Chương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối…

Chương 811

Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 811:Dùng các nói chuyện của Hoa Hạ mây người, thì cái này gọi là “Binh bất yêm trá”!”“Tao lừa gạt bà nội mày!”Trọng đám người nhật thời tức giận măng một tiêng, không nghĩ tới người của nước Nhật Bản lại không biết xâu hỗ như thê, nhưng mà rất nhanh anh ta lại nhận được một đòn hiểm đến từ Morita.Lý Thiên Hạo nhìn thấy loại tình cảnh này không, nhịn được sợ đến mức sắc mặt trăng bệch, nhãn châu xoay động, hai lời chưa nói liền hướng ra ngoài bỏ chạy.Hồi Sinh Đường!Anh ta biết, loại tình huồng như vậy.chỉ có thể tìm Lâm Vũ, tìm đến người anh ba không gì là làm không được của Hà Cần Kỳ!“Bác gái à, thuốc của bác đã lấy được, nhớ dùng thuốc đúng giò nhai”Sau khi Lâm Vũ cười tủm tỉm cất bước đi đên trước mặt của người bệnh nhân xong, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là của Lý Thiên  Hủ gọi đến.“Alo, Bác sĩ Hà, thật là ngại quá quấy rây anh, là có chuyện như vậy, em gái của tôi mấy ngày nay có ehút không thoải mái, anh coi thử có phải là do cách lần trước anh châm cứu đã qua một thời gian lâu rôi..Lý Thiên Hủ nói với vẻ thẹn thùng.Chuyện Lâm Vũ giúp em gái của anh ta chấn? cứu chữa bệnh thì anh ta đã hỏi thăm, tuy rảng mạng sông của em gái mình được cứu sông, nhưng đối với Lâm Vũ thì đó là tổn thất lớn.“Được, hiện tại tôi liền đi qua đó!”Lâm Vũ đương nhiên nghe ra được ý nghĩa trong lời nói của anh ta, gật gật đầu đáp ứng liền, vừa đúng lúc anh ta có thể thông qua Lý Thiên Ảnh thử xem linh lực của bản thân rốt cuộc là nặng đến loại trình độ nào rồi.Sau đó liền lấy theo hộp đựng châm, chào hỏi một cái với Đậu Mộc Lan,  liền hướng về phía tập đoàn Lý thị mà đi.Sau khi anh ta đi mắt không bao lâu, Lý Thiên Hạo liền vội vội vàng vàng chạy lại đây, vừa vào cửa liền hoang  mang lớn tiếng hô, “Anh Hà, anh Hàit”“Bác sĩ của chúng tôi không có ở đây!” Lệ Chấn Sinh đứng:dậy hướng anh ta nói một câu.“Anh… Anh Hà đi đâu rồi?” Lý Thiên Hạo thở hỗn hến nói.“Anh ấy đi khám bệnh tại nhà!” Lệ Chấn Sinh nhíu mày nói, “Làm sao  vậy, anh tìm anh ây có chuyện gì không?”“Anh ấy đi chỗ nào vậy?!” Lý Thiên Hạo vội vàng hỏi.Lúc này Lâm Vũ đã đi đến tập đoàn của Lý thị. ,  Bởi vì Lý Thiên Hủ nói cho anh ta là Lý Thiên Anh đang ở chỗ của tập , đoàn Lý thị, cho nên anh ta trực tiếp chạy lại đây.Làm một tập đoàn đứng số một số hai ở Bắc Kinh, cho nên tổng bộ của tập đoàn Lý thị phong thái cực kỳ tráng lệ, tòa nhà tráng gương cao trọc trời, khí thế khoáng đạt, bảo vệ ở cửa ra vào thì nho nhã lễ độ, cô làm việc ở chỗ lễ tân sau khi vừa nghe được Lâm Vũ tự báo ra tên của mình, liền lập tức tự mình dẫn đường mang anh ây ra thang máy đi lên văn phòng giám đốc ở lâu ba mươi tám.“Ai nha, bác sĩ Hà, thật là ngại quá, đã làm phiền anh đi một chuyên xa như vậy!”Sau khi Lý Thiên Hủ nhìn thấy Lâm  Vũ liền lập tức bật người lên cười đón tiếp.“Không sao không sao, nên làm mà.”Lâm Vũ cười khoát tay áo, phát hiện  văn phòng của Lý Thiên Hủ phong cảnh thực không tệ, ở bên ngoài cái cửa số sát sàn to lớn kia là một bầu trời trong xạnh, phân nửa thành phố Bắc Kinh đều được năm trong tầm mắt, làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. 

Chương 811:

Dùng các nói chuyện của Hoa Hạ mây người, thì cái này gọi là “Binh bất yêm trá”!”

“Tao lừa gạt bà nội mày!”

Trọng đám người nhật thời tức giận măng một tiêng, không nghĩ tới người của nước Nhật Bản lại không biết xâu hỗ như thê, nhưng mà rất nhanh anh ta lại nhận được một đòn hiểm đến từ Morita.

Lý Thiên Hạo nhìn thấy loại tình cảnh này không, nhịn được sợ đến mức sắc mặt trăng bệch, nhãn châu xoay động, hai lời chưa nói liền hướng ra ngoài bỏ chạy.

Hồi Sinh Đường!

Anh ta biết, loại tình huồng như vậy.

chỉ có thể tìm Lâm Vũ, tìm đến người anh ba không gì là làm không được của Hà Cần Kỳ!

“Bác gái à, thuốc của bác đã lấy được, nhớ dùng thuốc đúng giò nhai”

Sau khi Lâm Vũ cười tủm tỉm cất bước đi đên trước mặt của người bệnh nhân xong, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là của Lý Thiên  Hủ gọi đến.

“Alo, Bác sĩ Hà, thật là ngại quá quấy rây anh, là có chuyện như vậy, em gái của tôi mấy ngày nay có ehút không thoải mái, anh coi thử có phải là do cách lần trước anh châm cứu đã qua một thời gian lâu rôi..

Lý Thiên Hủ nói với vẻ thẹn thùng.

Chuyện Lâm Vũ giúp em gái của anh ta chấn? cứu chữa bệnh thì anh ta đã hỏi thăm, tuy rảng mạng sông của em gái mình được cứu sông, nhưng đối với Lâm Vũ thì đó là tổn thất lớn.

“Được, hiện tại tôi liền đi qua đó!”

Lâm Vũ đương nhiên nghe ra được ý nghĩa trong lời nói của anh ta, gật gật đầu đáp ứng liền, vừa đúng lúc anh ta có thể thông qua Lý Thiên Ảnh thử xem linh lực của bản thân rốt cuộc là nặng đến loại trình độ nào rồi.

Sau đó liền lấy theo hộp đựng châm, chào hỏi một cái với Đậu Mộc Lan,  liền hướng về phía tập đoàn Lý thị mà đi.

Sau khi anh ta đi mắt không bao lâu, Lý Thiên Hạo liền vội vội vàng vàng chạy lại đây, vừa vào cửa liền hoang  mang lớn tiếng hô, “Anh Hà, anh Hàit”

“Bác sĩ của chúng tôi không có ở đây!” Lệ Chấn Sinh đứng:dậy hướng anh ta nói một câu.

“Anh… Anh Hà đi đâu rồi?” Lý Thiên Hạo thở hỗn hến nói.

“Anh ấy đi khám bệnh tại nhà!” Lệ Chấn Sinh nhíu mày nói, “Làm sao  vậy, anh tìm anh ây có chuyện gì không?”

“Anh ấy đi chỗ nào vậy?!” Lý Thiên Hạo vội vàng hỏi.

Lúc này Lâm Vũ đã đi đến tập đoàn của Lý thị. ,  Bởi vì Lý Thiên Hủ nói cho anh ta là Lý Thiên Anh đang ở chỗ của tập , đoàn Lý thị, cho nên anh ta trực tiếp chạy lại đây.

Làm một tập đoàn đứng số một số hai ở Bắc Kinh, cho nên tổng bộ của tập đoàn Lý thị phong thái cực kỳ tráng lệ, tòa nhà tráng gương cao trọc trời, khí thế khoáng đạt, bảo vệ ở cửa ra vào thì nho nhã lễ độ, cô làm việc ở chỗ lễ tân sau khi vừa nghe được Lâm Vũ tự báo ra tên của mình, liền lập tức tự mình dẫn đường mang anh ây ra thang máy đi lên văn phòng giám đốc ở lâu ba mươi tám.

“Ai nha, bác sĩ Hà, thật là ngại quá, đã làm phiền anh đi một chuyên xa như vậy!”

Sau khi Lý Thiên Hủ nhìn thấy Lâm  Vũ liền lập tức bật người lên cười đón tiếp.

“Không sao không sao, nên làm mà.”

Lâm Vũ cười khoát tay áo, phát hiện  văn phòng của Lý Thiên Hủ phong cảnh thực không tệ, ở bên ngoài cái cửa số sát sàn to lớn kia là một bầu trời trong xạnh, phân nửa thành phố Bắc Kinh đều được năm trong tầm mắt, làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái.

 

Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 811:Dùng các nói chuyện của Hoa Hạ mây người, thì cái này gọi là “Binh bất yêm trá”!”“Tao lừa gạt bà nội mày!”Trọng đám người nhật thời tức giận măng một tiêng, không nghĩ tới người của nước Nhật Bản lại không biết xâu hỗ như thê, nhưng mà rất nhanh anh ta lại nhận được một đòn hiểm đến từ Morita.Lý Thiên Hạo nhìn thấy loại tình cảnh này không, nhịn được sợ đến mức sắc mặt trăng bệch, nhãn châu xoay động, hai lời chưa nói liền hướng ra ngoài bỏ chạy.Hồi Sinh Đường!Anh ta biết, loại tình huồng như vậy.chỉ có thể tìm Lâm Vũ, tìm đến người anh ba không gì là làm không được của Hà Cần Kỳ!“Bác gái à, thuốc của bác đã lấy được, nhớ dùng thuốc đúng giò nhai”Sau khi Lâm Vũ cười tủm tỉm cất bước đi đên trước mặt của người bệnh nhân xong, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là của Lý Thiên  Hủ gọi đến.“Alo, Bác sĩ Hà, thật là ngại quá quấy rây anh, là có chuyện như vậy, em gái của tôi mấy ngày nay có ehút không thoải mái, anh coi thử có phải là do cách lần trước anh châm cứu đã qua một thời gian lâu rôi..Lý Thiên Hủ nói với vẻ thẹn thùng.Chuyện Lâm Vũ giúp em gái của anh ta chấn? cứu chữa bệnh thì anh ta đã hỏi thăm, tuy rảng mạng sông của em gái mình được cứu sông, nhưng đối với Lâm Vũ thì đó là tổn thất lớn.“Được, hiện tại tôi liền đi qua đó!”Lâm Vũ đương nhiên nghe ra được ý nghĩa trong lời nói của anh ta, gật gật đầu đáp ứng liền, vừa đúng lúc anh ta có thể thông qua Lý Thiên Ảnh thử xem linh lực của bản thân rốt cuộc là nặng đến loại trình độ nào rồi.Sau đó liền lấy theo hộp đựng châm, chào hỏi một cái với Đậu Mộc Lan,  liền hướng về phía tập đoàn Lý thị mà đi.Sau khi anh ta đi mắt không bao lâu, Lý Thiên Hạo liền vội vội vàng vàng chạy lại đây, vừa vào cửa liền hoang  mang lớn tiếng hô, “Anh Hà, anh Hàit”“Bác sĩ của chúng tôi không có ở đây!” Lệ Chấn Sinh đứng:dậy hướng anh ta nói một câu.“Anh… Anh Hà đi đâu rồi?” Lý Thiên Hạo thở hỗn hến nói.“Anh ấy đi khám bệnh tại nhà!” Lệ Chấn Sinh nhíu mày nói, “Làm sao  vậy, anh tìm anh ây có chuyện gì không?”“Anh ấy đi chỗ nào vậy?!” Lý Thiên Hạo vội vàng hỏi.Lúc này Lâm Vũ đã đi đến tập đoàn của Lý thị. ,  Bởi vì Lý Thiên Hủ nói cho anh ta là Lý Thiên Anh đang ở chỗ của tập , đoàn Lý thị, cho nên anh ta trực tiếp chạy lại đây.Làm một tập đoàn đứng số một số hai ở Bắc Kinh, cho nên tổng bộ của tập đoàn Lý thị phong thái cực kỳ tráng lệ, tòa nhà tráng gương cao trọc trời, khí thế khoáng đạt, bảo vệ ở cửa ra vào thì nho nhã lễ độ, cô làm việc ở chỗ lễ tân sau khi vừa nghe được Lâm Vũ tự báo ra tên của mình, liền lập tức tự mình dẫn đường mang anh ây ra thang máy đi lên văn phòng giám đốc ở lâu ba mươi tám.“Ai nha, bác sĩ Hà, thật là ngại quá, đã làm phiền anh đi một chuyên xa như vậy!”Sau khi Lý Thiên Hủ nhìn thấy Lâm  Vũ liền lập tức bật người lên cười đón tiếp.“Không sao không sao, nên làm mà.”Lâm Vũ cười khoát tay áo, phát hiện  văn phòng của Lý Thiên Hủ phong cảnh thực không tệ, ở bên ngoài cái cửa số sát sàn to lớn kia là một bầu trời trong xạnh, phân nửa thành phố Bắc Kinh đều được năm trong tầm mắt, làm cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. 

Chương 811