Tác giả:

Ánh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.…

Chương 551

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 551Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái hiện rõ sự sợ hãi.“Mẹ ơi, con sợ quá”.Đóa Đóa hốt hoảng nói. Vương Thuyền Quyên ôm chặt con gái trong lòng, hôn lên trán cô: “Đừng sợ, có mẹ ở đây”.Rầm.Ngoài cửa có âm thanh vọng tới, hình như có ai đó đang dùng thứ gì đó đập mạnh vào cửa.Đóa Đóa run rẩy.“Mẹ ơi vừa nãy là tiếng gì vậy ạ?”Vương Thuyền Quyên dịu dàng nói: “Đóa Đóa đừng sợ, đó là ảo giác thôi, không sao đâu. Có mẹ ở đây”.Đóa Đóa ôm chặt Vương Thuyền Quyên, chớp đôi mắt to tròn hỏi với vẻ đáng thương: “Mẹ ơi, tại sao giờ bố vẫn chưa về ạ. Con sợ lắm”.Từ lúc Tần Cao Văn trở về, đối phương đặc biệt bám anh. Dù là chuyện gì thì con bé cũng đều muốn ở cùng anh.Hai bố con hiếm khi nào rời xa nhau lâu như vậy. Đã nửa tháng không được gặp bố, Đóa Đóa nhớ lắm.Vương Thuyền Quyên cố nặn ra một nụ cười, nói với con gái: “Đừng lo lắng, bố sắp về rồi”.Thực ra Vương Thuyền Quyên cũng sợ hãi lắm.Ầm!Âm thanh nặng nề lại một lần nữa vọng lại. Có ai đó đang đạp cửa. Vài bóng hình màu đen đột nhiên xuất hiện. Bọn chúng đeo mặt nạ trông vô cùng đáng sợ, bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.Đoá Đóa nhìn thấy vậy thì hét lên.Rầm!.Cửa sổ cũng đã bị ai đó đạp vỡ.Vài bóng người nữa từ bên ngoài tuồn vào trong. Bọn chúng mặc đồ và trang bị vũ khí giống y hệt nhau.Vương Thuyền Quyên hoảng loạn.“Các người…là ai?”Vương Thuyền Quyên cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng cô vẫn cứ run lên.Trực giác mách bảo với cô rằng tai họa sắp giáng xuống.Một kẻ với thân hình lực lưỡng, tay có một vết sẹo lớn bước tới. Có lẽ đây là kẻ đứng đầu. Đóa Đóa thấy kẻ này tiến sát lại bèn nhắm chặt mắt và ôm chặt lấy mẹ.“Cô chính là Vương Thuyền Quyên?”Vương Thuyền Quyên trả lời: “Làm gì vậy?”“Anh em, đưa hai người chúng nó đi”.Tên cầm đầu nói. Một tên đeo xích bước tới nhìn Vương Thuyền Quyên, đôi mắt hí của hắn ánh lên vẻ tà ma.Vương Thuyền Quyên là một người phụ nữ tuyệt đẹp. Dù là dáng người hay là khí chất thì đều hoàn hảo.Dù là người đàn ông kiểm soát tốt thế nào thì cũng không khỏi liên tưởng tới những điều xấu xa khi ngắm nhìn cô.“Có thể để mấy anh em thưởng thức hương vị của đàn bà được không?”

Chương 551

Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái hiện rõ sự sợ hãi.

“Mẹ ơi, con sợ quá”.

Đóa Đóa hốt hoảng nói. Vương Thuyền Quyên ôm chặt con gái trong lòng, hôn lên trán cô: “Đừng sợ, có mẹ ở đây”.

Rầm.

Ngoài cửa có âm thanh vọng tới, hình như có ai đó đang dùng thứ gì đó đập mạnh vào cửa.

Đóa Đóa run rẩy.

“Mẹ ơi vừa nãy là tiếng gì vậy ạ?”

Vương Thuyền Quyên dịu dàng nói: “Đóa Đóa đừng sợ, đó là ảo giác thôi, không sao đâu. Có mẹ ở đây”.

Đóa Đóa ôm chặt Vương Thuyền Quyên, chớp đôi mắt to tròn hỏi với vẻ đáng thương: “Mẹ ơi, tại sao giờ bố vẫn chưa về ạ. Con sợ lắm”.

Từ lúc Tần Cao Văn trở về, đối phương đặc biệt bám anh. Dù là chuyện gì thì con bé cũng đều muốn ở cùng anh.

Hai bố con hiếm khi nào rời xa nhau lâu như vậy. Đã nửa tháng không được gặp bố, Đóa Đóa nhớ lắm.

Vương Thuyền Quyên cố nặn ra một nụ cười, nói với con gái: “Đừng lo lắng, bố sắp về rồi”.

Thực ra Vương Thuyền Quyên cũng sợ hãi lắm.

Ầm!

Âm thanh nặng nề lại một lần nữa vọng lại. Có ai đó đang đạp cửa. Vài bóng hình màu đen đột nhiên xuất hiện. Bọn chúng đeo mặt nạ trông vô cùng đáng sợ, bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.

Đoá Đóa nhìn thấy vậy thì hét lên.

Rầm!.

Cửa sổ cũng đã bị ai đó đạp vỡ.

Vài bóng người nữa từ bên ngoài tuồn vào trong. Bọn chúng mặc đồ và trang bị vũ khí giống y hệt nhau.

Vương Thuyền Quyên hoảng loạn.

“Các người…là ai?”

Vương Thuyền Quyên cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng cô vẫn cứ run lên.

Trực giác mách bảo với cô rằng tai họa sắp giáng xuống.

Một kẻ với thân hình lực lưỡng, tay có một vết sẹo lớn bước tới. Có lẽ đây là kẻ đứng đầu. Đóa Đóa thấy kẻ này tiến sát lại bèn nhắm chặt mắt và ôm chặt lấy mẹ.

“Cô chính là Vương Thuyền Quyên?”

Vương Thuyền Quyên trả lời: “Làm gì vậy?”

“Anh em, đưa hai người chúng nó đi”.

Tên cầm đầu nói. Một tên đeo xích bước tới nhìn Vương Thuyền Quyên, đôi mắt hí của hắn ánh lên vẻ tà ma.

Vương Thuyền Quyên là một người phụ nữ tuyệt đẹp. Dù là dáng người hay là khí chất thì đều hoàn hảo.

Dù là người đàn ông kiểm soát tốt thế nào thì cũng không khỏi liên tưởng tới những điều xấu xa khi ngắm nhìn cô.

“Có thể để mấy anh em thưởng thức hương vị của đàn bà được không?”

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 551Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái hiện rõ sự sợ hãi.“Mẹ ơi, con sợ quá”.Đóa Đóa hốt hoảng nói. Vương Thuyền Quyên ôm chặt con gái trong lòng, hôn lên trán cô: “Đừng sợ, có mẹ ở đây”.Rầm.Ngoài cửa có âm thanh vọng tới, hình như có ai đó đang dùng thứ gì đó đập mạnh vào cửa.Đóa Đóa run rẩy.“Mẹ ơi vừa nãy là tiếng gì vậy ạ?”Vương Thuyền Quyên dịu dàng nói: “Đóa Đóa đừng sợ, đó là ảo giác thôi, không sao đâu. Có mẹ ở đây”.Đóa Đóa ôm chặt Vương Thuyền Quyên, chớp đôi mắt to tròn hỏi với vẻ đáng thương: “Mẹ ơi, tại sao giờ bố vẫn chưa về ạ. Con sợ lắm”.Từ lúc Tần Cao Văn trở về, đối phương đặc biệt bám anh. Dù là chuyện gì thì con bé cũng đều muốn ở cùng anh.Hai bố con hiếm khi nào rời xa nhau lâu như vậy. Đã nửa tháng không được gặp bố, Đóa Đóa nhớ lắm.Vương Thuyền Quyên cố nặn ra một nụ cười, nói với con gái: “Đừng lo lắng, bố sắp về rồi”.Thực ra Vương Thuyền Quyên cũng sợ hãi lắm.Ầm!Âm thanh nặng nề lại một lần nữa vọng lại. Có ai đó đang đạp cửa. Vài bóng hình màu đen đột nhiên xuất hiện. Bọn chúng đeo mặt nạ trông vô cùng đáng sợ, bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.Đoá Đóa nhìn thấy vậy thì hét lên.Rầm!.Cửa sổ cũng đã bị ai đó đạp vỡ.Vài bóng người nữa từ bên ngoài tuồn vào trong. Bọn chúng mặc đồ và trang bị vũ khí giống y hệt nhau.Vương Thuyền Quyên hoảng loạn.“Các người…là ai?”Vương Thuyền Quyên cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng cô vẫn cứ run lên.Trực giác mách bảo với cô rằng tai họa sắp giáng xuống.Một kẻ với thân hình lực lưỡng, tay có một vết sẹo lớn bước tới. Có lẽ đây là kẻ đứng đầu. Đóa Đóa thấy kẻ này tiến sát lại bèn nhắm chặt mắt và ôm chặt lấy mẹ.“Cô chính là Vương Thuyền Quyên?”Vương Thuyền Quyên trả lời: “Làm gì vậy?”“Anh em, đưa hai người chúng nó đi”.Tên cầm đầu nói. Một tên đeo xích bước tới nhìn Vương Thuyền Quyên, đôi mắt hí của hắn ánh lên vẻ tà ma.Vương Thuyền Quyên là một người phụ nữ tuyệt đẹp. Dù là dáng người hay là khí chất thì đều hoàn hảo.Dù là người đàn ông kiểm soát tốt thế nào thì cũng không khỏi liên tưởng tới những điều xấu xa khi ngắm nhìn cô.“Có thể để mấy anh em thưởng thức hương vị của đàn bà được không?”

Chương 551