Chương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối…
Chương 618
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 618:Bên cạnh bậc thềm cũng có một tắm nệm, một người đàn ông đang nằm trên nền đất với chiếc chăn bồng, mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tái nhợt, trán lắm tắm mồ hôi.Khi mọi người đi ngang qua nhìn thấy tư thế này đều tò mò chen chúc nhau.“Mấy người đang làm gì đó!”Lệ Chắn Sinh nghe thấy động tĩnh bên ngoài lập tức chạy ra, thây tình cảnh ây liên biên sắc, vừa gõ chiêng, vừa đeo băng rộn, rõ ràng là đã lên sẵn kế hoạch đề đến đây náo loạn.“Làm gì? Đến đây đòi công đạo!”Mũi đỏ ngắng đầu nói rồi tiếp tục đánh chiễng hét: “Cầu xin mọi người tới đây cho làm chủ cho chúng tôi với!”“Anh dừng lại đi!”Lệ Chấn Sinh lạnh lùng quát: “Có chuyện gì thì nói, đừng có gõ chiêng nữal”Tên đàn ông mũi đỏ không đề ý đến anh, vẫn gõ mạnh vào chiêng thu hút sự chú ý của người đi đường.“Tôi bảo anh dừng lại!”Lệ Chắn Sinh đi tới giật cái chiêng đông trong tay anh ta đập mạnh xuống đât.“Anh dám đập chiêng của tôi?”Tên đàn ông mũi đỏ đầy mạnh Lệ Chắn Sinh một cái, nhưng anh quá to con, hắn ta không đẩy nổi, lớn tiêng quát: “Sao? Hồi Šỉnh Đường các người đuối lý rồi sao?“Đuối lý? Sao chúng tôi đuối lý? Theo tôi nhớ thì dường như tôi chưa từng bốc thuốc cho cậu đúng không? Thê thì làm gì có chuyện “Bán thuộc giả”như băng rôn cậu nói?”Lệ Chấn Sinh đi theo Lâm Vũ bao lâu nay cũng trở nên. ồn trọng hơn, anh quyết định tìm hiểu rõ ràng tình hình này, hiểu rõ kẻ sai khiến đám người này là ai.Nếu là trước kia anh đã cho đám côn đồ này vài quyền rồi.“Đúng là tôi chưa từng bốc thuốc ở chỗ các người, nhưng tôi từng mua thuốc của xưởng dược các người!”Mũi đỏ ngắng cao đầu lớn tiếng nói, như sợ mọi người xung quanh không nghe rõ.“Thuốc của xưởng dược? Thuốc Hồi Sinh Đường chúng tôi sản xuất?” Lệ Chấn Sinh có chút kinh ngạc nhướng mày, tuy anh không biết rõ chuyện ở, xưởng dược, nhưng anh biết thuốc ở xưởng dược đều do chính Lâm Vũ đích thân nghiên cứu, thuốc do Lâm Vũ nghiên cứu sao có thê có vấn đề được?“Các người thừa nhận là được!”Mũi đỏ cười lạnh lấy một hộp thuốc mỡ ra ném mạnh lên người Lệ Chấn Sinh, tức giận nói: “Xem thử coi có phải thuốc do xưởng mây người sản xuât không!”Lệ Chấn Sinh tức giận liếc anh ta một cái nhưng vẫn nhẫn nhịn cúi người nhặt hộp thuốc mỡ lên, thấy mặt chữ tên xưởng và địa chỉ ¡ xưởng dược đổi màu, quả thật là thuốc của xưởng họ.Anh biết Lâm Vũ và Quân Phương.đang hợp tác, nhưng anh không biết nội dung cụ thể ra sao nên không biết loại thuôc này không tiêu thụ bên ngoài, chỉ bán cho Quân Phương, vì thê hiện tại anh có chút hoảng loạn.Nhưng vì lòng tin tưởng đối với Lâm Vũ, anh cảm thầy thuốc mà Lâm Vũ.
Chương 618:
Bên cạnh bậc thềm cũng có một tắm nệm, một người đàn ông đang nằm trên nền đất với chiếc chăn bồng, mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tái nhợt, trán lắm tắm mồ hôi.
Khi mọi người đi ngang qua nhìn thấy tư thế này đều tò mò chen chúc nhau.
“Mấy người đang làm gì đó!”
Lệ Chắn Sinh nghe thấy động tĩnh bên ngoài lập tức chạy ra, thây tình cảnh ây liên biên sắc, vừa gõ chiêng, vừa đeo băng rộn, rõ ràng là đã lên sẵn kế hoạch đề đến đây náo loạn.
“Làm gì? Đến đây đòi công đạo!”
Mũi đỏ ngắng đầu nói rồi tiếp tục đánh chiễng hét: “Cầu xin mọi người tới đây cho làm chủ cho chúng tôi với!”
“Anh dừng lại đi!”
Lệ Chấn Sinh lạnh lùng quát: “Có chuyện gì thì nói, đừng có gõ chiêng nữal”
Tên đàn ông mũi đỏ không đề ý đến anh, vẫn gõ mạnh vào chiêng thu hút sự chú ý của người đi đường.
“Tôi bảo anh dừng lại!”
Lệ Chắn Sinh đi tới giật cái chiêng đông trong tay anh ta đập mạnh xuống đât.
“Anh dám đập chiêng của tôi?”
Tên đàn ông mũi đỏ đầy mạnh Lệ Chắn Sinh một cái, nhưng anh quá to con, hắn ta không đẩy nổi, lớn tiêng quát: “Sao? Hồi Šỉnh Đường các người đuối lý rồi sao?
“Đuối lý? Sao chúng tôi đuối lý? Theo tôi nhớ thì dường như tôi chưa từng bốc thuốc cho cậu đúng không? Thê thì làm gì có chuyện “Bán thuộc giả”
như băng rôn cậu nói?”
Lệ Chấn Sinh đi theo Lâm Vũ bao lâu nay cũng trở nên. ồn trọng hơn, anh quyết định tìm hiểu rõ ràng tình hình này, hiểu rõ kẻ sai khiến đám người này là ai.
Nếu là trước kia anh đã cho đám côn đồ này vài quyền rồi.
“Đúng là tôi chưa từng bốc thuốc ở chỗ các người, nhưng tôi từng mua thuốc của xưởng dược các người!”
Mũi đỏ ngắng cao đầu lớn tiếng nói, như sợ mọi người xung quanh không nghe rõ.
“Thuốc của xưởng dược? Thuốc Hồi Sinh Đường chúng tôi sản xuất?” Lệ Chấn Sinh có chút kinh ngạc nhướng mày, tuy anh không biết rõ chuyện ở, xưởng dược, nhưng anh biết thuốc ở xưởng dược đều do chính Lâm Vũ đích thân nghiên cứu, thuốc do Lâm Vũ nghiên cứu sao có thê có vấn đề được?
“Các người thừa nhận là được!”
Mũi đỏ cười lạnh lấy một hộp thuốc mỡ ra ném mạnh lên người Lệ Chấn Sinh, tức giận nói: “Xem thử coi có phải thuốc do xưởng mây người sản xuât không!”
Lệ Chấn Sinh tức giận liếc anh ta một cái nhưng vẫn nhẫn nhịn cúi người nhặt hộp thuốc mỡ lên, thấy mặt chữ tên xưởng và địa chỉ ¡ xưởng dược đổi màu, quả thật là thuốc của xưởng họ.
Anh biết Lâm Vũ và Quân Phương.
đang hợp tác, nhưng anh không biết nội dung cụ thể ra sao nên không biết loại thuôc này không tiêu thụ bên ngoài, chỉ bán cho Quân Phương, vì thê hiện tại anh có chút hoảng loạn.
Nhưng vì lòng tin tưởng đối với Lâm Vũ, anh cảm thầy thuốc mà Lâm Vũ.
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 618:Bên cạnh bậc thềm cũng có một tắm nệm, một người đàn ông đang nằm trên nền đất với chiếc chăn bồng, mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tái nhợt, trán lắm tắm mồ hôi.Khi mọi người đi ngang qua nhìn thấy tư thế này đều tò mò chen chúc nhau.“Mấy người đang làm gì đó!”Lệ Chắn Sinh nghe thấy động tĩnh bên ngoài lập tức chạy ra, thây tình cảnh ây liên biên sắc, vừa gõ chiêng, vừa đeo băng rộn, rõ ràng là đã lên sẵn kế hoạch đề đến đây náo loạn.“Làm gì? Đến đây đòi công đạo!”Mũi đỏ ngắng đầu nói rồi tiếp tục đánh chiễng hét: “Cầu xin mọi người tới đây cho làm chủ cho chúng tôi với!”“Anh dừng lại đi!”Lệ Chấn Sinh lạnh lùng quát: “Có chuyện gì thì nói, đừng có gõ chiêng nữal”Tên đàn ông mũi đỏ không đề ý đến anh, vẫn gõ mạnh vào chiêng thu hút sự chú ý của người đi đường.“Tôi bảo anh dừng lại!”Lệ Chắn Sinh đi tới giật cái chiêng đông trong tay anh ta đập mạnh xuống đât.“Anh dám đập chiêng của tôi?”Tên đàn ông mũi đỏ đầy mạnh Lệ Chắn Sinh một cái, nhưng anh quá to con, hắn ta không đẩy nổi, lớn tiêng quát: “Sao? Hồi Šỉnh Đường các người đuối lý rồi sao?“Đuối lý? Sao chúng tôi đuối lý? Theo tôi nhớ thì dường như tôi chưa từng bốc thuốc cho cậu đúng không? Thê thì làm gì có chuyện “Bán thuộc giả”như băng rôn cậu nói?”Lệ Chấn Sinh đi theo Lâm Vũ bao lâu nay cũng trở nên. ồn trọng hơn, anh quyết định tìm hiểu rõ ràng tình hình này, hiểu rõ kẻ sai khiến đám người này là ai.Nếu là trước kia anh đã cho đám côn đồ này vài quyền rồi.“Đúng là tôi chưa từng bốc thuốc ở chỗ các người, nhưng tôi từng mua thuốc của xưởng dược các người!”Mũi đỏ ngắng cao đầu lớn tiếng nói, như sợ mọi người xung quanh không nghe rõ.“Thuốc của xưởng dược? Thuốc Hồi Sinh Đường chúng tôi sản xuất?” Lệ Chấn Sinh có chút kinh ngạc nhướng mày, tuy anh không biết rõ chuyện ở, xưởng dược, nhưng anh biết thuốc ở xưởng dược đều do chính Lâm Vũ đích thân nghiên cứu, thuốc do Lâm Vũ nghiên cứu sao có thê có vấn đề được?“Các người thừa nhận là được!”Mũi đỏ cười lạnh lấy một hộp thuốc mỡ ra ném mạnh lên người Lệ Chấn Sinh, tức giận nói: “Xem thử coi có phải thuốc do xưởng mây người sản xuât không!”Lệ Chấn Sinh tức giận liếc anh ta một cái nhưng vẫn nhẫn nhịn cúi người nhặt hộp thuốc mỡ lên, thấy mặt chữ tên xưởng và địa chỉ ¡ xưởng dược đổi màu, quả thật là thuốc của xưởng họ.Anh biết Lâm Vũ và Quân Phương.đang hợp tác, nhưng anh không biết nội dung cụ thể ra sao nên không biết loại thuôc này không tiêu thụ bên ngoài, chỉ bán cho Quân Phương, vì thê hiện tại anh có chút hoảng loạn.Nhưng vì lòng tin tưởng đối với Lâm Vũ, anh cảm thầy thuốc mà Lâm Vũ.