**ng c*ng lên, Tư Dật liền mở cửa, đưa cậu vào thẳng bên trong cô.

Cảm giác được thứ nóng hổi kia lấp đầy khiến cô phải phát run.

Tư Dật chồm đến ôm lấy cô, bắt đầu luật động.

Mỗi lần tiến vào đều sâu lút cán.

Tiêu Nhã vừa thở hổn hển vừa bấu chặt lấy bả vai hắn.

Từng móng tay của cô cào lên lưng hắn để lại vài đường màu đỏ

"A....ư.....hộc.....ứm...."

Hắn nâng cô dậy, hai người cùng ngồi trên giường.

Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi hồng đào của cô, đẩy mạnh về phía mình.

Thứ nóng hổi kia liên tục đâm mạnh vào trong rồi lại rút ra.

Tiêu Nhã chìm đắm trong d*c v*ng, mơ màng không biết đâu là thực, đâu là ảo.

Hắn nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô, cười hài lòng.

"Xem ra, cơ thể của em rất thích nhỉ?"

"A...ư....ha"

Tư Dật ôm chặt lấy cô, hắn liên tục ra vào, mỗi lúc lại càng nhanh.

Cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà bắn vào trong cô.

"Ư"

"Ah~~~"

Cô mệt lử lả, r*n r* trong từng cơn khoái lạc, chẳng biết phản kháng là gì nữa mà chỉ chìm đắm trong từng trận sung sướng, cuối cùng lại mơ mơ màng màng gục trên vai hắn.

Tư Dật đặt cô xuống giường.

Hắn thở hồng hộc, ngắm nhìn thân thể quyến rũ của cô.

Con thú trong hắn lại tiếp tục ph*t d*c không chịu xìu xuống.

Hắn không nhịn được mà lật người cô lại, ôm lấy cô từ phía sau rồi thì thầm bên tai.

"Không thể dễ dàng bỏ qua được, nếu không thì em hư mất"

Và sau đó là tiếp tục một màn hỗn loạn...

Còn.....

Hôn Nhân Dục Vọng: Cố Phu Nhân Muốn Chạy?Tác giả: Soo HeeTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Chúng ta ly hôn!" Cô cầm tờ giấy ly hôn đã được kí sẵn, kiên quyết đứng trước mặt anh. Chuyện ngoại tình của hắn cũng đã là quá đủ rồi. Không thể sống trong hôn nhân hạnh phúc thì chi bằng buông tha cho nhau, từ nay về sau đường ai nấy đi có lẽ sẽ vẹn toàn cho cả hai. "Tôi không kí" Hết lần này đến lần khác, hắn vẫn luôn tránh né. Chỉ kí một lần thì hại chết hắn ư? Giày vò cô như chết đi sống lại...có lẽ khiến hắn vui hơn.... "Tại sao...cho tôi một lí do" Hắn im lặng rời đi, cô không cam tâm mà chạy theo níu chặt lấy tay hắn. Hắn lạnh lùng nhìn cô mà chán ghét rồi hất tay ra. "A.." Tiêu Nhã ngã xuống đất, đầu gối đau nhói nhưng chẳng đau bằng trái tim chết lạnh của cô. "Lí do? Đơn giản vì tôi muốn cô sống không bằng chết!" *Rầm Hắn ra ngoài, đóng cánh cửa thật mạnh. . Kiếm Hiệp Hay Tiêu Nhã ôm mình vào góc tối. Giờ cô nên khóc hay nên cười? Cả thanh xuân của cô chỉ dành để yêu một kẻ máu lạnh vô tình như hắn, đúng thật là ngu xuẩn! "Aaaaaaaaa....tôi hận anh.....TÔI HẬN ANH" Cô gào… "Ưm...từ từ....khoan đã...ah"Hắn như con thú khát, xông đến đè lấy cô trên giường.Hắn vừa hôn sâu vừa gặm nhắm đôi môi mọng đỏ của cô.Ánh mắt tức giận ánh lên tia d*c v*ng nhìn chằm chằm vào cô.Tiêu Nhã nằm dưới thân hắn phản kháng nhưng lại vô ích.Tư Dật nắm chặt lấy tay cô rồi ghì l*n đ*nh đầu."Ah~"Trời vẫn còn là ban ngày mà rốt cuộc hắn đang làm gì vậy chứ, từ hôm qua đến bây giờ Cố Tư Dật thật sự không biết mệt???Hắn ghé sát tai cô, nhẹ nhàng l**m một cái khiến cô không khỏi rùng mình."Hừm, cái tai này đã nghe lời ngọt của hắn, thật hư hỏng!"Nói xong Tư Dật liền cắn tai cô, Tiêu Nhã giật mình rụt cổ."A, anh làm cái gì....ưm"Cái miệng nhỏ nhắn của cô đúng là không chịu im, hắn liền hôn chặn miệng cô lại.Hắn nhanh tay gỡ bỏ bộ quần áo phiền phức trên người cô.Cảnh xuân hiện trước mắt, Tư Dật cầm lấy bánh bao nhỏ, l**m nhẹ hạt đậu khiến nó dựng đứng cả lên.Hắn bắt đầu x** n*n, dùng lưỡi nghịch hạt đậu nhỏ.Dưới sự k*ch th*ch, cô không chịu được mà r*n r*."Ah~~ ...Ư.....a..."Hắn thò tay xuống dưới, v**t v* vòng eo của cô rồi nâng chân, vắt lên vai.Mắt hắn dừng lại, nhìn chằm chằm vào bên dưới, nhếch mép cười rồi vùi đầu vào.Lưỡi hắn trườn vào trong, nhẹ nhàng hút hết mật ngọt."Ưm....ư......"Lưỡi hắn chạm vào điểm G khiến cô không khỏi kh*** c*m liền tuôn trào mật ngọt vào miệng hắn."A....em ra....."c** nh* của hắn đã c**ng c*ng lên, Tư Dật liền mở cửa, đưa cậu vào thẳng bên trong cô.Cảm giác được thứ nóng hổi kia lấp đầy khiến cô phải phát run.Tư Dật chồm đến ôm lấy cô, bắt đầu luật động.Mỗi lần tiến vào đều sâu lút cán.Tiêu Nhã vừa thở hổn hển vừa bấu chặt lấy bả vai hắn.Từng móng tay của cô cào lên lưng hắn để lại vài đường màu đỏ"A....ư.....hộc.....ứm...."Hắn nâng cô dậy, hai người cùng ngồi trên giường.Tay hắn nhẹ nhàng chạm vào đôi hồng đào của cô, đẩy mạnh về phía mình.Thứ nóng hổi kia liên tục đâm mạnh vào trong rồi lại rút ra.Tiêu Nhã chìm đắm trong d*c v*ng, mơ màng không biết đâu là thực, đâu là ảo.Hắn nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cô, cười hài lòng."Xem ra, cơ thể của em rất thích nhỉ?""A...ư....ha"Tư Dật ôm chặt lấy cô, hắn liên tục ra vào, mỗi lúc lại càng nhanh.Cuối cùng hắn cũng không nhịn được mà bắn vào trong cô."Ư""Ah~~~"Cô mệt lử lả, r*n r* trong từng cơn khoái lạc, chẳng biết phản kháng là gì nữa mà chỉ chìm đắm trong từng trận sung sướng, cuối cùng lại mơ mơ màng màng gục trên vai hắn.Tư Dật đặt cô xuống giường.Hắn thở hồng hộc, ngắm nhìn thân thể quyến rũ của cô.Con thú trong hắn lại tiếp tục ph*t d*c không chịu xìu xuống.Hắn không nhịn được mà lật người cô lại, ôm lấy cô từ phía sau rồi thì thầm bên tai."Không thể dễ dàng bỏ qua được, nếu không thì em hư mất"Và sau đó là tiếp tục một màn hỗn loạn...Còn.....

Chương 32: Chương 32