Tác giả:

Editor: Tiểu Bạch Bầu trời vốn trong xanh, nhưng chỉ lúc sau bỗng xuất hiện một cơn gió dữ dội. Không bao lâu, cơn bão giống như càng điên cuồng hơn, tàn phá đất đai dữ dội, khiến màn đêm vốn dày đặc thêm khói mù , những hạt mưa to bắt đầu bao phủ lấy mặt đất, thỉnh thoảng một hồi sét quẹt ngang qua bầu trời đêm, phảng phất giống như xé rách thiên hạ trong mưa. Lách tách…Lách tách… Một bóng người ngạo nghễ im lặng đứng trong mưa, hoàn toàn không để ý sự đau đớn của những hạt mưa lạnh đến tê cóng vây quanh mình. Đứng ngược chiều với những hạt mưa điên cuồng rơi xuống, chiếc áo khoác màu trắng bằng tơ lụa đã sớm bị nhuộm hồng, những sợ tóc đen cũng điên cuồng phất phơ, hai tròng mắt như đêm sâu lại giống như những tia chớp sắc nhọn, liếc mắt một cái cũng có thể khiến cho người khác run sợ. Đôi môi khẽ nhếch lên giống như giễu cợt, nàng lười biếng giơ tay vén những sợi tóc đang toán loạn về phía sau tai, mắt không dời khỏi những bóng người đang bước tới. “Bây giờ, ngươi cũng giống như…

Chương 33: Chương 33: Long Huyền Thiên Quyết

Mạc Thanh Ca Đại Giá Cuồng PhiTác giả: Nha Tiểu QuyểnTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEditor: Tiểu Bạch Bầu trời vốn trong xanh, nhưng chỉ lúc sau bỗng xuất hiện một cơn gió dữ dội. Không bao lâu, cơn bão giống như càng điên cuồng hơn, tàn phá đất đai dữ dội, khiến màn đêm vốn dày đặc thêm khói mù , những hạt mưa to bắt đầu bao phủ lấy mặt đất, thỉnh thoảng một hồi sét quẹt ngang qua bầu trời đêm, phảng phất giống như xé rách thiên hạ trong mưa. Lách tách…Lách tách… Một bóng người ngạo nghễ im lặng đứng trong mưa, hoàn toàn không để ý sự đau đớn của những hạt mưa lạnh đến tê cóng vây quanh mình. Đứng ngược chiều với những hạt mưa điên cuồng rơi xuống, chiếc áo khoác màu trắng bằng tơ lụa đã sớm bị nhuộm hồng, những sợ tóc đen cũng điên cuồng phất phơ, hai tròng mắt như đêm sâu lại giống như những tia chớp sắc nhọn, liếc mắt một cái cũng có thể khiến cho người khác run sợ. Đôi môi khẽ nhếch lên giống như giễu cợt, nàng lười biếng giơ tay vén những sợi tóc đang toán loạn về phía sau tai, mắt không dời khỏi những bóng người đang bước tới. “Bây giờ, ngươi cũng giống như… Sắc mặt Long Phiêu Phiêu trầm xuống, bàn tay cầm chặt cự cung, Thần Long khí dao động.Năng lượng mãnh liệt chạy nhanh trong cơ thể, đây là cảm giác nàng chưa từng gặp bao giờ.Có thể, phải có năng lượng này, cho dù là Kim Ô môn môn chủ có cường đại như thế nào, chính mình cũng đủ để ứng phó.Hiện tại nàng cũng có chút hiểu vì sao phụ thân lại đưa ra điều kiện này, đổi lấy được Thanh Thanh, không cần lí do tại sao.Khí thế lan tỏa, Phiêu Phiêu khẽ kêu một tiếng, “Đại ngôn bất tàm.”Long Thanh Thanh cười, bàn tay đưa về phía bãi đất trông xa xa, đột nhiên nắm chặt lòng bàn tay, chiếc cờ lớn vốn cắm chặt ở giữa sân, giống như bị hút bắn lên, như gió táp quẹt qua má Phiêu Phiêu, nhanh chóng trở về tay Thanh Thanh.Một tay Thanh Thanh khua nhẹ nhàng, tức khắc bốn phía truyền đến tiếng gió rít, lấy khoảng cách xa như vậy không chế lá cờ, năng lượng này, người bình thường cũng chưa chắc có được.Xem ra Kim Ô môn môn chủ này cũng không phải là phô trương thanh thế, quả thật là thực lực hàng thật giá thật, mới dám đứng lên chống lại Long Đường.Đem cột cờ cắm xuống mặt đất, Thanh Thanh nhấc tay, nhẹ giọng nói với Long Phiêu Phiêu: “Năm chiêu.”Trên mặt đất giống như còn lưu lại linh hồn, xúc cảm của kim khí, hai lông mày của Phiêu Phiêu chau lại, không nói một lời, ngọc lưu ly giương trong tay ngày càng thẫm, hình như có vạn mũi nhọn đạo quang phát ra, Thần Long khí quanh người làm không khí lạnh hơn.“Hừ!” Một cái hừ lạnh, Long Phiêu Phiêu một tay kéo nhẹ dây cung, một tay giưo cao quá vai, đem cung ngọc lưu ly kéo đến cực hạn, chỉ nghe thấy được tiếng huýt gió sắc nhọn, tay giương cung, Phiêu Phiêu nhanh chóng tiến lại gần, bắn nhanh về phái Long Thanh Thanh.Thân ảnh màu lam cắt ngang qua phía chân trời đỏ ánh hào quang, có long khí tương trợ, chỉ trong chớp mắt, Long Phiêu Phiêu đã giương cũng nhắm tời ngực của Thanh Thanh.“Đang.”Chỉ thấy có một vệt sáng lóe ra, một cây xích kim ngắn cản tay của Phiêu Phiêu.Cung chạm với xích tạo ra một vệt sáng chói lọi, tầng tầng lớp lớp bắn về bốn phía.Chiêu thứ nhất không có kết quả gì., Phiêu Phiêu không vội nóng lòng, thân hình vụt qua một bên, tránh công kích của Thanh Thanh, hai mắt nàng đột nhiên nghiêm túc, trong cơ thể Thần Long khí tuôn ra, ngọc lưu ly cung run rẩy kì dị, cùng với nó, một màu đỏ như tơ quanh quẩn bên cánh tay của Phiêu Phiêu, đồng thời đem dây cung kéo dài, không bao lâu biến thành một mũi tên.Thanh Thanh tay cầm kim xích, thân ảnh tà mị rất nhanh hướng về phía Long Phiêu Phiêu, xích kim dán chặt lấy lưu ly cung, hương lên trên, mắt nhìn thấy công kích tới gò má Phiêu Phiêu.Thân minh Phiêu Phiêu run rẩy, lấy mũi tên làm kiếm, chặn công kích của Thanh Thanh.“ Long Huyền Thiên quyết.”Khẽ kêu lên tiếng, thân ảnh Phiêu Phiêu xoay tròn một cái trên bầu trời, một mũi tên dài rất nhanh chóng bắn tới Thanh Thanh, trong hô hấp như có ngàn vạn ảnh đến che kím thân.Tuy rằng biết đó chỉ là tàn ảnh, nhưng mà đối diện thẳng rất nóng, nóng, Thanh Thanh tự biết năng lượng này rất khó để hóa giải, trong kia chỉ có một thân ảnh duy nhất, làm cho người ta khó lòng phòng bị.Bằng đó đủ để cho người khác hiêu vì sao Long Phiêu Phiêu là kì tài khó gặp.Bởi vậy khi Long Thanh Thanh vừa ra chiêu, người của Long Đường truyền đến âm thanh trầm trồ khen ngợi.

Sắc mặt Long Phiêu Phiêu trầm xuống, bàn tay cầm chặt cự cung, Thần Long khí dao động.

Năng lượng mãnh liệt chạy nhanh trong cơ thể, đây là cảm giác nàng chưa từng gặp bao giờ.

Có thể, phải có năng lượng này, cho dù là Kim Ô môn môn chủ có cường đại như thế nào, chính mình cũng đủ để ứng phó.

Hiện tại nàng cũng có chút hiểu vì sao phụ thân lại đưa ra điều kiện này, đổi lấy được Thanh Thanh, không cần lí do tại sao.

Khí thế lan tỏa, Phiêu Phiêu khẽ kêu một tiếng, “Đại ngôn bất tàm.”

Long Thanh Thanh cười, bàn tay đưa về phía bãi đất trông xa xa, đột nhiên nắm chặt lòng bàn tay, chiếc cờ lớn vốn cắm chặt ở giữa sân, giống như bị hút bắn lên, như gió táp quẹt qua má Phiêu Phiêu, nhanh chóng trở về tay Thanh Thanh.

Một tay Thanh Thanh khua nhẹ nhàng, tức khắc bốn phía truyền đến tiếng gió rít, lấy khoảng cách xa như vậy không chế lá cờ, năng lượng này, người bình thường cũng chưa chắc có được.

Xem ra Kim Ô môn môn chủ này cũng không phải là phô trương thanh thế, quả thật là thực lực hàng thật giá thật, mới dám đứng lên chống lại Long Đường.

Đem cột cờ cắm xuống mặt đất, Thanh Thanh nhấc tay, nhẹ giọng nói với Long Phiêu Phiêu: “Năm chiêu.”

Trên mặt đất giống như còn lưu lại linh hồn, xúc cảm của kim khí, hai lông mày của Phiêu Phiêu chau lại, không nói một lời, ngọc lưu ly giương trong tay ngày càng thẫm, hình như có vạn mũi nhọn đạo quang phát ra, Thần Long khí quanh người làm không khí lạnh hơn.

“Hừ!” Một cái hừ lạnh, Long Phiêu Phiêu một tay kéo nhẹ dây cung, một tay giưo cao quá vai, đem cung ngọc lưu ly kéo đến cực hạn, chỉ nghe thấy được tiếng huýt gió sắc nhọn, tay giương cung, Phiêu Phiêu nhanh chóng tiến lại gần, bắn nhanh về phái Long Thanh Thanh.

Thân ảnh màu lam cắt ngang qua phía chân trời đỏ ánh hào quang, có long khí tương trợ, chỉ trong chớp mắt, Long Phiêu Phiêu đã giương cũng nhắm tời ngực của Thanh Thanh.

“Đang.”

Chỉ thấy có một vệt sáng lóe ra, một cây xích kim ngắn cản tay của Phiêu Phiêu.

Cung chạm với xích tạo ra một vệt sáng chói lọi, tầng tầng lớp lớp bắn về bốn phía.

Chiêu thứ nhất không có kết quả gì., Phiêu Phiêu không vội nóng lòng, thân hình vụt qua một bên, tránh công kích của Thanh Thanh, hai mắt nàng đột nhiên nghiêm túc, trong cơ thể Thần Long khí tuôn ra, ngọc lưu ly cung run rẩy kì dị, cùng với nó, một màu đỏ như tơ quanh quẩn bên cánh tay của Phiêu Phiêu, đồng thời đem dây cung kéo dài, không bao lâu biến thành một mũi tên.

Thanh Thanh tay cầm kim xích, thân ảnh tà mị rất nhanh hướng về phía Long Phiêu Phiêu, xích kim dán chặt lấy lưu ly cung, hương lên trên, mắt nhìn thấy công kích tới gò má Phiêu Phiêu.

Thân minh Phiêu Phiêu run rẩy, lấy mũi tên làm kiếm, chặn công kích của Thanh Thanh.

“ Long Huyền Thiên quyết.”

Khẽ kêu lên tiếng, thân ảnh Phiêu Phiêu xoay tròn một cái trên bầu trời, một mũi tên dài rất nhanh chóng bắn tới Thanh Thanh, trong hô hấp như có ngàn vạn ảnh đến che kím thân.

Tuy rằng biết đó chỉ là tàn ảnh, nhưng mà đối diện thẳng rất nóng, nóng, Thanh Thanh tự biết năng lượng này rất khó để hóa giải, trong kia chỉ có một thân ảnh duy nhất, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Bằng đó đủ để cho người khác hiêu vì sao Long Phiêu Phiêu là kì tài khó gặp.

Bởi vậy khi Long Thanh Thanh vừa ra chiêu, người của Long Đường truyền đến âm thanh trầm trồ khen ngợi.

Mạc Thanh Ca Đại Giá Cuồng PhiTác giả: Nha Tiểu QuyểnTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngEditor: Tiểu Bạch Bầu trời vốn trong xanh, nhưng chỉ lúc sau bỗng xuất hiện một cơn gió dữ dội. Không bao lâu, cơn bão giống như càng điên cuồng hơn, tàn phá đất đai dữ dội, khiến màn đêm vốn dày đặc thêm khói mù , những hạt mưa to bắt đầu bao phủ lấy mặt đất, thỉnh thoảng một hồi sét quẹt ngang qua bầu trời đêm, phảng phất giống như xé rách thiên hạ trong mưa. Lách tách…Lách tách… Một bóng người ngạo nghễ im lặng đứng trong mưa, hoàn toàn không để ý sự đau đớn của những hạt mưa lạnh đến tê cóng vây quanh mình. Đứng ngược chiều với những hạt mưa điên cuồng rơi xuống, chiếc áo khoác màu trắng bằng tơ lụa đã sớm bị nhuộm hồng, những sợ tóc đen cũng điên cuồng phất phơ, hai tròng mắt như đêm sâu lại giống như những tia chớp sắc nhọn, liếc mắt một cái cũng có thể khiến cho người khác run sợ. Đôi môi khẽ nhếch lên giống như giễu cợt, nàng lười biếng giơ tay vén những sợi tóc đang toán loạn về phía sau tai, mắt không dời khỏi những bóng người đang bước tới. “Bây giờ, ngươi cũng giống như… Sắc mặt Long Phiêu Phiêu trầm xuống, bàn tay cầm chặt cự cung, Thần Long khí dao động.Năng lượng mãnh liệt chạy nhanh trong cơ thể, đây là cảm giác nàng chưa từng gặp bao giờ.Có thể, phải có năng lượng này, cho dù là Kim Ô môn môn chủ có cường đại như thế nào, chính mình cũng đủ để ứng phó.Hiện tại nàng cũng có chút hiểu vì sao phụ thân lại đưa ra điều kiện này, đổi lấy được Thanh Thanh, không cần lí do tại sao.Khí thế lan tỏa, Phiêu Phiêu khẽ kêu một tiếng, “Đại ngôn bất tàm.”Long Thanh Thanh cười, bàn tay đưa về phía bãi đất trông xa xa, đột nhiên nắm chặt lòng bàn tay, chiếc cờ lớn vốn cắm chặt ở giữa sân, giống như bị hút bắn lên, như gió táp quẹt qua má Phiêu Phiêu, nhanh chóng trở về tay Thanh Thanh.Một tay Thanh Thanh khua nhẹ nhàng, tức khắc bốn phía truyền đến tiếng gió rít, lấy khoảng cách xa như vậy không chế lá cờ, năng lượng này, người bình thường cũng chưa chắc có được.Xem ra Kim Ô môn môn chủ này cũng không phải là phô trương thanh thế, quả thật là thực lực hàng thật giá thật, mới dám đứng lên chống lại Long Đường.Đem cột cờ cắm xuống mặt đất, Thanh Thanh nhấc tay, nhẹ giọng nói với Long Phiêu Phiêu: “Năm chiêu.”Trên mặt đất giống như còn lưu lại linh hồn, xúc cảm của kim khí, hai lông mày của Phiêu Phiêu chau lại, không nói một lời, ngọc lưu ly giương trong tay ngày càng thẫm, hình như có vạn mũi nhọn đạo quang phát ra, Thần Long khí quanh người làm không khí lạnh hơn.“Hừ!” Một cái hừ lạnh, Long Phiêu Phiêu một tay kéo nhẹ dây cung, một tay giưo cao quá vai, đem cung ngọc lưu ly kéo đến cực hạn, chỉ nghe thấy được tiếng huýt gió sắc nhọn, tay giương cung, Phiêu Phiêu nhanh chóng tiến lại gần, bắn nhanh về phái Long Thanh Thanh.Thân ảnh màu lam cắt ngang qua phía chân trời đỏ ánh hào quang, có long khí tương trợ, chỉ trong chớp mắt, Long Phiêu Phiêu đã giương cũng nhắm tời ngực của Thanh Thanh.“Đang.”Chỉ thấy có một vệt sáng lóe ra, một cây xích kim ngắn cản tay của Phiêu Phiêu.Cung chạm với xích tạo ra một vệt sáng chói lọi, tầng tầng lớp lớp bắn về bốn phía.Chiêu thứ nhất không có kết quả gì., Phiêu Phiêu không vội nóng lòng, thân hình vụt qua một bên, tránh công kích của Thanh Thanh, hai mắt nàng đột nhiên nghiêm túc, trong cơ thể Thần Long khí tuôn ra, ngọc lưu ly cung run rẩy kì dị, cùng với nó, một màu đỏ như tơ quanh quẩn bên cánh tay của Phiêu Phiêu, đồng thời đem dây cung kéo dài, không bao lâu biến thành một mũi tên.Thanh Thanh tay cầm kim xích, thân ảnh tà mị rất nhanh hướng về phía Long Phiêu Phiêu, xích kim dán chặt lấy lưu ly cung, hương lên trên, mắt nhìn thấy công kích tới gò má Phiêu Phiêu.Thân minh Phiêu Phiêu run rẩy, lấy mũi tên làm kiếm, chặn công kích của Thanh Thanh.“ Long Huyền Thiên quyết.”Khẽ kêu lên tiếng, thân ảnh Phiêu Phiêu xoay tròn một cái trên bầu trời, một mũi tên dài rất nhanh chóng bắn tới Thanh Thanh, trong hô hấp như có ngàn vạn ảnh đến che kím thân.Tuy rằng biết đó chỉ là tàn ảnh, nhưng mà đối diện thẳng rất nóng, nóng, Thanh Thanh tự biết năng lượng này rất khó để hóa giải, trong kia chỉ có một thân ảnh duy nhất, làm cho người ta khó lòng phòng bị.Bằng đó đủ để cho người khác hiêu vì sao Long Phiêu Phiêu là kì tài khó gặp.Bởi vậy khi Long Thanh Thanh vừa ra chiêu, người của Long Đường truyền đến âm thanh trầm trồ khen ngợi.

Chương 33: Chương 33: Long Huyền Thiên Quyết