Tác giả:

Bên ngoài vừa tờ mờ sáng, bên trong căn nhà liền phát ra tiếng kêu lớn. - Vân Sam dạy nhanh lên. Cô hôm nay phải đi phỏng vấn ở một công ty nổi tiếng số một số hai Bắc Kinh. Vân Sam nghe mẹ mình gọi nhưng vờ như không nghe thấy, lấy gối che tai mình lại. Phỏng vấn cái gì chứ. Công ty người ta lớn như vậy, muốn xin vào đâu phải dễ. Nếu đi phỏng vấn một lần liền được nhận, cô đâu cần chật vật đi hết chỗ này đến chỗ khác gần năm sáu lần chứ. Công ty nhỏ Vân Sam còn không vào được, đừng nói đến công ty lần này. Vân Tịnh mẹ cô bên ngoài gọi vài tiếng, không thấy người bên trong đi ra liền gấp muốn chết. Bà đẩy cửa phòng con gái mà đi vào. Trên tay còn cầm theo hai cái nắp mà gõ.1 " Đùng Đùng ". - Dậy nhanh, mau dậy ăn sáng còn phải đi phỏng vấn. Vân Sam bị gõ đến điếc tai, cho dù chăn hay gối cũng không ngăn được tiếng gõ lớn như vậy. Cô bật người ngồi dậy nhìn mẹ mình. - Mẹ, công ty lớn như vậy phỏng vấn cũng không có hy vọng đâu, cho con ngủ thêm chút nữa đi. Vân Sam chuẩn bị nằm xuống…

Chương 76: 76: Ra Dáng Một Bà Chủ Nhỏ

Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng TàiTác giả: Tư Khả HyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhBên ngoài vừa tờ mờ sáng, bên trong căn nhà liền phát ra tiếng kêu lớn. - Vân Sam dạy nhanh lên. Cô hôm nay phải đi phỏng vấn ở một công ty nổi tiếng số một số hai Bắc Kinh. Vân Sam nghe mẹ mình gọi nhưng vờ như không nghe thấy, lấy gối che tai mình lại. Phỏng vấn cái gì chứ. Công ty người ta lớn như vậy, muốn xin vào đâu phải dễ. Nếu đi phỏng vấn một lần liền được nhận, cô đâu cần chật vật đi hết chỗ này đến chỗ khác gần năm sáu lần chứ. Công ty nhỏ Vân Sam còn không vào được, đừng nói đến công ty lần này. Vân Tịnh mẹ cô bên ngoài gọi vài tiếng, không thấy người bên trong đi ra liền gấp muốn chết. Bà đẩy cửa phòng con gái mà đi vào. Trên tay còn cầm theo hai cái nắp mà gõ.1 " Đùng Đùng ". - Dậy nhanh, mau dậy ăn sáng còn phải đi phỏng vấn. Vân Sam bị gõ đến điếc tai, cho dù chăn hay gối cũng không ngăn được tiếng gõ lớn như vậy. Cô bật người ngồi dậy nhìn mẹ mình. - Mẹ, công ty lớn như vậy phỏng vấn cũng không có hy vọng đâu, cho con ngủ thêm chút nữa đi. Vân Sam chuẩn bị nằm xuống… Từ bệnh viện đến chỗ mua thức ăn tương đối gần chỉ là đường bị kẹt cứng nên hắn đi đến gần hai tiếng, lúc về trời mưa như trút nước sấm rất lớn giói thổi càng không nhỏ, vài cành cây bên đường lung lay như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào, có vài chiếc xe đạp bị ngã người đi đường không dám ra để đỡ dậy, nếu không phải có những người đi ô tô mới dám di chuyển trong thời tiết như thế này thì ngoài đường chỉ có những thứ bị gió cuốn bay lên không trung.Cố Phong lái xe không nhanh không chậm mà về đến bệnh viện, những cái cây trong bệnh viện như sắp đoán chờ một cơn bão đều ngả ngiêng qua lại nếu nhìn xa thì không khác đang vãi tay chào ai đó từ xa, thời sự lúc này cũng đưa tin một tháng nữa mưa sẽ liên tục bởi vì bên phía biển mưa đang đổ bộ vào đất liền, còn kêu bọn họ nếu không có việc gấp không nên đi ra bên ngoài, bởi vì bão lần này không nhỏ, ở sân bay những chiếc máy bay hiếm khi nằm cùng một chỗ thành hàng, tháng này máy bay không thể bay nếu may mắn nước không dâng lên xe buýt có thể di chuyển, những trận mưa đầu hè đã là rất lớn nhưng năm nay lại có bão nhưng những hộ gia đình khác cũng không để ý nhiều trừ khi con cái bọn họ còn đi học mới lo lắng, sợ trên đường sẽ bị ngã hay không cẩn thận chạy giỡn mà trượt chân, xe buýt lúc mưa lớn càng không thể đến đưa đón học sinh.Ở thành phố mỗi trường đều có xe buýt riêng đến nhà đón học sinh, chỉ có những học sinh học ở trường trấn hay thôn nhỏ mới cần tự đi đến trường hay ba mẹ đưa rước, nhưng ở thôn người lớn đều bận từ 5h sáng đến buổi đêm, dành ra một buổi chiều đến đón con đã là rất hiếm đừng nói đến việc đưa đi học.Mưa lớn thì cho nghỉ đường thôn có rất nhiều đường hỏng nếu nước ngập không thấy được chắc chắn sẽ bị lọt vào trong muốn bơi lên cũng có chút khó.Cố Phong đổ xe ở gara bệnh viện, hai tay đều cầm đầy thức ăn mà ấn thang máy, Vân Sam ngồi ở giường tv bật lớn, mũi hay khoé mắt đều có chút hồng, Vân Sam hít hít hai cái thấy người đi vào là hắn liền vui vẻ.- Sao anh đi lâu như vậy? Bên ngoài mưa rất lớn sẽ có bão đó.- Trên đường cao tốc có tai nạn nên có chút kẹt xe, để em đợi lâu.Cố Phong đặt thức ăn xuống bàn mới đi lại dìu cô xuống giường, Tử Chương có dặn cô ăn ít những thứ khó tiêu hay thức ăn có thể gây nóng nếu không sẽ rất khó lành vết thương, một tuần chỉ được ăn một lần còn những buổi còn lại phải dùng thức ăn có thể bổ máu, bởi vì Vân Sam sinh non nên không có sữa cho em bé nếu muốn có sữa cần phải điều chỉnh chế độ dinh dưỡng lại một chút nhưng Vân Sam lại không muốn có sữa không muốn cho em bé bú sữa mẹ, bởi vì em bé rất nhỏ cô càng không dám bế không cẩn thận mà ôm em bé mạnh một chút sẽ khóc rất lớn.Dỗ cũng có chút khó.Hai người ngồi đối diện nhau, một người mang bao tay bốc tôm bỏ vào bát, bao tay trong suốt nhìn như thế nào cũng không hợp với bộ vest đen, người đàn ông ngoài mặt cao cao tại thượng vậy mà giờ này lại ngồi dùng bao tay bóc tôm cho phu nhân của mình, người kia lại thấy không có gì không hợp ngược lại còn có chút hưởng thụ nếu cử động được có khi sẽ đặt chân này lên đùi kia mà rung mấy cái, giống trong những bộ phim ông chủ được rót rượu cho, rung chân 2 3 cái liền cho tiền bo nhân viên.Vân Sam hận không thể làm như vậy, nhưng hiện tại vết thương chưa lành nếu muốn chỉ có thể bo thêm tiền cho chồng cô thôi, nhưng mà lấy tiền của Cố Phong cho lại thì cũng không kì đâu ha?Lý Huyên mỗi ngày đều bận tối mặt mũi, Lý Huyên đã nghỉ việc ở club cũ hiện tại là quản lý quán ăn cho Vân Sam, sổ sách cuối tuần sẽ kết sổ một lần rồi đưa lại cho Vân Sam xem xét tình trạng lời hay lỗ của nhà hàng, cô hiện tại đã ra dáng của bà chủ nhỏ.Mấy tháng nay sinh ý càng lúc càng tốt tiền thu vào rất nhiều nếu tính luôn tiền nhân viên hay tiền thuê cửa hàng vẫn còn dư nhiều lắm, nếu Lý Huyên tính sơ có thể đủ đi một chuyến ở Bari xong về lại vẫn còn dư chút ít..

Từ bệnh viện đến chỗ mua thức ăn tương đối gần chỉ là đường bị kẹt cứng nên hắn đi đến gần hai tiếng, lúc về trời mưa như trút nước sấm rất lớn giói thổi càng không nhỏ, vài cành cây bên đường lung lay như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào, có vài chiếc xe đạp bị ngã người đi đường không dám ra để đỡ dậy, nếu không phải có những người đi ô tô mới dám di chuyển trong thời tiết như thế này thì ngoài đường chỉ có những thứ bị gió cuốn bay lên không trung.

Cố Phong lái xe không nhanh không chậm mà về đến bệnh viện, những cái cây trong bệnh viện như sắp đoán chờ một cơn bão đều ngả ngiêng qua lại nếu nhìn xa thì không khác đang vãi tay chào ai đó từ xa, thời sự lúc này cũng đưa tin một tháng nữa mưa sẽ liên tục bởi vì bên phía biển mưa đang đổ bộ vào đất liền, còn kêu bọn họ nếu không có việc gấp không nên đi ra bên ngoài, bởi vì bão lần này không nhỏ, ở sân bay những chiếc máy bay hiếm khi nằm cùng một chỗ thành hàng, tháng này máy bay không thể bay nếu may mắn nước không dâng lên xe buýt có thể di chuyển, những trận mưa đầu hè đã là rất lớn nhưng năm nay lại có bão nhưng những hộ gia đình khác cũng không để ý nhiều trừ khi con cái bọn họ còn đi học mới lo lắng, sợ trên đường sẽ bị ngã hay không cẩn thận chạy giỡn mà trượt chân, xe buýt lúc mưa lớn càng không thể đến đưa đón học sinh.

Ở thành phố mỗi trường đều có xe buýt riêng đến nhà đón học sinh, chỉ có những học sinh học ở trường trấn hay thôn nhỏ mới cần tự đi đến trường hay ba mẹ đưa rước, nhưng ở thôn người lớn đều bận từ 5h sáng đến buổi đêm, dành ra một buổi chiều đến đón con đã là rất hiếm đừng nói đến việc đưa đi học.

Mưa lớn thì cho nghỉ đường thôn có rất nhiều đường hỏng nếu nước ngập không thấy được chắc chắn sẽ bị lọt vào trong muốn bơi lên cũng có chút khó.

Cố Phong đổ xe ở gara bệnh viện, hai tay đều cầm đầy thức ăn mà ấn thang máy, Vân Sam ngồi ở giường tv bật lớn, mũi hay khoé mắt đều có chút hồng, Vân Sam hít hít hai cái thấy người đi vào là hắn liền vui vẻ.

- Sao anh đi lâu như vậy? Bên ngoài mưa rất lớn sẽ có bão đó.

- Trên đường cao tốc có tai nạn nên có chút kẹt xe, để em đợi lâu.

Cố Phong đặt thức ăn xuống bàn mới đi lại dìu cô xuống giường, Tử Chương có dặn cô ăn ít những thứ khó tiêu hay thức ăn có thể gây nóng nếu không sẽ rất khó lành vết thương, một tuần chỉ được ăn một lần còn những buổi còn lại phải dùng thức ăn có thể bổ máu, bởi vì Vân Sam sinh non nên không có sữa cho em bé nếu muốn có sữa cần phải điều chỉnh chế độ dinh dưỡng lại một chút nhưng Vân Sam lại không muốn có sữa không muốn cho em bé bú sữa mẹ, bởi vì em bé rất nhỏ cô càng không dám bế không cẩn thận mà ôm em bé mạnh một chút sẽ khóc rất lớn.

Dỗ cũng có chút khó.

Hai người ngồi đối diện nhau, một người mang bao tay bốc tôm bỏ vào bát, bao tay trong suốt nhìn như thế nào cũng không hợp với bộ vest đen, người đàn ông ngoài mặt cao cao tại thượng vậy mà giờ này lại ngồi dùng bao tay bóc tôm cho phu nhân của mình, người kia lại thấy không có gì không hợp ngược lại còn có chút hưởng thụ nếu cử động được có khi sẽ đặt chân này lên đùi kia mà rung mấy cái, giống trong những bộ phim ông chủ được rót rượu cho, rung chân 2 3 cái liền cho tiền bo nhân viên.

Vân Sam hận không thể làm như vậy, nhưng hiện tại vết thương chưa lành nếu muốn chỉ có thể bo thêm tiền cho chồng cô thôi, nhưng mà lấy tiền của Cố Phong cho lại thì cũng không kì đâu ha?

Lý Huyên mỗi ngày đều bận tối mặt mũi, Lý Huyên đã nghỉ việc ở club cũ hiện tại là quản lý quán ăn cho Vân Sam, sổ sách cuối tuần sẽ kết sổ một lần rồi đưa lại cho Vân Sam xem xét tình trạng lời hay lỗ của nhà hàng, cô hiện tại đã ra dáng của bà chủ nhỏ.

Mấy tháng nay sinh ý càng lúc càng tốt tiền thu vào rất nhiều nếu tính luôn tiền nhân viên hay tiền thuê cửa hàng vẫn còn dư nhiều lắm, nếu Lý Huyên tính sơ có thể đủ đi một chuyến ở Bari xong về lại vẫn còn dư chút ít.

.

Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tổng TàiTác giả: Tư Khả HyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhBên ngoài vừa tờ mờ sáng, bên trong căn nhà liền phát ra tiếng kêu lớn. - Vân Sam dạy nhanh lên. Cô hôm nay phải đi phỏng vấn ở một công ty nổi tiếng số một số hai Bắc Kinh. Vân Sam nghe mẹ mình gọi nhưng vờ như không nghe thấy, lấy gối che tai mình lại. Phỏng vấn cái gì chứ. Công ty người ta lớn như vậy, muốn xin vào đâu phải dễ. Nếu đi phỏng vấn một lần liền được nhận, cô đâu cần chật vật đi hết chỗ này đến chỗ khác gần năm sáu lần chứ. Công ty nhỏ Vân Sam còn không vào được, đừng nói đến công ty lần này. Vân Tịnh mẹ cô bên ngoài gọi vài tiếng, không thấy người bên trong đi ra liền gấp muốn chết. Bà đẩy cửa phòng con gái mà đi vào. Trên tay còn cầm theo hai cái nắp mà gõ.1 " Đùng Đùng ". - Dậy nhanh, mau dậy ăn sáng còn phải đi phỏng vấn. Vân Sam bị gõ đến điếc tai, cho dù chăn hay gối cũng không ngăn được tiếng gõ lớn như vậy. Cô bật người ngồi dậy nhìn mẹ mình. - Mẹ, công ty lớn như vậy phỏng vấn cũng không có hy vọng đâu, cho con ngủ thêm chút nữa đi. Vân Sam chuẩn bị nằm xuống… Từ bệnh viện đến chỗ mua thức ăn tương đối gần chỉ là đường bị kẹt cứng nên hắn đi đến gần hai tiếng, lúc về trời mưa như trút nước sấm rất lớn giói thổi càng không nhỏ, vài cành cây bên đường lung lay như muốn ngã xuống bất cứ lúc nào, có vài chiếc xe đạp bị ngã người đi đường không dám ra để đỡ dậy, nếu không phải có những người đi ô tô mới dám di chuyển trong thời tiết như thế này thì ngoài đường chỉ có những thứ bị gió cuốn bay lên không trung.Cố Phong lái xe không nhanh không chậm mà về đến bệnh viện, những cái cây trong bệnh viện như sắp đoán chờ một cơn bão đều ngả ngiêng qua lại nếu nhìn xa thì không khác đang vãi tay chào ai đó từ xa, thời sự lúc này cũng đưa tin một tháng nữa mưa sẽ liên tục bởi vì bên phía biển mưa đang đổ bộ vào đất liền, còn kêu bọn họ nếu không có việc gấp không nên đi ra bên ngoài, bởi vì bão lần này không nhỏ, ở sân bay những chiếc máy bay hiếm khi nằm cùng một chỗ thành hàng, tháng này máy bay không thể bay nếu may mắn nước không dâng lên xe buýt có thể di chuyển, những trận mưa đầu hè đã là rất lớn nhưng năm nay lại có bão nhưng những hộ gia đình khác cũng không để ý nhiều trừ khi con cái bọn họ còn đi học mới lo lắng, sợ trên đường sẽ bị ngã hay không cẩn thận chạy giỡn mà trượt chân, xe buýt lúc mưa lớn càng không thể đến đưa đón học sinh.Ở thành phố mỗi trường đều có xe buýt riêng đến nhà đón học sinh, chỉ có những học sinh học ở trường trấn hay thôn nhỏ mới cần tự đi đến trường hay ba mẹ đưa rước, nhưng ở thôn người lớn đều bận từ 5h sáng đến buổi đêm, dành ra một buổi chiều đến đón con đã là rất hiếm đừng nói đến việc đưa đi học.Mưa lớn thì cho nghỉ đường thôn có rất nhiều đường hỏng nếu nước ngập không thấy được chắc chắn sẽ bị lọt vào trong muốn bơi lên cũng có chút khó.Cố Phong đổ xe ở gara bệnh viện, hai tay đều cầm đầy thức ăn mà ấn thang máy, Vân Sam ngồi ở giường tv bật lớn, mũi hay khoé mắt đều có chút hồng, Vân Sam hít hít hai cái thấy người đi vào là hắn liền vui vẻ.- Sao anh đi lâu như vậy? Bên ngoài mưa rất lớn sẽ có bão đó.- Trên đường cao tốc có tai nạn nên có chút kẹt xe, để em đợi lâu.Cố Phong đặt thức ăn xuống bàn mới đi lại dìu cô xuống giường, Tử Chương có dặn cô ăn ít những thứ khó tiêu hay thức ăn có thể gây nóng nếu không sẽ rất khó lành vết thương, một tuần chỉ được ăn một lần còn những buổi còn lại phải dùng thức ăn có thể bổ máu, bởi vì Vân Sam sinh non nên không có sữa cho em bé nếu muốn có sữa cần phải điều chỉnh chế độ dinh dưỡng lại một chút nhưng Vân Sam lại không muốn có sữa không muốn cho em bé bú sữa mẹ, bởi vì em bé rất nhỏ cô càng không dám bế không cẩn thận mà ôm em bé mạnh một chút sẽ khóc rất lớn.Dỗ cũng có chút khó.Hai người ngồi đối diện nhau, một người mang bao tay bốc tôm bỏ vào bát, bao tay trong suốt nhìn như thế nào cũng không hợp với bộ vest đen, người đàn ông ngoài mặt cao cao tại thượng vậy mà giờ này lại ngồi dùng bao tay bóc tôm cho phu nhân của mình, người kia lại thấy không có gì không hợp ngược lại còn có chút hưởng thụ nếu cử động được có khi sẽ đặt chân này lên đùi kia mà rung mấy cái, giống trong những bộ phim ông chủ được rót rượu cho, rung chân 2 3 cái liền cho tiền bo nhân viên.Vân Sam hận không thể làm như vậy, nhưng hiện tại vết thương chưa lành nếu muốn chỉ có thể bo thêm tiền cho chồng cô thôi, nhưng mà lấy tiền của Cố Phong cho lại thì cũng không kì đâu ha?Lý Huyên mỗi ngày đều bận tối mặt mũi, Lý Huyên đã nghỉ việc ở club cũ hiện tại là quản lý quán ăn cho Vân Sam, sổ sách cuối tuần sẽ kết sổ một lần rồi đưa lại cho Vân Sam xem xét tình trạng lời hay lỗ của nhà hàng, cô hiện tại đã ra dáng của bà chủ nhỏ.Mấy tháng nay sinh ý càng lúc càng tốt tiền thu vào rất nhiều nếu tính luôn tiền nhân viên hay tiền thuê cửa hàng vẫn còn dư nhiều lắm, nếu Lý Huyên tính sơ có thể đủ đi một chuyến ở Bari xong về lại vẫn còn dư chút ít..

Chương 76: 76: Ra Dáng Một Bà Chủ Nhỏ