Chương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối…
Chương 816
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 816:“Làm vẻ vang đâật nước?! Bị người đánh thành các dạng này mà cũng kêu là vì làm vẻ vang đất nước? Tôi coi là làm mắt mặt đât nước thì đúng hơn?!” Hà Nhiên Nhiên lật người xem thường, cười nhạo nói với ngữ khí cực kì chanh chua, nhớ tới bộ dáng của Hà Cần Kỳ cùng với Lâm Vũ khi dễ cô, còn ước gì nửa cuộc đời sau của Hà Cần Kỳ có thê biên thành một người què, trong lòng cô không nhịn được mà vui sướng.“Mày còn có mặt mũi nói sao? Em ba tao là bởi vì mỗi ngày chơi bời với cái bọn người tiêu tiên như rác như bọn bây, mới đưa đến kết quả của ngày hôm nay!” Hà Cận Du cũng lạnh lùng liếc nhìn Vạn Hiểu Phong một cái._ Anh ta hay tự xưng mình là một thanh _ niên tuần tú tài giỏi, cho nên đối với Vạn Hiểu Phong loại người ăn chơi trác táng như vậy cực kỳ chán ghét.“Anh hai, nếu như đầu đuôi câu chuyện đúng như là Hiểu Phong nói như vậy, thê thì tất cả cũng không phải là trách nhiệm của Cân Kỳ!” Hà Tự Hành trằm giọng nói: ?Làm người bác của nó, anh cũng không thể không lo đi?”“Lo? Anh lo cái kiểu gì bây giờ?!” Hà Tự Khâm cau mày nói, “Không có nghe được là người ta là người Nhật Bản sao? Thân phận của anh cực kỳ là nhạy cảm đó cậu có biết không?Nếu như có chút chuẩn bị không được tốt, đây sẽ dính dáng đên tranh cãi của hai quốc gia! Lại nói, là do chính nó tự nguyện đồng ý khiêu chiến người ta, cũng không thể trách người ta được!”Hà Từ Hành căn chặt răng gät gao, nói: “Anh hai, vậy ý của anh đây là chuyện này, liền cứ như vậy mà bỏ qua?”“Không bỏ qua như thế thì còn có thể làm thê nào?! Như thế nào, cậu đang ngại tiền viện phí sao? Đến đi, anh giúp em trả toàn bộ!” Hà Tự Khâm âm thanh lạnh lùng nói.Ông ta hiện tại đang đứng trên cơ hội thăng tiền của con đường làm quan, tuyệt đối không thể vì bát luận ai mà mạo hiểm làm việc.“Anh hail”Hà Tự Hành tự nhiên có eảm giác bị vạn tiễn xuyên tâm, hai mắt đỏ đậm, nước mät lan tràn, vẻ mặt có chút không thể tin được mà nhìn Hà Tự Khâm, run giọng nói, “Gần Kỳ chính là cháu ruột của anhl Nếu mà là anh ba mà nói, anh ấy vạn lần cũng sẽ không hề nói loại chuyện này!”“Thằng hai? Vậy mày đi tìm được nó rồi để nó quay về giúp mày đi”Hà Tự Khâm nghe được nhắc tới lão nhị thì sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ dữ tợn, tựa hồ phi thường không thích Hà Tự Khâm nhắc tới lão nhị.“Được, được!”Hà Tự Hành cười lạnh một tiếng, lắc đầu nhìn Hà Tự Khâm, vẻ mặt đây sự thất vọng, nức nở nói: “Anh hai, người anh hai tốt của tôi, em cũng thật sự là không nghĩ tới là anh sẽ nói như vậy, từ nhỏ đên lớn, em lúc nào cũng theo phe anh mà phản đối anh ba, liền ngay cả chuyện năm đó, cũng là em lừa gạt anh ba, giúp anh …..”“lm miệng!”Hà Tự Khâm trong lòng run lên, tức giận quát lớn cắt ngang ông ta, sắc mặt dữ tợn nói, “Quản lý thật tốt cái miệng thôi của eml Bằng không thì hai người chúng ta sẽ không có kết cục tôt đâu!”Rất hiển nhiên Hà Tự Hành những lời này đương nhiên là đụng chạm nghịch lân của Hà Tự Khâm.Sắc mặt của Hà Tự Hành cũng biến đồi, tựa hồ hiểu được bản thân vừa nhắc đến chuyện không nên nhắc, mặt âm trâm cúi đâu.Những lời nói của bọn họ đều được Lâm Vũ nghe rõ tất cả trong tai, nhịn không được nhíu mày, đội với những chuyện của bọn họ nói đều không nhịn được mà tò mò, tò mò cái chuyện bọn họ đã lừa gạt nhị gia của nhà họ Hà rốt cuộc đã làm gì.
Chương 816:
“Làm vẻ vang đâật nước?! Bị người đánh thành các dạng này mà cũng kêu là vì làm vẻ vang đất nước? Tôi coi là làm mắt mặt đât nước thì đúng hơn?!” Hà Nhiên Nhiên lật người xem thường, cười nhạo nói với ngữ khí cực kì chanh chua, nhớ tới bộ dáng của Hà Cần Kỳ cùng với Lâm Vũ khi dễ cô, còn ước gì nửa cuộc đời sau của Hà Cần Kỳ có thê biên thành một người què, trong lòng cô không nhịn được mà vui sướng.
“Mày còn có mặt mũi nói sao? Em ba tao là bởi vì mỗi ngày chơi bời với cái bọn người tiêu tiên như rác như bọn bây, mới đưa đến kết quả của ngày hôm nay!” Hà Cận Du cũng lạnh lùng liếc nhìn Vạn Hiểu Phong một cái.
_ Anh ta hay tự xưng mình là một thanh _ niên tuần tú tài giỏi, cho nên đối với Vạn Hiểu Phong loại người ăn chơi trác táng như vậy cực kỳ chán ghét.
“Anh hai, nếu như đầu đuôi câu chuyện đúng như là Hiểu Phong nói như vậy, thê thì tất cả cũng không phải là trách nhiệm của Cân Kỳ!” Hà Tự Hành trằm giọng nói: ?Làm người bác của nó, anh cũng không thể không lo đi?”
“Lo? Anh lo cái kiểu gì bây giờ?!” Hà Tự Khâm cau mày nói, “Không có nghe được là người ta là người Nhật Bản sao? Thân phận của anh cực kỳ là nhạy cảm đó cậu có biết không?
Nếu như có chút chuẩn bị không được tốt, đây sẽ dính dáng đên tranh cãi của hai quốc gia! Lại nói, là do chính nó tự nguyện đồng ý khiêu chiến người ta, cũng không thể trách người ta được!”
Hà Từ Hành căn chặt răng gät gao, nói: “Anh hai, vậy ý của anh đây là chuyện này, liền cứ như vậy mà bỏ qua?”
“Không bỏ qua như thế thì còn có thể làm thê nào?! Như thế nào, cậu đang ngại tiền viện phí sao? Đến đi, anh giúp em trả toàn bộ!” Hà Tự Khâm âm thanh lạnh lùng nói.
Ông ta hiện tại đang đứng trên cơ hội thăng tiền của con đường làm quan, tuyệt đối không thể vì bát luận ai mà mạo hiểm làm việc.
“Anh hail”
Hà Tự Hành tự nhiên có eảm giác bị vạn tiễn xuyên tâm, hai mắt đỏ đậm, nước mät lan tràn, vẻ mặt có chút không thể tin được mà nhìn Hà Tự Khâm, run giọng nói, “Gần Kỳ chính là cháu ruột của anhl Nếu mà là anh ba mà nói, anh ấy vạn lần cũng sẽ không hề nói loại chuyện này!”
“Thằng hai? Vậy mày đi tìm được nó rồi để nó quay về giúp mày đi”
Hà Tự Khâm nghe được nhắc tới lão nhị thì sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ dữ tợn, tựa hồ phi thường không thích Hà Tự Khâm nhắc tới lão nhị.
“Được, được!”
Hà Tự Hành cười lạnh một tiếng, lắc đầu nhìn Hà Tự Khâm, vẻ mặt đây sự thất vọng, nức nở nói: “Anh hai, người anh hai tốt của tôi, em cũng thật sự là không nghĩ tới là anh sẽ nói như vậy, từ nhỏ đên lớn, em lúc nào cũng theo phe anh mà phản đối anh ba, liền ngay cả chuyện năm đó, cũng là em lừa gạt anh ba, giúp anh …..”
“lm miệng!”
Hà Tự Khâm trong lòng run lên, tức giận quát lớn cắt ngang ông ta, sắc mặt dữ tợn nói, “Quản lý thật tốt cái miệng thôi của eml Bằng không thì hai người chúng ta sẽ không có kết cục tôt đâu!”
Rất hiển nhiên Hà Tự Hành những lời này đương nhiên là đụng chạm nghịch lân của Hà Tự Khâm.
Sắc mặt của Hà Tự Hành cũng biến đồi, tựa hồ hiểu được bản thân vừa nhắc đến chuyện không nên nhắc, mặt âm trâm cúi đâu.
Những lời nói của bọn họ đều được Lâm Vũ nghe rõ tất cả trong tai, nhịn không được nhíu mày, đội với những chuyện của bọn họ nói đều không nhịn được mà tò mò, tò mò cái chuyện bọn họ đã lừa gạt nhị gia của nhà họ Hà rốt cuộc đã làm gì.
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 816:“Làm vẻ vang đâật nước?! Bị người đánh thành các dạng này mà cũng kêu là vì làm vẻ vang đất nước? Tôi coi là làm mắt mặt đât nước thì đúng hơn?!” Hà Nhiên Nhiên lật người xem thường, cười nhạo nói với ngữ khí cực kì chanh chua, nhớ tới bộ dáng của Hà Cần Kỳ cùng với Lâm Vũ khi dễ cô, còn ước gì nửa cuộc đời sau của Hà Cần Kỳ có thê biên thành một người què, trong lòng cô không nhịn được mà vui sướng.“Mày còn có mặt mũi nói sao? Em ba tao là bởi vì mỗi ngày chơi bời với cái bọn người tiêu tiên như rác như bọn bây, mới đưa đến kết quả của ngày hôm nay!” Hà Cận Du cũng lạnh lùng liếc nhìn Vạn Hiểu Phong một cái._ Anh ta hay tự xưng mình là một thanh _ niên tuần tú tài giỏi, cho nên đối với Vạn Hiểu Phong loại người ăn chơi trác táng như vậy cực kỳ chán ghét.“Anh hai, nếu như đầu đuôi câu chuyện đúng như là Hiểu Phong nói như vậy, thê thì tất cả cũng không phải là trách nhiệm của Cân Kỳ!” Hà Tự Hành trằm giọng nói: ?Làm người bác của nó, anh cũng không thể không lo đi?”“Lo? Anh lo cái kiểu gì bây giờ?!” Hà Tự Khâm cau mày nói, “Không có nghe được là người ta là người Nhật Bản sao? Thân phận của anh cực kỳ là nhạy cảm đó cậu có biết không?Nếu như có chút chuẩn bị không được tốt, đây sẽ dính dáng đên tranh cãi của hai quốc gia! Lại nói, là do chính nó tự nguyện đồng ý khiêu chiến người ta, cũng không thể trách người ta được!”Hà Từ Hành căn chặt răng gät gao, nói: “Anh hai, vậy ý của anh đây là chuyện này, liền cứ như vậy mà bỏ qua?”“Không bỏ qua như thế thì còn có thể làm thê nào?! Như thế nào, cậu đang ngại tiền viện phí sao? Đến đi, anh giúp em trả toàn bộ!” Hà Tự Khâm âm thanh lạnh lùng nói.Ông ta hiện tại đang đứng trên cơ hội thăng tiền của con đường làm quan, tuyệt đối không thể vì bát luận ai mà mạo hiểm làm việc.“Anh hail”Hà Tự Hành tự nhiên có eảm giác bị vạn tiễn xuyên tâm, hai mắt đỏ đậm, nước mät lan tràn, vẻ mặt có chút không thể tin được mà nhìn Hà Tự Khâm, run giọng nói, “Gần Kỳ chính là cháu ruột của anhl Nếu mà là anh ba mà nói, anh ấy vạn lần cũng sẽ không hề nói loại chuyện này!”“Thằng hai? Vậy mày đi tìm được nó rồi để nó quay về giúp mày đi”Hà Tự Khâm nghe được nhắc tới lão nhị thì sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ dữ tợn, tựa hồ phi thường không thích Hà Tự Khâm nhắc tới lão nhị.“Được, được!”Hà Tự Hành cười lạnh một tiếng, lắc đầu nhìn Hà Tự Khâm, vẻ mặt đây sự thất vọng, nức nở nói: “Anh hai, người anh hai tốt của tôi, em cũng thật sự là không nghĩ tới là anh sẽ nói như vậy, từ nhỏ đên lớn, em lúc nào cũng theo phe anh mà phản đối anh ba, liền ngay cả chuyện năm đó, cũng là em lừa gạt anh ba, giúp anh …..”“lm miệng!”Hà Tự Khâm trong lòng run lên, tức giận quát lớn cắt ngang ông ta, sắc mặt dữ tợn nói, “Quản lý thật tốt cái miệng thôi của eml Bằng không thì hai người chúng ta sẽ không có kết cục tôt đâu!”Rất hiển nhiên Hà Tự Hành những lời này đương nhiên là đụng chạm nghịch lân của Hà Tự Khâm.Sắc mặt của Hà Tự Hành cũng biến đồi, tựa hồ hiểu được bản thân vừa nhắc đến chuyện không nên nhắc, mặt âm trâm cúi đâu.Những lời nói của bọn họ đều được Lâm Vũ nghe rõ tất cả trong tai, nhịn không được nhíu mày, đội với những chuyện của bọn họ nói đều không nhịn được mà tò mò, tò mò cái chuyện bọn họ đã lừa gạt nhị gia của nhà họ Hà rốt cuộc đã làm gì.