Tác giả:

Woo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng…

Chương 15: 15: Mạc Tử Bái Phục

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… Bữa cơm xem như diễn ra trong vui vẻ, ăn no xong, cô kéo Mạc Tử vào phòng, hỏi chuyện“Chuyện hôn ước được giải quyết rồi sao, sao không thấy mẹ cậu nói gì vậy” – bà Mạc nếu đã hỏi cô về vấn đề chọn trường bắt Mạc Tử đi học, thì không thấy hỏi gì nữa“Đương nhiên, mình là ai chứ...hè hè”Giang Y Linh khinh bỉ liếc cô “Cậu mà giải quyết được thì có cần đi trốn không? Thiểu năng mà”“Ơ cậu không tin mình ư, sao có vẻ khinh thường mình vậy”“Mạc Quân Ngôn giải quyết cho cậu đúng không”Mạc Tử bất ngờ tại sao Y Linh lại biết được, bày ra vẻ mặt không thể tin nổi, nhìn vậy là cô biết đúng là do hắn giải quyết rồi.Theo những gì cô biết thì trong nhà họ Mạc chỉ có Mạc đại công tử mới dám làm trái lệnh của của ông Mạc.Bây giờ thì hắn năm trong tay bao nhiêu quyền lực ở Mạc gia rồi, vậy nên chuyện này chỉ có hắn mới giải quyết được.Tại sao cô biết hả, do cô giỏi bát quái thôi ~~~Mạc Tử bái phục Giang Y Linh về tài đoán việc này.Còn Giang Y Linh chỉ muốn biện minh rằng cái này dễ đoán lắm mà.Nhưng cô vẫn thắc mắc tại sao anh ta lại giúp Mạc Tử nếu cậu ấy đi lấy chồng thì không phải dễ dàng thu phục Mạc gia hay sao, nhưng thôi chuyện đó là chuyện gia đình người ta không nên hỏi thăm.Hai người nói chuyện một lúc lại thấy có người gõ cửa, Giang Y Linh đang đứng nên chạy ra mở cửa luôn.“ Hi~”Thấy người trước mặt cô hơi giật mình, xong vẫn lễ phép chào lại : “Xin chào”“ Cô , cô có thể kêu Tiểu Tuyết ra ngoài được không?” – Mạc Kiên nóiLiếc người thấy người phía trong đã đứng ngoài cửa, cô để Mạc Tử trả lời luôn“Sao vậy anh, tính làm gì hả” – Mạc Tử hiên ngang khoanh tay trước ngực“ Tính dẫn em đi chơi, không được hả ”“ Đi chơi?? đầu anh bị nhúng nước hả, anh cũng mới về nước được có ba tháng, anh mù đường như vậy mà trong ba tháng đã biết dẫn em đi chơi rồi sao.Anh không bận ở công ty sao, anh cả không giao cho anh cả tấn công việc à”Nói gì thì nói trình độ mù đường của ông anh nhà cô, đương nhiên cô biết chứ, làm gì mà tốt vậy, dẫn cô đi chơi.Chưa nhắc đến anh cả chắc chắn phải giao cho anh ấy rất nhiều việc, nghe nói là để làm quen với tình hình công ty mà anh cả giao cho anh ấy phải xem xét lại toàn bộ hồ sơ của công ty trong vòng năm năm qua, quá ác.Mạc Quân Ngôn và Mạc Kiên là tình anh em, họ không vì là anh em cùng cha khác mẹ mà ảnh hưởng, hai người luôn đối tốt với nhau.Mạc Kiên đối với Mạc Quân Ngôn là sự nghe lời tuyệt đối, thêm vào đó là sự bái phục, việc anh ra nước ngoài du học tất cả đều là mong bản thân tài giỏi hơn có thể giúp được anh cả trong việc quản lý công ty của Mạc gia, san sẻ gánh nặng.“ Ai bảo với em vậy chứ, cha muốn anh đưa em đi trung tâm thương mại mua sắm, cha nghe nói em ở ngoài sống cực khổ nên muốn em thư giản thoải mái một chút thôi.Em đừng có ở đó mà mở miệng châm chọc anh nữa, thay quần áo nhanh rồi đi ” – Liếc nhìn Y Linh rồi nói tiếp – “Cô bé đi cùng nh锓 Đi đi, hôm nay mình sẽ bao nuôi cậu” – Mạc Tử ôm cánh tay cô âu yếm“Được” Cô muốn ra ngoài thăm dò một chút chuyện nên quyết định đi với họ, dù gì bây giờ cũng tối rồi, ra ngoài chắc sẽ không ai để ý đâu.Cô là sợ tai mắt của ông nội, cô muốn mình tự về chào ông một tiếng chứ không muốn ông nghe chuyện cô trở về từ người khác.

Bữa cơm xem như diễn ra trong vui vẻ, ăn no xong, cô kéo Mạc Tử vào phòng, hỏi chuyện

“Chuyện hôn ước được giải quyết rồi sao, sao không thấy mẹ cậu nói gì vậy” – bà Mạc nếu đã hỏi cô về vấn đề chọn trường bắt Mạc Tử đi học, thì không thấy hỏi gì nữa

“Đương nhiên, mình là ai chứ...hè hè”

Giang Y Linh khinh bỉ liếc cô “Cậu mà giải quyết được thì có cần đi trốn không? Thiểu năng mà”

“Ơ cậu không tin mình ư, sao có vẻ khinh thường mình vậy”

“Mạc Quân Ngôn giải quyết cho cậu đúng không”

Mạc Tử bất ngờ tại sao Y Linh lại biết được, bày ra vẻ mặt không thể tin nổi, nhìn vậy là cô biết đúng là do hắn giải quyết rồi.

Theo những gì cô biết thì trong nhà họ Mạc chỉ có Mạc đại công tử mới dám làm trái lệnh của của ông Mạc.

Bây giờ thì hắn năm trong tay bao nhiêu quyền lực ở Mạc gia rồi, vậy nên chuyện này chỉ có hắn mới giải quyết được.

Tại sao cô biết hả, do cô giỏi bát quái thôi ~~~

Mạc Tử bái phục Giang Y Linh về tài đoán việc này.

Còn Giang Y Linh chỉ muốn biện minh rằng cái này dễ đoán lắm mà.

Nhưng cô vẫn thắc mắc tại sao anh ta lại giúp Mạc Tử nếu cậu ấy đi lấy chồng thì không phải dễ dàng thu phục Mạc gia hay sao, nhưng thôi chuyện đó là chuyện gia đình người ta không nên hỏi thăm.

Hai người nói chuyện một lúc lại thấy có người gõ cửa, Giang Y Linh đang đứng nên chạy ra mở cửa luôn.

“ Hi~”

Thấy người trước mặt cô hơi giật mình, xong vẫn lễ phép chào lại : “Xin chào”

“ Cô , cô có thể kêu Tiểu Tuyết ra ngoài được không?” – Mạc Kiên nói

Liếc người thấy người phía trong đã đứng ngoài cửa, cô để Mạc Tử trả lời luôn

“Sao vậy anh, tính làm gì hả” – Mạc Tử hiên ngang khoanh tay trước ngực

“ Tính dẫn em đi chơi, không được hả ”

“ Đi chơi?? đầu anh bị nhúng nước hả, anh cũng mới về nước được có ba tháng, anh mù đường như vậy mà trong ba tháng đã biết dẫn em đi chơi rồi sao.

Anh không bận ở công ty sao, anh cả không giao cho anh cả tấn công việc à”

Nói gì thì nói trình độ mù đường của ông anh nhà cô, đương nhiên cô biết chứ, làm gì mà tốt vậy, dẫn cô đi chơi.

Chưa nhắc đến anh cả chắc chắn phải giao cho anh ấy rất nhiều việc, nghe nói là để làm quen với tình hình công ty mà anh cả giao cho anh ấy phải xem xét lại toàn bộ hồ sơ của công ty trong vòng năm năm qua, quá ác.

Mạc Quân Ngôn và Mạc Kiên là tình anh em, họ không vì là anh em cùng cha khác mẹ mà ảnh hưởng, hai người luôn đối tốt với nhau.

Mạc Kiên đối với Mạc Quân Ngôn là sự nghe lời tuyệt đối, thêm vào đó là sự bái phục, việc anh ra nước ngoài du học tất cả đều là mong bản thân tài giỏi hơn có thể giúp được anh cả trong việc quản lý công ty của Mạc gia, san sẻ gánh nặng.

“ Ai bảo với em vậy chứ, cha muốn anh đưa em đi trung tâm thương mại mua sắm, cha nghe nói em ở ngoài sống cực khổ nên muốn em thư giản thoải mái một chút thôi.

Em đừng có ở đó mà mở miệng châm chọc anh nữa, thay quần áo nhanh rồi đi ” – Liếc nhìn Y Linh rồi nói tiếp – “Cô bé đi cùng nhé”

“ Đi đi, hôm nay mình sẽ bao nuôi cậu” – Mạc Tử ôm cánh tay cô âu yếm

“Được” Cô muốn ra ngoài thăm dò một chút chuyện nên quyết định đi với họ, dù gì bây giờ cũng tối rồi, ra ngoài chắc sẽ không ai để ý đâu.

Cô là sợ tai mắt của ông nội, cô muốn mình tự về chào ông một tiếng chứ không muốn ông nghe chuyện cô trở về từ người khác.

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… Bữa cơm xem như diễn ra trong vui vẻ, ăn no xong, cô kéo Mạc Tử vào phòng, hỏi chuyện“Chuyện hôn ước được giải quyết rồi sao, sao không thấy mẹ cậu nói gì vậy” – bà Mạc nếu đã hỏi cô về vấn đề chọn trường bắt Mạc Tử đi học, thì không thấy hỏi gì nữa“Đương nhiên, mình là ai chứ...hè hè”Giang Y Linh khinh bỉ liếc cô “Cậu mà giải quyết được thì có cần đi trốn không? Thiểu năng mà”“Ơ cậu không tin mình ư, sao có vẻ khinh thường mình vậy”“Mạc Quân Ngôn giải quyết cho cậu đúng không”Mạc Tử bất ngờ tại sao Y Linh lại biết được, bày ra vẻ mặt không thể tin nổi, nhìn vậy là cô biết đúng là do hắn giải quyết rồi.Theo những gì cô biết thì trong nhà họ Mạc chỉ có Mạc đại công tử mới dám làm trái lệnh của của ông Mạc.Bây giờ thì hắn năm trong tay bao nhiêu quyền lực ở Mạc gia rồi, vậy nên chuyện này chỉ có hắn mới giải quyết được.Tại sao cô biết hả, do cô giỏi bát quái thôi ~~~Mạc Tử bái phục Giang Y Linh về tài đoán việc này.Còn Giang Y Linh chỉ muốn biện minh rằng cái này dễ đoán lắm mà.Nhưng cô vẫn thắc mắc tại sao anh ta lại giúp Mạc Tử nếu cậu ấy đi lấy chồng thì không phải dễ dàng thu phục Mạc gia hay sao, nhưng thôi chuyện đó là chuyện gia đình người ta không nên hỏi thăm.Hai người nói chuyện một lúc lại thấy có người gõ cửa, Giang Y Linh đang đứng nên chạy ra mở cửa luôn.“ Hi~”Thấy người trước mặt cô hơi giật mình, xong vẫn lễ phép chào lại : “Xin chào”“ Cô , cô có thể kêu Tiểu Tuyết ra ngoài được không?” – Mạc Kiên nóiLiếc người thấy người phía trong đã đứng ngoài cửa, cô để Mạc Tử trả lời luôn“Sao vậy anh, tính làm gì hả” – Mạc Tử hiên ngang khoanh tay trước ngực“ Tính dẫn em đi chơi, không được hả ”“ Đi chơi?? đầu anh bị nhúng nước hả, anh cũng mới về nước được có ba tháng, anh mù đường như vậy mà trong ba tháng đã biết dẫn em đi chơi rồi sao.Anh không bận ở công ty sao, anh cả không giao cho anh cả tấn công việc à”Nói gì thì nói trình độ mù đường của ông anh nhà cô, đương nhiên cô biết chứ, làm gì mà tốt vậy, dẫn cô đi chơi.Chưa nhắc đến anh cả chắc chắn phải giao cho anh ấy rất nhiều việc, nghe nói là để làm quen với tình hình công ty mà anh cả giao cho anh ấy phải xem xét lại toàn bộ hồ sơ của công ty trong vòng năm năm qua, quá ác.Mạc Quân Ngôn và Mạc Kiên là tình anh em, họ không vì là anh em cùng cha khác mẹ mà ảnh hưởng, hai người luôn đối tốt với nhau.Mạc Kiên đối với Mạc Quân Ngôn là sự nghe lời tuyệt đối, thêm vào đó là sự bái phục, việc anh ra nước ngoài du học tất cả đều là mong bản thân tài giỏi hơn có thể giúp được anh cả trong việc quản lý công ty của Mạc gia, san sẻ gánh nặng.“ Ai bảo với em vậy chứ, cha muốn anh đưa em đi trung tâm thương mại mua sắm, cha nghe nói em ở ngoài sống cực khổ nên muốn em thư giản thoải mái một chút thôi.Em đừng có ở đó mà mở miệng châm chọc anh nữa, thay quần áo nhanh rồi đi ” – Liếc nhìn Y Linh rồi nói tiếp – “Cô bé đi cùng nh锓 Đi đi, hôm nay mình sẽ bao nuôi cậu” – Mạc Tử ôm cánh tay cô âu yếm“Được” Cô muốn ra ngoài thăm dò một chút chuyện nên quyết định đi với họ, dù gì bây giờ cũng tối rồi, ra ngoài chắc sẽ không ai để ý đâu.Cô là sợ tai mắt của ông nội, cô muốn mình tự về chào ông một tiếng chứ không muốn ông nghe chuyện cô trở về từ người khác.

Chương 15: 15: Mạc Tử Bái Phục