Tác giả:

CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…

Chương 405

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 405Trượt xuống khỏi đùi Bắc Minh Quân, lần này, anh không có chút làm khó nào.Cô lặng lẽ ngồi ở bên kia ghế, chỉnh lại ống quần đã bị anh xé toạc hồi nãy, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh đèn neon chói mắt xuyên thẳng vào mắt cô.“Cậu hai Bắc Minh, anh không làm được, thì đừng cản trở tôi. Tôi có sự theo đuổi của mình, anh có sự kiên trì của anh. Càng huống hồ, với thân phận của anh, muốn có người phụ nữ nào, thì ngoắc ngoắc tay một cái là liền có một đám tới rồi, hà tất gì phải quấn lấy tôi không buông chứ?”Câu nói này, đột nhiên khiến trái tim Bắc Minh Quân đau đớn.Anh trầm mặt, nhìn cô một cái, nhưng chỉ thấy bóng ảnh quay đầu đi của cô, anh khàn giọng nói: “Nhưng trong số nhiều phụ nữ như vậy, không có cô! Tại sao nhất định phải kết hôn? Chúng ta như trước đây, không phải rất tốt sao…”“Tốt?” Cô cười khổ một tiếng: “Vui thì tặng cho tôi một sợi dây chuyền, không vui thì phát hoả với tôi, có chuyện hay không có chuyện gì cũng c** q**n ra muốn phát tiết d*c v*ng của anh, Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc coi tôi là gì? Thú cưng do anh nuôi sao?!”Ánh mắt anh chợt tối sầm, nghẹn lời không nói.Cố Tịch Dao quay mặt đi, nước mắt giàn giụa.Ngón tay run rẩy móc ra một chiếc dây chuyền từ trong cổ áo.Đó là sợi dây chuyền bằng thép cao cấp mà cô đeo trên ngực, nhưng lại quên cởi ra trả lại cho anh.Cắn môi, cô giật mạnh ngón tay của mình—Rắc ~ một tiếng.Dây chuyền bị đứt rồi, làm xước phần da sau cổ của cô.Cô nắm lấy mặt dây chuyền hình dài bằng thép chất lượng cao, ném vào trong tay anh: “Bắc Minh Quân, cảm ơn anh đã cứu tôi khi ở Barcelona… Nhưng tôi không nghĩ mình thích hợp có sợi dây chuyền này. Bây giờ, tôi trả lại cho anh, chúng ta … không ai nợ ai nữa!”Mặt dây chuyền lấp lánh ánh sáng rơi vào lòng bàn tay của anh.Vẫn còn nhiệt độ cơ thể của cô.Trái tim anh đột nhiên thắt lại.Đột nhiên, cô kịch liệt mà đập đập vỗ vỗ vào cửa xe, hét lên với Hình Uy: “Ngừng xe! Tôi muốn xuống—”Két~, một tiếng phanh gấp xuyên thủng bầu trời đêm.Hình Uy đạp phanh khẩn cấp.Sau một lúc dừng lại, giống như không có nghe thấy thanh âm ngăn cản của chủ nhân, Hình Uy mở khoá trung tâm.Cố Tịch Dao nhanh chóng mở cửa xe bước ra ngoài…Ầm ~.Khi cánh cửa xe đóng lại, một luồng khí lạnh chợt quét qua trái tim của Bắc Minh Quân.Anh theo bản năng ngước mắt lên, thông qua cửa kính xe, anh nhìn thấy bóng dáng nhếch nhác đó đi đến bên đường, giơ tay chặn một chiếc taxi rồi ngạo nghễ rời đi…Hình Uy nhìn thấy cảnh này. Thở dài mà nhấn nút, vén bức màn đen ngăn cách trong xe lên.Nhìn Bắc Minh Quân một cái từ kính chiếu hậu, Hình Uy hỏi: “Có cần đuổi theo không, chủ nhân?”Bắc Minh Quân nắm chặt thanh thép cao cấp trong lòng bàn tay, các khớp ngón tay của anh đột nhiên run lên.Đôi mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào chiếc taxi đó, không nói một lời …Trơ mắt nhìn chiếc taxi chìm trong biển xe vào ban đêm, cho đến khi nó biến mất.

Chương 405

Trượt xuống khỏi đùi Bắc Minh Quân, lần này, anh không có chút làm khó nào.

Cô lặng lẽ ngồi ở bên kia ghế, chỉnh lại ống quần đã bị anh xé toạc hồi nãy, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh đèn neon chói mắt xuyên thẳng vào mắt cô.

“Cậu hai Bắc Minh, anh không làm được, thì đừng cản trở tôi. Tôi có sự theo đuổi của mình, anh có sự kiên trì của anh. Càng huống hồ, với thân phận của anh, muốn có người phụ nữ nào, thì ngoắc ngoắc tay một cái là liền có một đám tới rồi, hà tất gì phải quấn lấy tôi không buông chứ?”

Câu nói này, đột nhiên khiến trái tim Bắc Minh Quân đau đớn.

Anh trầm mặt, nhìn cô một cái, nhưng chỉ thấy bóng ảnh quay đầu đi của cô, anh khàn giọng nói: “Nhưng trong số nhiều phụ nữ như vậy, không có cô! Tại sao nhất định phải kết hôn? Chúng ta như trước đây, không phải rất tốt sao…”

“Tốt?” Cô cười khổ một tiếng: “Vui thì tặng cho tôi một sợi dây chuyền, không vui thì phát hoả với tôi, có chuyện hay không có chuyện gì cũng c** q**n ra muốn phát tiết d*c v*ng của anh, Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc coi tôi là gì? Thú cưng do anh nuôi sao?!”

Ánh mắt anh chợt tối sầm, nghẹn lời không nói.

Cố Tịch Dao quay mặt đi, nước mắt giàn giụa.

Ngón tay run rẩy móc ra một chiếc dây chuyền từ trong cổ áo.

Đó là sợi dây chuyền bằng thép cao cấp mà cô đeo trên ngực, nhưng lại quên cởi ra trả lại cho anh.

Cắn môi, cô giật mạnh ngón tay của mình—

Rắc ~ một tiếng.

Dây chuyền bị đứt rồi, làm xước phần da sau cổ của cô.

Cô nắm lấy mặt dây chuyền hình dài bằng thép chất lượng cao, ném vào trong tay anh: “Bắc Minh Quân, cảm ơn anh đã cứu tôi khi ở Barcelona… Nhưng tôi không nghĩ mình thích hợp có sợi dây chuyền này. Bây giờ, tôi trả lại cho anh, chúng ta … không ai nợ ai nữa!”

Mặt dây chuyền lấp lánh ánh sáng rơi vào lòng bàn tay của anh.

Vẫn còn nhiệt độ cơ thể của cô.

Trái tim anh đột nhiên thắt lại.

Đột nhiên, cô kịch liệt mà đập đập vỗ vỗ vào cửa xe, hét lên với Hình Uy: “Ngừng xe! Tôi muốn xuống—”

Két~, một tiếng phanh gấp xuyên thủng bầu trời đêm.

Hình Uy đạp phanh khẩn cấp.

Sau một lúc dừng lại, giống như không có nghe thấy thanh âm ngăn cản của chủ nhân, Hình Uy mở khoá trung tâm.

Cố Tịch Dao nhanh chóng mở cửa xe bước ra ngoài…

Ầm ~.

Khi cánh cửa xe đóng lại, một luồng khí lạnh chợt quét qua trái tim của Bắc Minh Quân.

Anh theo bản năng ngước mắt lên, thông qua cửa kính xe, anh nhìn thấy bóng dáng nhếch nhác đó đi đến bên đường, giơ tay chặn một chiếc taxi rồi ngạo nghễ rời đi…

Hình Uy nhìn thấy cảnh này. Thở dài mà nhấn nút, vén bức màn đen ngăn cách trong xe lên.

Nhìn Bắc Minh Quân một cái từ kính chiếu hậu, Hình Uy hỏi: “Có cần đuổi theo không, chủ nhân?”

Bắc Minh Quân nắm chặt thanh thép cao cấp trong lòng bàn tay, các khớp ngón tay của anh đột nhiên run lên.

Đôi mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào chiếc taxi đó, không nói một lời …

Trơ mắt nhìn chiếc taxi chìm trong biển xe vào ban đêm, cho đến khi nó biến mất.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 405Trượt xuống khỏi đùi Bắc Minh Quân, lần này, anh không có chút làm khó nào.Cô lặng lẽ ngồi ở bên kia ghế, chỉnh lại ống quần đã bị anh xé toạc hồi nãy, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, ánh đèn neon chói mắt xuyên thẳng vào mắt cô.“Cậu hai Bắc Minh, anh không làm được, thì đừng cản trở tôi. Tôi có sự theo đuổi của mình, anh có sự kiên trì của anh. Càng huống hồ, với thân phận của anh, muốn có người phụ nữ nào, thì ngoắc ngoắc tay một cái là liền có một đám tới rồi, hà tất gì phải quấn lấy tôi không buông chứ?”Câu nói này, đột nhiên khiến trái tim Bắc Minh Quân đau đớn.Anh trầm mặt, nhìn cô một cái, nhưng chỉ thấy bóng ảnh quay đầu đi của cô, anh khàn giọng nói: “Nhưng trong số nhiều phụ nữ như vậy, không có cô! Tại sao nhất định phải kết hôn? Chúng ta như trước đây, không phải rất tốt sao…”“Tốt?” Cô cười khổ một tiếng: “Vui thì tặng cho tôi một sợi dây chuyền, không vui thì phát hoả với tôi, có chuyện hay không có chuyện gì cũng c** q**n ra muốn phát tiết d*c v*ng của anh, Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc coi tôi là gì? Thú cưng do anh nuôi sao?!”Ánh mắt anh chợt tối sầm, nghẹn lời không nói.Cố Tịch Dao quay mặt đi, nước mắt giàn giụa.Ngón tay run rẩy móc ra một chiếc dây chuyền từ trong cổ áo.Đó là sợi dây chuyền bằng thép cao cấp mà cô đeo trên ngực, nhưng lại quên cởi ra trả lại cho anh.Cắn môi, cô giật mạnh ngón tay của mình—Rắc ~ một tiếng.Dây chuyền bị đứt rồi, làm xước phần da sau cổ của cô.Cô nắm lấy mặt dây chuyền hình dài bằng thép chất lượng cao, ném vào trong tay anh: “Bắc Minh Quân, cảm ơn anh đã cứu tôi khi ở Barcelona… Nhưng tôi không nghĩ mình thích hợp có sợi dây chuyền này. Bây giờ, tôi trả lại cho anh, chúng ta … không ai nợ ai nữa!”Mặt dây chuyền lấp lánh ánh sáng rơi vào lòng bàn tay của anh.Vẫn còn nhiệt độ cơ thể của cô.Trái tim anh đột nhiên thắt lại.Đột nhiên, cô kịch liệt mà đập đập vỗ vỗ vào cửa xe, hét lên với Hình Uy: “Ngừng xe! Tôi muốn xuống—”Két~, một tiếng phanh gấp xuyên thủng bầu trời đêm.Hình Uy đạp phanh khẩn cấp.Sau một lúc dừng lại, giống như không có nghe thấy thanh âm ngăn cản của chủ nhân, Hình Uy mở khoá trung tâm.Cố Tịch Dao nhanh chóng mở cửa xe bước ra ngoài…Ầm ~.Khi cánh cửa xe đóng lại, một luồng khí lạnh chợt quét qua trái tim của Bắc Minh Quân.Anh theo bản năng ngước mắt lên, thông qua cửa kính xe, anh nhìn thấy bóng dáng nhếch nhác đó đi đến bên đường, giơ tay chặn một chiếc taxi rồi ngạo nghễ rời đi…Hình Uy nhìn thấy cảnh này. Thở dài mà nhấn nút, vén bức màn đen ngăn cách trong xe lên.Nhìn Bắc Minh Quân một cái từ kính chiếu hậu, Hình Uy hỏi: “Có cần đuổi theo không, chủ nhân?”Bắc Minh Quân nắm chặt thanh thép cao cấp trong lòng bàn tay, các khớp ngón tay của anh đột nhiên run lên.Đôi mắt sâu thẳm, nhìn chằm chằm vào chiếc taxi đó, không nói một lời …Trơ mắt nhìn chiếc taxi chìm trong biển xe vào ban đêm, cho đến khi nó biến mất.

Chương 405