CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…
Chương 433
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 433… …“…” Cô trừng mắt, chuyện cười này của anh, một chút cũng không buồn cười!”Gian thương, khó trách vừa rồi anh chết cũng không đăng ký bằng chứng minh của mình!”Ánh mắt anh dương dương tự đắc như là đã sớm đoán được phản ứng của cô…Từng bước đến gần cô…Con ngươi sâu và đen có ánh mắt nhảy ra, đi đến trước mặt cô, duỗi tay ra, trực tiếp ôm eo cô – –“YAA.A.A…..” Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy hai chân trống không: “Anh muốn làm gì…”“Anh…”Anh căn bản không cho cô kháng cự, ôm cô trực tiếp vào phòng tắm…Cố Tịch Dao không ngờ khách sạn nhìn bên người có vẻ bình thường lại giấu huyền cơ như vậy!Nhất là khi cô nhìn thấy bồn tắm lớn rải đầy hoa trong phòng tắm, khuôn mặt tái nhợt đột nhiên hồng lên.Hô hấp không kìm được dồn dập: “… Bắc Minh Quân, tôi muốn về nhà…”Sớm biết nơi này làm người ta thẹn thùng như vậy, đánh chết cô cũng không bước vào.Đôi môi xinh đẹp của anh, kéo lên một độ cong mê người, nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm lớn: “Không phải nói muốn tắm sao?”Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp, nước ấm nhanh chóng bao lấy cơ thể vừa dính nước mưa lạnh buốt của cô…Thật thoải mái…Giằng co một đêm mệt mỏi, lúc này chạm vào trong làn nước ấm áp cô không khỏi ngâm lên một tiếng“Mời anh rời đi…”Tối nay cô vô cùng yếu ớt, muốn trốn đi một mình l**m miệng vết thương.Bắc Minh Quân quét mắt nhìn gương mặt mệt mỏi u thương của cô, ánh mắt sâu đen không khỏi dịu dàng.Ngón tay nhẹ nhàng phất qua gò má loang lỗ nước mắt của cô, lúc chạm vào ánh mắt u sầu của cô thì giọng anh hơi khàn khàn : “Ngừng mưa rồi, muốn đuổi tôi đi sao?”Đầu quả tim của cô run lên.Nhớ lúc ngã xuống đất trong mưa, mất hết hy vọng, anh như thiên thần xuất hiện trước mặt cô, câu đầu tiên là – –Người phụ nữ này, cô vừa khóc, cả thế giới đều mưa.Hốc mắt của cô đột nhiên nóng lênBiết anh gọi cái “ngừng mưa” là chỉ cô không khóc nữa.Cũng hiểu được hàm nghĩa mấy lời này của anh, là đang tố khổ cô không có lương tâm.“… Bắc Minh Quân…” Cô chớp chớp đôi mắt chua xót, không phải không thừa nhận, lúc cô bất lực nhất, là anh cứu rỗi cô: “Cảm ơn anh…”Lúc cả thế giới vứt bỏ cô, cám ơn anh- – không bỏ cô đi.“Ha ha…” Anh đột nhiên khẽ cười một tiếng.Người đàn ông bình thường mặt than không có cảm xúc này, cười rộ lên lại sáng lạn mê người như vậyLồng ngực Cố Tịch Dao cứng lại, nụ cười quá mức tự phụ đó, luôn có thể đơn giản đánh vỡ phòng vệ của cô!Vũ khí tan thành mây khói.“Biết không, tôi không cần nhất là lời cảm ơn của cô.”
Chương 433
… …
“…” Cô trừng mắt, chuyện cười này của anh, một chút cũng không buồn cười!”Gian thương, khó trách vừa rồi anh chết cũng không đăng ký bằng chứng minh của mình!”
Ánh mắt anh dương dương tự đắc như là đã sớm đoán được phản ứng của cô…
Từng bước đến gần cô…
Con ngươi sâu và đen có ánh mắt nhảy ra, đi đến trước mặt cô, duỗi tay ra, trực tiếp ôm eo cô – –
“YAA.A.A…..” Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy hai chân trống không: “Anh muốn làm gì…”
“Anh…”
Anh căn bản không cho cô kháng cự, ôm cô trực tiếp vào phòng tắm…
Cố Tịch Dao không ngờ khách sạn nhìn bên người có vẻ bình thường lại giấu huyền cơ như vậy!
Nhất là khi cô nhìn thấy bồn tắm lớn rải đầy hoa trong phòng tắm, khuôn mặt tái nhợt đột nhiên hồng lên.
Hô hấp không kìm được dồn dập: “… Bắc Minh Quân, tôi muốn về nhà…”
Sớm biết nơi này làm người ta thẹn thùng như vậy, đánh chết cô cũng không bước vào.
Đôi môi xinh đẹp của anh, kéo lên một độ cong mê người, nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm lớn: “Không phải nói muốn tắm sao?”
Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp, nước ấm nhanh chóng bao lấy cơ thể vừa dính nước mưa lạnh buốt của cô…Thật thoải mái…
Giằng co một đêm mệt mỏi, lúc này chạm vào trong làn nước ấm áp cô không khỏi ngâm lên một tiếng
“Mời anh rời đi…”
Tối nay cô vô cùng yếu ớt, muốn trốn đi một mình l**m miệng vết thương.
Bắc Minh Quân quét mắt nhìn gương mặt mệt mỏi u thương của cô, ánh mắt sâu đen không khỏi dịu dàng.
Ngón tay nhẹ nhàng phất qua gò má loang lỗ nước mắt của cô, lúc chạm vào ánh mắt u sầu của cô thì giọng anh hơi khàn khàn : “Ngừng mưa rồi, muốn đuổi tôi đi sao?”
Đầu quả tim của cô run lên.
Nhớ lúc ngã xuống đất trong mưa, mất hết hy vọng, anh như thiên thần xuất hiện trước mặt cô, câu đầu tiên là – –
Người phụ nữ này, cô vừa khóc, cả thế giới đều mưa.
Hốc mắt của cô đột nhiên nóng lên
Biết anh gọi cái “ngừng mưa” là chỉ cô không khóc nữa.
Cũng hiểu được hàm nghĩa mấy lời này của anh, là đang tố khổ cô không có lương tâm.
“… Bắc Minh Quân…” Cô chớp chớp đôi mắt chua xót, không phải không thừa nhận, lúc cô bất lực nhất, là anh cứu rỗi cô: “Cảm ơn anh…”
Lúc cả thế giới vứt bỏ cô, cám ơn anh- – không bỏ cô đi.
“Ha ha…” Anh đột nhiên khẽ cười một tiếng.
Người đàn ông bình thường mặt than không có cảm xúc này, cười rộ lên lại sáng lạn mê người như vậy
Lồng ngực Cố Tịch Dao cứng lại, nụ cười quá mức tự phụ đó, luôn có thể đơn giản đánh vỡ phòng vệ của cô!
Vũ khí tan thành mây khói.
“Biết không, tôi không cần nhất là lời cảm ơn của cô.”
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 433… …“…” Cô trừng mắt, chuyện cười này của anh, một chút cũng không buồn cười!”Gian thương, khó trách vừa rồi anh chết cũng không đăng ký bằng chứng minh của mình!”Ánh mắt anh dương dương tự đắc như là đã sớm đoán được phản ứng của cô…Từng bước đến gần cô…Con ngươi sâu và đen có ánh mắt nhảy ra, đi đến trước mặt cô, duỗi tay ra, trực tiếp ôm eo cô – –“YAA.A.A…..” Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy hai chân trống không: “Anh muốn làm gì…”“Anh…”Anh căn bản không cho cô kháng cự, ôm cô trực tiếp vào phòng tắm…Cố Tịch Dao không ngờ khách sạn nhìn bên người có vẻ bình thường lại giấu huyền cơ như vậy!Nhất là khi cô nhìn thấy bồn tắm lớn rải đầy hoa trong phòng tắm, khuôn mặt tái nhợt đột nhiên hồng lên.Hô hấp không kìm được dồn dập: “… Bắc Minh Quân, tôi muốn về nhà…”Sớm biết nơi này làm người ta thẹn thùng như vậy, đánh chết cô cũng không bước vào.Đôi môi xinh đẹp của anh, kéo lên một độ cong mê người, nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm lớn: “Không phải nói muốn tắm sao?”Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy cơ thể ấm áp, nước ấm nhanh chóng bao lấy cơ thể vừa dính nước mưa lạnh buốt của cô…Thật thoải mái…Giằng co một đêm mệt mỏi, lúc này chạm vào trong làn nước ấm áp cô không khỏi ngâm lên một tiếng“Mời anh rời đi…”Tối nay cô vô cùng yếu ớt, muốn trốn đi một mình l**m miệng vết thương.Bắc Minh Quân quét mắt nhìn gương mặt mệt mỏi u thương của cô, ánh mắt sâu đen không khỏi dịu dàng.Ngón tay nhẹ nhàng phất qua gò má loang lỗ nước mắt của cô, lúc chạm vào ánh mắt u sầu của cô thì giọng anh hơi khàn khàn : “Ngừng mưa rồi, muốn đuổi tôi đi sao?”Đầu quả tim của cô run lên.Nhớ lúc ngã xuống đất trong mưa, mất hết hy vọng, anh như thiên thần xuất hiện trước mặt cô, câu đầu tiên là – –Người phụ nữ này, cô vừa khóc, cả thế giới đều mưa.Hốc mắt của cô đột nhiên nóng lênBiết anh gọi cái “ngừng mưa” là chỉ cô không khóc nữa.Cũng hiểu được hàm nghĩa mấy lời này của anh, là đang tố khổ cô không có lương tâm.“… Bắc Minh Quân…” Cô chớp chớp đôi mắt chua xót, không phải không thừa nhận, lúc cô bất lực nhất, là anh cứu rỗi cô: “Cảm ơn anh…”Lúc cả thế giới vứt bỏ cô, cám ơn anh- – không bỏ cô đi.“Ha ha…” Anh đột nhiên khẽ cười một tiếng.Người đàn ông bình thường mặt than không có cảm xúc này, cười rộ lên lại sáng lạn mê người như vậyLồng ngực Cố Tịch Dao cứng lại, nụ cười quá mức tự phụ đó, luôn có thể đơn giản đánh vỡ phòng vệ của cô!Vũ khí tan thành mây khói.“Biết không, tôi không cần nhất là lời cảm ơn của cô.”