CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…
Chương 249
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 249Bắc Minh Quân tiện mồm nói ra câu này, nhưng trong lòng Dương Dương lại rất vui.Khó khăn lắm mới bừng tỉnh lại.Dương Dương đằng hắng một tiếng rồi nhoài người về trước cửa kính như chú chó mặt xệ, cậu chớp mắt, thân hình nhỏ bé kích động đập vào cửa kính xe, giọng nói nịnh nọt ngay lập tức vang lên, cái đầu nhỏ cứ gật gật như gà mổ thóc, cậu không ngừng phấn khích: “Muốn, muốn! Đợi con lớn rồi! Đợi con lớn rồi! Con sẽ cưới…”Tiếng “mẹ” vẫn chưa nói ra thì đã bị giọng nói u ám của Bắc Minh Quân thẳng thừng cắt ngang.“Con dám cưới cô ta xem! Ba sẽ là người đầu tiên thiến con!”Xuýt xoa~.Dương Dương sợ đến mức câm như hến, tiếng “mẹ” đó bị nuốt vào, cậu không dám l* m*ng nữa.Đúng là một người ba độc ác khốn kiếp!Đến coi trai mình cũng dám thiến!Đúng là không phải người!“Bắc Minh Quân!” Cố Tịch Dao sợ run lên, có lẽ là vì bản năng của ngời mẹ, thấy anh hung dữ dọa nạt con, lòng cô lại mềm nhũn đi.“Anh không được hung dữ với con trai mình như vậy.”Bắc Minh Quân cau mày: “Tôi quản con trai mình như thế nào không cần cô dạy!”“Anh…” Cố Tịch Dao chột dạ, đầu lưỡi cô đột nhiên không được lưu loát cho lắm, nhưng lại không cam tâm nhìn con trẻ bị ức h**p như vậy: “Anh còn hung dữ nữa thì cẩn thận tôi đi tố cáo anh ngược đãi trẻ em.”“Ngược đãi trẻ em?” Bắc Minh Quân cười mỉa mai, ánh mắt anh như một con dao lướt qua, anh lạnh nhạt chế nhạo Cố Tịch Dao: “Tôi có hứng thú với việc ngược đãi cô hơn!”Giọng nói đầy mờ ám pha lẫn với một sự xấu xa làm người ta căm phẫn.“…khốn nạn!” Cô trách móc vài câu, mặt cô đột nhiên nóng ran lên.Trước mặt con trai mình mà người đàn ông này lại không kiêng nể gì vậy sao?Con trai của anh – Bắc Minh Tư Trình. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Cố Tịch Dao lại nhìn vào bé trai ở trong xe đang che chiếc quần con của mình lại.Bé trai cũng nhìn về phía cô chớp chớp mắt, cứ như đang ra hiệu điều gì đó.Ngực cô cứ phập phồng, trong đầu cô rất hỗn độn, cứ như đang cố bắt lấy một mẩu hội thoại ngắn vụn vặt rồi sắp xếp lại trong đầu mình.Điều này…có thể sao?Có thể là anh sao?5 năm trước, người đán ông quấn lấy cô trong căn phòng tối tăm đó, là Bắc Minh Quân?!Còn Bắc Minh Tư Trình đang lấm la lấm lét trong xe này là đứa con thất lạc 5 năm trước của cô sao?Nhận thức được điều này, Cố Tịch Dao rất kích động, giống như có một máy trợ tim đang bơm sinh khí vào tận đáy lòng cô.Cơ thế cứng đờ của cô đang từ từ có sức sống trở lại.Cô không dám chắc chắn, nhưng bàn tay cô cách một tấm cửa kính v**t v* bàn tay nhỏ xinh đó, cô cảm thấy mũi mình đột nhiên nghèn nghẹn…Người con trai cô luôn nhớ nhung 5 năm qua, lúc này đây thình lình xuất hiện trong thế giới của cô.
Chương 249
Bắc Minh Quân tiện mồm nói ra câu này, nhưng trong lòng Dương Dương lại rất vui.
Khó khăn lắm mới bừng tỉnh lại.
Dương Dương đằng hắng một tiếng rồi nhoài người về trước cửa kính như chú chó mặt xệ, cậu chớp mắt, thân hình nhỏ bé kích động đập vào cửa kính xe, giọng nói nịnh nọt ngay lập tức vang lên, cái đầu nhỏ cứ gật gật như gà mổ thóc, cậu không ngừng phấn khích: “Muốn, muốn! Đợi con lớn rồi! Đợi con lớn rồi! Con sẽ cưới…”
Tiếng “mẹ” vẫn chưa nói ra thì đã bị giọng nói u ám của Bắc Minh Quân thẳng thừng cắt ngang.
“Con dám cưới cô ta xem! Ba sẽ là người đầu tiên thiến con!”
Xuýt xoa~.
Dương Dương sợ đến mức câm như hến, tiếng “mẹ” đó bị nuốt vào, cậu không dám l* m*ng nữa.
Đúng là một người ba độc ác khốn kiếp!
Đến coi trai mình cũng dám thiến!
Đúng là không phải người!
“Bắc Minh Quân!” Cố Tịch Dao sợ run lên, có lẽ là vì bản năng của ngời mẹ, thấy anh hung dữ dọa nạt con, lòng cô lại mềm nhũn đi.
“Anh không được hung dữ với con trai mình như vậy.”
Bắc Minh Quân cau mày: “Tôi quản con trai mình như thế nào không cần cô dạy!”
“Anh…” Cố Tịch Dao chột dạ, đầu lưỡi cô đột nhiên không được lưu loát cho lắm, nhưng lại không cam tâm nhìn con trẻ bị ức h**p như vậy: “Anh còn hung dữ nữa thì cẩn thận tôi đi tố cáo anh ngược đãi trẻ em.”
“Ngược đãi trẻ em?” Bắc Minh Quân cười mỉa mai, ánh mắt anh như một con dao lướt qua, anh lạnh nhạt chế nhạo Cố Tịch Dao: “Tôi có hứng thú với việc ngược đãi cô hơn!”
Giọng nói đầy mờ ám pha lẫn với một sự xấu xa làm người ta căm phẫn.
“…khốn nạn!” Cô trách móc vài câu, mặt cô đột nhiên nóng ran lên.
Trước mặt con trai mình mà người đàn ông này lại không kiêng nể gì vậy sao?
Con trai của anh – Bắc Minh Tư Trình. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cố Tịch Dao lại nhìn vào bé trai ở trong xe đang che chiếc quần con của mình lại.
Bé trai cũng nhìn về phía cô chớp chớp mắt, cứ như đang ra hiệu điều gì đó.
Ngực cô cứ phập phồng, trong đầu cô rất hỗn độn, cứ như đang cố bắt lấy một mẩu hội thoại ngắn vụn vặt rồi sắp xếp lại trong đầu mình.
Điều này…có thể sao?
Có thể là anh sao?
5 năm trước, người đán ông quấn lấy cô trong căn phòng tối tăm đó, là Bắc Minh Quân?!
Còn Bắc Minh Tư Trình đang lấm la lấm lét trong xe này là đứa con thất lạc 5 năm trước của cô sao?
Nhận thức được điều này, Cố Tịch Dao rất kích động, giống như có một máy trợ tim đang bơm sinh khí vào tận đáy lòng cô.
Cơ thế cứng đờ của cô đang từ từ có sức sống trở lại.
Cô không dám chắc chắn, nhưng bàn tay cô cách một tấm cửa kính v**t v* bàn tay nhỏ xinh đó, cô cảm thấy mũi mình đột nhiên nghèn nghẹn…
Người con trai cô luôn nhớ nhung 5 năm qua, lúc này đây thình lình xuất hiện trong thế giới của cô.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 249Bắc Minh Quân tiện mồm nói ra câu này, nhưng trong lòng Dương Dương lại rất vui.Khó khăn lắm mới bừng tỉnh lại.Dương Dương đằng hắng một tiếng rồi nhoài người về trước cửa kính như chú chó mặt xệ, cậu chớp mắt, thân hình nhỏ bé kích động đập vào cửa kính xe, giọng nói nịnh nọt ngay lập tức vang lên, cái đầu nhỏ cứ gật gật như gà mổ thóc, cậu không ngừng phấn khích: “Muốn, muốn! Đợi con lớn rồi! Đợi con lớn rồi! Con sẽ cưới…”Tiếng “mẹ” vẫn chưa nói ra thì đã bị giọng nói u ám của Bắc Minh Quân thẳng thừng cắt ngang.“Con dám cưới cô ta xem! Ba sẽ là người đầu tiên thiến con!”Xuýt xoa~.Dương Dương sợ đến mức câm như hến, tiếng “mẹ” đó bị nuốt vào, cậu không dám l* m*ng nữa.Đúng là một người ba độc ác khốn kiếp!Đến coi trai mình cũng dám thiến!Đúng là không phải người!“Bắc Minh Quân!” Cố Tịch Dao sợ run lên, có lẽ là vì bản năng của ngời mẹ, thấy anh hung dữ dọa nạt con, lòng cô lại mềm nhũn đi.“Anh không được hung dữ với con trai mình như vậy.”Bắc Minh Quân cau mày: “Tôi quản con trai mình như thế nào không cần cô dạy!”“Anh…” Cố Tịch Dao chột dạ, đầu lưỡi cô đột nhiên không được lưu loát cho lắm, nhưng lại không cam tâm nhìn con trẻ bị ức h**p như vậy: “Anh còn hung dữ nữa thì cẩn thận tôi đi tố cáo anh ngược đãi trẻ em.”“Ngược đãi trẻ em?” Bắc Minh Quân cười mỉa mai, ánh mắt anh như một con dao lướt qua, anh lạnh nhạt chế nhạo Cố Tịch Dao: “Tôi có hứng thú với việc ngược đãi cô hơn!”Giọng nói đầy mờ ám pha lẫn với một sự xấu xa làm người ta căm phẫn.“…khốn nạn!” Cô trách móc vài câu, mặt cô đột nhiên nóng ran lên.Trước mặt con trai mình mà người đàn ông này lại không kiêng nể gì vậy sao?Con trai của anh – Bắc Minh Tư Trình. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Cố Tịch Dao lại nhìn vào bé trai ở trong xe đang che chiếc quần con của mình lại.Bé trai cũng nhìn về phía cô chớp chớp mắt, cứ như đang ra hiệu điều gì đó.Ngực cô cứ phập phồng, trong đầu cô rất hỗn độn, cứ như đang cố bắt lấy một mẩu hội thoại ngắn vụn vặt rồi sắp xếp lại trong đầu mình.Điều này…có thể sao?Có thể là anh sao?5 năm trước, người đán ông quấn lấy cô trong căn phòng tối tăm đó, là Bắc Minh Quân?!Còn Bắc Minh Tư Trình đang lấm la lấm lét trong xe này là đứa con thất lạc 5 năm trước của cô sao?Nhận thức được điều này, Cố Tịch Dao rất kích động, giống như có một máy trợ tim đang bơm sinh khí vào tận đáy lòng cô.Cơ thế cứng đờ của cô đang từ từ có sức sống trở lại.Cô không dám chắc chắn, nhưng bàn tay cô cách một tấm cửa kính v**t v* bàn tay nhỏ xinh đó, cô cảm thấy mũi mình đột nhiên nghèn nghẹn…Người con trai cô luôn nhớ nhung 5 năm qua, lúc này đây thình lình xuất hiện trong thế giới của cô.