Tác giả:

Ánh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.…

Chương 488

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 488Nhưng gọi lên vài tiếng vẫn không nghe thấy Vương Thuyền Quyên trả lời, khiến Tần Cao Văn cảm thấy sốt ruột.Vương Thuyền Quyên rốt cuộc đang ở đâu?“Không phải gọi nữa đâu”.Tiểu Điệp nói thẳng với Tần Cao Văn luôn: “Vương Thuyền Quyên đã bị Trương Thiên Khoát đưa đi rồi”.Cái gì!Mặt Tần Cao Văn lập tức trở nên trắng bệnh.Anh xưa nay luôn trấn tĩnh mà lúc này lại cảm thấy sợ hãi.“Em vừa nói gì cơ?”.Tần Cao Văn hét lên với Tiểu Điệp: “Cô ấy bị Trương Thiên Khoát đưa đi, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.Toàn bộ sự phẫn nộ trong lòng Tần Cao Văn đều bộc phát hết ra, anh nắm chặt lấy vai của Tiểu Điệp.“Em không muốn nhìn thấy chị ta tiếp tục hại anh, là em bảo Trương Thiên Khoát đưa chị ta đi đấy, loại người bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy thì phải nên bị trừng phạt”.Cho đến bây giờ Tiểu Điệp vẫn luôn kiên định rằng Vương Thuyền Quyên tiếp cận Tần Cao Văn là vì tiền tài, đó là một người phụ nữ ác độc.Bị đối xử như thế là xứng đáng.Cơ thể của Tần Cao Văn run lên vì tức giận, Tiểu Điệp rốt cuộc đã nghĩ thế nào vậy chứ?Anh giơ tay phải chỉ thẳng vào Tiểu Điệp quát: “Sao em lại hồ đồ như vậy?”.“Anh nói cho em biết, Trương Thiên Khoát chỉ muốn lợi dụng em để chia cắt mối quan hệ giữ anh và Vương Thuyền Quyên, sau đó sẽ đối phó với anh, em có biết không!”.Tiểu Điệp vẫn tin những gì cô ấy làm là không hề sai, là Tần Cao Văn đã bị Vương Thuyền Quyên làm cho mờ mắt.Cô ấy làm như vậy là muốn cứu đối phương.“Anh Tần Cao Văn, sao anh vẫn chưa nhìn ra chứ?”.Tiểu Điệp nói với giọng rất kích động: “Người phụ nữ đê tiện đó không có gì tốt đẹp cả, chị ta tiếp cận anh vốn dĩ là có mục đích, em vì muốn tốt cho anh, cả thế giới này người thực sự quan tâm anh chỉ có em thôi”.Nước mắt của Tiểu Điệp lã chã rơi, những tình cảm dồn nén trong lòng cuối cùng cũng trút hết ra đây.Thấy đối phương ch** n**c mắt, bộ dạng trông rất đáng thương, Tần Cao Văn nhất thời động lòng.“Tiểu… Tiểu Điệp, em vừa nói thế là có ý gì?”.Tần Cao Văn nhất thời lúng túng, anh luôn coi Tiểu Điệp như em gái ruột của mình.Chưa bao giờ có suy nghĩ khác về cô ấy cả.Tiểu Điệp nói với Tần Cao Văn: “Anh Tần Cao Văn, em có ý gì với anh, lẽ nào anh thực sự không nhận ra sao?”.Tiểu Điệp vừa khóc vừa nói: “Anh có biết là từ nhỏ em đã thích anh rồi không, mong ước cả đời này của em chính là được gả cho anh”.“Sau đó khi em gặp anh thì anh đã yêu người phụ nữ đê tiện Vương Thuyền Quyên kia rồi, khi đó nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của hai người em chưa từng nghĩ sẽ làm phiền hai người”.

Chương 488

Nhưng gọi lên vài tiếng vẫn không nghe thấy Vương Thuyền Quyên trả lời, khiến Tần Cao Văn cảm thấy sốt ruột.

Vương Thuyền Quyên rốt cuộc đang ở đâu?

“Không phải gọi nữa đâu”.

Tiểu Điệp nói thẳng với Tần Cao Văn luôn: “Vương Thuyền Quyên đã bị Trương Thiên Khoát đưa đi rồi”.

Cái gì!

Mặt Tần Cao Văn lập tức trở nên trắng bệnh.

Anh xưa nay luôn trấn tĩnh mà lúc này lại cảm thấy sợ hãi.

“Em vừa nói gì cơ?”.

Tần Cao Văn hét lên với Tiểu Điệp: “Cô ấy bị Trương Thiên Khoát đưa đi, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.

Toàn bộ sự phẫn nộ trong lòng Tần Cao Văn đều bộc phát hết ra, anh nắm chặt lấy vai của Tiểu Điệp.

“Em không muốn nhìn thấy chị ta tiếp tục hại anh, là em bảo Trương Thiên Khoát đưa chị ta đi đấy, loại người bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy thì phải nên bị trừng phạt”.

Cho đến bây giờ Tiểu Điệp vẫn luôn kiên định rằng Vương Thuyền Quyên tiếp cận Tần Cao Văn là vì tiền tài, đó là một người phụ nữ ác độc.

Bị đối xử như thế là xứng đáng.

Cơ thể của Tần Cao Văn run lên vì tức giận, Tiểu Điệp rốt cuộc đã nghĩ thế nào vậy chứ?

Anh giơ tay phải chỉ thẳng vào Tiểu Điệp quát: “Sao em lại hồ đồ như vậy?”.

“Anh nói cho em biết, Trương Thiên Khoát chỉ muốn lợi dụng em để chia cắt mối quan hệ giữ anh và Vương Thuyền Quyên, sau đó sẽ đối phó với anh, em có biết không!”.

Tiểu Điệp vẫn tin những gì cô ấy làm là không hề sai, là Tần Cao Văn đã bị Vương Thuyền Quyên làm cho mờ mắt.

Cô ấy làm như vậy là muốn cứu đối phương.

“Anh Tần Cao Văn, sao anh vẫn chưa nhìn ra chứ?”.

Tiểu Điệp nói với giọng rất kích động: “Người phụ nữ đê tiện đó không có gì tốt đẹp cả, chị ta tiếp cận anh vốn dĩ là có mục đích, em vì muốn tốt cho anh, cả thế giới này người thực sự quan tâm anh chỉ có em thôi”.

Nước mắt của Tiểu Điệp lã chã rơi, những tình cảm dồn nén trong lòng cuối cùng cũng trút hết ra đây.

Thấy đối phương ch** n**c mắt, bộ dạng trông rất đáng thương, Tần Cao Văn nhất thời động lòng.

“Tiểu… Tiểu Điệp, em vừa nói thế là có ý gì?”.

Tần Cao Văn nhất thời lúng túng, anh luôn coi Tiểu Điệp như em gái ruột của mình.

Chưa bao giờ có suy nghĩ khác về cô ấy cả.

Tiểu Điệp nói với Tần Cao Văn: “Anh Tần Cao Văn, em có ý gì với anh, lẽ nào anh thực sự không nhận ra sao?”.

Tiểu Điệp vừa khóc vừa nói: “Anh có biết là từ nhỏ em đã thích anh rồi không, mong ước cả đời này của em chính là được gả cho anh”.

“Sau đó khi em gặp anh thì anh đã yêu người phụ nữ đê tiện Vương Thuyền Quyên kia rồi, khi đó nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của hai người em chưa từng nghĩ sẽ làm phiền hai người”.

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 488Nhưng gọi lên vài tiếng vẫn không nghe thấy Vương Thuyền Quyên trả lời, khiến Tần Cao Văn cảm thấy sốt ruột.Vương Thuyền Quyên rốt cuộc đang ở đâu?“Không phải gọi nữa đâu”.Tiểu Điệp nói thẳng với Tần Cao Văn luôn: “Vương Thuyền Quyên đã bị Trương Thiên Khoát đưa đi rồi”.Cái gì!Mặt Tần Cao Văn lập tức trở nên trắng bệnh.Anh xưa nay luôn trấn tĩnh mà lúc này lại cảm thấy sợ hãi.“Em vừa nói gì cơ?”.Tần Cao Văn hét lên với Tiểu Điệp: “Cô ấy bị Trương Thiên Khoát đưa đi, vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”.Toàn bộ sự phẫn nộ trong lòng Tần Cao Văn đều bộc phát hết ra, anh nắm chặt lấy vai của Tiểu Điệp.“Em không muốn nhìn thấy chị ta tiếp tục hại anh, là em bảo Trương Thiên Khoát đưa chị ta đi đấy, loại người bỉ ổi vô liêm sỉ như vậy thì phải nên bị trừng phạt”.Cho đến bây giờ Tiểu Điệp vẫn luôn kiên định rằng Vương Thuyền Quyên tiếp cận Tần Cao Văn là vì tiền tài, đó là một người phụ nữ ác độc.Bị đối xử như thế là xứng đáng.Cơ thể của Tần Cao Văn run lên vì tức giận, Tiểu Điệp rốt cuộc đã nghĩ thế nào vậy chứ?Anh giơ tay phải chỉ thẳng vào Tiểu Điệp quát: “Sao em lại hồ đồ như vậy?”.“Anh nói cho em biết, Trương Thiên Khoát chỉ muốn lợi dụng em để chia cắt mối quan hệ giữ anh và Vương Thuyền Quyên, sau đó sẽ đối phó với anh, em có biết không!”.Tiểu Điệp vẫn tin những gì cô ấy làm là không hề sai, là Tần Cao Văn đã bị Vương Thuyền Quyên làm cho mờ mắt.Cô ấy làm như vậy là muốn cứu đối phương.“Anh Tần Cao Văn, sao anh vẫn chưa nhìn ra chứ?”.Tiểu Điệp nói với giọng rất kích động: “Người phụ nữ đê tiện đó không có gì tốt đẹp cả, chị ta tiếp cận anh vốn dĩ là có mục đích, em vì muốn tốt cho anh, cả thế giới này người thực sự quan tâm anh chỉ có em thôi”.Nước mắt của Tiểu Điệp lã chã rơi, những tình cảm dồn nén trong lòng cuối cùng cũng trút hết ra đây.Thấy đối phương ch** n**c mắt, bộ dạng trông rất đáng thương, Tần Cao Văn nhất thời động lòng.“Tiểu… Tiểu Điệp, em vừa nói thế là có ý gì?”.Tần Cao Văn nhất thời lúng túng, anh luôn coi Tiểu Điệp như em gái ruột của mình.Chưa bao giờ có suy nghĩ khác về cô ấy cả.Tiểu Điệp nói với Tần Cao Văn: “Anh Tần Cao Văn, em có ý gì với anh, lẽ nào anh thực sự không nhận ra sao?”.Tiểu Điệp vừa khóc vừa nói: “Anh có biết là từ nhỏ em đã thích anh rồi không, mong ước cả đời này của em chính là được gả cho anh”.“Sau đó khi em gặp anh thì anh đã yêu người phụ nữ đê tiện Vương Thuyền Quyên kia rồi, khi đó nhìn thấy cuộc sống hạnh phúc của hai người em chưa từng nghĩ sẽ làm phiền hai người”.

Chương 488