Tác giả:

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ, bao phủ lên cơ thể mảnh mai mềm mại đang say giấc trên chiếc giường màu xanh bạc hà tươi mát, gương mặt kiều mị ngọt ngào đang mỉm cười thể hiện thiếu nữ đang trong một giấc mộng đẹp. Hàng mi dày như cánh bướm khẽ run run, cô mở mắt ra, một đôi đồng tử màu hổ phách trong veo đầy thanh thuần nhưng lại bất giác câu dẫn lòng người. Cô đưa mắt nhìn căn phòng... What? Cô đang ở đâu đây? Không phải cô đang ở trong phòng của mình đọc tiểu thuyết đến ngủ quên sao? Chuyện gì xảy ra vậy? "Cạch!", tiếng vặn cửa vang lên, cô đưa mắt nhìn qua, chạm phải ánh mắt lạnh băng đầy chán ghét của một người đàn ông xa lạ. Đây lại là ai đây? Sao nhìn cô kỳ vậy? Không phải tối qua cô mộng du đi ra đường rồi bị bắt tới đây chứ? Cô thầm nghĩ rằng có khả năng lắm, dù gì cô cũng hay bị mộng du. Có lần cô bị mộng du mà đi lang thang trong nhà rồi mở cửa đi ra ngoài, sáng thức dậy cô thấy mình ngủ ngoài hành lang chung. Nghĩ vậy cô gãy gãy đầu, cô cười giả lả hướng người đàn ông kia nói…

Chương 166

Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu AnhTác giả: ROSETruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng xuyên qua cửa sổ, bao phủ lên cơ thể mảnh mai mềm mại đang say giấc trên chiếc giường màu xanh bạc hà tươi mát, gương mặt kiều mị ngọt ngào đang mỉm cười thể hiện thiếu nữ đang trong một giấc mộng đẹp. Hàng mi dày như cánh bướm khẽ run run, cô mở mắt ra, một đôi đồng tử màu hổ phách trong veo đầy thanh thuần nhưng lại bất giác câu dẫn lòng người. Cô đưa mắt nhìn căn phòng... What? Cô đang ở đâu đây? Không phải cô đang ở trong phòng của mình đọc tiểu thuyết đến ngủ quên sao? Chuyện gì xảy ra vậy? "Cạch!", tiếng vặn cửa vang lên, cô đưa mắt nhìn qua, chạm phải ánh mắt lạnh băng đầy chán ghét của một người đàn ông xa lạ. Đây lại là ai đây? Sao nhìn cô kỳ vậy? Không phải tối qua cô mộng du đi ra đường rồi bị bắt tới đây chứ? Cô thầm nghĩ rằng có khả năng lắm, dù gì cô cũng hay bị mộng du. Có lần cô bị mộng du mà đi lang thang trong nhà rồi mở cửa đi ra ngoài, sáng thức dậy cô thấy mình ngủ ngoài hành lang chung. Nghĩ vậy cô gãy gãy đầu, cô cười giả lả hướng người đàn ông kia nói… Chương 166Vị cổ đông thấy anh thì cười giả lả: “Lâm cổ đông, anh cũng đến à! Đương nhiên là anh có quyền biết rồi!”“Bao nhiêu?”, anh không kiên nhẫn, hỏi.Ông ta nhìn nhìn Mộc Tâm ý bảo có người ngoài không tiện nói, Lâm Đình Phong thấy vậy thì nhíu mày: “Thu ánh mắt đó của ông lại, cô ấy là vợ tương lai của tôi! Nói luôn đi!”Quý Tử Khiêm ở băng ghế bên cạch, nghe thấy từ ‘vợ tương lai’ phát ra từ miệng Lâm Đình Phong thì bất giác đưa mắt nhìn Mộc Tâm. Cô đang bình tĩnh, hiên ngang đứng đó mà không một chút nao núng hay thất vọng vì thua dự án. Anh cảm giác như mình đang nhìn một người xa lạ chứ không phải cô bé nhu thuận cùng mình lớn lên khi ấy nữa.Nhận ra ánh mắt Quý Tử Khiêm có chút không đúng, Trần Tiểu Như nắm chặt tay tới nổi các móng tay hằn vào trong da thịt đến đỏ ửng, ánh mắt đầy lửa giận. Đúng là hồ ly tinh! Đi đến đâu cũng quyến rũ đàn ông hết, ôm đùi Lâm Đình Phong rồi mà còn muốn hấp dẫn Tử Khiêm.Vị cổ đông nghe anh nói vậy thì tiếc nuối trong lòng, ông còn định giới thiệu con gái cho người ta mà người ta đã có vợ sắp cưới luôn rồi!Ông ta cười nói: “Vâng, mức giá chênh lệch 10 triệu đồng ạ!”Một câu trả lời của ông khiến ba người trong phòng chờ phải bất ngờ. Quý Tử Khiêm không ngờ lại cách nhau một cái giá sít sao như vậy. Một ý nghĩ về Trần Tiểu Như nảy ra trong đầu liền bị anh gạt đi. Cô ấy lương thiện lại cố gắng làm việc như vậy, sao có thể làm việc thấp hèn đó được. Chắc chắn là trùng hợp, chỉ do mình nghĩ nhiều thôi!Mộc Tâm như không quá bất ngờ, cô làm như bâng quơ nói chuyện với Lâm Đình Phong, nhưng thực chất là muốn gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng Quý Tử Khiêm.Theo quan sát của cô từ nảy đến giờ, hắn ta không hề biết gì về việc Trần Tiểu Như đã làm. Mặc dù hắn ta hành xử ác độc với Mộc Tiểu Tâm nhưng được cái tính tình ngay thẳng lại háo thắng, trên thương trường chưa bao giờ làm chuyện xấu như là cài cẫm gián điệp thương mại. Bây giờ cô châm ngòi quan hệ của hai người họ, biết đâu hào quang nam nữ chính sẽ giảm đi.“Anh yêu, 10 triệu mua được cái gì nhỉ?”Anh liền phối hợp trả lời: “Ừm… chắc là một cái điện thoại đời cũ.”Cô giả vờ nói giọng buồn buồn: “Aiz… em vì dự án này mà còn bị tai nạn xe cơ đấy! Giờ lại thua một cái điện thoại đời cũ! Người biết thì nói số em xúi quẩy! Còn người không biết sẽ nghĩ em bị trộm dự án nha~”Lâm Đình Phong thấy cô diễn đến nghiện nhưng cũng vui vẻ diễn theo. Anh đi lại vuốt vuốt tóc cô, dắt cô đi về, dùng âm lượng đủ cho mọi người nghe thấy: “Không sao! Thua vì 10 triệu, anh tặng em 10% cổ phần của Herbes&Beauté để em trực tiếp quản lý bọn họ luôn!”Nghe được câu nói của anh, Trần Tiểu Như tức đến nghiến chặt răng. Mình dùng nhiều thủ đoạn như vậy để giành được dự án. Mà con nhỏ hồ ly tinh đó chỉ cần nói vài câu đã trực tiếp làm người quản lý dự án của bên B luôn rồi! Mày cứ đắc ý đi! Sớm thôi! Tao sẽ khiến cái đùi mày ôm không đáng một xu.…Trên xe, Mộc Tâm không nhịn được mà cười lớn: “Haha, boss đại nhân! Anh quá ngầu đi! Người ta mới ăn giao thừa là anh đã cúng tới rầm tháng giêng luôn rồi!”Lâm Đình Phong mỉm cười, kéo dây an toàn cho cô: “Bà xã tương lai quá khen rồi!”“Em còn chưa nói anh đó! Em đồng ý làm vợ tương lai của anh khi nào?”Anh nghiêng đầu, dựa gần về phía cô, giọng nói đầy từ tính: “Em dám không đồng ý?”

Chương 166

Vị cổ đông thấy anh thì cười giả lả: “Lâm cổ đông, anh cũng đến à! Đương nhiên là anh có quyền biết rồi!”

“Bao nhiêu?”, anh không kiên nhẫn, hỏi.

Ông ta nhìn nhìn Mộc Tâm ý bảo có người ngoài không tiện nói, Lâm Đình Phong thấy vậy thì nhíu mày: “Thu ánh mắt đó của ông lại, cô ấy là vợ tương lai của tôi! Nói luôn đi!”

Quý Tử Khiêm ở băng ghế bên cạch, nghe thấy từ ‘vợ tương lai’ phát ra từ miệng Lâm Đình Phong thì bất giác đưa mắt nhìn Mộc Tâm. Cô đang bình tĩnh, hiên ngang đứng đó mà không một chút nao núng hay thất vọng vì thua dự án. Anh cảm giác như mình đang nhìn một người xa lạ chứ không phải cô bé nhu thuận cùng mình lớn lên khi ấy nữa.

Nhận ra ánh mắt Quý Tử Khiêm có chút không đúng, Trần Tiểu Như nắm chặt tay tới nổi các móng tay hằn vào trong da thịt đến đỏ ửng, ánh mắt đầy lửa giận. Đúng là hồ ly tinh! Đi đến đâu cũng quyến rũ đàn ông hết, ôm đùi Lâm Đình Phong rồi mà còn muốn hấp dẫn Tử Khiêm.

Vị cổ đông nghe anh nói vậy thì tiếc nuối trong lòng, ông còn định giới thiệu con gái cho người ta mà người ta đã có vợ sắp cưới luôn rồi!

Ông ta cười nói: “Vâng, mức giá chênh lệch 10 triệu đồng ạ!”

Một câu trả lời của ông khiến ba người trong phòng chờ phải bất ngờ. Quý Tử Khiêm không ngờ lại cách nhau một cái giá sít sao như vậy. Một ý nghĩ về Trần Tiểu Như nảy ra trong đầu liền bị anh gạt đi. Cô ấy lương thiện lại cố gắng làm việc như vậy, sao có thể làm việc thấp hèn đó được. Chắc chắn là trùng hợp, chỉ do mình nghĩ nhiều thôi!

Mộc Tâm như không quá bất ngờ, cô làm như bâng quơ nói chuyện với Lâm Đình Phong, nhưng thực chất là muốn gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng Quý Tử Khiêm.

Theo quan sát của cô từ nảy đến giờ, hắn ta không hề biết gì về việc Trần Tiểu Như đã làm. Mặc dù hắn ta hành xử ác độc với Mộc Tiểu Tâm nhưng được cái tính tình ngay thẳng lại háo thắng, trên thương trường chưa bao giờ làm chuyện xấu như là cài cẫm gián điệp thương mại. Bây giờ cô châm ngòi quan hệ của hai người họ, biết đâu hào quang nam nữ chính sẽ giảm đi.

“Anh yêu, 10 triệu mua được cái gì nhỉ?”

Anh liền phối hợp trả lời: “Ừm… chắc là một cái điện thoại đời cũ.”

Cô giả vờ nói giọng buồn buồn: “Aiz… em vì dự án này mà còn bị tai nạn xe cơ đấy! Giờ lại thua một cái điện thoại đời cũ! Người biết thì nói số em xúi quẩy! Còn người không biết sẽ nghĩ em bị trộm dự án nha~”

Lâm Đình Phong thấy cô diễn đến nghiện nhưng cũng vui vẻ diễn theo. Anh đi lại vuốt vuốt tóc cô, dắt cô đi về, dùng âm lượng đủ cho mọi người nghe thấy: “Không sao! Thua vì 10 triệu, anh tặng em 10% cổ phần của Herbes&Beauté để em trực tiếp quản lý bọn họ luôn!”

Nghe được câu nói của anh, Trần Tiểu Như tức đến nghiến chặt răng. Mình dùng nhiều thủ đoạn như vậy để giành được dự án. Mà con nhỏ hồ ly tinh đó chỉ cần nói vài câu đã trực tiếp làm người quản lý dự án của bên B luôn rồi! Mày cứ đắc ý đi! Sớm thôi! Tao sẽ khiến cái đùi mày ôm không đáng một xu.

Trên xe, Mộc Tâm không nhịn được mà cười lớn: “Haha, boss đại nhân! Anh quá ngầu đi! Người ta mới ăn giao thừa là anh đã cúng tới rầm tháng giêng luôn rồi!”

Lâm Đình Phong mỉm cười, kéo dây an toàn cho cô: “Bà xã tương lai quá khen rồi!”

“Em còn chưa nói anh đó! Em đồng ý làm vợ tương lai của anh khi nào?”

Anh nghiêng đầu, dựa gần về phía cô, giọng nói đầy từ tính: “Em dám không đồng ý?”

Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu AnhTác giả: ROSETruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngÁnh nắng xuyên qua cửa sổ, bao phủ lên cơ thể mảnh mai mềm mại đang say giấc trên chiếc giường màu xanh bạc hà tươi mát, gương mặt kiều mị ngọt ngào đang mỉm cười thể hiện thiếu nữ đang trong một giấc mộng đẹp. Hàng mi dày như cánh bướm khẽ run run, cô mở mắt ra, một đôi đồng tử màu hổ phách trong veo đầy thanh thuần nhưng lại bất giác câu dẫn lòng người. Cô đưa mắt nhìn căn phòng... What? Cô đang ở đâu đây? Không phải cô đang ở trong phòng của mình đọc tiểu thuyết đến ngủ quên sao? Chuyện gì xảy ra vậy? "Cạch!", tiếng vặn cửa vang lên, cô đưa mắt nhìn qua, chạm phải ánh mắt lạnh băng đầy chán ghét của một người đàn ông xa lạ. Đây lại là ai đây? Sao nhìn cô kỳ vậy? Không phải tối qua cô mộng du đi ra đường rồi bị bắt tới đây chứ? Cô thầm nghĩ rằng có khả năng lắm, dù gì cô cũng hay bị mộng du. Có lần cô bị mộng du mà đi lang thang trong nhà rồi mở cửa đi ra ngoài, sáng thức dậy cô thấy mình ngủ ngoài hành lang chung. Nghĩ vậy cô gãy gãy đầu, cô cười giả lả hướng người đàn ông kia nói… Chương 166Vị cổ đông thấy anh thì cười giả lả: “Lâm cổ đông, anh cũng đến à! Đương nhiên là anh có quyền biết rồi!”“Bao nhiêu?”, anh không kiên nhẫn, hỏi.Ông ta nhìn nhìn Mộc Tâm ý bảo có người ngoài không tiện nói, Lâm Đình Phong thấy vậy thì nhíu mày: “Thu ánh mắt đó của ông lại, cô ấy là vợ tương lai của tôi! Nói luôn đi!”Quý Tử Khiêm ở băng ghế bên cạch, nghe thấy từ ‘vợ tương lai’ phát ra từ miệng Lâm Đình Phong thì bất giác đưa mắt nhìn Mộc Tâm. Cô đang bình tĩnh, hiên ngang đứng đó mà không một chút nao núng hay thất vọng vì thua dự án. Anh cảm giác như mình đang nhìn một người xa lạ chứ không phải cô bé nhu thuận cùng mình lớn lên khi ấy nữa.Nhận ra ánh mắt Quý Tử Khiêm có chút không đúng, Trần Tiểu Như nắm chặt tay tới nổi các móng tay hằn vào trong da thịt đến đỏ ửng, ánh mắt đầy lửa giận. Đúng là hồ ly tinh! Đi đến đâu cũng quyến rũ đàn ông hết, ôm đùi Lâm Đình Phong rồi mà còn muốn hấp dẫn Tử Khiêm.Vị cổ đông nghe anh nói vậy thì tiếc nuối trong lòng, ông còn định giới thiệu con gái cho người ta mà người ta đã có vợ sắp cưới luôn rồi!Ông ta cười nói: “Vâng, mức giá chênh lệch 10 triệu đồng ạ!”Một câu trả lời của ông khiến ba người trong phòng chờ phải bất ngờ. Quý Tử Khiêm không ngờ lại cách nhau một cái giá sít sao như vậy. Một ý nghĩ về Trần Tiểu Như nảy ra trong đầu liền bị anh gạt đi. Cô ấy lương thiện lại cố gắng làm việc như vậy, sao có thể làm việc thấp hèn đó được. Chắc chắn là trùng hợp, chỉ do mình nghĩ nhiều thôi!Mộc Tâm như không quá bất ngờ, cô làm như bâng quơ nói chuyện với Lâm Đình Phong, nhưng thực chất là muốn gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng Quý Tử Khiêm.Theo quan sát của cô từ nảy đến giờ, hắn ta không hề biết gì về việc Trần Tiểu Như đã làm. Mặc dù hắn ta hành xử ác độc với Mộc Tiểu Tâm nhưng được cái tính tình ngay thẳng lại háo thắng, trên thương trường chưa bao giờ làm chuyện xấu như là cài cẫm gián điệp thương mại. Bây giờ cô châm ngòi quan hệ của hai người họ, biết đâu hào quang nam nữ chính sẽ giảm đi.“Anh yêu, 10 triệu mua được cái gì nhỉ?”Anh liền phối hợp trả lời: “Ừm… chắc là một cái điện thoại đời cũ.”Cô giả vờ nói giọng buồn buồn: “Aiz… em vì dự án này mà còn bị tai nạn xe cơ đấy! Giờ lại thua một cái điện thoại đời cũ! Người biết thì nói số em xúi quẩy! Còn người không biết sẽ nghĩ em bị trộm dự án nha~”Lâm Đình Phong thấy cô diễn đến nghiện nhưng cũng vui vẻ diễn theo. Anh đi lại vuốt vuốt tóc cô, dắt cô đi về, dùng âm lượng đủ cho mọi người nghe thấy: “Không sao! Thua vì 10 triệu, anh tặng em 10% cổ phần của Herbes&Beauté để em trực tiếp quản lý bọn họ luôn!”Nghe được câu nói của anh, Trần Tiểu Như tức đến nghiến chặt răng. Mình dùng nhiều thủ đoạn như vậy để giành được dự án. Mà con nhỏ hồ ly tinh đó chỉ cần nói vài câu đã trực tiếp làm người quản lý dự án của bên B luôn rồi! Mày cứ đắc ý đi! Sớm thôi! Tao sẽ khiến cái đùi mày ôm không đáng một xu.…Trên xe, Mộc Tâm không nhịn được mà cười lớn: “Haha, boss đại nhân! Anh quá ngầu đi! Người ta mới ăn giao thừa là anh đã cúng tới rầm tháng giêng luôn rồi!”Lâm Đình Phong mỉm cười, kéo dây an toàn cho cô: “Bà xã tương lai quá khen rồi!”“Em còn chưa nói anh đó! Em đồng ý làm vợ tương lai của anh khi nào?”Anh nghiêng đầu, dựa gần về phía cô, giọng nói đầy từ tính: “Em dám không đồng ý?”

Chương 166