Tác giả:

Woo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng…

Chương 45: 45: Mình Có Hậu Đài!

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… “ Giang Y Linh nếu cậu mà không chịu dậy là mình phá cửa vào trong đó”“ Mở cửa, nhanh lên mở cửa”“...”“ Cạch”Có tiếng mở cửa, nhưng không phải là căn phòng Âu Dương Hinh Vân đang đứng mà là căn phòng đối diện.Giang Y Linh: “Đại tỷ à, phòng của mình ở bên này”Âu Dương Hinh Vẫn “hì hì” gãi đầu có chút ngại ngùng.“ Xin lỗi, mình lộn, lộn tí ấy mà.”“Xí”Giang Y Linh kéo cửa lại, rồi bước ra hành lang, cô đi dọc theo hành lang xuống dưới nhà, Âu Dương Hinh Vân thấy vậy liền đi theo xuống dưới nhà.Uống nước xong Giang Y Linh mới chậm dãi hỏi Âu Dương Hinh Vân: “ Mới sáng sớm có chuyện gì mà cậu đòi đập cửa phòng của mình rồi.”“ À thì là, sáng nay mình phát hiện ra tin nhắn của mẫu hậu đại nhân nhà mình.Bảo hôm nay mình về Dinh thự của Hoàng gia.”“ Chuyện đó thì liên quan quái gì đến cái cửa nhà mình”Âu Dương Hinh Vân: “...” - Cậu lôi cái cửa nhà cậu vào làm gì chứ.Âu Dương Hinh Vân đáng thương nói: “ Cậu về với mình đi”“ Không”Giang Y Linh từ chối một cách cương quyết.Có điên mới đến đó.Người xưa hay nói, máu lạnh nhất là gia đình đế vương đó đại tỷ.Vào đó rồi cười hi hi, ha ha một cách giả tạo không khác gì người điên hả.Không, không đi.Nhất định không đi.“ Aizzzz, đi đi mà, cậu định bỏ mình như vậy sao.”“ Đương nhiên” – Giang Y Linh không thèm quan tâm người bên cạnh, tự mình đi đun nước sôi pha mì tôm ăn.“Hic...”“ Giả vờ ít thôi.Nước mắt còn chả thấy đâu.Với tài năng của cậu mà đi làm diễn viên chắc chắn bị hạ ngay vòng đầu.”“ Mình có hậu đài”Đậu má!Đáp lại gì cho ngầu được.“ Rồi rồi xem như cậu giỏi.Còn không lo chuẩn bị mà về nhà cậu đi.”“ Chán vậy chứ.Ghét về nơi đó lắm.Ai cứu dỗi linh hồn mình đi chứ.” – Âu Dương Hinh Vân cứ giả vờ như không nghe, tự cảm thán.Âu Dương Hinh Vân lôi điện thoại ra, bấm bấm một hồi rồi liếc Giang Y Linh đang bóc gói mì tôm.

“ Giang Y Linh nếu cậu mà không chịu dậy là mình phá cửa vào trong đó”

“ Mở cửa, nhanh lên mở cửa”

“...”

“ Cạch”

Có tiếng mở cửa, nhưng không phải là căn phòng Âu Dương Hinh Vân đang đứng mà là căn phòng đối diện.

Giang Y Linh: “Đại tỷ à, phòng của mình ở bên này”

Âu Dương Hinh Vẫn “hì hì” gãi đầu có chút ngại ngùng.

“ Xin lỗi, mình lộn, lộn tí ấy mà.”

“Xí”

Giang Y Linh kéo cửa lại, rồi bước ra hành lang, cô đi dọc theo hành lang xuống dưới nhà, Âu Dương Hinh Vân thấy vậy liền đi theo xuống dưới nhà.

Uống nước xong Giang Y Linh mới chậm dãi hỏi Âu Dương Hinh Vân: “ Mới sáng sớm có chuyện gì mà cậu đòi đập cửa phòng của mình rồi.”

“ À thì là, sáng nay mình phát hiện ra tin nhắn của mẫu hậu đại nhân nhà mình.

Bảo hôm nay mình về Dinh thự của Hoàng gia.”

“ Chuyện đó thì liên quan quái gì đến cái cửa nhà mình”

Âu Dương Hinh Vân: “...” - Cậu lôi cái cửa nhà cậu vào làm gì chứ.

Âu Dương Hinh Vân đáng thương nói: “ Cậu về với mình đi”

“ Không”

Giang Y Linh từ chối một cách cương quyết.

Có điên mới đến đó.

Người xưa hay nói, máu lạnh nhất là gia đình đế vương đó đại tỷ.

Vào đó rồi cười hi hi, ha ha một cách giả tạo không khác gì người điên hả.

Không, không đi.

Nhất định không đi.

“ Aizzzz, đi đi mà, cậu định bỏ mình như vậy sao.”

“ Đương nhiên” – Giang Y Linh không thèm quan tâm người bên cạnh, tự mình đi đun nước sôi pha mì tôm ăn.

“Hic...”

“ Giả vờ ít thôi.

Nước mắt còn chả thấy đâu.

Với tài năng của cậu mà đi làm diễn viên chắc chắn bị hạ ngay vòng đầu.”

“ Mình có hậu đài”

Đậu má!

Đáp lại gì cho ngầu được.

“ Rồi rồi xem như cậu giỏi.

Còn không lo chuẩn bị mà về nhà cậu đi.”

“ Chán vậy chứ.

Ghét về nơi đó lắm.

Ai cứu dỗi linh hồn mình đi chứ.” – Âu Dương Hinh Vân cứ giả vờ như không nghe, tự cảm thán.

Âu Dương Hinh Vân lôi điện thoại ra, bấm bấm một hồi rồi liếc Giang Y Linh đang bóc gói mì tôm.

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… “ Giang Y Linh nếu cậu mà không chịu dậy là mình phá cửa vào trong đó”“ Mở cửa, nhanh lên mở cửa”“...”“ Cạch”Có tiếng mở cửa, nhưng không phải là căn phòng Âu Dương Hinh Vân đang đứng mà là căn phòng đối diện.Giang Y Linh: “Đại tỷ à, phòng của mình ở bên này”Âu Dương Hinh Vẫn “hì hì” gãi đầu có chút ngại ngùng.“ Xin lỗi, mình lộn, lộn tí ấy mà.”“Xí”Giang Y Linh kéo cửa lại, rồi bước ra hành lang, cô đi dọc theo hành lang xuống dưới nhà, Âu Dương Hinh Vân thấy vậy liền đi theo xuống dưới nhà.Uống nước xong Giang Y Linh mới chậm dãi hỏi Âu Dương Hinh Vân: “ Mới sáng sớm có chuyện gì mà cậu đòi đập cửa phòng của mình rồi.”“ À thì là, sáng nay mình phát hiện ra tin nhắn của mẫu hậu đại nhân nhà mình.Bảo hôm nay mình về Dinh thự của Hoàng gia.”“ Chuyện đó thì liên quan quái gì đến cái cửa nhà mình”Âu Dương Hinh Vân: “...” - Cậu lôi cái cửa nhà cậu vào làm gì chứ.Âu Dương Hinh Vân đáng thương nói: “ Cậu về với mình đi”“ Không”Giang Y Linh từ chối một cách cương quyết.Có điên mới đến đó.Người xưa hay nói, máu lạnh nhất là gia đình đế vương đó đại tỷ.Vào đó rồi cười hi hi, ha ha một cách giả tạo không khác gì người điên hả.Không, không đi.Nhất định không đi.“ Aizzzz, đi đi mà, cậu định bỏ mình như vậy sao.”“ Đương nhiên” – Giang Y Linh không thèm quan tâm người bên cạnh, tự mình đi đun nước sôi pha mì tôm ăn.“Hic...”“ Giả vờ ít thôi.Nước mắt còn chả thấy đâu.Với tài năng của cậu mà đi làm diễn viên chắc chắn bị hạ ngay vòng đầu.”“ Mình có hậu đài”Đậu má!Đáp lại gì cho ngầu được.“ Rồi rồi xem như cậu giỏi.Còn không lo chuẩn bị mà về nhà cậu đi.”“ Chán vậy chứ.Ghét về nơi đó lắm.Ai cứu dỗi linh hồn mình đi chứ.” – Âu Dương Hinh Vân cứ giả vờ như không nghe, tự cảm thán.Âu Dương Hinh Vân lôi điện thoại ra, bấm bấm một hồi rồi liếc Giang Y Linh đang bóc gói mì tôm.

Chương 45: 45: Mình Có Hậu Đài!