Tác giả:

Bóng tối trước bình minh, người đang nằm trên giường đất chau mày, dường như ngủ không được ngon giấc. …“Bác sĩ, ngài xem cso thể dừng thuốc cho con gái tôi được không?” Giọng của cha ruột Tô Văn Sơn vang lên ngoài cửa, giống như không kìm chế nổi bi thương: “Mỗi lần dùng thuốc xong, con bé lại vô cùng khó chịu, tôi thật sự không muốn nhìn thấy con bé phải chịu tội nữa. ”“Đúng đó, bác sĩ. ” Mẹ kế Đỗ Hiểu Hồng nói chêm vào: “Con bé đã khổ quá rồi. ” Vừa nói vừa nghẹn ngào: “Chúng tôi hy vọng con bé được giải thoát sớm một chút. ”“Tôi thấy không phải cô muốn con bé được giải thoát sớm một chút, mà là không muốn lãng phí mười mấy vạn tiền thuốc thì đúng hơn. ” Lời nói lảnh lót tràn đầy châm chọc của thím hai Liêu Hồng Mai vang lên. Giọng bà ta cực lớn, giống như cố ý đánh thức người trong phòng bệnh: “Hai người đừng đứng chỗ này giả mù sa mưa nữa, ai không biết các người ước gì Nhuyễn Nhuyễn sớm chết để thừa kế di sản của con bé!”“Sao hả? Người còn chưa đi đã nhớ thương tiền của người ta…

Chương 335: Chương 335

Thập Niên 90 - Trở Thành Vướng Bận Của Thiếu TáTác giả: Tần HoàngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBóng tối trước bình minh, người đang nằm trên giường đất chau mày, dường như ngủ không được ngon giấc. …“Bác sĩ, ngài xem cso thể dừng thuốc cho con gái tôi được không?” Giọng của cha ruột Tô Văn Sơn vang lên ngoài cửa, giống như không kìm chế nổi bi thương: “Mỗi lần dùng thuốc xong, con bé lại vô cùng khó chịu, tôi thật sự không muốn nhìn thấy con bé phải chịu tội nữa. ”“Đúng đó, bác sĩ. ” Mẹ kế Đỗ Hiểu Hồng nói chêm vào: “Con bé đã khổ quá rồi. ” Vừa nói vừa nghẹn ngào: “Chúng tôi hy vọng con bé được giải thoát sớm một chút. ”“Tôi thấy không phải cô muốn con bé được giải thoát sớm một chút, mà là không muốn lãng phí mười mấy vạn tiền thuốc thì đúng hơn. ” Lời nói lảnh lót tràn đầy châm chọc của thím hai Liêu Hồng Mai vang lên. Giọng bà ta cực lớn, giống như cố ý đánh thức người trong phòng bệnh: “Hai người đừng đứng chỗ này giả mù sa mưa nữa, ai không biết các người ước gì Nhuyễn Nhuyễn sớm chết để thừa kế di sản của con bé!”“Sao hả? Người còn chưa đi đã nhớ thương tiền của người ta… Có thể nói mẹ Hoắc là cao thủ PUA*, thật ra trong lòng bà ta vừa ham hư vinh vừa thích ra vẻ thanh cao, tự cho là thông minh hơn người khác, cũng có nhiều kinh nghiệm uốn nắn người ngây thơ, bản thân lại không thể chịu khổ.(*PUA: Sử dụng kỹ thuật kiểm soát tinh thần người khác, tẩy não khiến nạn nhân bị ám ảnh không thể tự giải thoát.)Mà Tô Thanh Thanh kia, có lẽ trước khi xuyên tới cô ta làm streamer, được cư dân mạng nuông chiều quen rồi, bản thân có chút tự phụ, hơn nữa vừa xuyên sách vừa trọng sinh, cảm giác về sự ưu việt càng bạo lều, tự cho rằng bản thân cao hơn người khác, nghĩ mình nên được đàn ông sủng trong lòng bàn tay.Đời này vốn dĩ cô ta muốn trở thành mợ chủ Hoắc có cuộc sống phong cảnh vô hạn, nếu mẹ Hoắc là đàn ông vừa đẹp trai vừa lắm tiền, có lẽ còn có thể PUA cô ta, nhưng trong xương cốt Tô Thanh Thanh lại khinh thường mẹ Hoắc, sao có thể bị thuần phục.Có lẽ cũng bị mê hoặc trong thời gian ngắn , nhưng nếu mẹ Hoắc ép cô ta chịu khổ kiểu như quanh năm suốt tháng dẫm máy may làm dây buộc tóc, thì tuyệt đối không có khả năng.Tô Nhuyễn nghi ngờ ngay cả bán hàng chưa chắc cô ta đã bán được một ngày.Vân ChiPhải biết rằng ra chợ bán đồ cũng không phải công việc thoải mái gì, phải đứng suốt một ngày, nói suốt một ngày, ứng đối với đủ loại người đủ loại tính cách, sau một ngày có thể mệt không dậy nổi.Trước đây Tô Nhuyễn muốn lấy việc học làm chính, không định ngày nào cũng ra ngoài bán hàng, mới chọn phương thức bán hàng theo chợ phiên thế này.Trên thực tế phương thức bán lẻ lý tưởng nhất vẫn là có quầy hàng ổn định.Tô Nhuyễn định chờ Triệu Lôi xuất viện, sau đó cho anh ta rèn luyện ngoài chợ vài lần, đợi tuyển được công nhân và nhân viên tiêu thụ rồi, sẽ mở cửa hàng.Mở cửa hàng có thể kiếm được lượng khách cố định, mỗi ngày đều có lượng tiêu thụ nhất định, dễ thống kê số liệu buôn bán, sau này việc mở rộng con đường tiêu thụ, hoặc sáng tạo nhãn hiều, tìm người ra nhập, đều có sẵn hình thức và kinh nghiệm có thể tham khảo.Nếu vậy, có thể bắt đầu tìm kiếm cửa hàng từ bây giờ rồi, đợi thêm một hai tháng nữa tuyển được người, thì khai trương luôn.Có điều trong niên đại không có internet cũng không có người môi giới này, muốn tìm cửa hàng phải tự mình ra đường tìm kiếm, còn phải thương lượng tiền thuê nhà linh tinh, rất phiền phức.Nghĩ vậy, Tô Nhuyễn lại đau đầu không thôi. Cô định kiếp này sẽ không sống gấp, không bận rộn, nhưng mở xưởng ra căn bản không có thời gian nhàn hạ.Tô Nhuyễn đang buồn bực, chạng vạng Lộc Minh Sâm về đến nhà lại cho cô một niềm vui bất ngờ. Thấy anh đưa cho mình quyển sổ bìa đỏ, Tô Nhuyễn sửng sốt: “Cái gì vậy? Anh mua nhà à?”Lộc Minh Sâm cười: “Mở ra nhìn xem.”Sau khi mở ra Tô Nhuyễn lại sửng sốt, là một cửa hàng trên đường Giải Phóng.Đường Giải Phóng là còn phố gần làng đại học, hiện tại chỉ có thể xem như náo nhiệt, nhưng vài năm sau có thêm hai trường đại học thành lập ở khu đó, đường Giải Phóng sẽ càng ngày càng phồn hoa, mười năm sau chính là một trong những con phố náo nhiệt nhất thành phố Yến.Sau khi phá bỏ di dời rồi xây dựng lại, cửa hàng trên con đường đó vô cùng giá trị, chỉ riêng tiền thuê nhà một năm cũng có trên trăm vạn.”Vốn dĩ Tô Nhuyễn định đợi hai năm sau mua nhà xong sẽ mua thêm một cửa hàng, không ngờ Lộc Minh Sâm đã mua trước.“Sao anh lại nghĩ tới chuyện mua cửa hàng?” Tô Nhuyễn nghi hoặc, chuyện này thật sự không giống phong cách làm việc của Lộc Minh Sâm.Lộc Minh Sâm cũng không giấu giếm: “Trước đây ở thành phố Thân không phải anh đã nói, Tô Thanh Thanh còn dám chạy tới trước mặt em, nợ cũ nợ mới sẽ cùng nhau tính sao? Lần này là cửa hàng bọn họ thuê, coi như dạy cho bọn họ một bài học.”Nhớ tới lần trước Tô Thanh Thanh tới trường học tìm mình, Lộc Minh Sâm nói không cần cô nhọc lòng chuyện Tô Thanh Thanh, anh sẽ giải quyết, chỉ là không ngờ cuối cùng anh lại dùng phương thức tổng tài bá đạo như vậy.Tô Thanh Thanh luôn sợ hãi Lộc Minh Sâm, chút cảnh cáo này cũng đủ rồi.Tô Nhuyễn không nhịn được cười rộ lên, Lộc Minh Sâm thấy cô cười, khóe miệng cũng vô thức cong cong: “Cô ta còn dám chọc em, cứ nói với anh.”Tô Nhuyễn thật sự bị chọc cười: “Coi em là học sinh tiểu học à? Chút việc nhỏ còn phải tìm người lớn tố cáo sao?”Lộc Minh Sâm giơ tay xoa đầu cô: “Không phải học sinh tiểu học, là sinh viên, sinh viên nên vô ưu vô lự, tất cả phiền toái cứ giao cho người lớn giải quyết.”Tô Nhuyễn ngây người, Lộc Minh Sâm lại không hề để ý, nói tiếp: “Không phải em cũng cần dùng đến cửa hàng sao? Đúng lúc lấy cho em dùng.”Tô Nhuyễn cầm sổ đỏ cửa hàng, bỗng nhiên phát hiện ra, gần đây hình như cô thật sự không có phiền não nào cả, chuyện mới chỉ hơi đau đầu, Lộc Minh Sâm đã giải quyết giúp cô rồi.Bên này, Tô Nhuyễn thuận lợi chưa bao giờ có, bên phía nhà họ Hoắc lại không thoải mái như vậy.

Có thể nói mẹ Hoắc là cao thủ PUA*, thật ra trong lòng bà ta vừa ham hư vinh vừa thích ra vẻ thanh cao, tự cho là thông minh hơn người khác, cũng có nhiều kinh nghiệm uốn nắn người ngây thơ, bản thân lại không thể chịu khổ.

(*PUA: Sử dụng kỹ thuật kiểm soát tinh thần người khác, tẩy não khiến nạn nhân bị ám ảnh không thể tự giải thoát.)

Mà Tô Thanh Thanh kia, có lẽ trước khi xuyên tới cô ta làm streamer, được cư dân mạng nuông chiều quen rồi, bản thân có chút tự phụ, hơn nữa vừa xuyên sách vừa trọng sinh, cảm giác về sự ưu việt càng bạo lều, tự cho rằng bản thân cao hơn người khác, nghĩ mình nên được đàn ông sủng trong lòng bàn tay.

Đời này vốn dĩ cô ta muốn trở thành mợ chủ Hoắc có cuộc sống phong cảnh vô hạn, nếu mẹ Hoắc là đàn ông vừa đẹp trai vừa lắm tiền, có lẽ còn có thể PUA cô ta, nhưng trong xương cốt Tô Thanh Thanh lại khinh thường mẹ Hoắc, sao có thể bị thuần phục.

Có lẽ cũng bị mê hoặc trong thời gian ngắn , nhưng nếu mẹ Hoắc ép cô ta chịu khổ kiểu như quanh năm suốt tháng dẫm máy may làm dây buộc tóc, thì tuyệt đối không có khả năng.

Tô Nhuyễn nghi ngờ ngay cả bán hàng chưa chắc cô ta đã bán được một ngày.

Vân Chi

Phải biết rằng ra chợ bán đồ cũng không phải công việc thoải mái gì, phải đứng suốt một ngày, nói suốt một ngày, ứng đối với đủ loại người đủ loại tính cách, sau một ngày có thể mệt không dậy nổi.

Trước đây Tô Nhuyễn muốn lấy việc học làm chính, không định ngày nào cũng ra ngoài bán hàng, mới chọn phương thức bán hàng theo chợ phiên thế này.

Trên thực tế phương thức bán lẻ lý tưởng nhất vẫn là có quầy hàng ổn định.

Tô Nhuyễn định chờ Triệu Lôi xuất viện, sau đó cho anh ta rèn luyện ngoài chợ vài lần, đợi tuyển được công nhân và nhân viên tiêu thụ rồi, sẽ mở cửa hàng.

Mở cửa hàng có thể kiếm được lượng khách cố định, mỗi ngày đều có lượng tiêu thụ nhất định, dễ thống kê số liệu buôn bán, sau này việc mở rộng con đường tiêu thụ, hoặc sáng tạo nhãn hiều, tìm người ra nhập, đều có sẵn hình thức và kinh nghiệm có thể tham khảo.

Nếu vậy, có thể bắt đầu tìm kiếm cửa hàng từ bây giờ rồi, đợi thêm một hai tháng nữa tuyển được người, thì khai trương luôn.

Có điều trong niên đại không có internet cũng không có người môi giới này, muốn tìm cửa hàng phải tự mình ra đường tìm kiếm, còn phải thương lượng tiền thuê nhà linh tinh, rất phiền phức.

Nghĩ vậy, Tô Nhuyễn lại đau đầu không thôi. Cô định kiếp này sẽ không sống gấp, không bận rộn, nhưng mở xưởng ra căn bản không có thời gian nhàn hạ.

Tô Nhuyễn đang buồn bực, chạng vạng Lộc Minh Sâm về đến nhà lại cho cô một niềm vui bất ngờ.

 

Thấy anh đưa cho mình quyển sổ bìa đỏ, Tô Nhuyễn sửng sốt: “Cái gì vậy? Anh mua nhà à?”

Lộc Minh Sâm cười: “Mở ra nhìn xem.”

Sau khi mở ra Tô Nhuyễn lại sửng sốt, là một cửa hàng trên đường Giải Phóng.

Đường Giải Phóng là còn phố gần làng đại học, hiện tại chỉ có thể xem như náo nhiệt, nhưng vài năm sau có thêm hai trường đại học thành lập ở khu đó, đường Giải Phóng sẽ càng ngày càng phồn hoa, mười năm sau chính là một trong những con phố náo nhiệt nhất thành phố Yến.

Sau khi phá bỏ di dời rồi xây dựng lại, cửa hàng trên con đường đó vô cùng giá trị, chỉ riêng tiền thuê nhà một năm cũng có trên trăm vạn.”

Vốn dĩ Tô Nhuyễn định đợi hai năm sau mua nhà xong sẽ mua thêm một cửa hàng, không ngờ Lộc Minh Sâm đã mua trước.

“Sao anh lại nghĩ tới chuyện mua cửa hàng?” Tô Nhuyễn nghi hoặc, chuyện này thật sự không giống phong cách làm việc của Lộc Minh Sâm.

Lộc Minh Sâm cũng không giấu giếm: “Trước đây ở thành phố Thân không phải anh đã nói, Tô Thanh Thanh còn dám chạy tới trước mặt em, nợ cũ nợ mới sẽ cùng nhau tính sao? Lần này là cửa hàng bọn họ thuê, coi như dạy cho bọn họ một bài học.”

Nhớ tới lần trước Tô Thanh Thanh tới trường học tìm mình, Lộc Minh Sâm nói không cần cô nhọc lòng chuyện Tô Thanh Thanh, anh sẽ giải quyết, chỉ là không ngờ cuối cùng anh lại dùng phương thức tổng tài bá đạo như vậy.

Tô Thanh Thanh luôn sợ hãi Lộc Minh Sâm, chút cảnh cáo này cũng đủ rồi.

Tô Nhuyễn không nhịn được cười rộ lên, Lộc Minh Sâm thấy cô cười, khóe miệng cũng vô thức cong cong: “Cô ta còn dám chọc em, cứ nói với anh.”

Tô Nhuyễn thật sự bị chọc cười: “Coi em là học sinh tiểu học à? Chút việc nhỏ còn phải tìm người lớn tố cáo sao?”

Lộc Minh Sâm giơ tay xoa đầu cô: “Không phải học sinh tiểu học, là sinh viên, sinh viên nên vô ưu vô lự, tất cả phiền toái cứ giao cho người lớn giải quyết.”

Tô Nhuyễn ngây người, Lộc Minh Sâm lại không hề để ý, nói tiếp: “Không phải em cũng cần dùng đến cửa hàng sao? Đúng lúc lấy cho em dùng.”

Tô Nhuyễn cầm sổ đỏ cửa hàng, bỗng nhiên phát hiện ra, gần đây hình như cô thật sự không có phiền não nào cả, chuyện mới chỉ hơi đau đầu, Lộc Minh Sâm đã giải quyết giúp cô rồi.

Bên này, Tô Nhuyễn thuận lợi chưa bao giờ có, bên phía nhà họ Hoắc lại không thoải mái như vậy.

Thập Niên 90 - Trở Thành Vướng Bận Của Thiếu TáTác giả: Tần HoàngTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngBóng tối trước bình minh, người đang nằm trên giường đất chau mày, dường như ngủ không được ngon giấc. …“Bác sĩ, ngài xem cso thể dừng thuốc cho con gái tôi được không?” Giọng của cha ruột Tô Văn Sơn vang lên ngoài cửa, giống như không kìm chế nổi bi thương: “Mỗi lần dùng thuốc xong, con bé lại vô cùng khó chịu, tôi thật sự không muốn nhìn thấy con bé phải chịu tội nữa. ”“Đúng đó, bác sĩ. ” Mẹ kế Đỗ Hiểu Hồng nói chêm vào: “Con bé đã khổ quá rồi. ” Vừa nói vừa nghẹn ngào: “Chúng tôi hy vọng con bé được giải thoát sớm một chút. ”“Tôi thấy không phải cô muốn con bé được giải thoát sớm một chút, mà là không muốn lãng phí mười mấy vạn tiền thuốc thì đúng hơn. ” Lời nói lảnh lót tràn đầy châm chọc của thím hai Liêu Hồng Mai vang lên. Giọng bà ta cực lớn, giống như cố ý đánh thức người trong phòng bệnh: “Hai người đừng đứng chỗ này giả mù sa mưa nữa, ai không biết các người ước gì Nhuyễn Nhuyễn sớm chết để thừa kế di sản của con bé!”“Sao hả? Người còn chưa đi đã nhớ thương tiền của người ta… Có thể nói mẹ Hoắc là cao thủ PUA*, thật ra trong lòng bà ta vừa ham hư vinh vừa thích ra vẻ thanh cao, tự cho là thông minh hơn người khác, cũng có nhiều kinh nghiệm uốn nắn người ngây thơ, bản thân lại không thể chịu khổ.(*PUA: Sử dụng kỹ thuật kiểm soát tinh thần người khác, tẩy não khiến nạn nhân bị ám ảnh không thể tự giải thoát.)Mà Tô Thanh Thanh kia, có lẽ trước khi xuyên tới cô ta làm streamer, được cư dân mạng nuông chiều quen rồi, bản thân có chút tự phụ, hơn nữa vừa xuyên sách vừa trọng sinh, cảm giác về sự ưu việt càng bạo lều, tự cho rằng bản thân cao hơn người khác, nghĩ mình nên được đàn ông sủng trong lòng bàn tay.Đời này vốn dĩ cô ta muốn trở thành mợ chủ Hoắc có cuộc sống phong cảnh vô hạn, nếu mẹ Hoắc là đàn ông vừa đẹp trai vừa lắm tiền, có lẽ còn có thể PUA cô ta, nhưng trong xương cốt Tô Thanh Thanh lại khinh thường mẹ Hoắc, sao có thể bị thuần phục.Có lẽ cũng bị mê hoặc trong thời gian ngắn , nhưng nếu mẹ Hoắc ép cô ta chịu khổ kiểu như quanh năm suốt tháng dẫm máy may làm dây buộc tóc, thì tuyệt đối không có khả năng.Tô Nhuyễn nghi ngờ ngay cả bán hàng chưa chắc cô ta đã bán được một ngày.Vân ChiPhải biết rằng ra chợ bán đồ cũng không phải công việc thoải mái gì, phải đứng suốt một ngày, nói suốt một ngày, ứng đối với đủ loại người đủ loại tính cách, sau một ngày có thể mệt không dậy nổi.Trước đây Tô Nhuyễn muốn lấy việc học làm chính, không định ngày nào cũng ra ngoài bán hàng, mới chọn phương thức bán hàng theo chợ phiên thế này.Trên thực tế phương thức bán lẻ lý tưởng nhất vẫn là có quầy hàng ổn định.Tô Nhuyễn định chờ Triệu Lôi xuất viện, sau đó cho anh ta rèn luyện ngoài chợ vài lần, đợi tuyển được công nhân và nhân viên tiêu thụ rồi, sẽ mở cửa hàng.Mở cửa hàng có thể kiếm được lượng khách cố định, mỗi ngày đều có lượng tiêu thụ nhất định, dễ thống kê số liệu buôn bán, sau này việc mở rộng con đường tiêu thụ, hoặc sáng tạo nhãn hiều, tìm người ra nhập, đều có sẵn hình thức và kinh nghiệm có thể tham khảo.Nếu vậy, có thể bắt đầu tìm kiếm cửa hàng từ bây giờ rồi, đợi thêm một hai tháng nữa tuyển được người, thì khai trương luôn.Có điều trong niên đại không có internet cũng không có người môi giới này, muốn tìm cửa hàng phải tự mình ra đường tìm kiếm, còn phải thương lượng tiền thuê nhà linh tinh, rất phiền phức.Nghĩ vậy, Tô Nhuyễn lại đau đầu không thôi. Cô định kiếp này sẽ không sống gấp, không bận rộn, nhưng mở xưởng ra căn bản không có thời gian nhàn hạ.Tô Nhuyễn đang buồn bực, chạng vạng Lộc Minh Sâm về đến nhà lại cho cô một niềm vui bất ngờ. Thấy anh đưa cho mình quyển sổ bìa đỏ, Tô Nhuyễn sửng sốt: “Cái gì vậy? Anh mua nhà à?”Lộc Minh Sâm cười: “Mở ra nhìn xem.”Sau khi mở ra Tô Nhuyễn lại sửng sốt, là một cửa hàng trên đường Giải Phóng.Đường Giải Phóng là còn phố gần làng đại học, hiện tại chỉ có thể xem như náo nhiệt, nhưng vài năm sau có thêm hai trường đại học thành lập ở khu đó, đường Giải Phóng sẽ càng ngày càng phồn hoa, mười năm sau chính là một trong những con phố náo nhiệt nhất thành phố Yến.Sau khi phá bỏ di dời rồi xây dựng lại, cửa hàng trên con đường đó vô cùng giá trị, chỉ riêng tiền thuê nhà một năm cũng có trên trăm vạn.”Vốn dĩ Tô Nhuyễn định đợi hai năm sau mua nhà xong sẽ mua thêm một cửa hàng, không ngờ Lộc Minh Sâm đã mua trước.“Sao anh lại nghĩ tới chuyện mua cửa hàng?” Tô Nhuyễn nghi hoặc, chuyện này thật sự không giống phong cách làm việc của Lộc Minh Sâm.Lộc Minh Sâm cũng không giấu giếm: “Trước đây ở thành phố Thân không phải anh đã nói, Tô Thanh Thanh còn dám chạy tới trước mặt em, nợ cũ nợ mới sẽ cùng nhau tính sao? Lần này là cửa hàng bọn họ thuê, coi như dạy cho bọn họ một bài học.”Nhớ tới lần trước Tô Thanh Thanh tới trường học tìm mình, Lộc Minh Sâm nói không cần cô nhọc lòng chuyện Tô Thanh Thanh, anh sẽ giải quyết, chỉ là không ngờ cuối cùng anh lại dùng phương thức tổng tài bá đạo như vậy.Tô Thanh Thanh luôn sợ hãi Lộc Minh Sâm, chút cảnh cáo này cũng đủ rồi.Tô Nhuyễn không nhịn được cười rộ lên, Lộc Minh Sâm thấy cô cười, khóe miệng cũng vô thức cong cong: “Cô ta còn dám chọc em, cứ nói với anh.”Tô Nhuyễn thật sự bị chọc cười: “Coi em là học sinh tiểu học à? Chút việc nhỏ còn phải tìm người lớn tố cáo sao?”Lộc Minh Sâm giơ tay xoa đầu cô: “Không phải học sinh tiểu học, là sinh viên, sinh viên nên vô ưu vô lự, tất cả phiền toái cứ giao cho người lớn giải quyết.”Tô Nhuyễn ngây người, Lộc Minh Sâm lại không hề để ý, nói tiếp: “Không phải em cũng cần dùng đến cửa hàng sao? Đúng lúc lấy cho em dùng.”Tô Nhuyễn cầm sổ đỏ cửa hàng, bỗng nhiên phát hiện ra, gần đây hình như cô thật sự không có phiền não nào cả, chuyện mới chỉ hơi đau đầu, Lộc Minh Sâm đã giải quyết giúp cô rồi.Bên này, Tô Nhuyễn thuận lợi chưa bao giờ có, bên phía nhà họ Hoắc lại không thoải mái như vậy.

Chương 335: Chương 335