Tác giả:

JungKook là cool boy nổi tiếng trong trường, còn bạn chỉ là một con nhỏ vô danh. Bạn và anh dường như chẳng có gì liên quan đến nhau cho tới khi... Hội thao năm nay diễn ra sớm hơn mọi năm thì phải, mà bạn cũng chẳng quan tâm lắm, vì với bạn nó vốn chỉ là cực hình. Bạn ghét thể thao, bạn ghét phải vận động đổ mồ hôi, thứ bạn thích chỉ có sách, bài tập và...sách. Đúng, bạn thực chất chẳng khác gì một con mọt sách chính hiệu. Tới những ngày cận kề hội thao bạn bất ngờ phải đổi người bắt cặp, vì cậu bạn kia bị đau ruột thừa cấp tính. Sẽ chẳng có gì đáng bận tâm nếu người bắt cặp mới của bạn không phải là Jeon JungKook, nam thần thể thao của trường trung học BangTan. ... Hôm nay là ngày đầu tiên bạn và JungKook luyện tập cùng nhau. -Ya, Lee Ami, cậu đang chạy hay đang bò vậy hả? Như thế bao giờ mới tới đích được?-JungKook vừa chạy vừa quay lại trêu chọc bạn. -Coi như cậu xui xẻo đi, lần này tôi không tham gia hội thao đâu, nhất quyết không tham gia!-bạn khựng lại một chỗ, vừa thở hồng hộc…

Chương 69: Jung Hoseok

Fic Ngắn Của Bangtan Và ArmyTác giả: An NhiênJungKook là cool boy nổi tiếng trong trường, còn bạn chỉ là một con nhỏ vô danh. Bạn và anh dường như chẳng có gì liên quan đến nhau cho tới khi... Hội thao năm nay diễn ra sớm hơn mọi năm thì phải, mà bạn cũng chẳng quan tâm lắm, vì với bạn nó vốn chỉ là cực hình. Bạn ghét thể thao, bạn ghét phải vận động đổ mồ hôi, thứ bạn thích chỉ có sách, bài tập và...sách. Đúng, bạn thực chất chẳng khác gì một con mọt sách chính hiệu. Tới những ngày cận kề hội thao bạn bất ngờ phải đổi người bắt cặp, vì cậu bạn kia bị đau ruột thừa cấp tính. Sẽ chẳng có gì đáng bận tâm nếu người bắt cặp mới của bạn không phải là Jeon JungKook, nam thần thể thao của trường trung học BangTan. ... Hôm nay là ngày đầu tiên bạn và JungKook luyện tập cùng nhau. -Ya, Lee Ami, cậu đang chạy hay đang bò vậy hả? Như thế bao giờ mới tới đích được?-JungKook vừa chạy vừa quay lại trêu chọc bạn. -Coi như cậu xui xẻo đi, lần này tôi không tham gia hội thao đâu, nhất quyết không tham gia!-bạn khựng lại một chỗ, vừa thở hồng hộc… Hàng xóm mới chuyển tới kế nhà Hoseok là một cặp mẹ con đơn thân, người mẹ quản lí một shop thời trang khá đông khách ở dưới sảnh chung cư và đứa con là một cô bé học năm nhất trung học. Hoseok vốn dĩ không chú tâm quá nhiều đến chuyện nhà hàng xóm nếu gia đình ấy không kì lạ tới như vậy...-Ngày đầu họ chuyển đến, cô nhóc tên Ami ấy đã thay mẹ đem ít bánh gạo sang biếu nhà anh. Mở cửa anh đã thầm đánh giá con bé: dáng người quá gầy, mặt mũi thiếu sắc, mái tóc hoa tiêu,...ấn tượng ban đầu của Hoseok với người con gái này chính là, cô bé ấy...không bình thường.Là kiểu...làm người khác e ngại, tất nhiên không chỉ với cái bộ dạng này.- Xin chào, bánh gạo đó...là cho anh sao? - Hoseok hỏi.- ... - con bé không trả lời ngay, nó ậm ừ, cứ liên tục liếc mắt về phía chiếc gương đằng sau lưng anh, cái đang quay ra cửa chính ấy - Anh ở một mình sao? - nó hỏi.- Đúng rồi em, thỉnh thoảng cũng có vài người bạn sang chơi, sao vậy? - Hoseok nhướn mày nhìn Ami. Làm sao thế, nó đang bấu chặt lấy đĩa bánh gạo trong tay.- Nhưng có vẻ người đó không phải bạn của anh rồi, người đó có dao! - nhìn sượt qua chiếc gương một khắc nữa, Ami cúi đầu ra về.Còn riêng Hoseok, tới lượt anh quay phắt lại nhìn bóng mình trong gương

Hàng xóm mới chuyển tới kế nhà Hoseok là một cặp mẹ con đơn thân, người mẹ quản lí một shop thời trang khá đông khách ở dưới sảnh chung cư và đứa con là một cô bé học năm nhất trung học. Hoseok vốn dĩ không chú tâm quá nhiều đến chuyện nhà hàng xóm nếu gia đình ấy không kì lạ tới như vậy...

-

Ngày đầu họ chuyển đến, cô nhóc tên Ami ấy đã thay mẹ đem ít bánh gạo sang biếu nhà anh. Mở cửa anh đã thầm đánh giá con bé: dáng người quá gầy, mặt mũi thiếu sắc, mái tóc hoa tiêu,...ấn tượng ban đầu của Hoseok với người con gái này chính là, cô bé ấy...không bình thường.

Là kiểu...làm người khác e ngại, tất nhiên không chỉ với cái bộ dạng này.

- Xin chào, bánh gạo đó...là cho anh sao? - Hoseok hỏi.

- ... - con bé không trả lời ngay, nó ậm ừ, cứ liên tục liếc mắt về phía chiếc gương đằng sau lưng anh, cái đang quay ra cửa chính ấy - Anh ở một mình sao? - nó hỏi.

- Đúng rồi em, thỉnh thoảng cũng có vài người bạn sang chơi, sao vậy? - Hoseok nhướn mày nhìn Ami. Làm sao thế, nó đang bấu chặt lấy đĩa bánh gạo trong tay.

- Nhưng có vẻ người đó không phải bạn của anh rồi, người đó có dao! - nhìn sượt qua chiếc gương một khắc nữa, Ami cúi đầu ra về.

Còn riêng Hoseok, tới lượt anh quay phắt lại nhìn bóng mình trong gương

Fic Ngắn Của Bangtan Và ArmyTác giả: An NhiênJungKook là cool boy nổi tiếng trong trường, còn bạn chỉ là một con nhỏ vô danh. Bạn và anh dường như chẳng có gì liên quan đến nhau cho tới khi... Hội thao năm nay diễn ra sớm hơn mọi năm thì phải, mà bạn cũng chẳng quan tâm lắm, vì với bạn nó vốn chỉ là cực hình. Bạn ghét thể thao, bạn ghét phải vận động đổ mồ hôi, thứ bạn thích chỉ có sách, bài tập và...sách. Đúng, bạn thực chất chẳng khác gì một con mọt sách chính hiệu. Tới những ngày cận kề hội thao bạn bất ngờ phải đổi người bắt cặp, vì cậu bạn kia bị đau ruột thừa cấp tính. Sẽ chẳng có gì đáng bận tâm nếu người bắt cặp mới của bạn không phải là Jeon JungKook, nam thần thể thao của trường trung học BangTan. ... Hôm nay là ngày đầu tiên bạn và JungKook luyện tập cùng nhau. -Ya, Lee Ami, cậu đang chạy hay đang bò vậy hả? Như thế bao giờ mới tới đích được?-JungKook vừa chạy vừa quay lại trêu chọc bạn. -Coi như cậu xui xẻo đi, lần này tôi không tham gia hội thao đâu, nhất quyết không tham gia!-bạn khựng lại một chỗ, vừa thở hồng hộc… Hàng xóm mới chuyển tới kế nhà Hoseok là một cặp mẹ con đơn thân, người mẹ quản lí một shop thời trang khá đông khách ở dưới sảnh chung cư và đứa con là một cô bé học năm nhất trung học. Hoseok vốn dĩ không chú tâm quá nhiều đến chuyện nhà hàng xóm nếu gia đình ấy không kì lạ tới như vậy...-Ngày đầu họ chuyển đến, cô nhóc tên Ami ấy đã thay mẹ đem ít bánh gạo sang biếu nhà anh. Mở cửa anh đã thầm đánh giá con bé: dáng người quá gầy, mặt mũi thiếu sắc, mái tóc hoa tiêu,...ấn tượng ban đầu của Hoseok với người con gái này chính là, cô bé ấy...không bình thường.Là kiểu...làm người khác e ngại, tất nhiên không chỉ với cái bộ dạng này.- Xin chào, bánh gạo đó...là cho anh sao? - Hoseok hỏi.- ... - con bé không trả lời ngay, nó ậm ừ, cứ liên tục liếc mắt về phía chiếc gương đằng sau lưng anh, cái đang quay ra cửa chính ấy - Anh ở một mình sao? - nó hỏi.- Đúng rồi em, thỉnh thoảng cũng có vài người bạn sang chơi, sao vậy? - Hoseok nhướn mày nhìn Ami. Làm sao thế, nó đang bấu chặt lấy đĩa bánh gạo trong tay.- Nhưng có vẻ người đó không phải bạn của anh rồi, người đó có dao! - nhìn sượt qua chiếc gương một khắc nữa, Ami cúi đầu ra về.Còn riêng Hoseok, tới lượt anh quay phắt lại nhìn bóng mình trong gương

Chương 69: Jung Hoseok