Tác giả:

Ánh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.…

Chương 613

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 613Trên mặt Lưu Tinh vẫn không có cảm xúc gì, nhưng lại liếc nhìn tấm thẻ ngân hàng qua khóe mắt: “Trong đó có bao nhiêu tiền?”.Mã Bản Sơn biết ông ta đã dao động.“Cũng không nhiều, hai mươi triệu tệ”.Lưu Tinh là một sát thủ, bình thường chấp hành nhiệm vụ một đơn cao nhất cũng chỉ hơn tám triệu tệ.Không ngờ bọn họ lại hào phóng như vậy, một lần trả hai mươi triệu tệ, muốn không dao động cũng khó.Ông ta nói: “Mau nói đi, muốn tôi giết ai?”.Mã Bản Sơn nói với ông lão: “Người tôi nhờ ông giết tên là Tần Cao Văn. Thủ đoạn của hắn vô cùng đáng sợ, người bình thường không phải đối thủ của hắn, hi vọng ông Lưu có thể dốc hết toàn lực”.“Yên tâm, trong vòng ba chiêu tôi chắc chắn sẽ giết được cậu ta”.Mã Bản Sơn lại nói: “Nhưng tôi hi vọng ông Lưu có thể hành động nhanh một chút”.Lưu Tinh trả lời: “Tối nay tôi sẽ đưa thư khiêu chiến cho cậu ta, ngày kia đúng giờ bắt đầu quyết đấu được không?”.“Tôi trả ông Lưu thêm mười triệu tệ, ngày mai giải quyết hắn, ông thấy thế nào?”.Có tiền thì sai khiến ma quỷ cũng được, câu này quả nhiên không sai, thái độ ông Lưu vốn kiên định nghe đến yêu cầu này cũng dần dao động.“Được!”.…Tần Cao Văn không hề cảm thấy lo lắng.Bây giờ chuyện ở tỉnh Giang Bắc đã kết thúc, anh tiêu diệt Mãnh Hổ Môn, trong thời gian ngắn sẽ không ai dám gây rắc rối cho hai mẹ con Vương Thuyền Quyên.Trước đó, Tần Cao Văn vốn không định đến tỉnh Giang Đông ngay, nào ngờ lại xảy ra chuyện của Vương Thiên Dương khiến anh không thể không đưa ra lựa chọn này.Đương nhiên anh có thể xông thẳng đến nhà họ Mã, san bằng toàn bộ nhà họ Mã, giết hết bọn họ rồi cứu Vương Thiên Dương ra, nhưng anh không muốn làm vậy.Anh muốn người nhà họ Mã phải chủ động thả Vương Thiên Dương ra, nếu không, anh nhất định sẽ bắt bọn họ trả cái giá nặng nề.“Anh Tần, bên ngoài có người tìm anh”, cô chủ đứng ở ngoài cửa, nói.“Tôi sẽ ra ngay”.Cô chủ không biết ông Lưu, nhưng đã từng nghe qua danh hiệu của ông ta. Đó là một sát thủ hàng đầu danh tiếng hiển hách ở tỉnh Giang Đông.Tần Cao Văn xuống dưới lầu, nhìn thấy ông Lưu đang ngồi trên ghế sofa thì sắc mặt hơi thay đổi. Anh có thể cảm nhận được ông ta là một cao thủ cấp bậc võ vương, thực lực không đơn giản.“Cậu chính là Tần Cao Văn?”, ông Lưu ngẩng đầu lên, nói với Tần Cao Văn: “Cậu dám đắc tội với nhà họ Mã, lá gan thật không nhỏ”.“Ông tìm tôi có việc gì?”, Tần Cao Văn bình tĩnh hỏi.Ông lão lấy một bức thư khiêu chiến ra, đưa cho Tần Cao Văn, nói: “Sáng ngày mai, vào giờ này, tôi muốn quyết đấu với cậu”.Tần Cao Văn trả lời: “Ông là ai? Tôi không giết người không có tên tuổi”.“Hạng người như cậu mà cũng đòi có tư cách biết tên tôi?”.

Chương 613

Trên mặt Lưu Tinh vẫn không có cảm xúc gì, nhưng lại liếc nhìn tấm thẻ ngân hàng qua khóe mắt: “Trong đó có bao nhiêu tiền?”.

Mã Bản Sơn biết ông ta đã dao động.

“Cũng không nhiều, hai mươi triệu tệ”.

Lưu Tinh là một sát thủ, bình thường chấp hành nhiệm vụ một đơn cao nhất cũng chỉ hơn tám triệu tệ.

Không ngờ bọn họ lại hào phóng như vậy, một lần trả hai mươi triệu tệ, muốn không dao động cũng khó.

Ông ta nói: “Mau nói đi, muốn tôi giết ai?”.

Mã Bản Sơn nói với ông lão: “Người tôi nhờ ông giết tên là Tần Cao Văn. Thủ đoạn của hắn vô cùng đáng sợ, người bình thường không phải đối thủ của hắn, hi vọng ông Lưu có thể dốc hết toàn lực”.

“Yên tâm, trong vòng ba chiêu tôi chắc chắn sẽ giết được cậu ta”.

Mã Bản Sơn lại nói: “Nhưng tôi hi vọng ông Lưu có thể hành động nhanh một chút”.

Lưu Tinh trả lời: “Tối nay tôi sẽ đưa thư khiêu chiến cho cậu ta, ngày kia đúng giờ bắt đầu quyết đấu được không?”.

“Tôi trả ông Lưu thêm mười triệu tệ, ngày mai giải quyết hắn, ông thấy thế nào?”.

Có tiền thì sai khiến ma quỷ cũng được, câu này quả nhiên không sai, thái độ ông Lưu vốn kiên định nghe đến yêu cầu này cũng dần dao động.

“Được!”.

Tần Cao Văn không hề cảm thấy lo lắng.

Bây giờ chuyện ở tỉnh Giang Bắc đã kết thúc, anh tiêu diệt Mãnh Hổ Môn, trong thời gian ngắn sẽ không ai dám gây rắc rối cho hai mẹ con Vương Thuyền Quyên.

Trước đó, Tần Cao Văn vốn không định đến tỉnh Giang Đông ngay, nào ngờ lại xảy ra chuyện của Vương Thiên Dương khiến anh không thể không đưa ra lựa chọn này.

Đương nhiên anh có thể xông thẳng đến nhà họ Mã, san bằng toàn bộ nhà họ Mã, giết hết bọn họ rồi cứu Vương Thiên Dương ra, nhưng anh không muốn làm vậy.

Anh muốn người nhà họ Mã phải chủ động thả Vương Thiên Dương ra, nếu không, anh nhất định sẽ bắt bọn họ trả cái giá nặng nề.

“Anh Tần, bên ngoài có người tìm anh”, cô chủ đứng ở ngoài cửa, nói.

“Tôi sẽ ra ngay”.

Cô chủ không biết ông Lưu, nhưng đã từng nghe qua danh hiệu của ông ta. Đó là một sát thủ hàng đầu danh tiếng hiển hách ở tỉnh Giang Đông.

Tần Cao Văn xuống dưới lầu, nhìn thấy ông Lưu đang ngồi trên ghế sofa thì sắc mặt hơi thay đổi. Anh có thể cảm nhận được ông ta là một cao thủ cấp bậc võ vương, thực lực không đơn giản.

“Cậu chính là Tần Cao Văn?”, ông Lưu ngẩng đầu lên, nói với Tần Cao Văn: “Cậu dám đắc tội với nhà họ Mã, lá gan thật không nhỏ”.

“Ông tìm tôi có việc gì?”, Tần Cao Văn bình tĩnh hỏi.

Ông lão lấy một bức thư khiêu chiến ra, đưa cho Tần Cao Văn, nói: “Sáng ngày mai, vào giờ này, tôi muốn quyết đấu với cậu”.

Tần Cao Văn trả lời: “Ông là ai? Tôi không giết người không có tên tuổi”.

“Hạng người như cậu mà cũng đòi có tư cách biết tên tôi?”.

Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành PhốTác giả: Liệt HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngÁnh nắng chói chang. Trên sa mạc mênh mông vô bờ, gió cát cuồn cuộn. “Cao Văn, cậu định đi thật sao?”. Nghe tiếng quát tức giận ấy, Tần Cao Văn búng bay đầu thuốc lá trong tay, nhìn chằm chằm gã đàn ông mặt đen, thản nhiên nói: “Tôi đã quyết định rời đi”. Câu nói này khiến ba nam và một nữ đang vây xung quanh anh biến sắc, đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được ý người kia qua ánh mắt, đồng loạt tỏa ra sát khí ngút trời. “Tần Cao Văn, cậu thật to gan! Cậu là giáo quan của Thiên Phạt mà lại quên mất quy tắc của tổ chức rồi sao? Một ngày ở Thiên Phạt, cả đời thuộc Thiên Phạt, chỉ khi chết mới có thể thoát ly Thiên Phạt”. Tần Cao Văn lạnh lùng nhìn lướt qua bốn vị chiến tướng, hạ giọng nói: “Quy tắc là để phá vỡ, ai ngăn cản tôi, giết!”. Lời này đã thật sự chọc giận bốn vị chiến tướng. “Tiêu diệt giáo quan phản bội!”. “Vâng!”. Ba nam và một nữ sát khí dâng trào xông về phía Tần Cao Văn. Tần Cao Văn lạnh lùng nhếch mép cười, đón đỡ đòn tấn công. “Ầm ầm!”. “Ầm ầm!”. Tiếng nổ rần trời vang lên.… Chương 613Trên mặt Lưu Tinh vẫn không có cảm xúc gì, nhưng lại liếc nhìn tấm thẻ ngân hàng qua khóe mắt: “Trong đó có bao nhiêu tiền?”.Mã Bản Sơn biết ông ta đã dao động.“Cũng không nhiều, hai mươi triệu tệ”.Lưu Tinh là một sát thủ, bình thường chấp hành nhiệm vụ một đơn cao nhất cũng chỉ hơn tám triệu tệ.Không ngờ bọn họ lại hào phóng như vậy, một lần trả hai mươi triệu tệ, muốn không dao động cũng khó.Ông ta nói: “Mau nói đi, muốn tôi giết ai?”.Mã Bản Sơn nói với ông lão: “Người tôi nhờ ông giết tên là Tần Cao Văn. Thủ đoạn của hắn vô cùng đáng sợ, người bình thường không phải đối thủ của hắn, hi vọng ông Lưu có thể dốc hết toàn lực”.“Yên tâm, trong vòng ba chiêu tôi chắc chắn sẽ giết được cậu ta”.Mã Bản Sơn lại nói: “Nhưng tôi hi vọng ông Lưu có thể hành động nhanh một chút”.Lưu Tinh trả lời: “Tối nay tôi sẽ đưa thư khiêu chiến cho cậu ta, ngày kia đúng giờ bắt đầu quyết đấu được không?”.“Tôi trả ông Lưu thêm mười triệu tệ, ngày mai giải quyết hắn, ông thấy thế nào?”.Có tiền thì sai khiến ma quỷ cũng được, câu này quả nhiên không sai, thái độ ông Lưu vốn kiên định nghe đến yêu cầu này cũng dần dao động.“Được!”.…Tần Cao Văn không hề cảm thấy lo lắng.Bây giờ chuyện ở tỉnh Giang Bắc đã kết thúc, anh tiêu diệt Mãnh Hổ Môn, trong thời gian ngắn sẽ không ai dám gây rắc rối cho hai mẹ con Vương Thuyền Quyên.Trước đó, Tần Cao Văn vốn không định đến tỉnh Giang Đông ngay, nào ngờ lại xảy ra chuyện của Vương Thiên Dương khiến anh không thể không đưa ra lựa chọn này.Đương nhiên anh có thể xông thẳng đến nhà họ Mã, san bằng toàn bộ nhà họ Mã, giết hết bọn họ rồi cứu Vương Thiên Dương ra, nhưng anh không muốn làm vậy.Anh muốn người nhà họ Mã phải chủ động thả Vương Thiên Dương ra, nếu không, anh nhất định sẽ bắt bọn họ trả cái giá nặng nề.“Anh Tần, bên ngoài có người tìm anh”, cô chủ đứng ở ngoài cửa, nói.“Tôi sẽ ra ngay”.Cô chủ không biết ông Lưu, nhưng đã từng nghe qua danh hiệu của ông ta. Đó là một sát thủ hàng đầu danh tiếng hiển hách ở tỉnh Giang Đông.Tần Cao Văn xuống dưới lầu, nhìn thấy ông Lưu đang ngồi trên ghế sofa thì sắc mặt hơi thay đổi. Anh có thể cảm nhận được ông ta là một cao thủ cấp bậc võ vương, thực lực không đơn giản.“Cậu chính là Tần Cao Văn?”, ông Lưu ngẩng đầu lên, nói với Tần Cao Văn: “Cậu dám đắc tội với nhà họ Mã, lá gan thật không nhỏ”.“Ông tìm tôi có việc gì?”, Tần Cao Văn bình tĩnh hỏi.Ông lão lấy một bức thư khiêu chiến ra, đưa cho Tần Cao Văn, nói: “Sáng ngày mai, vào giờ này, tôi muốn quyết đấu với cậu”.Tần Cao Văn trả lời: “Ông là ai? Tôi không giết người không có tên tuổi”.“Hạng người như cậu mà cũng đòi có tư cách biết tên tôi?”.

Chương 613