Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Wattpad cavien6666 Cuối hè, những đám mây chạm nhẹ vào bình minh màu hồng. Đêm qua rơi xuống một trận mưa, làm tăng thêm một chút mát mẻ cho thành phố nóng bức này. Nhà ga đường sắt cao tốc chật cứng người, nơi nơi đều là người kéo theo hành lý hoặc chạy xe về phía lối vào. Lạc Anh đeo cặp sách màu trắng sữa, mặc váy xếp li và áo sơ mi trắng, tất quá gối quấn lấy đôi chân thon dài xinh đẹp. Bắp đùi lộ ra một ít da thịt, trắng nõn như đậu phụ. Cô thở dài một tiếng, duỗi năm ngón tay che ở trên mắt, chặn lại ánh sáng màu cam từ mặt trời. Kéo cánh tay Lạc Bình Sinh, nhỏ giọng phản kháng: "Ông à, cháu có thể tự mình tìm một khách sạn không? Này rất xấu hổ, cháu không biết tên kia, làm sao có thể ở trong nhà hắn được?" Hơn nữa, cô không biết người đàn ông đó là nhân vật nào. Có phải là một người đàn ông cơ bắp với làn da ngăm đen, trong nhà có một mớ lớn hỗn độn.…

Chương 16-2

Tiểu Anh ĐàoTác giả: Bão MiêuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Wattpad cavien6666 Cuối hè, những đám mây chạm nhẹ vào bình minh màu hồng. Đêm qua rơi xuống một trận mưa, làm tăng thêm một chút mát mẻ cho thành phố nóng bức này. Nhà ga đường sắt cao tốc chật cứng người, nơi nơi đều là người kéo theo hành lý hoặc chạy xe về phía lối vào. Lạc Anh đeo cặp sách màu trắng sữa, mặc váy xếp li và áo sơ mi trắng, tất quá gối quấn lấy đôi chân thon dài xinh đẹp. Bắp đùi lộ ra một ít da thịt, trắng nõn như đậu phụ. Cô thở dài một tiếng, duỗi năm ngón tay che ở trên mắt, chặn lại ánh sáng màu cam từ mặt trời. Kéo cánh tay Lạc Bình Sinh, nhỏ giọng phản kháng: "Ông à, cháu có thể tự mình tìm một khách sạn không? Này rất xấu hổ, cháu không biết tên kia, làm sao có thể ở trong nhà hắn được?" Hơn nữa, cô không biết người đàn ông đó là nhân vật nào. Có phải là một người đàn ông cơ bắp với làn da ngăm đen, trong nhà có một mớ lớn hỗn độn.… cavien6666"Loại người nào? ""Vậy cô gặp qua tôi sao?"Thẩm Chi Châu nắm giữ cổ tay cô ta,đem cánh tay cô ta thuận trở về.Rắc một tiếng.Phó Y Đồng cắn môi, bật khóc. Sau đó, bị người đàn ông nắm lấy cổ tay, lực lớn vung hướng mặt mình, bàn tay hạ xuống.Bốp Bốp-----hai tiếng.Giọng âm trầm khàn khàn vang lên từ cổ họng của người đàn ông: "Chưa gặp qua. Dựa vào cái gì nói tôi với Lạc Anh? Hả?"Thẩm Chi Châu ghét bỏ buông tay Phó Y Đồng, cô ta không nói nên lời, cánh tay đau như bị chuột rút, chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường, run run rẩy rẩy khóc.Tiếng khóc chói tai lại khó nghe.••••••••••Sau khi ra khỏi ngõ, Thẩm Chi Châu mắt chứa lệ khí bước vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, rửa vài lần, mới chậm rãi đi ra.Đến cửa hàng kem trên phố, mua một cây kem. Tránh cho Lạc Anh nghi ngờ, nhanh chóng quay lại nhà hàng lẩu.Lạc Anh nhìn phục vụ mang lên đầy bàn thịt, thịt bò, gluten và một số nguyên liệu lẩu mà cô yêu thích, lại nhìn chằm chằm vào cây kem do Thẩm Chi Châu đưa qua, không nói nên lời: "Anh đi lâu như vậy chỉ để mua một cây kem? "Thẩm Chi Châu khẽ nhướn mày, "Ừ," một tiếng, "Em không thích?""..."♡♡♡♡Tác giả viết có vậy không phải 66 lười biếng đâu😄Tác giả có chuyện muốn nóiMiêu đạo:Ka------HahahahahhahahhahahaahaCảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ một tuồng này!!!!!!!!!

cavien6666

"Loại người nào? "

"Vậy cô gặp qua tôi sao?"

Thẩm Chi Châu nắm giữ cổ tay cô ta,đem cánh tay cô ta thuận trở về.

Rắc một tiếng.

Phó Y Đồng cắn môi, bật khóc. Sau đó, bị người đàn ông nắm lấy cổ tay, lực lớn vung hướng mặt mình, bàn tay hạ xuống.

Bốp Bốp-----hai tiếng.

Giọng âm trầm khàn khàn vang lên từ cổ họng của người đàn ông: "Chưa gặp qua. Dựa vào cái gì nói tôi với Lạc Anh? Hả?"

Thẩm Chi Châu ghét bỏ buông tay Phó Y Đồng, cô ta không nói nên lời, cánh tay đau như bị chuột rút, chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường, run run rẩy rẩy khóc.

Tiếng khóc chói tai lại khó nghe.

••••••••••

Sau khi ra khỏi ngõ, Thẩm Chi Châu mắt chứa lệ khí bước vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, rửa vài lần, mới chậm rãi đi ra.

Đến cửa hàng kem trên phố, mua một cây kem. Tránh cho Lạc Anh nghi ngờ, nhanh chóng quay lại nhà hàng lẩu.

Lạc Anh nhìn phục vụ mang lên đầy bàn thịt, thịt bò, gluten và một số nguyên liệu lẩu mà cô yêu thích, lại nhìn chằm chằm vào cây kem do Thẩm Chi Châu đưa qua, không nói nên lời: "Anh đi lâu như vậy chỉ để mua một cây kem? "

Thẩm Chi Châu khẽ nhướn mày, "Ừ," một tiếng, "Em không thích?"

"..."

♡♡♡♡

Tác giả viết có vậy không phải 66 lười biếng đâu😄

Tác giả có chuyện muốn nói

Miêu đạo:Ka------

Hahahahahhahahhahahaaha

Cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ một tuồng này!!!!!!!!!

Tiểu Anh ĐàoTác giả: Bão MiêuTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Wattpad cavien6666 Cuối hè, những đám mây chạm nhẹ vào bình minh màu hồng. Đêm qua rơi xuống một trận mưa, làm tăng thêm một chút mát mẻ cho thành phố nóng bức này. Nhà ga đường sắt cao tốc chật cứng người, nơi nơi đều là người kéo theo hành lý hoặc chạy xe về phía lối vào. Lạc Anh đeo cặp sách màu trắng sữa, mặc váy xếp li và áo sơ mi trắng, tất quá gối quấn lấy đôi chân thon dài xinh đẹp. Bắp đùi lộ ra một ít da thịt, trắng nõn như đậu phụ. Cô thở dài một tiếng, duỗi năm ngón tay che ở trên mắt, chặn lại ánh sáng màu cam từ mặt trời. Kéo cánh tay Lạc Bình Sinh, nhỏ giọng phản kháng: "Ông à, cháu có thể tự mình tìm một khách sạn không? Này rất xấu hổ, cháu không biết tên kia, làm sao có thể ở trong nhà hắn được?" Hơn nữa, cô không biết người đàn ông đó là nhân vật nào. Có phải là một người đàn ông cơ bắp với làn da ngăm đen, trong nhà có một mớ lớn hỗn độn.… cavien6666"Loại người nào? ""Vậy cô gặp qua tôi sao?"Thẩm Chi Châu nắm giữ cổ tay cô ta,đem cánh tay cô ta thuận trở về.Rắc một tiếng.Phó Y Đồng cắn môi, bật khóc. Sau đó, bị người đàn ông nắm lấy cổ tay, lực lớn vung hướng mặt mình, bàn tay hạ xuống.Bốp Bốp-----hai tiếng.Giọng âm trầm khàn khàn vang lên từ cổ họng của người đàn ông: "Chưa gặp qua. Dựa vào cái gì nói tôi với Lạc Anh? Hả?"Thẩm Chi Châu ghét bỏ buông tay Phó Y Đồng, cô ta không nói nên lời, cánh tay đau như bị chuột rút, chỉ có thể ngồi xổm ở góc tường, run run rẩy rẩy khóc.Tiếng khóc chói tai lại khó nghe.••••••••••Sau khi ra khỏi ngõ, Thẩm Chi Châu mắt chứa lệ khí bước vào nhà vệ sinh công cộng gần đó rửa tay, rửa vài lần, mới chậm rãi đi ra.Đến cửa hàng kem trên phố, mua một cây kem. Tránh cho Lạc Anh nghi ngờ, nhanh chóng quay lại nhà hàng lẩu.Lạc Anh nhìn phục vụ mang lên đầy bàn thịt, thịt bò, gluten và một số nguyên liệu lẩu mà cô yêu thích, lại nhìn chằm chằm vào cây kem do Thẩm Chi Châu đưa qua, không nói nên lời: "Anh đi lâu như vậy chỉ để mua một cây kem? "Thẩm Chi Châu khẽ nhướn mày, "Ừ," một tiếng, "Em không thích?""..."♡♡♡♡Tác giả viết có vậy không phải 66 lười biếng đâu😄Tác giả có chuyện muốn nóiMiêu đạo:Ka------HahahahahhahahhahahaahaCảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ một tuồng này!!!!!!!!!

Chương 16-2