Tác giả:

Bà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy…

Chương 4: 4: Cũng Đẹp Quyến Rũ Đó

Đứa Em Trai Tôi Là Kẻ Cuồng Chiếm HữuTác giả: Hà100Truyện Ngôn TìnhBà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy… "...Cô...!Sao vậyAnh ta khó tin hỏi một câu chứa đựng hết sự tò mò c*̉a bạn thân:Cô chơi less?Tôi nhún vai, tôi c*̃ng chả biết nữa.Thẳng thì thẳng cong thi-.Tôi nhĩ đến đây thì nín luôn không giám suy nghĩ linh tinh nữa.1Sao vậy, sao lại im lặng rồi "Tôi gạt băng lời nói c*̉a hắn đi đổi chủ đề:Tôi tên là Lưu Hà Trang gọi như vậy điSao không nói là Hoài?Anh biết biệt danh tôi!!!Ngờ vực hỏiỪm xem hồ sơ trườngđậu phộngSao cô lại là biệt danh đóAnh hiếu kì hỏi, tôi không trả lời vì cái lí do hết sức c*̉ chuốiÂy Hoài!....!Hoài ơi...!Lưu Hà TrangMá đừng gọi thẳng như thếTục tĩu quáTôi điên máu, chứ không phải đứa nào đó à.Vốn bản thân đã dễ kích động rồi, tôi nói anh với khuôn mặt mếu xệch cho vừa lòng:Do ngày xưa thường đi ăn trộm Xoài hàng xóm nên đặt là Hoài okAnh ta nghe đến đây thì cười phá nên, đúng vậy! do nó láy âm nên đọc thuận ra thôi việc gì c*̃ng có nguyên nhân c*̉a nó cả.Đầu tôi xì khói, miệng tức ọc máu muốn lao lên mà giết chết hắn mà không được.Ngậm cái mồm vào đethôi thôi! tôi tên là Hàn Tu KiệtTôi xì tiếng, miệng cong về một phíaChữ Tu mô tả dáng người dong dỏng cao; Kiệt: người tài giỏi hay người xuất chúng.Ngoại hình được đấy nhưng mà vẫn học dốt môn giáo dục làm người.Nhấn mạnhTu Kiệt nghe vậy thì nhướng một bên mày đáp lại:Chỗ nàoTôi không thèm nói vì nghĩ rằng nếu không phải người thì chỉ có súc vật thôi, người thì làm gì hiểu tiếng nó cơ chứ tôi làm ngơ luônNàyHắn gọi khàn cả cổ mà giả điếc không nghe.Mãi đến tận giờ về, tôi sách cái cặp mà đứng lên rời đi.Hắn càu nhàu nói:Cô bị sao vậyTôi ném cho hắn một tờ dây rồi ung dung đi, anh nhìn vào tờ giấy đấy " súc vậy nếu hiểu được tiếng người là hàng cao cấp đó ~.Anh lắm chặt tay lại khiến tờ giấy đó nhàu nát.Tu Kiệt bấy giờ mới vỡ lẽ, anh thề nếu bắt được là không xong đâuCòn phía tôi thì nhàn nhạ đi lên xe ngồi, Hưng lái xe một hồi lâu rồi bảo:Chị đại!Hử sao vậy "Phu nhận nhà Tống đến chơi và...à ừm có con trai c*̉a họ đến...hôm nay họ bận việc nên cho thiếu gia ở c*̀ng ạÀ chuyện gì! nhiều phòng lắm màAnh có vẻ điều gì muốn nói tiếp, tôi chú ý biểu cảm c*̉a anh.Thấy Hưng có vẻ trầm nên tôi c*̃ng không hỏi thêm tự mình kiểm chứng thì hơnVề đến nhà tôi thấy ba mẹ tôi và hai người nữa tôi đoán là nhà họ Tống và đứa bé nhỏ hơn tôi tuổi đó là con bà.Tôi cui đầu lễ phép chào:Con chào mọi người ạPhu Nhân - Bà Hạnh tươi cười đáp:Chào conTôi là lạ, con? bình thường gọi là cháu chứ nhờ tôi mà kệ chắc là tiếng họ thế thôi màÀ đây là chồng mẹ và con mẹChồng bà Hạnh - Ông Long, Con bà Hạnh- Vương Nhật.Khoan đã! dừng khoản hai năm! con-mẹ tôi ngớ người mà quay sang hỏi mẹ:Mẹ ơi...chuyện này...!À đây là bạn thanh mai c*̉a mẹ hai gia đình thân nên cho con đính hôn luôn.Đành nào c*̃ng là gia đình mà yêu thương nhau nhéTôi chưa kịp loading kịp thì bố Nhật nói kiến tôi đơ:Con nhớ yêu thương chồng con nhé, cả hai gia đình có việc bận nên đi đột xuất c*̀ng nhau cứ ung dung ở nhờ điTôi shock đến không tiêu hóa được, với lại đi công tác gì mà ở trùng đến tận 4 người vậy.Ba tôi c*̃ng hùa theo nói:Cậu đừng lo, có thằng con trai c*̉a cậu lo cho con gái tôi thì tuyệt gì bằng.À thôi c*̃ng đến giờ ra sân bay rồi tôi và anh đi cho chúng lo có quyền riêng tư với nhaukhoan! khoan bố ơiSao đấy conBa mẹ thật sự...!Ừm đúng là vậy mà1Chưa dể tôi hỏi thêm thì hai cặp đôi tình tứ dắt tay nhau đi " công việc " để lại mình tôi ngơ ngác.Bấy giờ chỉ còn hai người tôi thở dài nói:Lưu Hà Trang 14 tuổiTống Vương Nhật 13 tuổi "Hắn đáp lại giọng lạnh lẽo, nhưng điều tôi chú ý nhất đó là hắn kém tôi 1 tuổi lậnVậy xưng chị - tôi nếu không thì mày-taoc*̃ng không hẳn là 13 tuổi vì tuần nữa là bước xang tuổi 14-Tôi nhảy thẳng vào mồm hắn mà vênh cái mặt lên nói:Chị đây c*̃ng sắp sang 15 rồi đó cưng ~ đừng ra vè chưởng thành-Lần này tôi bị cứng họng, hắn bé hơn tôi nhưng lại cao dáo, to lớn hơn.Hắn đứng lền nhìn tôi, ánh mắt đen xâu thẳm không biết cảm xúc hắn là chi.Sống mũi cao thanh tú, hai hàng lông mày đậm, lông mi c*̉a hắn cong vút khiến người khác giới c*̃ng phải đổ gục với vẻ đẹp lạnh lùng c*̉a hắn.Đôi môi mỏng hồng, từng cm từng đường nét đến hoàn hảo lạ thường.Liệu đây có phải là 13 tuổi không trời ơiTôi tức nhất là đứa cột điện mà đứng với tôi, giọng hẵn xuống nói:Dù gì c*̃ng kính trên nhường dưới tí điTôi bực bội mà đi về phòng đấm sầm mạnh cái cửa.Tôi bước vào phòng tắm, sau một hồi lâu tôi mặc lại quần áo thì phát hiện bản thân mình quên áo ngực.Tôi chả nghĩ nhiều quấn cái khăn mỏng đi ra ngoài.Cảnh cửa he hé mở, những hơi xương ấm ấm phà ra.tôi đập vào mắt mình chính là chàng trai thanh niên đó đang ngồi trên gường không ai khắc chính là hắn Tổng Vương Nhật!!!Tôi lại lần nữa ngớ người ra như con ngốc, hắn quay mặt lại nhìn người con gái s*x* trước mặt, một hai giọt nước ấm đọng trong tóc khẽ dơi xuống bà vai trắng nón không một vết sẹo.c*̃ng đẹp, quyến rũ đó ~ 1.

"...Cô...!

Sao vậy

Anh ta khó tin hỏi một câu chứa đựng hết sự tò mò c*̉a bạn thân:

Cô chơi less?

Tôi nhún vai, tôi c*̃ng chả biết nữa.

Thẳng thì thẳng cong thi-.

Tôi nhĩ đến đây thì nín luôn không giám suy nghĩ linh tinh nữa.1

Sao vậy, sao lại im lặng rồi "

Tôi gạt băng lời nói c*̉a hắn đi đổi chủ đề:

Tôi tên là Lưu Hà Trang gọi như vậy đi

Sao không nói là Hoài?

Anh biết biệt danh tôi!!!

Ngờ vực hỏi

Ừm xem hồ sơ trường

đậu phộng

Sao cô lại là biệt danh đó

Anh hiếu kì hỏi, tôi không trả lời vì cái lí do hết sức c*̉ chuối

Ây Hoài!

....!

Hoài ơi

...!

Lưu Hà Trang

Má đừng gọi thẳng như thế

Tục tĩu quá

Tôi điên máu, chứ không phải đứa nào đó à.

Vốn bản thân đã dễ kích động rồi, tôi nói anh với khuôn mặt mếu xệch cho vừa lòng:

Do ngày xưa thường đi ăn trộm Xoài hàng xóm nên đặt là Hoài ok

Anh ta nghe đến đây thì cười phá nên, đúng vậy! do nó láy âm nên đọc thuận ra thôi việc gì c*̃ng có nguyên nhân c*̉a nó cả.

Đầu tôi xì khói, miệng tức ọc máu muốn lao lên mà giết chết hắn mà không được.

Ngậm cái mồm vào đe

thôi thôi! tôi tên là Hàn Tu Kiệt

Tôi xì tiếng, miệng cong về một phía

Chữ Tu mô tả dáng người dong dỏng cao; Kiệt: người tài giỏi hay người xuất chúng.

Ngoại hình được đấy nhưng mà vẫn học dốt môn giáo dục làm người.

Nhấn mạnh

Tu Kiệt nghe vậy thì nhướng một bên mày đáp lại:

Chỗ nào

Tôi không thèm nói vì nghĩ rằng nếu không phải người thì chỉ có súc vật thôi, người thì làm gì hiểu tiếng nó cơ chứ tôi làm ngơ luôn

Này

Hắn gọi khàn cả cổ mà giả điếc không nghe.Mãi đến tận giờ về, tôi sách cái cặp mà đứng lên rời đi.

Hắn càu nhàu nói:

Cô bị sao vậy

Tôi ném cho hắn một tờ dây rồi ung dung đi, anh nhìn vào tờ giấy đấy " súc vậy nếu hiểu được tiếng người là hàng cao cấp đó ~.

Anh lắm chặt tay lại khiến tờ giấy đó nhàu nát.Tu Kiệt bấy giờ mới vỡ lẽ, anh thề nếu bắt được là không xong đâu

Còn phía tôi thì nhàn nhạ đi lên xe ngồi, Hưng lái xe một hồi lâu rồi bảo:

Chị đại!

Hử sao vậy "

Phu nhận nhà Tống đến chơi và...à ừm có con trai c*̉a họ đến...hôm nay họ bận việc nên cho thiếu gia ở c*̀ng ạ

À chuyện gì! nhiều phòng lắm mà

Anh có vẻ điều gì muốn nói tiếp, tôi chú ý biểu cảm c*̉a anh.

Thấy Hưng có vẻ trầm nên tôi c*̃ng không hỏi thêm tự mình kiểm chứng thì hơn

Về đến nhà tôi thấy ba mẹ tôi và hai người nữa tôi đoán là nhà họ Tống và đứa bé nhỏ hơn tôi tuổi đó là con bà.

Tôi cui đầu lễ phép chào:

Con chào mọi người ạ

Phu Nhân - Bà Hạnh tươi cười đáp:

Chào con

Tôi là lạ, con? bình thường gọi là cháu chứ nhờ tôi mà kệ chắc là tiếng họ thế thôi mà

À đây là chồng mẹ và con mẹ

Chồng bà Hạnh - Ông Long, Con bà Hạnh- Vương Nhật.

Khoan đã! dừng khoản hai năm! con-mẹ tôi ngớ người mà quay sang hỏi mẹ:

Mẹ ơi...chuyện này...!

À đây là bạn thanh mai c*̉a mẹ hai gia đình thân nên cho con đính hôn luôn.

Đành nào c*̃ng là gia đình mà yêu thương nhau nhé

Tôi chưa kịp loading kịp thì bố Nhật nói kiến tôi đơ:

Con nhớ yêu thương chồng con nhé, cả hai gia đình có việc bận nên đi đột xuất c*̀ng nhau cứ ung dung ở nhờ đi

Tôi shock đến không tiêu hóa được, với lại đi công tác gì mà ở trùng đến tận 4 người vậy.

Ba tôi c*̃ng hùa theo nói:

Cậu đừng lo, có thằng con trai c*̉a cậu lo cho con gái tôi thì tuyệt gì bằng.

À thôi c*̃ng đến giờ ra sân bay rồi tôi và anh đi cho chúng lo có quyền riêng tư với nhau

khoan! khoan bố ơi

Sao đấy con

Ba mẹ thật sự...!

Ừm đúng là vậy mà1

Chưa dể tôi hỏi thêm thì hai cặp đôi tình tứ dắt tay nhau đi " công việc " để lại mình tôi ngơ ngác.

Bấy giờ chỉ còn hai người tôi thở dài nói:

Lưu Hà Trang 14 tuổi

Tống Vương Nhật 13 tuổi "

Hắn đáp lại giọng lạnh lẽo, nhưng điều tôi chú ý nhất đó là hắn kém tôi 1 tuổi lận

Vậy xưng chị - tôi nếu không thì mày-tao

c*̃ng không hẳn là 13 tuổi vì tuần nữa là bước xang tuổi 14-

Tôi nhảy thẳng vào mồm hắn mà vênh cái mặt lên nói:

Chị đây c*̃ng sắp sang 15 rồi đó cưng ~ đừng ra vè chưởng thành-

Lần này tôi bị cứng họng, hắn bé hơn tôi nhưng lại cao dáo, to lớn hơn.

Hắn đứng lền nhìn tôi, ánh mắt đen xâu thẳm không biết cảm xúc hắn là chi.

Sống mũi cao thanh tú, hai hàng lông mày đậm, lông mi c*̉a hắn cong vút khiến người khác giới c*̃ng phải đổ gục với vẻ đẹp lạnh lùng c*̉a hắn.

Đôi môi mỏng hồng, từng cm từng đường nét đến hoàn hảo lạ thường.

Liệu đây có phải là 13 tuổi không trời ơi

Tôi tức nhất là đứa cột điện mà đứng với tôi, giọng hẵn xuống nói:

Dù gì c*̃ng kính trên nhường dưới tí đi

Tôi bực bội mà đi về phòng đấm sầm mạnh cái cửa.

Tôi bước vào phòng tắm, sau một hồi lâu tôi mặc lại quần áo thì phát hiện bản thân mình quên áo ngực.Tôi chả nghĩ nhiều quấn cái khăn mỏng đi ra ngoài.

Cảnh cửa he hé mở, những hơi xương ấm ấm phà ra.

tôi đập vào mắt mình chính là chàng trai thanh niên đó đang ngồi trên gường không ai khắc chính là hắn Tổng Vương Nhật!!!

Tôi lại lần nữa ngớ người ra như con ngốc, hắn quay mặt lại nhìn người con gái s*x* trước mặt, một hai giọt nước ấm đọng trong tóc khẽ dơi xuống bà vai trắng nón không một vết sẹo.

c*̃ng đẹp, quyến rũ đó ~ 1.

Đứa Em Trai Tôi Là Kẻ Cuồng Chiếm HữuTác giả: Hà100Truyện Ngôn TìnhBà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy… "...Cô...!Sao vậyAnh ta khó tin hỏi một câu chứa đựng hết sự tò mò c*̉a bạn thân:Cô chơi less?Tôi nhún vai, tôi c*̃ng chả biết nữa.Thẳng thì thẳng cong thi-.Tôi nhĩ đến đây thì nín luôn không giám suy nghĩ linh tinh nữa.1Sao vậy, sao lại im lặng rồi "Tôi gạt băng lời nói c*̉a hắn đi đổi chủ đề:Tôi tên là Lưu Hà Trang gọi như vậy điSao không nói là Hoài?Anh biết biệt danh tôi!!!Ngờ vực hỏiỪm xem hồ sơ trườngđậu phộngSao cô lại là biệt danh đóAnh hiếu kì hỏi, tôi không trả lời vì cái lí do hết sức c*̉ chuốiÂy Hoài!....!Hoài ơi...!Lưu Hà TrangMá đừng gọi thẳng như thếTục tĩu quáTôi điên máu, chứ không phải đứa nào đó à.Vốn bản thân đã dễ kích động rồi, tôi nói anh với khuôn mặt mếu xệch cho vừa lòng:Do ngày xưa thường đi ăn trộm Xoài hàng xóm nên đặt là Hoài okAnh ta nghe đến đây thì cười phá nên, đúng vậy! do nó láy âm nên đọc thuận ra thôi việc gì c*̃ng có nguyên nhân c*̉a nó cả.Đầu tôi xì khói, miệng tức ọc máu muốn lao lên mà giết chết hắn mà không được.Ngậm cái mồm vào đethôi thôi! tôi tên là Hàn Tu KiệtTôi xì tiếng, miệng cong về một phíaChữ Tu mô tả dáng người dong dỏng cao; Kiệt: người tài giỏi hay người xuất chúng.Ngoại hình được đấy nhưng mà vẫn học dốt môn giáo dục làm người.Nhấn mạnhTu Kiệt nghe vậy thì nhướng một bên mày đáp lại:Chỗ nàoTôi không thèm nói vì nghĩ rằng nếu không phải người thì chỉ có súc vật thôi, người thì làm gì hiểu tiếng nó cơ chứ tôi làm ngơ luônNàyHắn gọi khàn cả cổ mà giả điếc không nghe.Mãi đến tận giờ về, tôi sách cái cặp mà đứng lên rời đi.Hắn càu nhàu nói:Cô bị sao vậyTôi ném cho hắn một tờ dây rồi ung dung đi, anh nhìn vào tờ giấy đấy " súc vậy nếu hiểu được tiếng người là hàng cao cấp đó ~.Anh lắm chặt tay lại khiến tờ giấy đó nhàu nát.Tu Kiệt bấy giờ mới vỡ lẽ, anh thề nếu bắt được là không xong đâuCòn phía tôi thì nhàn nhạ đi lên xe ngồi, Hưng lái xe một hồi lâu rồi bảo:Chị đại!Hử sao vậy "Phu nhận nhà Tống đến chơi và...à ừm có con trai c*̉a họ đến...hôm nay họ bận việc nên cho thiếu gia ở c*̀ng ạÀ chuyện gì! nhiều phòng lắm màAnh có vẻ điều gì muốn nói tiếp, tôi chú ý biểu cảm c*̉a anh.Thấy Hưng có vẻ trầm nên tôi c*̃ng không hỏi thêm tự mình kiểm chứng thì hơnVề đến nhà tôi thấy ba mẹ tôi và hai người nữa tôi đoán là nhà họ Tống và đứa bé nhỏ hơn tôi tuổi đó là con bà.Tôi cui đầu lễ phép chào:Con chào mọi người ạPhu Nhân - Bà Hạnh tươi cười đáp:Chào conTôi là lạ, con? bình thường gọi là cháu chứ nhờ tôi mà kệ chắc là tiếng họ thế thôi màÀ đây là chồng mẹ và con mẹChồng bà Hạnh - Ông Long, Con bà Hạnh- Vương Nhật.Khoan đã! dừng khoản hai năm! con-mẹ tôi ngớ người mà quay sang hỏi mẹ:Mẹ ơi...chuyện này...!À đây là bạn thanh mai c*̉a mẹ hai gia đình thân nên cho con đính hôn luôn.Đành nào c*̃ng là gia đình mà yêu thương nhau nhéTôi chưa kịp loading kịp thì bố Nhật nói kiến tôi đơ:Con nhớ yêu thương chồng con nhé, cả hai gia đình có việc bận nên đi đột xuất c*̀ng nhau cứ ung dung ở nhờ điTôi shock đến không tiêu hóa được, với lại đi công tác gì mà ở trùng đến tận 4 người vậy.Ba tôi c*̃ng hùa theo nói:Cậu đừng lo, có thằng con trai c*̉a cậu lo cho con gái tôi thì tuyệt gì bằng.À thôi c*̃ng đến giờ ra sân bay rồi tôi và anh đi cho chúng lo có quyền riêng tư với nhaukhoan! khoan bố ơiSao đấy conBa mẹ thật sự...!Ừm đúng là vậy mà1Chưa dể tôi hỏi thêm thì hai cặp đôi tình tứ dắt tay nhau đi " công việc " để lại mình tôi ngơ ngác.Bấy giờ chỉ còn hai người tôi thở dài nói:Lưu Hà Trang 14 tuổiTống Vương Nhật 13 tuổi "Hắn đáp lại giọng lạnh lẽo, nhưng điều tôi chú ý nhất đó là hắn kém tôi 1 tuổi lậnVậy xưng chị - tôi nếu không thì mày-taoc*̃ng không hẳn là 13 tuổi vì tuần nữa là bước xang tuổi 14-Tôi nhảy thẳng vào mồm hắn mà vênh cái mặt lên nói:Chị đây c*̃ng sắp sang 15 rồi đó cưng ~ đừng ra vè chưởng thành-Lần này tôi bị cứng họng, hắn bé hơn tôi nhưng lại cao dáo, to lớn hơn.Hắn đứng lền nhìn tôi, ánh mắt đen xâu thẳm không biết cảm xúc hắn là chi.Sống mũi cao thanh tú, hai hàng lông mày đậm, lông mi c*̉a hắn cong vút khiến người khác giới c*̃ng phải đổ gục với vẻ đẹp lạnh lùng c*̉a hắn.Đôi môi mỏng hồng, từng cm từng đường nét đến hoàn hảo lạ thường.Liệu đây có phải là 13 tuổi không trời ơiTôi tức nhất là đứa cột điện mà đứng với tôi, giọng hẵn xuống nói:Dù gì c*̃ng kính trên nhường dưới tí điTôi bực bội mà đi về phòng đấm sầm mạnh cái cửa.Tôi bước vào phòng tắm, sau một hồi lâu tôi mặc lại quần áo thì phát hiện bản thân mình quên áo ngực.Tôi chả nghĩ nhiều quấn cái khăn mỏng đi ra ngoài.Cảnh cửa he hé mở, những hơi xương ấm ấm phà ra.tôi đập vào mắt mình chính là chàng trai thanh niên đó đang ngồi trên gường không ai khắc chính là hắn Tổng Vương Nhật!!!Tôi lại lần nữa ngớ người ra như con ngốc, hắn quay mặt lại nhìn người con gái s*x* trước mặt, một hai giọt nước ấm đọng trong tóc khẽ dơi xuống bà vai trắng nón không một vết sẹo.c*̃ng đẹp, quyến rũ đó ~ 1.

Chương 4: 4: Cũng Đẹp Quyến Rũ Đó