Ánh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.…
Chương 496
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 496Con dao sáng loáng vung ta từ tay Trương Thiên Khoát. Anh ta gầm lên, điên cuồng lao về phía Tần Cao Văn.Sau đó đâm thẳng con dao vào ngực anh.Rầm.Trương Thiên Khoát còn chưa kịp tiếp cận Tần Cao Văn thì một âm thanh nặng nề liền vang lên, sau đó cơ thể anh ta bay bật ra sau hàng chục mét.Rồi đập mạnh vào một bức tường.Trương Thiên Khoát nhắm mắt, tắt thở.Tần Cao Văn chắp tay sau lưng, đi về phía Trương Thiên Khoát và ngồi xuống.Anh dùng tay đặt lên mũi Trương Thiên Khoát, phát hiện đối phương đã ngừng thở.Nhưng anh vẫn cầm con dao lên.“Anh…anh định làm gì vậy!”Trương Thiên Khoát rõ ràng đã chết bỗng nhảy xựng lên.“Tôi đã chết rồi mà anh vẫn còn muốn ra tay với tôi sao?”Tần Cao Văn khẽ co giật khóe miệng.Gã này đúng là mưu kế đa đoan. Anh nhặt con dao lên, không hề định g**t ch*t Trương Thiên Khoát, chỉ đơn giản là muốn xem con dao mà thôi.Không ngờ đối phương lại có phản ứng như vậyTần Cao Văn tiến lại gần đối phương: “Không có gì!”Phụp!Con dao trong tay đâm xuyên ngực Trương Thiên Khoát. Máu tươi chảy ộc ra, nhuốm đỏ cả chiếc áo trắng của anh ta.Anh cúi đầu nhìn cảnh tượng đang xảy ra. Trương Thiên Khoát từ từ nhắm mắt và thở dài.Tính toán kỹ lưỡng lâu như vậy mà đến cuối cùng vẫn thua.Cơ thể anh ta đổ xuống. Lần này thì anh ta chết thật.“Vợ ơi, em có thể vào được rồi”.Tần Cao Văn kêu lên.Vương Thuyền Quyên là người có trực giác rất nhạy. Với khả năng suy đoán của mình thì cô đoán ra ngay người đối phó rất có khả năng chính là bố và anh trai mình.Vì vậy sau khi cô và Tần Cao Văn thoát nạn, cô đã lập tức tới nhà họ Vương.May mà vào thời khắc cuối cùng có thể cứu được bố con Vương Chấn Hoa.Ông Vương nhìn con gái với đôi mắt ngấn lệ.Từ lần trước khi Vương Thuyền Quyên tự ra quyết định sẽ ở cạnh Tần Cao Văn thì chủ tịch Vương đã không còn qua lại với con gái nữa. Hai người đã cắt đứt quan hệ bố con.Những năm qua ông Vương cũng thường thông qua người khác để nghe ngóng tình hình con gái và biết được đối phương sống không dễ dàng gì.Có mấy lần ông Vương định ra tay giúp đỡ nhưng cuối cùng đã cố gắng kìm chế lại.
Chương 496
Con dao sáng loáng vung ta từ tay Trương Thiên Khoát. Anh ta gầm lên, điên cuồng lao về phía Tần Cao Văn.
Sau đó đâm thẳng con dao vào ngực anh.
Rầm.
Trương Thiên Khoát còn chưa kịp tiếp cận Tần Cao Văn thì một âm thanh nặng nề liền vang lên, sau đó cơ thể anh ta bay bật ra sau hàng chục mét.
Rồi đập mạnh vào một bức tường.
Trương Thiên Khoát nhắm mắt, tắt thở.
Tần Cao Văn chắp tay sau lưng, đi về phía Trương Thiên Khoát và ngồi xuống.
Anh dùng tay đặt lên mũi Trương Thiên Khoát, phát hiện đối phương đã ngừng thở.
Nhưng anh vẫn cầm con dao lên.
“Anh…anh định làm gì vậy!”
Trương Thiên Khoát rõ ràng đã chết bỗng nhảy xựng lên.
“Tôi đã chết rồi mà anh vẫn còn muốn ra tay với tôi sao?”
Tần Cao Văn khẽ co giật khóe miệng.
Gã này đúng là mưu kế đa đoan. Anh nhặt con dao lên, không hề định g**t ch*t Trương Thiên Khoát, chỉ đơn giản là muốn xem con dao mà thôi.
Không ngờ đối phương lại có phản ứng như vậy
Tần Cao Văn tiến lại gần đối phương: “Không có gì!”
Phụp!
Con dao trong tay đâm xuyên ngực Trương Thiên Khoát. Máu tươi chảy ộc ra, nhuốm đỏ cả chiếc áo trắng của anh ta.
Anh cúi đầu nhìn cảnh tượng đang xảy ra. Trương Thiên Khoát từ từ nhắm mắt và thở dài.
Tính toán kỹ lưỡng lâu như vậy mà đến cuối cùng vẫn thua.
Cơ thể anh ta đổ xuống. Lần này thì anh ta chết thật.
“Vợ ơi, em có thể vào được rồi”.
Tần Cao Văn kêu lên.
Vương Thuyền Quyên là người có trực giác rất nhạy. Với khả năng suy đoán của mình thì cô đoán ra ngay người đối phó rất có khả năng chính là bố và anh trai mình.
Vì vậy sau khi cô và Tần Cao Văn thoát nạn, cô đã lập tức tới nhà họ Vương.
May mà vào thời khắc cuối cùng có thể cứu được bố con Vương Chấn Hoa.
Ông Vương nhìn con gái với đôi mắt ngấn lệ.
Từ lần trước khi Vương Thuyền Quyên tự ra quyết định sẽ ở cạnh Tần Cao Văn thì chủ tịch Vương đã không còn qua lại với con gái nữa. Hai người đã cắt đứt quan hệ bố con.
Những năm qua ông Vương cũng thường thông qua người khác để nghe ngóng tình hình con gái và biết được đối phương sống không dễ dàng gì.
Có mấy lần ông Vương định ra tay giúp đỡ nhưng cuối cùng đã cố gắng kìm chế lại.
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 496Con dao sáng loáng vung ta từ tay Trương Thiên Khoát. Anh ta gầm lên, điên cuồng lao về phía Tần Cao Văn.Sau đó đâm thẳng con dao vào ngực anh.Rầm.Trương Thiên Khoát còn chưa kịp tiếp cận Tần Cao Văn thì một âm thanh nặng nề liền vang lên, sau đó cơ thể anh ta bay bật ra sau hàng chục mét.Rồi đập mạnh vào một bức tường.Trương Thiên Khoát nhắm mắt, tắt thở.Tần Cao Văn chắp tay sau lưng, đi về phía Trương Thiên Khoát và ngồi xuống.Anh dùng tay đặt lên mũi Trương Thiên Khoát, phát hiện đối phương đã ngừng thở.Nhưng anh vẫn cầm con dao lên.“Anh…anh định làm gì vậy!”Trương Thiên Khoát rõ ràng đã chết bỗng nhảy xựng lên.“Tôi đã chết rồi mà anh vẫn còn muốn ra tay với tôi sao?”Tần Cao Văn khẽ co giật khóe miệng.Gã này đúng là mưu kế đa đoan. Anh nhặt con dao lên, không hề định g**t ch*t Trương Thiên Khoát, chỉ đơn giản là muốn xem con dao mà thôi.Không ngờ đối phương lại có phản ứng như vậyTần Cao Văn tiến lại gần đối phương: “Không có gì!”Phụp!Con dao trong tay đâm xuyên ngực Trương Thiên Khoát. Máu tươi chảy ộc ra, nhuốm đỏ cả chiếc áo trắng của anh ta.Anh cúi đầu nhìn cảnh tượng đang xảy ra. Trương Thiên Khoát từ từ nhắm mắt và thở dài.Tính toán kỹ lưỡng lâu như vậy mà đến cuối cùng vẫn thua.Cơ thể anh ta đổ xuống. Lần này thì anh ta chết thật.“Vợ ơi, em có thể vào được rồi”.Tần Cao Văn kêu lên.Vương Thuyền Quyên là người có trực giác rất nhạy. Với khả năng suy đoán của mình thì cô đoán ra ngay người đối phó rất có khả năng chính là bố và anh trai mình.Vì vậy sau khi cô và Tần Cao Văn thoát nạn, cô đã lập tức tới nhà họ Vương.May mà vào thời khắc cuối cùng có thể cứu được bố con Vương Chấn Hoa.Ông Vương nhìn con gái với đôi mắt ngấn lệ.Từ lần trước khi Vương Thuyền Quyên tự ra quyết định sẽ ở cạnh Tần Cao Văn thì chủ tịch Vương đã không còn qua lại với con gái nữa. Hai người đã cắt đứt quan hệ bố con.Những năm qua ông Vương cũng thường thông qua người khác để nghe ngóng tình hình con gái và biết được đối phương sống không dễ dàng gì.Có mấy lần ông Vương định ra tay giúp đỡ nhưng cuối cùng đã cố gắng kìm chế lại.