Tác giả:

Ánh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.…

Chương 272

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 272Trong lòng tất cả mọi người, Tần Cao Văn không chỉ là đại ca của họ, mà còn là ân nhân của họ nữa.Nếu không có Tần Cao Văn thì sẽ không bao giờ có bọn họ của ngày hôm nay.Thế giới ngầm.Mã Thiên Hạo cuối cùng cũng xử lý xong toàn bộ thi thể, một mình ngồi trong phòng uống rượu.Trong đầu hắn không ngừng xuất hiện cảnh tượng huy hoàng năm xưa của phái Thiên Long bọn họ.Phái Thiên Long khi đó vô cùng uy vũ bá đạo, căn bản không có ai dám dây vào, cho dù bản thân bọn họ cũng biết rõ, chỉ là một con chó dưới trướng của ông Hai mà thôi.Nhưng vẫn khó kìm được sự tự hào trong lòng.Khi đó chỉ cần nói bản thân là người của phái Thiên Long, thì ắt sẽ nhận được sự tôn trọng của người khác.Ai ngờ chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã xảy ra thay đổi lớn đến vậy.Phái Thiên Long bọn họ đã bị người ta hủy diệt.Nhìn ảnh của anh cả, Mã Thiên Hạo thở dài một tiếng: “Anh cả, anh đừng lo, ngày mai em có thể báo thù cho anh rồi”.Khi Tần Cao Văn trả lời trên mạng, trong lòng Mã Thiên Hạo rất phức tạp, một mặt là cảm thấy kích động vì biểu cảm sợ hãi của Tần Cao Văn.Mặt khác là có chút thất vọng.Không ngờ Tần Cao Văn là một người tham sống sợ chết như vậy.Xử Tần Cao Văn rất đơn giản.Ngày mai sẽ là ngày chết mà Tần Cao Văn.…Nhà họ Vương.“Bố thấy sao về chuyện này ạ?”.Bố của Vương Chấn Hoa ngồi dựa vào ghế mỉm cười nói: “Rốt cuộc bố thấy như thế nào, lẽ nào bản thân con còn không biết sao?”.“Chờ sau khi Tần Cao Văn chết đi, chúng ta nên xử lý Vương Thuyền Quyên thế nào?”.Vương Chấn Hoa nói là Vương Thuyền Quyên, chứ không hề gọi đối phương là em gái.Rõ ràng Vương Chấn Hoa đã không còn quan tâm mối quan hệ huyết thống giữa hai người nữa.Anh ta luôn cảm thấy Vương Thuyền Quyên là một người phản đồ thực sự, căn bản không có tư cách trở thành người của nhà họ Vương bọn họ.Ông Vương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến lúc đó cho nó hai con đường, đồng ý bỏ dã chủng kia thì cho nó trở lại nhà chúng ta, nếu không đồng ý bỏ dã chủng kia thì để mặc nó sống chết”.“Bây giờ nó đã mở một công ty, hoàn toàn có thể kinh doanh rất tốt, muốn nó về nhà chúng ta chắc chắn không thể nào”. Vương Chấn Hoa nói tiếp.Ông Vương trả lời: “Đến lúc đó chúng ta sẽ phá cả công ty của nó luôn”.Trong mắt ông ta lóe lên một vẻ độc ác.Cho đến bây giờ nghĩ lại những tai tiếng mà trước đây Vương Thuyền Quyên gây ra, ông Vương lại cảm thấy mất hết mặt mũi.

Chương 272

Trong lòng tất cả mọi người, Tần Cao Văn không chỉ là đại ca của họ, mà còn là ân nhân của họ nữa.

Nếu không có Tần Cao Văn thì sẽ không bao giờ có bọn họ của ngày hôm nay.

Thế giới ngầm.

Mã Thiên Hạo cuối cùng cũng xử lý xong toàn bộ thi thể, một mình ngồi trong phòng uống rượu.

Trong đầu hắn không ngừng xuất hiện cảnh tượng huy hoàng năm xưa của phái Thiên Long bọn họ.

Phái Thiên Long khi đó vô cùng uy vũ bá đạo, căn bản không có ai dám dây vào, cho dù bản thân bọn họ cũng biết rõ, chỉ là một con chó dưới trướng của ông Hai mà thôi.

Nhưng vẫn khó kìm được sự tự hào trong lòng.

Khi đó chỉ cần nói bản thân là người của phái Thiên Long, thì ắt sẽ nhận được sự tôn trọng của người khác.

Ai ngờ chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã xảy ra thay đổi lớn đến vậy.

Phái Thiên Long bọn họ đã bị người ta hủy diệt.

Nhìn ảnh của anh cả, Mã Thiên Hạo thở dài một tiếng: “Anh cả, anh đừng lo, ngày mai em có thể báo thù cho anh rồi”.

Khi Tần Cao Văn trả lời trên mạng, trong lòng Mã Thiên Hạo rất phức tạp, một mặt là cảm thấy kích động vì biểu cảm sợ hãi của Tần Cao Văn.

Mặt khác là có chút thất vọng.

Không ngờ Tần Cao Văn là một người tham sống sợ chết như vậy.

Xử Tần Cao Văn rất đơn giản.

Ngày mai sẽ là ngày chết mà Tần Cao Văn.

Nhà họ Vương.

“Bố thấy sao về chuyện này ạ?”.

Bố của Vương Chấn Hoa ngồi dựa vào ghế mỉm cười nói: “Rốt cuộc bố thấy như thế nào, lẽ nào bản thân con còn không biết sao?”.

“Chờ sau khi Tần Cao Văn chết đi, chúng ta nên xử lý Vương Thuyền Quyên thế nào?”.

Vương Chấn Hoa nói là Vương Thuyền Quyên, chứ không hề gọi đối phương là em gái.

Rõ ràng Vương Chấn Hoa đã không còn quan tâm mối quan hệ huyết thống giữa hai người nữa.

Anh ta luôn cảm thấy Vương Thuyền Quyên là một người phản đồ thực sự, căn bản không có tư cách trở thành người của nhà họ Vương bọn họ.

Ông Vương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến lúc đó cho nó hai con đường, đồng ý bỏ dã chủng kia thì cho nó trở lại nhà chúng ta, nếu không đồng ý bỏ dã chủng kia thì để mặc nó sống chết”.

“Bây giờ nó đã mở một công ty, hoàn toàn có thể kinh doanh rất tốt, muốn nó về nhà chúng ta chắc chắn không thể nào”. Vương Chấn Hoa nói tiếp.

Ông Vương trả lời: “Đến lúc đó chúng ta sẽ phá cả công ty của nó luôn”.

Trong mắt ông ta lóe lên một vẻ độc ác.

Cho đến bây giờ nghĩ lại những tai tiếng mà trước đây Vương Thuyền Quyên gây ra, ông Vương lại cảm thấy mất hết mặt mũi.

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 272Trong lòng tất cả mọi người, Tần Cao Văn không chỉ là đại ca của họ, mà còn là ân nhân của họ nữa.Nếu không có Tần Cao Văn thì sẽ không bao giờ có bọn họ của ngày hôm nay.Thế giới ngầm.Mã Thiên Hạo cuối cùng cũng xử lý xong toàn bộ thi thể, một mình ngồi trong phòng uống rượu.Trong đầu hắn không ngừng xuất hiện cảnh tượng huy hoàng năm xưa của phái Thiên Long bọn họ.Phái Thiên Long khi đó vô cùng uy vũ bá đạo, căn bản không có ai dám dây vào, cho dù bản thân bọn họ cũng biết rõ, chỉ là một con chó dưới trướng của ông Hai mà thôi.Nhưng vẫn khó kìm được sự tự hào trong lòng.Khi đó chỉ cần nói bản thân là người của phái Thiên Long, thì ắt sẽ nhận được sự tôn trọng của người khác.Ai ngờ chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi đã xảy ra thay đổi lớn đến vậy.Phái Thiên Long bọn họ đã bị người ta hủy diệt.Nhìn ảnh của anh cả, Mã Thiên Hạo thở dài một tiếng: “Anh cả, anh đừng lo, ngày mai em có thể báo thù cho anh rồi”.Khi Tần Cao Văn trả lời trên mạng, trong lòng Mã Thiên Hạo rất phức tạp, một mặt là cảm thấy kích động vì biểu cảm sợ hãi của Tần Cao Văn.Mặt khác là có chút thất vọng.Không ngờ Tần Cao Văn là một người tham sống sợ chết như vậy.Xử Tần Cao Văn rất đơn giản.Ngày mai sẽ là ngày chết mà Tần Cao Văn.…Nhà họ Vương.“Bố thấy sao về chuyện này ạ?”.Bố của Vương Chấn Hoa ngồi dựa vào ghế mỉm cười nói: “Rốt cuộc bố thấy như thế nào, lẽ nào bản thân con còn không biết sao?”.“Chờ sau khi Tần Cao Văn chết đi, chúng ta nên xử lý Vương Thuyền Quyên thế nào?”.Vương Chấn Hoa nói là Vương Thuyền Quyên, chứ không hề gọi đối phương là em gái.Rõ ràng Vương Chấn Hoa đã không còn quan tâm mối quan hệ huyết thống giữa hai người nữa.Anh ta luôn cảm thấy Vương Thuyền Quyên là một người phản đồ thực sự, căn bản không có tư cách trở thành người của nhà họ Vương bọn họ.Ông Vương suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đến lúc đó cho nó hai con đường, đồng ý bỏ dã chủng kia thì cho nó trở lại nhà chúng ta, nếu không đồng ý bỏ dã chủng kia thì để mặc nó sống chết”.“Bây giờ nó đã mở một công ty, hoàn toàn có thể kinh doanh rất tốt, muốn nó về nhà chúng ta chắc chắn không thể nào”. Vương Chấn Hoa nói tiếp.Ông Vương trả lời: “Đến lúc đó chúng ta sẽ phá cả công ty của nó luôn”.Trong mắt ông ta lóe lên một vẻ độc ác.Cho đến bây giờ nghĩ lại những tai tiếng mà trước đây Vương Thuyền Quyên gây ra, ông Vương lại cảm thấy mất hết mặt mũi.

Chương 272