Tác giả:

Bà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy…

Chương 24: 24: Tin Nhắn Messenger H

Đứa Em Trai Tôi Là Kẻ Cuồng Chiếm HữuTác giả: Hà100Truyện Ngôn TìnhBà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy… Hắn trườn xuống nơi nào hắn đi qua đều để lại dấu đỏ ám muội.Tôi thở miệng hồng hộc hai tay bấu chặt vào drap giườngMình rốt cuộc đang làm cái quái quỷ gì vậy tôi giờ c*̃ng không hiểu bản thân mình nữa cắn chặt vào môi tôi muốn bản thân mình tỉnh táo hơn tí.Vương Nhật thấy biểu hiện lạ đó c*̃ng đoán được hắn hôn nên môi anh đào c*̉a tôi nhẹ nhàng câu dẫn khiến lí trí cuối c*̀ng c*̉a tôi c*̃ng bị đánh mất.Hắn dịu dàng khắc hẳn với lúc đó có khi do tôi nghe lời sao?“ chậm..t….ưm…”Hắn như vậy thì không nghe lời dây dưa với môi còn chưa chịu nhả ra.Vật thể rắn đó dần dần vào sâu bên trong lần này không đau nữa.Cơ thể tôi như hòa nhịp với cơ thể hắn quấn quýt lấy nhau.Ham muốn c*̉a hắn thật lớn tôi cảm thấy tôi giống như kẻ thỏa mãn c*̉a hắn nhất thời vậy một chút gì trách móc chăng…Tương lai tôi bắt đầu thấy tối tăm rồi đấy! Nếu suy nghĩ c*̉a tôi là đúng vậy tôi nên làm gì cuộc “vui chơi” này, đối mặt sẽ là một thảm họa…Với hắn, Nhật như một con cáo ranh ma nhưng tâm địa lại chả khác gì con thú giữ, từ từ dụ con mồi đến cái bẫy mà nó bày ra.Rồi nhấm nhát nuốt chửng nó, một người em trai trên danh nghĩa để yêu thương sẽ không còn trong tim tôi nữa.Trách c*̃ng chỉ trách số phận chứ không giám trách hắnGiờ tôi mới nhận ra tình thương đối với hắn chỉ là dưa thừa thứ hắn cần là thân thể tôi hah~Hắn dừng lại giữa chừng lau giọt nước mắt trên khóe mi rồi giọng khàn khàn nói với tôi:" em biết tại sao tôi lại làm vậy không tôi hận chỉ vì yêu đó từ giờ đừng dây dưa mà cuối c*̀ng đừng thay thế tôi"Tôi không hiểu hắn rốt cuộc Nhật nói đi nói lại từ " thay thế "làm gì liệu nó có liên quan gì,phải nhấn mạnh nhiều lần như thế...!Do mệt quá tôi ngất lịm đi kệ cho hắn thích làm gì trên thân tôi thì làm***Thân thể tôi mềm nhũn ra, lần nữa tôi thức giấc thì trời sáng rồi! Tôi không còn sức đi nữa như thói quen tôi với đầu giường thì không thấy điện thoại.Lúc này tôi giật mình ngồi dậy kí ức lúc hôm qua ùa vềVò đầu bứt tai tôi chán nản.Hắn từ phòng tắm đi ra thân thể sáu múi đang trong trạng thái tắm xong.Tôi nhìn qua thì im lặng nói gì không đúng thì chỉ có thiệt là mình thôi.Nhật giúp tôi vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong xuôi thì bế tôi ra phòng bếp rồi đặt nhẹ tôi xuống ghế.Nhìn quay hắn đã nấu đồ ăn cho tôi thì phải mình c*̃ng không lạ gì nữa từ cơm đến sinh hoạt đều do hắn đảm nhiệm còn tôi chỉ có việc học mà thôiXúc miếng cơm mà không nuốt nổi tôi tình huống này là gì nữa thì may sao hắn nói đúng thứ tôi cần:“ đi học thì tôi xin nghỉ cho ở nhà đi”Tôi tụt hứng cứ tưởng là...được tự do ai dè...càng nghĩ càng xấu hổ phải nghỉ học vì lí do chim chuột ôi nhục mất.Sau vụ việc này tôi không mong gì hơn nữa.Vừa ngẫm nhưng việc tôi cảm thấy hơi may vì còn giữ được tính mảng nhỏ bé nàyMấy ngày hôm nay tôi ở nhà, rảnh quá thì học bài còn không thì mang mấy bao gạo ra đếm xem 1kg bao nhiêu hạt.Tôi c*̃ng có lập một facebook chuyên dành cho học với c*̃ng tham gia và một hội đó có tên là liên minh FA phá hỏng ngày valentine vì c*̃ng thú vị các bạn ạ.Tôi c*̃ng phải thường nộp điện thoại cho hắn kiểm tra điều này khiến tôi khó chịu vì quyền riêng tư c*̉a mình bị xâm phạm nhưng biết sao được“ ăn cơm chưa”Hắn về rồi tôi liếc qua trả lời vỏn vẹn một câu ‘’ rồi “ lạnh nhạt không nói gì thêm với con người nàyTinh! là tiếng tin nhắn messenger, tôi thấy lạ bình thường tôi sẽ không nhắn đâu có thì c*̃ng để chế độ tắt thông báo vĩnh viễn thôi.Là người lạ à?Hắn bị chú ý nên nảy sinh đa nghi ngờ đi lại cầm điện thoại tôi lên xem.Tôi không quan tâm cho lắm nhưng khi...Hắn mở khóa thì ngay lập tức sắc mặt hắn biến đổi! chính là khuôn mặt đó đã làm khổ tôi bao nhiêu lần!.

Hắn trườn xuống nơi nào hắn đi qua đều để lại dấu đỏ ám muội.

Tôi thở miệng hồng hộc hai tay bấu chặt vào drap giường

Mình rốt cuộc đang làm cái quái quỷ gì vậy tôi giờ c*̃ng không hiểu bản thân mình nữa cắn chặt vào môi tôi muốn bản thân mình tỉnh táo hơn tí.

Vương Nhật thấy biểu hiện lạ đó c*̃ng đoán được hắn hôn nên môi anh đào c*̉a tôi nhẹ nhàng câu dẫn khiến lí trí cuối c*̀ng c*̉a tôi c*̃ng bị đánh mất.

Hắn dịu dàng khắc hẳn với lúc đó có khi do tôi nghe lời sao?

“ chậm..t….ưm…”

Hắn như vậy thì không nghe lời dây dưa với môi còn chưa chịu nhả ra.

Vật thể rắn đó dần dần vào sâu bên trong lần này không đau nữa.

Cơ thể tôi như hòa nhịp với cơ thể hắn quấn quýt lấy nhau.

Ham muốn c*̉a hắn thật lớn tôi cảm thấy tôi giống như kẻ thỏa mãn c*̉a hắn nhất thời vậy một chút gì trách móc chăng…Tương lai tôi bắt đầu thấy tối tăm rồi đấy! Nếu suy nghĩ c*̉a tôi là đúng vậy tôi nên làm gì cuộc “vui chơi” này, đối mặt sẽ là một thảm họa…

Với hắn, Nhật như một con cáo ranh ma nhưng tâm địa lại chả khác gì con thú giữ, từ từ dụ con mồi đến cái bẫy mà nó bày ra.

Rồi nhấm nhát nuốt chửng nó, một người em trai trên danh nghĩa để yêu thương sẽ không còn trong tim tôi nữa.

Trách c*̃ng chỉ trách số phận chứ không giám trách hắn

Giờ tôi mới nhận ra tình thương đối với hắn chỉ là dưa thừa thứ hắn cần là thân thể tôi hah~

Hắn dừng lại giữa chừng lau giọt nước mắt trên khóe mi rồi giọng khàn khàn nói với tôi:

" em biết tại sao tôi lại làm vậy không tôi hận chỉ vì yêu đó từ giờ đừng dây dưa mà cuối c*̀ng đừng thay thế tôi"

Tôi không hiểu hắn rốt cuộc Nhật nói đi nói lại từ " thay thế "làm gì liệu nó có liên quan gì,phải nhấn mạnh nhiều lần như thế...!

Do mệt quá tôi ngất lịm đi kệ cho hắn thích làm gì trên thân tôi thì làm

***

Thân thể tôi mềm nhũn ra, lần nữa tôi thức giấc thì trời sáng rồi! Tôi không còn sức đi nữa như thói quen tôi với đầu giường thì không thấy điện thoại.

Lúc này tôi giật mình ngồi dậy kí ức lúc hôm qua ùa về

Vò đầu bứt tai tôi chán nản.

Hắn từ phòng tắm đi ra thân thể sáu múi đang trong trạng thái tắm xong.

Tôi nhìn qua thì im lặng nói gì không đúng thì chỉ có thiệt là mình thôi.

Nhật giúp tôi vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong xuôi thì bế tôi ra phòng bếp rồi đặt nhẹ tôi xuống ghế.

Nhìn quay hắn đã nấu đồ ăn cho tôi thì phải mình c*̃ng không lạ gì nữa từ cơm đến sinh hoạt đều do hắn đảm nhiệm còn tôi chỉ có việc học mà thôi

Xúc miếng cơm mà không nuốt nổi tôi tình huống này là gì nữa thì may sao hắn nói đúng thứ tôi cần:

“ đi học thì tôi xin nghỉ cho ở nhà đi”

Tôi tụt hứng cứ tưởng là...được tự do ai dè...càng nghĩ càng xấu hổ phải nghỉ học vì lí do chim chuột ôi nhục mất.

Sau vụ việc này tôi không mong gì hơn nữa.Vừa ngẫm nhưng việc tôi cảm thấy hơi may vì còn giữ được tính mảng nhỏ bé này

Mấy ngày hôm nay tôi ở nhà, rảnh quá thì học bài còn không thì mang mấy bao gạo ra đếm xem 1kg bao nhiêu hạt.

Tôi c*̃ng có lập một facebook chuyên dành cho học với c*̃ng tham gia và một hội đó có tên là liên minh FA phá hỏng ngày valentine vì c*̃ng thú vị các bạn ạ.

Tôi c*̃ng phải thường nộp điện thoại cho hắn kiểm tra điều này khiến tôi khó chịu vì quyền riêng tư c*̉a mình bị xâm phạm nhưng biết sao được

“ ăn cơm chưa”

Hắn về rồi tôi liếc qua trả lời vỏn vẹn một câu ‘’ rồi “ lạnh nhạt không nói gì thêm với con người này

Tinh! là tiếng tin nhắn messenger, tôi thấy lạ bình thường tôi sẽ không nhắn đâu có thì c*̃ng để chế độ tắt thông báo vĩnh viễn thôi.

Là người lạ à?

Hắn bị chú ý nên nảy sinh đa nghi ngờ đi lại cầm điện thoại tôi lên xem.

Tôi không quan tâm cho lắm nhưng khi...Hắn mở khóa thì ngay lập tức sắc mặt hắn biến đổi! chính là khuôn mặt đó đã làm khổ tôi bao nhiêu lần!.

Đứa Em Trai Tôi Là Kẻ Cuồng Chiếm HữuTác giả: Hà100Truyện Ngôn TìnhBà ơi bà nhìn nè Tôi chìa hai tay ra, bà nhìn vào trong lòng bàn tay đang chứa nhiều hạt sen mới hái được, khẽ phì cười. "Ầy cháu bà hái nhiều ghê" "Tất nhiên mà bà ăn không" "Có chứ" Tôi nhìn người đã chăm mình từ lớn đến bây giờ, tóc bà đã bạc phơ thể hiện rõ dấu hiệu c*̉a tuổi tác, trí nhớ vẫn còn tốt lắm nhưng vấn đề tôi lo chính là sức khỏe bà ngày càng yếu dần. Tôi sợ lắm! Cha mẹ tôi là những người tài giỏi luôn đi công tác xa nhà, họ rất giàu nhưng công việc lại bận rộn nên họ đã gửi tôi về nhà bà ngoại từ lúc mới chào đời. Không nhận giọt sữa ấm từ mẹ tôi luôn bị bạn bè trêu trọc nó cứ nói rằng "đồ không có gia đình" nhưng thật tế là có mà có mà! Chẳng qua là họ chưa bao giờ đến thăm tôi thôi. Đã có nhiều lần tôi gọi nhưng họ chưa bao giờ nhận máy cả, một lần c*̃ng không. Chỉ nhắn duy nhất một tin rồi off tôi không hiểu chuyện gì sảy… Hắn trườn xuống nơi nào hắn đi qua đều để lại dấu đỏ ám muội.Tôi thở miệng hồng hộc hai tay bấu chặt vào drap giườngMình rốt cuộc đang làm cái quái quỷ gì vậy tôi giờ c*̃ng không hiểu bản thân mình nữa cắn chặt vào môi tôi muốn bản thân mình tỉnh táo hơn tí.Vương Nhật thấy biểu hiện lạ đó c*̃ng đoán được hắn hôn nên môi anh đào c*̉a tôi nhẹ nhàng câu dẫn khiến lí trí cuối c*̀ng c*̉a tôi c*̃ng bị đánh mất.Hắn dịu dàng khắc hẳn với lúc đó có khi do tôi nghe lời sao?“ chậm..t….ưm…”Hắn như vậy thì không nghe lời dây dưa với môi còn chưa chịu nhả ra.Vật thể rắn đó dần dần vào sâu bên trong lần này không đau nữa.Cơ thể tôi như hòa nhịp với cơ thể hắn quấn quýt lấy nhau.Ham muốn c*̉a hắn thật lớn tôi cảm thấy tôi giống như kẻ thỏa mãn c*̉a hắn nhất thời vậy một chút gì trách móc chăng…Tương lai tôi bắt đầu thấy tối tăm rồi đấy! Nếu suy nghĩ c*̉a tôi là đúng vậy tôi nên làm gì cuộc “vui chơi” này, đối mặt sẽ là một thảm họa…Với hắn, Nhật như một con cáo ranh ma nhưng tâm địa lại chả khác gì con thú giữ, từ từ dụ con mồi đến cái bẫy mà nó bày ra.Rồi nhấm nhát nuốt chửng nó, một người em trai trên danh nghĩa để yêu thương sẽ không còn trong tim tôi nữa.Trách c*̃ng chỉ trách số phận chứ không giám trách hắnGiờ tôi mới nhận ra tình thương đối với hắn chỉ là dưa thừa thứ hắn cần là thân thể tôi hah~Hắn dừng lại giữa chừng lau giọt nước mắt trên khóe mi rồi giọng khàn khàn nói với tôi:" em biết tại sao tôi lại làm vậy không tôi hận chỉ vì yêu đó từ giờ đừng dây dưa mà cuối c*̀ng đừng thay thế tôi"Tôi không hiểu hắn rốt cuộc Nhật nói đi nói lại từ " thay thế "làm gì liệu nó có liên quan gì,phải nhấn mạnh nhiều lần như thế...!Do mệt quá tôi ngất lịm đi kệ cho hắn thích làm gì trên thân tôi thì làm***Thân thể tôi mềm nhũn ra, lần nữa tôi thức giấc thì trời sáng rồi! Tôi không còn sức đi nữa như thói quen tôi với đầu giường thì không thấy điện thoại.Lúc này tôi giật mình ngồi dậy kí ức lúc hôm qua ùa vềVò đầu bứt tai tôi chán nản.Hắn từ phòng tắm đi ra thân thể sáu múi đang trong trạng thái tắm xong.Tôi nhìn qua thì im lặng nói gì không đúng thì chỉ có thiệt là mình thôi.Nhật giúp tôi vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong xuôi thì bế tôi ra phòng bếp rồi đặt nhẹ tôi xuống ghế.Nhìn quay hắn đã nấu đồ ăn cho tôi thì phải mình c*̃ng không lạ gì nữa từ cơm đến sinh hoạt đều do hắn đảm nhiệm còn tôi chỉ có việc học mà thôiXúc miếng cơm mà không nuốt nổi tôi tình huống này là gì nữa thì may sao hắn nói đúng thứ tôi cần:“ đi học thì tôi xin nghỉ cho ở nhà đi”Tôi tụt hứng cứ tưởng là...được tự do ai dè...càng nghĩ càng xấu hổ phải nghỉ học vì lí do chim chuột ôi nhục mất.Sau vụ việc này tôi không mong gì hơn nữa.Vừa ngẫm nhưng việc tôi cảm thấy hơi may vì còn giữ được tính mảng nhỏ bé nàyMấy ngày hôm nay tôi ở nhà, rảnh quá thì học bài còn không thì mang mấy bao gạo ra đếm xem 1kg bao nhiêu hạt.Tôi c*̃ng có lập một facebook chuyên dành cho học với c*̃ng tham gia và một hội đó có tên là liên minh FA phá hỏng ngày valentine vì c*̃ng thú vị các bạn ạ.Tôi c*̃ng phải thường nộp điện thoại cho hắn kiểm tra điều này khiến tôi khó chịu vì quyền riêng tư c*̉a mình bị xâm phạm nhưng biết sao được“ ăn cơm chưa”Hắn về rồi tôi liếc qua trả lời vỏn vẹn một câu ‘’ rồi “ lạnh nhạt không nói gì thêm với con người nàyTinh! là tiếng tin nhắn messenger, tôi thấy lạ bình thường tôi sẽ không nhắn đâu có thì c*̃ng để chế độ tắt thông báo vĩnh viễn thôi.Là người lạ à?Hắn bị chú ý nên nảy sinh đa nghi ngờ đi lại cầm điện thoại tôi lên xem.Tôi không quan tâm cho lắm nhưng khi...Hắn mở khóa thì ngay lập tức sắc mặt hắn biến đổi! chính là khuôn mặt đó đã làm khổ tôi bao nhiêu lần!.

Chương 24: 24: Tin Nhắn Messenger H