Chương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối…
Chương 788
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 788:“Chị Nhan, không đi thì không đi nữa, bệnh viện của chúng ta cũng bận rộn lắm.” Lâm Vũ nắm lây vai Giang Nhan cười nói.“Đúng thế, vừa hay đang thiếu bà chủ thu tiên đó!”Diệp Thanh My cũng vô cùng đồng tình nhoẻn miệng cười rôi gật đâu, nồi lại nắm lấy bàn tay Giang Nhan.Thật ra Lâm Vũ cũng thật lòng mong muôn Giang Nhan từ chức, bởi anh không muốn thấy cô mệt mỏi.Giang Nhan hiện giờ hoàn toàn có thê làm một phú, bà nhỏ không cân đi làm, mỗi ngày đều có thể ăn uỐng, mua sắm, làm đẹp, tiêu sái mà sông.Dựa vào kinh tê của Lâm Vũ, đừng nói là nuôi Ginag Nhan, cho dù có vợ ba, bốn, năm, sáu… cũng không thành vấn đề…Có điều một khi đã xảy ra chuyện như vậy, tiền anh cũng có rồi, mạng có thê đã mắt, nhưng anh vẫn cảm thấy thỏa hiệp tối hôm đó của Giang Nhan vốn HN thăm dò anh, anh không mặc bây đâu! .Trong lòng anh, chỉ cần mỗi ngày có thể ngủ cùng Giang Nhan, là quá đủ rồi, đương nhiên, tôt nhất lại có thêm một Diệp Thanh My…Lâm Vũ đưa Giang Nhan bọn họ đi ăn lâu, rồi là đi KTV, hát rất lâu, chơi đến tận sáng mới về nhà.Lại nói sau khi Lâm Vu đi ra khỏi khách sạn, Tê Thủ Nghĩa đã gọi đồng nghiệp đến giúp nhóm người Seong đưa đền bệnh viện Kinh Đại.Tề Thủ Nghĩa đi theo suốt cả một đêm, trong lòng khổ không thể tả, ông ta không thê nào ngờ tới, trong hoàn cảnh này đề Seong Ee trải nghiệm dịch vụ phục vụ chữa trị của bệnh viện ông ta.Ngày thứ hai trời vời tảng sáng, Seong Ee tỉnh dậy, là khó chịu đến phát tính, gã chỉ cảm thấy đầu choáng váng, vừa mở mắt trời đất liền xoay chuyên, hơn nữa dạ dày còn khó chịu nhủ: bị người vặn ốc VI tứ chỉ cũng từng trận đau nhức.“Hội trưởng Seong, ngài tỉnh rồi!” Tề Thủ Nghĩa cười ha ha nói.Seong Ee quay đều nhìn Tề Thủ Nghĩa hồi lâu, mới nhận ra ông ta, rồi lại nhớ lại chuyện tối qua, lập tức giận tím mặt, phân nộ quát: “Bệnh viện các người… đối đãi khách kiểu thế à..Alyo alyo…Gã vừa nói xong, mới phát hiện da thịt khóe miệng mình bị Lâm Vũ đổ rượu xuông, đêu đã rách cả ra, hiện tại trong miệng lở loét, nói chuyện dùng chút sức thôi cũng đau.“Người đánh ngài không phải người bệnh viện của chúng tôi.” Tê Thủ Nghĩa ngồi đó cười bất đắc dĩ nói.“Không phải người bệnh viện các người, vậy vậy người Nhan cái gì đó cũng không phải sao?” Seong Ee ptuwsc giận không thôi, lúc nói chuyện còn thận trọng hơn.“Chuyện này… Đêm qua chúng tôi đã đuổi việc cô ấy rồi!” Tề Thủ Nghĩa lập tức nói.“Đuôi việc? Đuổi việc là xong sao, tôi muốn kêu cảnh sát nhót đôi cầu nam nữ này lại!” Seong Ee hận đến nghiền răng.“Ngài đừng tức giận, đừng tức giận, còn đang truyền nước đói” Tề Thủ Nghĩa lây lòng nói, “Cảnh sát bên đó chúng tôi đã báo với họ rôi, ng đên bây giò vân chưa có tin tức…Ông ta cũng hơi nghi ngờ, hiệu suất làm việc cũng quá thấp rôi.Thật ra ông ta không biệt cuộc điện thoại mình gọi tới là bộ phận Tây thành, cục trưởng Lưu Mộng Huy sớm đã chào hỏi người phía Nuôi rồi, vậy nên mọi người vừa nghe đến chuyện liên quan đến Hà Giang Vinh của hồi sinh đường, đến phản ứng cũng chả có.“Ngài yên tâm, đợi cảnh sát đến đây, đội cầu nam nữ đó lập tức sẽ chạy đến chân ngài câu xin!” T Thủ Nghĩa cười ha ha nói.
Chương 788:
“Chị Nhan, không đi thì không đi nữa, bệnh viện của chúng ta cũng bận rộn lắm.” Lâm Vũ nắm lây vai Giang Nhan cười nói.
“Đúng thế, vừa hay đang thiếu bà chủ thu tiên đó!”
Diệp Thanh My cũng vô cùng đồng tình nhoẻn miệng cười rôi gật đâu, nồi lại nắm lấy bàn tay Giang Nhan.
Thật ra Lâm Vũ cũng thật lòng mong muôn Giang Nhan từ chức, bởi anh không muốn thấy cô mệt mỏi.
Giang Nhan hiện giờ hoàn toàn có thê làm một phú, bà nhỏ không cân đi làm, mỗi ngày đều có thể ăn uỐng, mua sắm, làm đẹp, tiêu sái mà sông.
Dựa vào kinh tê của Lâm Vũ, đừng nói là nuôi Ginag Nhan, cho dù có vợ ba, bốn, năm, sáu… cũng không thành vấn đề…
Có điều một khi đã xảy ra chuyện như vậy, tiền anh cũng có rồi, mạng có thê đã mắt, nhưng anh vẫn cảm thấy thỏa hiệp tối hôm đó của Giang Nhan vốn HN thăm dò anh, anh không mặc bây đâu! .
Trong lòng anh, chỉ cần mỗi ngày có thể ngủ cùng Giang Nhan, là quá đủ rồi, đương nhiên, tôt nhất lại có thêm một Diệp Thanh My…
Lâm Vũ đưa Giang Nhan bọn họ đi ăn lâu, rồi là đi KTV, hát rất lâu, chơi đến tận sáng mới về nhà.
Lại nói sau khi Lâm Vu đi ra khỏi khách sạn, Tê Thủ Nghĩa đã gọi đồng nghiệp đến giúp nhóm người Seong đưa đền bệnh viện Kinh Đại.
Tề Thủ Nghĩa đi theo suốt cả một đêm, trong lòng khổ không thể tả, ông ta không thê nào ngờ tới, trong hoàn cảnh này đề Seong Ee trải nghiệm dịch vụ phục vụ chữa trị của bệnh viện ông ta.
Ngày thứ hai trời vời tảng sáng, Seong Ee tỉnh dậy, là khó chịu đến phát tính, gã chỉ cảm thấy đầu choáng váng, vừa mở mắt trời đất liền xoay chuyên, hơn nữa dạ dày còn khó chịu nhủ: bị người vặn ốc VI tứ chỉ cũng từng trận đau nhức.
“Hội trưởng Seong, ngài tỉnh rồi!” Tề Thủ Nghĩa cười ha ha nói.
Seong Ee quay đều nhìn Tề Thủ Nghĩa hồi lâu, mới nhận ra ông ta, rồi lại nhớ lại chuyện tối qua, lập tức giận tím mặt, phân nộ quát: “Bệnh viện các người… đối đãi khách kiểu thế à..
Alyo alyo…
Gã vừa nói xong, mới phát hiện da thịt khóe miệng mình bị Lâm Vũ đổ rượu xuông, đêu đã rách cả ra, hiện tại trong miệng lở loét, nói chuyện dùng chút sức thôi cũng đau.
“Người đánh ngài không phải người bệnh viện của chúng tôi.” Tê Thủ Nghĩa ngồi đó cười bất đắc dĩ nói.
“Không phải người bệnh viện các người, vậy vậy người Nhan cái gì đó cũng không phải sao?” Seong Ee ptuwsc giận không thôi, lúc nói chuyện còn thận trọng hơn.
“Chuyện này… Đêm qua chúng tôi đã đuổi việc cô ấy rồi!” Tề Thủ Nghĩa lập tức nói.
“Đuôi việc? Đuổi việc là xong sao, tôi muốn kêu cảnh sát nhót đôi cầu nam nữ này lại!” Seong Ee hận đến nghiền răng.
“Ngài đừng tức giận, đừng tức giận, còn đang truyền nước đói” Tề Thủ Nghĩa lây lòng nói, “Cảnh sát bên đó chúng tôi đã báo với họ rôi, ng đên bây giò vân chưa có tin tức…
Ông ta cũng hơi nghi ngờ, hiệu suất làm việc cũng quá thấp rôi.
Thật ra ông ta không biệt cuộc điện thoại mình gọi tới là bộ phận Tây thành, cục trưởng Lưu Mộng Huy sớm đã chào hỏi người phía Nuôi rồi, vậy nên mọi người vừa nghe đến chuyện liên quan đến Hà Giang Vinh của hồi sinh đường, đến phản ứng cũng chả có.
“Ngài yên tâm, đợi cảnh sát đến đây, đội cầu nam nữ đó lập tức sẽ chạy đến chân ngài câu xin!” T Thủ Nghĩa cười ha ha nói.
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 788:“Chị Nhan, không đi thì không đi nữa, bệnh viện của chúng ta cũng bận rộn lắm.” Lâm Vũ nắm lây vai Giang Nhan cười nói.“Đúng thế, vừa hay đang thiếu bà chủ thu tiên đó!”Diệp Thanh My cũng vô cùng đồng tình nhoẻn miệng cười rôi gật đâu, nồi lại nắm lấy bàn tay Giang Nhan.Thật ra Lâm Vũ cũng thật lòng mong muôn Giang Nhan từ chức, bởi anh không muốn thấy cô mệt mỏi.Giang Nhan hiện giờ hoàn toàn có thê làm một phú, bà nhỏ không cân đi làm, mỗi ngày đều có thể ăn uỐng, mua sắm, làm đẹp, tiêu sái mà sông.Dựa vào kinh tê của Lâm Vũ, đừng nói là nuôi Ginag Nhan, cho dù có vợ ba, bốn, năm, sáu… cũng không thành vấn đề…Có điều một khi đã xảy ra chuyện như vậy, tiền anh cũng có rồi, mạng có thê đã mắt, nhưng anh vẫn cảm thấy thỏa hiệp tối hôm đó của Giang Nhan vốn HN thăm dò anh, anh không mặc bây đâu! .Trong lòng anh, chỉ cần mỗi ngày có thể ngủ cùng Giang Nhan, là quá đủ rồi, đương nhiên, tôt nhất lại có thêm một Diệp Thanh My…Lâm Vũ đưa Giang Nhan bọn họ đi ăn lâu, rồi là đi KTV, hát rất lâu, chơi đến tận sáng mới về nhà.Lại nói sau khi Lâm Vu đi ra khỏi khách sạn, Tê Thủ Nghĩa đã gọi đồng nghiệp đến giúp nhóm người Seong đưa đền bệnh viện Kinh Đại.Tề Thủ Nghĩa đi theo suốt cả một đêm, trong lòng khổ không thể tả, ông ta không thê nào ngờ tới, trong hoàn cảnh này đề Seong Ee trải nghiệm dịch vụ phục vụ chữa trị của bệnh viện ông ta.Ngày thứ hai trời vời tảng sáng, Seong Ee tỉnh dậy, là khó chịu đến phát tính, gã chỉ cảm thấy đầu choáng váng, vừa mở mắt trời đất liền xoay chuyên, hơn nữa dạ dày còn khó chịu nhủ: bị người vặn ốc VI tứ chỉ cũng từng trận đau nhức.“Hội trưởng Seong, ngài tỉnh rồi!” Tề Thủ Nghĩa cười ha ha nói.Seong Ee quay đều nhìn Tề Thủ Nghĩa hồi lâu, mới nhận ra ông ta, rồi lại nhớ lại chuyện tối qua, lập tức giận tím mặt, phân nộ quát: “Bệnh viện các người… đối đãi khách kiểu thế à..Alyo alyo…Gã vừa nói xong, mới phát hiện da thịt khóe miệng mình bị Lâm Vũ đổ rượu xuông, đêu đã rách cả ra, hiện tại trong miệng lở loét, nói chuyện dùng chút sức thôi cũng đau.“Người đánh ngài không phải người bệnh viện của chúng tôi.” Tê Thủ Nghĩa ngồi đó cười bất đắc dĩ nói.“Không phải người bệnh viện các người, vậy vậy người Nhan cái gì đó cũng không phải sao?” Seong Ee ptuwsc giận không thôi, lúc nói chuyện còn thận trọng hơn.“Chuyện này… Đêm qua chúng tôi đã đuổi việc cô ấy rồi!” Tề Thủ Nghĩa lập tức nói.“Đuôi việc? Đuổi việc là xong sao, tôi muốn kêu cảnh sát nhót đôi cầu nam nữ này lại!” Seong Ee hận đến nghiền răng.“Ngài đừng tức giận, đừng tức giận, còn đang truyền nước đói” Tề Thủ Nghĩa lây lòng nói, “Cảnh sát bên đó chúng tôi đã báo với họ rôi, ng đên bây giò vân chưa có tin tức…Ông ta cũng hơi nghi ngờ, hiệu suất làm việc cũng quá thấp rôi.Thật ra ông ta không biệt cuộc điện thoại mình gọi tới là bộ phận Tây thành, cục trưởng Lưu Mộng Huy sớm đã chào hỏi người phía Nuôi rồi, vậy nên mọi người vừa nghe đến chuyện liên quan đến Hà Giang Vinh của hồi sinh đường, đến phản ứng cũng chả có.“Ngài yên tâm, đợi cảnh sát đến đây, đội cầu nam nữ đó lập tức sẽ chạy đến chân ngài câu xin!” T Thủ Nghĩa cười ha ha nói.