Chương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối…
Chương 1186
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 1186Sau khi Vạn Hiểu Phong bước vào có chút câu nệ chào hỏi hai vợ chồng Hà Tự Trăn.“A, xin chào, mời vào!”Tiêu Mạn Như quen biết Vạn Hiều Phong, biết anh ta chính là một trong bồn phá gia chỉ tử cùng Hà Cần Kỳ nhà bà, bà như thế nào cũng không nghĩ tới, Vạn Hiều Phong lại tới thăm chông mình, dù sao hai ông của anh ta cũng đều bị anh cả nhà họ Hà bắt đi!Hơn nữa nguyên nhân vẫn là bởi vì ông nội Vạn Hiểu Phong muốn hại chông mình!Tuy nhiên, chuyện của người lớn là việc của người lớn không liên quan gì đến trẻ con, Tiêu Mạn Như cũng không tỏ ra quá ghét Vạn Hiểu Phong.* Là Hiều Phong à, đến đây, lại đây ngôi xuống!” Tuy là Hà Tự Trăn cũng có chút bât đắc dị, nhưng vẻ mặt ngược lại rất tự nhiên, sảng khoái cười, nói: “Tiểu tử thôi, đã cao lớn hơn chưa, không. phải là thằng nhỏ hay chạy theo mông bảo chú dạy cho đánh quyền nữa.”Vạn Hiểu Phong gãi đầu cười, sau khi vào nhà, anh ta đặt nhiều loại thuốc bổ mang theo xuống, sau đó đi đến bên cạnh Hà Tự Trăn ngồi xuống.Sau khi Lâm Vũ nhìn thây Vạn Hiệu Phong không khỏi hơi ngân ra, cảm thây có chút khó Xử, dù sao giữa anh và Vạn gia có mồi hận lớn như vậy, nói vậy hiện tại trong lòng Vạn Hiệu Phong nhất định hận anh lắm.“Chú Hai, Hiểu Phong biết được người tỉnh rồi, đặc biệt bảo cháu dẫn tới thăm chúi”Hà Cần Kỳ nói với Hà Tự Trăn, sau đó có chút khó xử nhìn Lâm Vũ một cái, nhún nhún vai, dường như anh ta cũng không nghĩ tới Vạn Hiểu Phong lại tới thăm chú Hai của mình.“Chú Hà, nhìn thấy chú khôi phục tốt như vậy, cháu yên im rồi!” Vạn Hiểu Phong cười cười, có chút vui mừng nói.“Thật sự là làm phiền cháu rồi, còn đặc biệt chạy tới thăm chú!” Hà Tự Trăn cười nói.“Chú Hà, cháu phải xin lỗi chú, vì chuyện ông nội và ông Hai của cháu làm, nên cháu trịnh trọng đến xin lỗi chú!”Vẻ mặt của Vạn Hiểu Phong đột nhiên trở nên buôn bã, lập tức đứng dậy cúi đầu với Hà Tự Trăn, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Cháu biệt những gì họ đã làm là một sai lầm lớn, không thể tha thứ được, nhưng cháu vẫn mong chú có thể tha thứ cho họi”Hà Tự Trăn hơi ngần ra, cùng vợ của mình nhìn nhau một cái, không mở miệng, bởi vì ông cũng không biết nên nói cái gì.Đối với việc Vạn gia cố ý hạ độc Lâm Vũ rồi muốn hại chết mình, Hà Tự Trăn cũng đã từng nghe vợ nói, xem bộ dáng của Vạn Hiệu Phong này, đoán được anh tachủ yêu đên đề xin tha cho hai ông của anh ta.“Chú Hà, chú đừng hiểu lầm, cháu không đến đề xin tha cho hai ông của cháu, cháu biết, quả thật cho dù cháu câu xin tha thứ cũng vô dụng!” Vạn Hiều Phong thấy Hà Tự Trăn không nói gì, ngâng đầu có chút cười buồn.“Cháu à, có một số việc không phải là câu xin hay không, cho dù chú có ác ý không thèm quan tâm đến ông của cháu, nhưng ở trên còn có pháp luật!”Hà Tự Trăn giải thích.“Cháu biết, cháu biết, bọn họ tất nhiên phải gánh chịu hậu quả, cháu chính là muốn xin lỗi chú!” Vạn Hiều Phong giải thích.Sau đó anh ta đột nhiên quay đầu, cúi đầu thật sâu trước mặt Lâm Vũ, vẫn nghẹn ngào nói: “Anh Hà, em cũng thay mặt hai ông của em nghiêm túc xin lỗi anh! Vì những tổn hại mà họ đã gây ra cho anh, em xin anh hãy tha thứ cho họi”Lâm Vũ đột nhiên ngắn ra, vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiền hành động của Vạn Hiểu Phong rất ngoài dự đoán của anhl Anh ta thực sự xin lỗi và cúi đầu trước “kẻ thù lớn” đã gây ra cảnh tan nát gia đình anh ta?
Chương 1186
Sau khi Vạn Hiểu Phong bước vào có chút câu nệ chào hỏi hai vợ chồng Hà Tự Trăn.
“A, xin chào, mời vào!”
Tiêu Mạn Như quen biết Vạn Hiều Phong, biết anh ta chính là một trong bồn phá gia chỉ tử cùng Hà Cần Kỳ nhà bà, bà như thế nào cũng không nghĩ tới, Vạn Hiều Phong lại tới thăm chông mình, dù sao hai ông của anh ta cũng đều bị anh cả nhà họ Hà bắt đi!
Hơn nữa nguyên nhân vẫn là bởi vì ông nội Vạn Hiểu Phong muốn hại chông mình!
Tuy nhiên, chuyện của người lớn là việc của người lớn không liên quan gì đến trẻ con, Tiêu Mạn Như cũng không tỏ ra quá ghét Vạn Hiểu Phong.
* Là Hiều Phong à, đến đây, lại đây ngôi xuống!” Tuy là Hà Tự Trăn cũng có chút bât đắc dị, nhưng vẻ mặt ngược lại rất tự nhiên, sảng khoái cười, nói: “Tiểu tử thôi, đã cao lớn hơn chưa, không. phải là thằng nhỏ hay chạy theo mông bảo chú dạy cho đánh quyền nữa.”
Vạn Hiểu Phong gãi đầu cười, sau khi vào nhà, anh ta đặt nhiều loại thuốc bổ mang theo xuống, sau đó đi đến bên cạnh Hà Tự Trăn ngồi xuống.
Sau khi Lâm Vũ nhìn thây Vạn Hiệu Phong không khỏi hơi ngân ra, cảm thây có chút khó Xử, dù sao giữa anh và Vạn gia có mồi hận lớn như vậy, nói vậy hiện tại trong lòng Vạn Hiệu Phong nhất định hận anh lắm.
“Chú Hai, Hiểu Phong biết được người tỉnh rồi, đặc biệt bảo cháu dẫn tới thăm chúi”
Hà Cần Kỳ nói với Hà Tự Trăn, sau đó có chút khó xử nhìn Lâm Vũ một cái, nhún nhún vai, dường như anh ta cũng không nghĩ tới Vạn Hiểu Phong lại tới thăm chú Hai của mình.
“Chú Hà, nhìn thấy chú khôi phục tốt như vậy, cháu yên im rồi!” Vạn Hiểu Phong cười cười, có chút vui mừng nói.
“Thật sự là làm phiền cháu rồi, còn đặc biệt chạy tới thăm chú!” Hà Tự Trăn cười nói.
“Chú Hà, cháu phải xin lỗi chú, vì chuyện ông nội và ông Hai của cháu làm, nên cháu trịnh trọng đến xin lỗi chú!”
Vẻ mặt của Vạn Hiểu Phong đột nhiên trở nên buôn bã, lập tức đứng dậy cúi đầu với Hà Tự Trăn, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Cháu biệt những gì họ đã làm là một sai lầm lớn, không thể tha thứ được, nhưng cháu vẫn mong chú có thể tha thứ cho họi”
Hà Tự Trăn hơi ngần ra, cùng vợ của mình nhìn nhau một cái, không mở miệng, bởi vì ông cũng không biết nên nói cái gì.
Đối với việc Vạn gia cố ý hạ độc Lâm Vũ rồi muốn hại chết mình, Hà Tự Trăn cũng đã từng nghe vợ nói, xem bộ dáng của Vạn Hiệu Phong này, đoán được anh tachủ yêu đên đề xin tha cho hai ông của anh ta.
“Chú Hà, chú đừng hiểu lầm, cháu không đến đề xin tha cho hai ông của cháu, cháu biết, quả thật cho dù cháu câu xin tha thứ cũng vô dụng!” Vạn Hiều Phong thấy Hà Tự Trăn không nói gì, ngâng đầu có chút cười buồn.
“Cháu à, có một số việc không phải là câu xin hay không, cho dù chú có ác ý không thèm quan tâm đến ông của cháu, nhưng ở trên còn có pháp luật!”
Hà Tự Trăn giải thích.
“Cháu biết, cháu biết, bọn họ tất nhiên phải gánh chịu hậu quả, cháu chính là muốn xin lỗi chú!” Vạn Hiều Phong giải thích.
Sau đó anh ta đột nhiên quay đầu, cúi đầu thật sâu trước mặt Lâm Vũ, vẫn nghẹn ngào nói: “Anh Hà, em cũng thay mặt hai ông của em nghiêm túc xin lỗi anh! Vì những tổn hại mà họ đã gây ra cho anh, em xin anh hãy tha thứ cho họi”
Lâm Vũ đột nhiên ngắn ra, vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiền hành động của Vạn Hiểu Phong rất ngoài dự đoán của anhl Anh ta thực sự xin lỗi và cúi đầu trước “kẻ thù lớn” đã gây ra cảnh tan nát gia đình anh ta?
Cực Phẩm Ở RểTác giả: Lâm Vũ Giang NhanTruyện Ngôn TìnhChương 1: Tận Mắt Chứng Kiến Mình Bị Hỏa Táng “Xin lỗi, chúng tôi đã gắng hết sứ rồi, nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.” Tiếng bác sĩ ngoài phòng bệnh rất khẽ, nhưng Lâm Vũ trên giường bệnh lại nghe thấy rõ ràng. Có thể người trước khi chết ngay cả thính giác cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, đặc biệt là tiếng khóc của mẹ, vô cùng đau thương. Vì làm việc tốt mà bỏ đi cả tính mạng, Lâm Vũ không phải là người đầu tiên, đối với việc này anh không hề hối hận, chỉ cảm thấy có lỗi với mẹ. Bố qua đời sớm, mẹ một tay nuôi anh lớn, không biết đã chịu bao nhiêu khổ cực. Bây giờ anh thi đậu vào bệnh viện nhân dân thành phố Thanh Hải với thành tích xuất sắc, cuộc sống với mẹ đang bắt đầu sáng lên, không ngờ lại xảy ra sự cố. “Ông trời không có mắt.” Người tốt đúng là không có kết quả tốt, Lâm Vũ thấp giọng mắng một tiếng, mí mắt cũng không chống lên nổi nửa, từ từ nhắm lại. “Con trai tôi!” Một tiếng khóc thê lương khiến Lâm Vũ tỉnh lại. Anh mở mắt nhìn, phát hiện mình lúc này vậy mà lại đứng ở cuối… Chương 1186Sau khi Vạn Hiểu Phong bước vào có chút câu nệ chào hỏi hai vợ chồng Hà Tự Trăn.“A, xin chào, mời vào!”Tiêu Mạn Như quen biết Vạn Hiều Phong, biết anh ta chính là một trong bồn phá gia chỉ tử cùng Hà Cần Kỳ nhà bà, bà như thế nào cũng không nghĩ tới, Vạn Hiều Phong lại tới thăm chông mình, dù sao hai ông của anh ta cũng đều bị anh cả nhà họ Hà bắt đi!Hơn nữa nguyên nhân vẫn là bởi vì ông nội Vạn Hiểu Phong muốn hại chông mình!Tuy nhiên, chuyện của người lớn là việc của người lớn không liên quan gì đến trẻ con, Tiêu Mạn Như cũng không tỏ ra quá ghét Vạn Hiểu Phong.* Là Hiều Phong à, đến đây, lại đây ngôi xuống!” Tuy là Hà Tự Trăn cũng có chút bât đắc dị, nhưng vẻ mặt ngược lại rất tự nhiên, sảng khoái cười, nói: “Tiểu tử thôi, đã cao lớn hơn chưa, không. phải là thằng nhỏ hay chạy theo mông bảo chú dạy cho đánh quyền nữa.”Vạn Hiểu Phong gãi đầu cười, sau khi vào nhà, anh ta đặt nhiều loại thuốc bổ mang theo xuống, sau đó đi đến bên cạnh Hà Tự Trăn ngồi xuống.Sau khi Lâm Vũ nhìn thây Vạn Hiệu Phong không khỏi hơi ngân ra, cảm thây có chút khó Xử, dù sao giữa anh và Vạn gia có mồi hận lớn như vậy, nói vậy hiện tại trong lòng Vạn Hiệu Phong nhất định hận anh lắm.“Chú Hai, Hiểu Phong biết được người tỉnh rồi, đặc biệt bảo cháu dẫn tới thăm chúi”Hà Cần Kỳ nói với Hà Tự Trăn, sau đó có chút khó xử nhìn Lâm Vũ một cái, nhún nhún vai, dường như anh ta cũng không nghĩ tới Vạn Hiểu Phong lại tới thăm chú Hai của mình.“Chú Hà, nhìn thấy chú khôi phục tốt như vậy, cháu yên im rồi!” Vạn Hiểu Phong cười cười, có chút vui mừng nói.“Thật sự là làm phiền cháu rồi, còn đặc biệt chạy tới thăm chú!” Hà Tự Trăn cười nói.“Chú Hà, cháu phải xin lỗi chú, vì chuyện ông nội và ông Hai của cháu làm, nên cháu trịnh trọng đến xin lỗi chú!”Vẻ mặt của Vạn Hiểu Phong đột nhiên trở nên buôn bã, lập tức đứng dậy cúi đầu với Hà Tự Trăn, giọng nói có chút nghẹn ngào: “Cháu biệt những gì họ đã làm là một sai lầm lớn, không thể tha thứ được, nhưng cháu vẫn mong chú có thể tha thứ cho họi”Hà Tự Trăn hơi ngần ra, cùng vợ của mình nhìn nhau một cái, không mở miệng, bởi vì ông cũng không biết nên nói cái gì.Đối với việc Vạn gia cố ý hạ độc Lâm Vũ rồi muốn hại chết mình, Hà Tự Trăn cũng đã từng nghe vợ nói, xem bộ dáng của Vạn Hiệu Phong này, đoán được anh tachủ yêu đên đề xin tha cho hai ông của anh ta.“Chú Hà, chú đừng hiểu lầm, cháu không đến đề xin tha cho hai ông của cháu, cháu biết, quả thật cho dù cháu câu xin tha thứ cũng vô dụng!” Vạn Hiều Phong thấy Hà Tự Trăn không nói gì, ngâng đầu có chút cười buồn.“Cháu à, có một số việc không phải là câu xin hay không, cho dù chú có ác ý không thèm quan tâm đến ông của cháu, nhưng ở trên còn có pháp luật!”Hà Tự Trăn giải thích.“Cháu biết, cháu biết, bọn họ tất nhiên phải gánh chịu hậu quả, cháu chính là muốn xin lỗi chú!” Vạn Hiều Phong giải thích.Sau đó anh ta đột nhiên quay đầu, cúi đầu thật sâu trước mặt Lâm Vũ, vẫn nghẹn ngào nói: “Anh Hà, em cũng thay mặt hai ông của em nghiêm túc xin lỗi anh! Vì những tổn hại mà họ đã gây ra cho anh, em xin anh hãy tha thứ cho họi”Lâm Vũ đột nhiên ngắn ra, vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiền hành động của Vạn Hiểu Phong rất ngoài dự đoán của anhl Anh ta thực sự xin lỗi và cúi đầu trước “kẻ thù lớn” đã gây ra cảnh tan nát gia đình anh ta?